Chương 146: Sức Mạnh Của Kim Tiền

Editor: Kingofbattle.

Dũng cảm ư?

Chẳng hề nghi ngờ, đây là chuyện không thể nào phủ nhận.

Cho dù thông thái như Giang Hàn, có vắt hết óc, cũng không thể nào tìm ra điểm bất hợp lý trong câu nói của đối phương.

Chẳng qua là hắn còn chưa từng nghĩ tới, đối phương có thể nhanh chóng phát hiện ra một góc băng sơn trong vô số ưu điểm của mình, dựa trên điểm này, hắn liền biết rõ, vị cường giả tên là Trường Phong này rất thẳng thắng, đồng thời ánh mắt cũng có phần không đơn giản.

"Nói đi, người anh hùng, ngươi tới nơi này có mục đích gì? " Trường Phong vừa cất giới chỉ trữ vật, thái độ liền chuyển biến rất nhanh, rất hiển nhiên là bị tinh thần thép của Giang Hàn làm cho cảm động.

"Ta muốn Long Vực gia nhập phe Hắc Ám. " Giang Hàn nghĩ nghĩ, quyết định nói thẳng toạc móng lợn.

"! ! "

Duy Tiền Đa Nhĩ nghe được mà choáng váng.

Đại ca, có cần nói chuyện trực tiếp như vậy hay không?

Ngay từ đầu, không phải là chiếm một ít cảm tình, sau đó mới âm thầm ra hiệu hay sao?

"Ah? "

Trường Phong ý vị sâu xa liếc nhìn Giang Hàn, mở miệng nói: "Không thể không nói, ngươi......can đảm khác người. "

Hắn vốn tưởng rằng đối phương sẽ nhăn nhăn nhó nhó, muốn nói lại không dám nói, cuối cùng từ bỏ, phải chờ đến thời cơ thích hợp mới nhắc đến, chứ không ngờ lại trực tiếp đến mức độ này.

Khiến người khác bất ngờ.

"Cám ơn ngài đã đánh giá. " Giang Hàn gật đầu, tiếp tục hỏi: "Có thể thẳng thắn nói rõ được không? "

Nếu như đối phương đã nhận giới chỉ trữ vật, đủ để chứng minh đối phương không có ý bài xích, nếu không ít nhất cũng phải do dự một phen, hơn nữa đầu mối chính của nhiệm vụ là thuyết phục, như thường lệ không có khả năng ngay từ đầu đã triệt để nghiêng về phe Quang Minh.

Bởi vậy, nếu hắn âm thầm rà xoát ý của đối phương, không bằng ngay thẳng trực tiếp, hỏi ra nhu cầu.

Ngược lại hắn cũng không cho rằng mình hỏi vậy thì nhiệm vụ sẽ thất bại, trừng phạt thế nhiệm vụ chính là đuổi giết đến từ Long Vực, nói thẳng ra là giá trị cừu hận của Long Vực sẽ tăng mạnh, chuyện này không đúng với lẽ thường.

"Độ khó rất lớn. " Trường Phong bình thản giơ lên ba ngón tay, giải đáp tỉ mĩ: "Thứ nhất, khuyết thiếu thức ăn, cự long có sức ăn kinh người, một lần ăn cần vài tấn thịt, đây là chuyện phe Hắc Ám khó lo nổi, thứ hai, tiền tài xa xa không đủ, vì duy trì hoàn cảnh Long Vực bốn mùa như xuân, cùng với mua sắm thực vật sung túc, các phương diện đều cần dùng tiền, hiện tại toàn bộ nhờ phe Quang Minh ủng hộ rất nhiều, không thể nào đơn giản thoát khỏi, thứ ba......"

Nói đến đây, hắn hơi dừng một chút, sau đó tiếp tục nói: "Trên người Long tộc đều là bảo vật, phe Hắc Ám quản lý trật tự còn kém xa Quang Minh, những cường giả kia đều tự làm theo ý mình, phe Quang Minh còn gặp vô số người muốn đồ long, gia nhập phe Hắc Ám, chỉ sợ Long tộc không sống qua nổi mùa thu. "

Cuối cùng, hắn là Long Vực Thủ Hộ Giả, đâu dễ làm ra quyết định, tự nhiên phải cân nhắc lợi và hại.

"......"

Giang Hàn cạn lời.

Thức ăn, tiền tài, an toàn!

Đây là chuyện không phải cứ có sức mạnh là giải quyết được.

Không hổ danh là nhiệm vụ chính tuyến cấp SS, sẽ không có cái nào thơm bơ như vậy.

