Thời gian cũng chẳng biết trôi qua bao nhiêu lâu rồi...
" hình như có tiếng âm thanh nào đó thì phải " hắn nhẹ nhàng khẽ mở đôi mắt của mình , hắn thấy trước mặt hắn là một người phụ nữ với gương mặt hiền hậu , , khoác bộ y bào màu xanh nhạt , đôi mắt có chút xưng nhẹ hình như mới khóc cách đây không lâu, đang nhìn hắn âu yếm .
" Nhan nhi! Con có biết con làm vậy làm ta và phụ thân của con lo lắng đến mức nào không , đứa trẻ hư này " - Người phụ nữ nói như có chút trách móc .
" Không sao là tốt rồi , con xem , mẫu thân con lo lắng cho con như thế nào kìa, mấy ngày nay mẫu thân con không ăn không ngủ,ngày nào cũng ở bên cạnh con, chăm lo cho con từng ly từng tý còn hơn là chăm sóc cho ta nữa , lần này đừng có làm chuyện gì dại dột nữa a " - Âm thanh đến từ người đàn ông bên cạnh người phụ .
Hắn cố nhíu mày để nhìn cho dõ người đàn ông đó . Khuôn mặt chữ điền , đôi lông mày dậm và đen huyền , đôi mắt nhìn thoạt qua như có vầng hào quang bắn ra tứ phía, vóc người to lớn nhìn rất vững chắc .
" Vâng ạ,con biết rồi" - Hắn đáp lời
" À mà khoan hình như có gì đó sai sai , Nhan nhi ??:D?? , ông là ai, còn người này nữa , tại sao ta ở đây ? " - Hắn tiếp lời
Người đàn ông nhíu mày :
" Hương nhi ! Nàng xem con gái của chúng ta bị làm sao vậy,có phải mới tỉnh dậy nên mất trí nhớ rồi không "
Người đàn bà đưa bàn tay của mình đưa nên vầng trán của hắn sờ nhẹ .
" Phong ca! Chàng xem , trán của Nhan nhi vẫn còn nóng , có lẽ chưa hồi phục hẳn , có lẽ ta nên cho con chúng ta nghỉ ngơi trước đi " - Người đàn bà nên tiếng
" Vậy cũng được , để ta đi tìm Triệu thần y xem " - Nói xong rồi người đàn ông bước ra ngoài căn phòng . Khi thấy người đàn ông đi khỏi tầm mắt của hai người . Người đàn bà hỏi hắn :
"Nhan nhi ! nói cho ta nghe con bị làm sao vậy , tại sao lại ăn nói lung tung như vậy chứ "
Hắn là một người thông minh , lập tức ý thức được tình hình . Những trường hợp như này hắn có thấy qua trên mạng khi hắn còn sống .
" Ta hình như xuyên không rồi thì phải , người này nếu ta đoán không sai thì chính là mẫu thân của thân thể này a , nhìn biểu hiện của bà ta có vẻ là đúng là như vậy rồi"
" A, đầu của ta , đau quá ,ta muốn nghỉ ngơi " - Hắn giả vờ ôm đầu như là đau lắm vậy .
" Vậy ta ra ngoài trước , con nghỉ ngơi sớm nhé, có gì thì liên lạc cho ta ngay a " - Người đàn bà đứng lên rời đi, trước khi rời đi còn quay lại nhìn hắn với ánh mắt lo lắng.
Hắn nằm xuống giường , vội cuốn lấy tấm chăn đắp ngang bụng , nhắm khẽ đôi mắt . Thấy vậy người đàn bà đành lặng lẽ quay về đại sảnh . Thấy bóng dáng người đó khuất dần rồi mất hẳn, hắn bật dậy khỏi chiếc giường . " Ta, ta xuyên không... Thật không ngờ những gì trước đây mỗi khi mình nghe về điều ấy là không tin , lập tức cười phá nên vậy mà giờ đây lại xảy ra ngay trên chính mình . Lão thiên a lão thiên ! " Hắn ngẩng đầu nhìn trần nhà . " À mà khoan , whyyyyyyyyyyyyyyyyyy , whyyyyyyyyyyyy lại xuyên không vào cơ thể nữ nhân a. Lão thiên , lão thiên không có mắt aaaaa " Hắn không biết nên khóc hay nên cười bây giờ nữa .
Vài phút trôi qua hắn chợt tỉnh . " Dù có thế nào đi nữa thì sự thật vẫn không thể thay đổi được , đầu tiên điều ta cần làm là tìm hiểu và thích nghi với thế giới này đã , xong rồi tính sau " .
Hắn đi ra khỏi căn phòng để tìm xem có người nào đó để giúp mình có ít thông tin không thì hắn thấy một người , từ trang phục và công việc chắc hắn đoàn là nha hoàn ở nơi đây . Hắn nên tiếng gọi : " Này "
Nha hoàn nghe thấy tiếng gọi mình thì vội ngay lập tức dừng lại công việc và tiến đến gần hắn :
" Tiểu thư , người cần gì sao ạ " -
" Tiểu thư ?? Aizz đúng là không quen a, lãi thiên đáng ghét " - Hắn thở dài
" Ta vừa tỉnh dậy , tạm thời bị mất chút ký ức ngươi có thể nói cho ta biết , đây là đâu và thân phận của ta không .
Nha hoàn có chút giật mình .
" Trước hết người vào trong phòng nghỉ ngơi đi ạ , để nô tỳ kể lại cho tiểu thư a . Chúng ta đang sống ở một nơi gọi là Đấu La Đại Lục ,đây là Nhân Nguyên lục địa , chỗ này là Phong Sơn Chấn nơi ở của Phong gia a. Còn người là tiểu bảo bối của Phong Lão Gia , tên là Ngọc Băng Nhan " .
" Đấu La Đại Lục, cái này nghe quen quen a , hình như ta nghe ở đâu đó rồi thì phải , aaaaa cái này là " Hắn nghĩ :
" Có phải là nơi đây nhân loại có thể tu luyện bằng cách liệp sát hồn thú đúng không "
Nha hoàn cười :
" Người vẫn còn nhớ a , không phải chốn lão gia đi chơi cùng tên đó đến Tinh Đấu Đại Sâm Lâm chơi thì đâu có chuyện này a , thật là tên tiểu tử kia thật to gan a"
Hoá ra là chốn nhà theo trai , cho đáng đời aaa , Hắn cười " Hắc hắc "
" Tiểu thư, tiểu thư không sao đấy chứ ạ , sao tự dưng lại ... " Thấy tiểu thư hôm nay có vẻ không giống mọi hôm cho lắm , nha hoàn thấy lạ
" e hèm , Ta không sao , ta không sao , thôi được rồi , ngươi đi làm việc tiếp tục đicó gì ta lại gọi ngươi sao" Hắn thấy có vẻ mình quá khích quá nên vọi sửa chữa
" Vậy nô tì xin phép cáo lui trước ạ " .
" Ừm , đi đi " Hắn đưa tay dấu hiệu kết thúc cuộc trò chuyện .