Chương 110: Bước Ngoặt (trung)

Từ sau lần Trương Tri tự tiện dùng tài khoản của Kiều Dĩ Hàng, hai người chưa từng vào game lần nào nên giờ vô cùng hưng phấn khi có máy tính. Vấn đề duy nhất là chỉ có một dây cắm mạng. Đương lúc Kiều Dĩ Hàng đang suy tính có nên chia nhau mỗi người một giờ không thì Trương Tri lôi ổ chia ra.

Kiều Dĩ Hàng: “…“

Vấn đề nối mạng thuận lợi được giải quyết.

Hai người vào game đều tự hoạt động, dọn dẹp túi đồ, xem tin tức.

Kiều Dĩ Hàng dọn đồ xong, mở danh sách bạn ra thấy Thủy Tiên hòa thượng cùng Suất suất suất đều đang onl. Đang định gọi thì nghe Trương Tri nói: “Xem kênh bang hội đi.“

“Có chuyện gì thế?“ Kiều Dĩ Hàng vừa nói vừa mở ra.

[bang hội]

Kiều kiều mẫn: đáng ghét!

Thủy Tiên hòa thượng: ~( ▽≦ ) /~ lão bà, rất hay mà. Cùng xem đi!

Kiều kiều mẫn: không cần!

Thủy Tiên hòa thượng: hay ngươi mở phim lên, tắt tiếng đi rồi đi làm việc khác? ~~~( ><)~~~ ta chỉ muốn cùng ngươi xem phim ma thôi mà. _

Kiều kiều mẫn: ta ghét xem phim kinh dị.

Thủy Tiên hòa thượng: ngươi có thể không xem. Ta xem một mình vậy.

Kiều kiều mẫn: không được! Hừ, ngươi cũng không được xem! Nếu ngươi dám xem, ta sẽ bỏ ngươi.

Thủy Tiên hòa thượng: hắc hắc hắc, ta lén xem ngươi sao biết được.

Kiều kiều mẫn: ta không thèm.

Tiểu Thuyền: ( o ) có chuyện gì vậy?

Tiểu Thuyền: ta đi lạc sao? Lạc đến tư trò chuyện của các ngươi?

Thủy Tiên hòa thượng: ( o ) a! Tiểu Thuyền! Kiều kiều, ta giới thiệu, đây là Tiểu Thuyền.

Kiều kiều mẫn: = = ta biết chữ.

Tiểu Thuyền: xin chào.

Kiều kiều mẫn: phiền quá, ta đi đánh quái. Ngươi đừng đi theo.

Tiểu Thuyền: ( o ) chuyện gì vậy?

Thủy Tiên hòa thượng: ách, lão bà mới cưới.

Chiến Hồn Vô Cực: --||| lâu rồi không gặp._

Thủy Tiên hòa thượng: O( _ )O~ qu á l â u ch ư a gặp.

Chiến Hồn Vô Cực: gặp ở chỗ cũ.

Thủy Tiên hòa thượng: …

Thủy Tiên hòa thượng: có thể không đi được không?

Chiến Hồn Vô Cực: có vài vấn đề không cần hỏi nhiều.

Thủy Tiên hòa thượng: o( )o

[tư trò chuyện]

Tiểu Thuyền: --||| ngươi không nên bắt nạt hòa thượng._

Thực ra Kiều Dĩ Hàng muốn nói là lúc Suất suất suất đang onl thì đừng bắt nạt hòa thượng.

Chiến Hồn Vô Cực: …

Trương Tri quay đầu nhìn Kiều Dĩ Hàng: “Anh quên chúng ta chẳng những nhìn thấy nhau còn có thể nói chuyện sao?“

Kiều Dĩ Hàng sửng sốt rồi khinh bỉ đáp: “Cậu chẳng biết tạo bầu không khí gì cả!“

Trương Tri: “…“

[tư trò chuyện]

Tiểu Thuyền: ngươi không đi luyện cấp cùng Suất suất suất sao?

Thủy Tiên hòa thượng: hắn bận lắm.

Tiểu Thuyền: nhưng hắn đang onl mà.

Kiều Dĩ Hàng còn muốn hỏi tiếp thì nghe Trương Tri ở bên cạnh nói: “Vào đội đi.“

Kiều Dĩ Hàng thuận tay kích đồng ý. Qua một lát, Thủy Tiên hòa thượng cũng gia nhập.