"Nếu có thể giải quyết ba vấn đề này, Long Vực có thể cân nhắc gia nhập phe Hắc Ám."

Trường Phong cười cười, ngay sau đó nhìn về phía Duy Tiền Đa Nhĩ, khẽ gật đầu: "Không sai, thực lực của ngươi lại tăng lên, ta có thể dạy ngươi một số kỹ năng lợi hại, muốn học không? "

"Muốn! "

Duy Tiền Đa Nhĩ tranh thủ thời gian đáp ứng, ngay sau đó lại rụt cổ, yếu ớt hỏi: "Có đắt không? "

"Không đắt! " Trường Phong lắc đầu, cười tủm tỉm nói: "Hai vạn kim tệ là được."

"Hai vạn kim tệ? "

Duy Tiền Đa Nhĩ trừng mắt: "Tại sao ngươi không đi ăn cướp đi...? "

Hai vạn kim tệ, đây chính là 200 vạn tiền mặt, mặc dù hắn giàu có, cũng không thể tiêu xài hoang phí như vậy....

"Trước hết xem kỹ năng! " Trường Phong phẩy phẩy tay, mở thanh kỹ năng ở trước mặt Duy Tiền Đa Nhĩ: "Đây là thủ đoạn vượt xa mấy kỹ năng trước đó, dành riêng cho Long Kỵ Sĩ, người khác muốn học còn chưa có cửa! "

Nhìn thấy hiệu quả kỹ năng, hai mắt Duy Tiền Đa Nhĩ sáng lên, nhưng sau đó lại có chút đau lòng xót của: "Có thể giảm giá một chút hay không? "

"Ta nói với ngươi, hai vạn kim tệ đã là giá hảo hữu, đặt ở trên thị trường, tuyệt đối không dừng lại ở giá này! "

"Trong túi đồ của ta không có nhiều tiền như vậy."

"Nạp vào! "

Tựa hồ Trường Phong biết rõ nhà mạo hiểm có thể chuyển đổi tiền trong hiện thực thành kim tệ, lúc này mới nói: "Ta là Long Vực Thủ Hộ Giả, ngươi phải tin tưởng ta, nạp tiền, có thể giúp ngươi càng thêm mạnh mẽ! "

"......"

Giang Hàn đứng gần đó nghe được mà sững người.

Khá lắm, rốt cuộc ngươi là Long Vực Thủ Hộ Giả, vẫn là kẻ bóc lột Long Vực?

"Khục khục! "

Hắn ho khan hai tiếng, vội vàng chuyển đề tài: "Long Vực Thủ Hộ Giả, có thể cho ta một vài lời khuyên? "

Đối phương chỉ ném ra ba cái nan đề khó giải, điều này làm cho người ta không biết đường đâu mà lần, hắn cần phải suy nghĩ.

"Lời khuyên? " Trường Phong lắc đầu: "Người trẻ tuổi, đường ở dưới chân, ngươi phải tự mình mò mẫm......"

Còn chưa nói dứt câu, Giang Hàn liền bước tới, lựa chọn giao dịch một vạn kim tệ.

Mặc dù hắn rất tiếc tiền, lòng đang rỉ máu, nhưng......

Vì nhiệm vụ, chỉ có thể ném tiền hỏi đường.

"Ngươi là một người rất đáng tôn kính! "

Sắc mặt Trường Phong nghiêm túc, suy nghĩ một lát, ánh mắt rơi vào trên vũ khí của Giang Hàn, nói ra: "Phệ Huyết Kiếm, binh khí của Kiếm Sĩ Hắc Ám đời trước, tuyệt đối là một thanh thần binh lợi khí, đáng tiếc bị thời gian mài mòn, phong mang đã bị lụi tàn, chuyện cho tới nước này, chỉ có tộc người lùn là có tay nghề cực giỏi, có thể giúp nó tái hiện lại huy hoàng ngày xưa. "

Tộc người lùn?

Hẳn là tộc người lùn chính là điểm mấu chốt phá cục?

Giang Hàn trong nội tâm khẽ động: "Tộc người lùn ở nơi nào? "

"Tộc người lùn đã ẩn cư mấy ngàn năm nay, ta cũng không biết bọn họ ở nơi nào." Trường Phong cũng không biết, đồng thời lui về sau một bước, cự tuyệt giao dịch tiền tài cùng Giang Hàn.

Hiển nhiên, hắn là thật sự không biết, mà không phải là tận lực giấu diếm.

"Đa tạ đã nhắc nhở! " Giang Hàn ôm quyền cảm kích.

