Chương 173: Dị tửu !

Hơn nữa từ khi trên đảo được xây dựng xong chợ giao dịch, làm cho việc kinh doanh buôn bán tiến hành càng thuận lợi nhanh chóng hơn.

Lợi nhuận thu vào mỗi ngày đều gia tăng khoảng 10% trở lên, ngoài ra còn đối với trên đảo gọn gàng sạch sẽ hơn rất nhiều.

Không như lúc trước cả thị trấn rác thải đi đâu cũng thấy, mỹ quan kém rất nhiều, còn không vệ sinh, dễ dàng xuất hiện dịch bệnh.

Nhất là trên đảo bác sĩ trình độ cũng không quá cao, đơn giản cảm mạo, phong thấp thì còn trị được, chứ những cơn dịch bệnh thì bọn họ đành bó tay hết cách.

Nhờ vậy thị trấn càng dễ quản lý hơn trước rất nhiều, dù sao tất cả những người làm ăn buôn bán đều tập trung lại một nơi.

Không lung ta lung tung mọi bán dạo mọi ngóc ngách của thị trấn như lúc trước, nên hiệu suất tăng cao gấp mấy lần có thừa.

Từ đó thu vào mỗi ngày của người dân đều cất cao hơn trước đây gáp đôi trở lên, làm cho người dân trên đảo hô to Lâm bọn hắn anh minh.

Kéo theo số tiền nộp thuế của bọn họ cũng gia tăng rất nhiều, đây là một thu hoạch tiền tài lâu dài, nên dù trong ngắn hạn không giúp được bọn hắn bao nhiêu, nhưng Lâm vẫn rất coi trọng.

Từ mấy ngày trước Lâm nhận được điện thoại trùng của Indigo, tên này không biết tại sao hơn một tháng trước bỗng nhiên dâng trào cảm xúc muốn chế tác một loại rựu mới.

Mà trong khi đó trong phòng nghiên cứu chỉ toàn thảo dược, cho nên hắn bỗng nhiên nảy sinh ý định chế tạo một loại tửu bằng biến dị dược thảo, xem thử hiệu quả như thế nào.

Rồi công phu cũng không phụ lòng người có tâm, hơn nữa còn là người có tài!

Trải qua hơn một tháng chế tạo ra mấy chục loại độc tửu, Indigo đã thành công chế ra một loại tửu bằng biến dị thảo dược, khi người uống thời gian dài thì không chỉ kéo dài tuổi thọ.

Còn gia tăng toàn diện thể chất của người uống, nó còn có tác dụng loại bỏ một số ám thương tích tụ trong cơ thể của người đó nữa.

Không chỉ thế, tửu bình thường càng uống thì đầu óc càng mơ hồ, nhưng loại tửu mà Indigo chế ra này càng uống lại càng tinh thần.

Nhưng kỳ lạ là cảm giác lâng lâng khi uống rựu cũng không biến mất, nhưng nó chỉ không làm cho người khác say thôi.

Tinh thần vẫn tỉnh táo, suy nghĩ càng rõ ràng hơn bình thường, Indigo đặt tên cho loại tửu này là Dị Tửu, bởi vì tác dụng của nó.

Cùng với nó không làm cho người khác say, nên Indigo cảm giác nó có chút không giống tửu, thuộc một cái dị loại.

Cho nên Indigo quyết định cho nó một cái tên là Dị Tửu, Lâm khi nghe thấy hắn báo cáo cũng có chút ngạc nhiên, một loại rựu uống không say.

Cảm giác lâng lâng vẫn còn, cái này có chút giống lại có chút không rồi, nên khi nghe thấy cái tên này hắn cũng cảm giác tên đặt rất hợp với loại tửu này.

Nhưng để chế loại tửu này trả giá cũng rất lớn, một bình tửu phải cần vượt qua một trăm loại biến dị thảo dược.

Đây không phải là dược thảo bình thường, mà là biến dị dược thảo, nếu dùng tiền để cân nhắc, thì một bình tửu như vậy giá trị vượt qua 5 triệu beri.

Đây là uống một bình đi tong một số tiền lớn a, nhất là những loại biến dị thảo dược này không phải có tiền là mua được.

Mặc dù khoảng thời gian trước, bọn hắn đã từng thử nghiệm nhiều lần, tốn hao tiền của cùng công sức rất lớn, mới thành công trồng trọt đại lượng dược thảo biến dị rồi.

Nhưng vẫn trong tình trạng cung không đủ cầu, bởi vậy nếu muốn cho tất cả người trong tổ chức có thể dùng loại tửu này thì trong thời gian ngắn không thể làm được.

Hắn đành phải bảo Indigo chế tạo một phần, cung cấp cho các cán bộ cấp cao thôi, dù sao ở đâu thì giai cấp cao tầng vẫn có ưu đãi cao hơn tầng dưới một chút.

Cho dù là Giải Phóng Quân của hắn cũng không thể tránh được tình trạng như vậy, Lâm cũng không lo lắng vì vậy mà gây mất đoàn kết.

Phải có cạnh tranh thì mới có cố gắng, có cố gắng thì tổ chức mới có thể mau chóng lớn mạnh và phát triển thành quái vật khổng lồ được.

Cho nên hiện tại bởi vì khuyết thiếu tài nguyên, cho nên hắn chỉ đành cung cấp cho các cán bộ cùng thiên tài cao cấp thôi.

Còn lại những người khác đành phải trong chờ vào cố gắng của bọn hắn thôi, nếu như số lượng đủ thì hắn sẽ lập ra một bảng danh sách dùng điểm cống hiến để đổi.

Như vậy thì càng có thể đề cao tính tích cực của các thành viên làm nhiệm vụ hơn nữa, nếu như toàn bộ đều được cung cấp miễn phí.

Thì hoàn toàn không phải hiện tượng tốt, phải có trả giá thì mới có thu hoạch, nếu quá dễ dàng tới tay thứ mình muốn thì không cần phải cố gắng làm gì.

Đến lúc đó thì Giải Phóng Quân của Lâm sẽ tự động sụp đổ thôi.

. . . .

Thời gian bình thản trôi qua, quá khứ đã là một tuần sau, lúc này Tân Thế Giới, bến tàu của Dressrosa, lúc này đang tụ tập một chi hạm đội trú đóng.

Nếu nhìn kỹ, thì cờ hiệu của những chiếc chiến thuyền này, đều vẽ lên cờ hiệu của Doflamingo, đây chính là tất cả những gì mà hắn dành một tuần lễ chuẩn bị.