[đội ngũ]

Thủy Tiên hòa thượng: /( o )/~~ sao vừa rồi lại đến Đài Luận Võ chứ?

Chiến Hồn Vô Cực: vì lão bà của ngươi vô lễ với lão bà ta.

“…“ Thật lâu mới gặp lại hai chữ này. Kiều Dĩ Hàng trừng Trương Tri.

Trương Tri quay sang nhìn hắn: “Lão bà, sao thế?“

Kiều Dĩ Hàng dùng im lặng để tỏ thái độ.

Đội ngũ rất nhanh thêm một thành viên.

[đội ngũ]

Tiểu Thuyền: O( _ )O~ Suất suất suất, lâu rồi không gặp.

Thủy Tiên hòa thượng: các người muốn chỗ cũ gặp nhau sao?

Chiến Hồn Vô Cực: có thời gian quan tâm người khác sao? Giải quyết vấn đề của chúng ta trước đi!

Thủy Tiên hòa thượng: vấn đề lớn nhất của chúng ta là không có vấn đề gì hết. /( o )/~~

Kiều Dĩ Hàng đột nhiên quay sang nói với Trương Tri: “Đừng PK với hòa thượng trước mặt Suất suất suất.

Trương Tri mờ mịt: “Tại sao?“

“Cái đó…“ Kiều Dĩ Hàng nghĩ một lát rồi quyết định nói rõ, “Cậu còn nhớ lần trước kéo hòa thượng đến Đài Luận Võ không?“

Trương Tri ngẫm nghĩ rồi cau mày đáp: “Lần đi ăn với Liên Giác Tu ấy hả?“

Kiều Dĩ Hàng gật đầu: “Suất suất suất lên kênh thế giới nói ngươi, ờ, đừng đánh hòa thượng nhiều quá.“ Như vậy đủ uyển chuyển rồi nhỉ?

Trương Tri nghi hoặc: “Là ý gì?“ Chẳng nhẽ Suất suất suất cũng muốn đánh? Nhưng thời gian hắn login không nhiều, nếu Suất suất suất muốn PK hòa thượng thì còn nhiều cơ hội, cần gì phải lên kênh thế giới tranh đoạt đối thủ với hắn.

“Chính là đừng bắt nạt hòa thượng.“

Trương Tri: “Liên quan gì tới hắn?“

“Đại hiệp thấy ác bá ức hiếp con gái nhà lành bất bình ra tay?“

Trương Tri trầm ngâm: “Tình tay ba?“

Kiều Dĩ Hàng: “…“

[đội ngũ]

Thủy Tiên hòa thượng: ta đợi ở Đài Luận Võ đến bạc cả tóc rồi này. Ngươi có đến hay không?

Thủy Tiên hòa thượng: Tiểu Thuyền?

Thủy Tiên hòa thượng: Chiến Hồn?

Thủy Tiên hòa thượng: các người đi nấu cơm sao?

Thủy Tiên hòa thượng: ngươi không đến thì ta đi.

Thủy Tiên hòa thượng: dù có nấu cơm thật cũng nói một tiếng đi chứ.

Chiến Hồn Vô Cực: Suất suất suất?

Suất suất suất: gì?

Kiều Dĩ Hàng khẩn trương nhìn màn hình: “Ngươi định hỏi thẳng hắn sao?“

Trương Tri: “Có vấn đề gì à?“

Kiều Dĩ Hàng: “Rất nhiều chuyện không thể hỏi thẳng được.“

Ánh sáng trong mắt Trương Tri chợt lóe, vẻ mặt học hỏi: “Vậy hỏi thế nào?”

“Không được để bị nghi ngờ.“ Kiều Dĩ Hàng bĩu môi, “Nhưng điều này cần thiên phú cùng kinh nghiệm.“

Trương Tri nhích về phía giường: “Theo đuổi thì nên nói thế nào để không bị nghi ngờ?“

Kiều Dĩ Hàng: “Cả đời đừng nói, chắc chắn không bị nghi ngờ.“

Trương Tri cười hắc hắc: “Trực tiếp dùng hành động thể hiện sao?“

Kiều Dĩ Hàng: “Máy tính này bao nhiêu tiền?“

Trương Tri ngẩn ra, tựa hồ không hiểu sao chủ đề lại xoay nhanh đến vậy nhưng vẫn trả lời: “Hơn sáu ngàn tệ.“

Kiều Dĩ Hàng hừ lạnh: “Nể mặt giá cả, đầu của cậu an toàn.“

Trương Tri liếc mắt nhìn hắn, khẽ cười: “Anh muốn chúng ta có vết thương tình lữ sao?“

Kiều Dĩ Hàng nhăn nhó: “Suất suất suất đang gọi kìa.“

Đãi ngộ của Suất suất suất cũng không sai biệt lắm với Thủy Tiên hòa thượng.