Nhìn ra được, Trường Phong là một kẻ tham tiền, nhưng không phải thật sự vì tiền mà không có điểm mấu chốt, nếu không hắn sẽ chẳng từ chối giao dịch.

"Ta chỉ nhắc ngươi tộc người lùn có thể giúp cho Phệ Huyết Kiếm tái hiện huy hoàng ngày xưa, không cần phải khách khí. " Trường Phong cười giải thích, đưa thay sờ sờ đầu Ngân Long trên vai.

Sau đó, Duy Tiền Đa Nhĩ bất đắc dĩ nạp tiền, cắn răng học được kỹ năng dành riêng cho Long Kỵ Sĩ, sau đó cùng Giang Hàn rời khỏi.

"Muốn đi tìm tộc người lùn? " Duy Tiền Đa Nhĩ hỏi thăm.

Giang Hàn lắc đầu.

"Thế thì làm gì......"

"12 giờ rồi, nếu không chúng ta đăng xuất ăn cơm phát? "

"......"

......

Gỡ mũ trò chơi xuống, Giang Hàn đặt hàng shipper, sau đó đăng nhập diễn đàn trò chơi, tìm kiếm manh mối.

Đáng tiếc, trên này không có chút tin tức nào.

Có nghĩa là tính đến hiện tại, người chơi còn chưa đụng phải bất luận nhiệm vụ nào liên quan tới tộc người lùn.

"Chuyện này khá phiền. " Giang Hàn nhíu mày, cảm thấy khó giải quyết.

Không có mục tiêu cụ thể, mà Thiên Hằng Đại Lục rộng lớn như thế, hắn không biết lần tìm từ đâu.

Quả thật, nhiệm vụ cho kỳ hạn là 30 ngày, lấy thời gian trong trò chơi này, 30 ngày quả thật không đủ.

Ralph đã từng nói qua, phải có tiến triển trước khi An Định Hồ bị phá vỡ phong ấn, nếu không Long Vực sẽ gia nhập phe Quang Minh.

Như vậy vấn đề tới rồi.

Trường Phong chỉ cần 1 tháng để phá cấm chế, đủ lực giúp cho cự long dưới hồ thoát khốn?

Hắn cảm thấy khả năng cao là sớm hơn, mà không phải là trì hoãn.

"Leng keng! "

Chuông cửa vang lên, bên ngoài giao đồ ăn tới.

Hơn mười phút sau, Giang Hàn lấp đầy bao tử, uống chén nước, lại đeo mũ trò chơi vào.

......

"Bá! "

Ánh sáng lóe lên, Giang Hàn xuất hiện ở gần An Định Hồ.

Duy Tiền Đa Nhĩ đã sớm vào trước, lúc này nói: "Nhất Giang Hàn Thủy, ta có một ít đầu mối về tộc người lùn. "

"Nhanh như vậy? " Giang Hàn kinh ngạc.

Hắn đúng là không có ngờ tới, Duy Tiền Đa Nhĩ làm việc nhanh gọn, lúc này mới tốn thời gian một bữa ăn, đã tìm được phương pháp.

"Có vẻ như bên khu Mỹ Thụy, có một người chơi chuyển chức thành chức nghiệp ẩn duy nhất là Thầy Xem Bói. " Duy Tiền Đa Nhĩ giải thích nói: "có lẽ có thể thông qua phương thức xem bói tìm ra chỗ ở của tộc người lùn. "

Khu Mỹ Thụy?

Đây chẳng phải là vượt qua biên giới nước khác?

Giang Hàn hiếu kỳ hỏi: "Tại sao ngươi lại biết tình huống khu bên kia?"

Hắn vẫn còn cân nhắc làm sao tìm tung tích tộc người lùn, không nghĩ tới Duy Tiền Đa Nhĩ trực tiếp nghĩ ra cách lợi dụng Thầy Xem Bói tìm ra chỗ tộc người lùn, hơn nữa người kia ở khu Mỹ Thụy, phản ứng quá nhanh, có chút khó tin.

Trừ phi bên cạnh có hệ thống tình báo, nếu không thì rất khó để giải thích vấn đề này.

"Bỏ ra ít tiền đặt câu hỏi trên diễn nhà phà hành đàn mấy quốc gia khác, rất nhanh có mấy ngàn câu trả lời, ta cảm thấy phần này rất đáng tin cậy. " Duy Tiền Đa Nhĩ nhếch miệng cười cười.

Giang Hàn: "......"

Thì ra là thế!

Dĩ nhiên là tập trung ý kiến chúng trong truyền thuyết!

Sức mạnh của kim tiền, khủng bố như vậy!

......