Chương 117: chờ đợi

“ cái này lại chờ một thời gian, dù sao hiện tại nơi này vẫn đủ dùng, lúc trước trên đường trở về không phải bọn ta không thu hoạch được gì, trên đường chúng ta trải qua vài tòa hoang đảo khá lớn, nhất là chúng nằm ở Calm Belt nên đều chưa từng bị khai phá, lúc đó ta cũng có dùng Haki quan sát thăm dò qua, trên mỗi tòa đảo đều có rất nhiều hung thú sinh sống, còn khoảng cách cũng không cần lo lắng, dù sao ở Calm Belt rất khó có ai đi qua, dù đi qua cũng rất ít ghé lên đảo, khá là an toàn, chỉ cần đóng quân trên đó một hai vị có chiến lực trung tướng trấn thủ là được” : Lâm bỗng nhiên nhớ lại lúc trước trên đường trở về bọn hắn từng gặp vài tòa hoang đảo, có hai tòa còn lớn hơn nơi này gấp đôi, nhưng vì nằm trong Calm Belt nên không có dấu chân người, hắn cũng từng thử thăm dò qua, hung thú mấy nơi này đều mạnh ngang ngửa nơi này, có vài tòa khí tức bọn hung thú còn mạnh hơn, rất tốt dùng để làm nơi thực chiến huấn luyện.

“ không biết ngươi đang lo lắng cái gì, ta và tất cả mọi người đều cảm giác được ngươi đang chạy đua với thời gian, ta nghĩ ngươi nên đặt lòng tin nhiều hơn lên bọn ta , một người cho dù hoàn hảo đến đâu cũng không bao giờ có thể gánh hết mọi thứ một mình, xung quanh bọn họ luôn luôn có người giúp đỡ”: khi Fiona xoay người rời đi vài bước, bỗng nhiên dừng lại nàng cũng không quay đầu sau đó nói, nói xong chưa chờ Lâm trả lời cất bước rời khỏi nơi này.

Lâm muốn kêu nàng lại nói cái gì nhưng sau đó lại im lặng, hắn đang suy nghĩ có phải mình vẫn đang xem mọi người chỉ là NPC hay không, hắn chưa từng thật sự trải lòng với bọn họ, cho dù chung nhau huấn luyện thời gian mấy năm dài, nếu cái này là ngoài đời thực thì không khác gì bạn nối khố.

“ ai , thật không dễ dàng a , ta cũng không muốn thế nhưng thời gian ta còn ở lại thế giới này không mấy năm nữa, ta không biết sau đó các ngươi sẽ ra sao nhưng nếu tình cảm ta dành cho các ngươi quá lớn thì khi trò chơi kết thúc chính ta sẽ càng khó chịu”: Lâm thở dài lẩm bẩm một câu chỉ mình hắn có thể nghe được, trong lòng hắn cũng khổ a, cũng vì trò chơi này mọi người đều có tư tưởng cùng cảm xúc của riêng họ, không phải là số liệu gì cả.

Một khi trò chơi kết thúc thì hắn sẽ rời khỏi thế giới này, hắn có thể cảm giác được mình khó có thể dẫn người trong thế giới này ra đời thực, dù cho những người này linh hồn đều là người thật sự, bị hệ thống thu thập lại linh hồn của người chết.

Sau đó hệ thống cắm vào tính cách của các nhân vật trong One Piece, một số thì tính cách vẫn là kiếp trước, tính ra tất cả bọn họ đều là người thật sự, chứ không phải là một số liệu ảo.

Nếu hắn có thể dẫn người ra đời thực, thì chưa chắc có thể dẫn ra quá nhiều, cao lắm một hai người là giới hạn, phục sinh một sinh mạng không phải điều dễ dàng, cho dù đối với hệ thống hắn cũng cảm giác có khó khăn nhất định, nếu chỉ là một thế giới ảo thì giới hạn có lẽ sẽ giảm bớt rất nhiều.

Và muốn có thể làm được điều này thì điều kiện sẽ rất cao, hắn không dám chắc khi hệ thống cuối cùng kết toán phần thưởng, hắn có cơ hội này hay không, hi vọng quá thấp, bởi vì thế hắn thật không dám tiếp xúc với người khác quá nhiều, mà bồi dưỡng tình cảm sâu đậm hắn càng không dám làm.

Sau này còn có thể trải qua nhiều thế giới khác nhau, hắn phải tập từ bây giờ , quen thuộc là tốt rồi!

Sau khi tỉnh lại ngày thứ hai, Lâm bắt đầu quy định lại giờ huấn luyện, hắn muốn trợ giúp mọi người tu luyện nhanh hơn, cho nên hắn cũng cùng gia nhập trong đó, mấy tháng trước năng lực ác quỷ của Lâm tăng mạnh, nhất là lệnh cấm Trọng Lực, hiện tại hắn đã có thể thời gian dài duy trì ở mức độ thấp.

Gia tăng trọng lực gấp ba lần thời gian hơn nửa ngày hắn vẫn có thể chịu được, và phạm vi hiện tại cũng rất lớn, dư sức bao trùm cả hai cái huấn luyện doanh, cho nên hắn quy định cùng một thời gian buổi sáng tu luyện thể phách tới trưa, sau đó mới chia đội vào rừng thực chiến tu luyện.

Một tháng sau thì Indigo lại thành công cải tiến phương thuốc một lần nữa, mặc dù lần này gia tăng không nhiều, nhưng vẫn mạnh hơn phương thuốc cũ một thành, hắn gọi đây là rèn thể dịch đời thứ tư, sau đó Indigo còn hợp tác với cái thợ rèn cùng thợ máy trên đảo, tạo ra một cổ máy tự động sản suất loại dược dịch này, nhờ đó mà tiết kiệm rất nhiều thời gian và công thức.

Nhưng theo Indigo thì vẫn còn có không gian cải tiến, hắn vẫn đang tiếp tục nghiên cứu ra dược dịch mạnh hơn nữa, hắn còn yêu cầu Lâm thu thập tất cả sách về thảo dược cùng y lý ở đông hải, với tri thức hiện tại của hắn vẫn chưa đủ để cải tiến thêm , và chỉ trong một tháng thì hầu như tất cả sách có liên quan về thảo dược cùng y lý đều bị bọn họ thu thập sạch sẽ.