[đội ngũ]

Suất suất suất:?

Suất suất suất: = =

Suất suất suất: gọi một tiếng.

Chiến Hồn Vô Cực: không có chuyện gì.

Suất suất suất: …

Thủy Tiên hòa thượng: vợ chồng các ngươi đúng là thần long kiến thủ bất kiến vĩ a!

Chiến Hồn Vô Cực: đi đánh phụ bản không?

Thủy Tiên hòa thượng: ngươi không đánh ta nữa?

Chiến Hồn Vô Cực: ( o ) đúng là đánh ngươi nhưng đổi thành chúng ta tổ đội.

Thủy Tiên hòa thượng: --||| thực ra ta rất kiều nhược._

Suất suất suất: ta ghét chữ kiều.

Đối thoại đến đây đột nhiên dừng lại.

Trương Tri cùng Kiều Dĩ Hàng không hiểu được câu này nghĩa gì, mà kẻ luôn thích chen mồm trêu đùa như Thủy Tiên hòa thượng cũng hiếm thấy mà ngậm miệng.

Trương Tri chậm rãi lên tiếng: “Tôi đột nhiên có ý tưởng hết sức kỳ quái.“

Kiều Dĩ Hàng: “Tôi nghĩ không có khả năng.“

Trương Tri: “Tôi chưa nói anh đã đoán được cho thấy tim chúng ta đã được Cupid nối liền rồi.“ Lời biện hộ của hắn mang theo chút thẹn thùng, không quá lưu loát, đặc biệt đoạn cuối còn có điểm ngập ngừng.

Kiều Dĩ Hàng tức giận: “Cậu luôn dùng tim để suy nghĩ sao?“

“Trong mọi chuyện liên quan đến anh.“ Câu này hắn nói rất trơn tru.

Kiều Dĩ Hàng làm bộ không nghe được.

Kênh đội ngũ có tin mới —

Suất suất suất: ta có việc out trước.

Chiến Hồn Vô Cực: 88

Tiểu Thuyền: ( ^^)/~~_ byebye

Thủy Tiên hòa thượng: 8

[tư trò chuyện]

Suất suất suất: ta thấy ngươi trên TV.

Suất suất suất: rất ăn hình.

Chiến Hồn Vô Cực: ( o )?

Suất suất suất: Lâm đương gia.

Chiến Hồn Vô Cực: à, là cái kia.

Suất suất suất: O( _ )O ha ha ~ đẹp trai hơn Kiều Dĩ Hàng.

Chiến Hồn Vô Cực: ta cảm thấy Kiều Dĩ Hàng rất được.

Suất suất suất: hai người các ngươi gộp lại cũng không bằng ta. Các ngươi chỉ có hai mà ta là ba chữ suất lận.

Chiến Hồn Vô Cực: ngươi với Thủy Tiên hòa thượng không có chuyện gì chứ?

Đại khái Trương Tri chuyển đề tài quá nhanh nên Suất suất suất hồi lâu không trả lời.

Kiều Dĩ Hàng thấy Trương Tri đánh chữ mà trên kênh đội ngũ lại chẳng có gì, không nhịn được thò đầu qua.

Trương Tri phối hợp nhích người về phía hắn.

[tư trò chuyện]

Suất suất suất: không có gì.

Suất suất suất: không thích lão bà hắn.

Chiến Hồn Vô Cực: hắn ba ngày kết hôn một lần, ly hôn một lần, đâu có nghiêm túc?

Suất suất suất: ta biết.

Suất suất suất: đi trước.

Chiến Hồn Vô Cực: 88

Kiều Dĩ Hàng nhỏ giọng: “Tôi cũng không thích lão bà của Thủy Tiên hòa thượng.“

Trương Tri mỉm cười: “Đương nhiên, tôi cũng không muốn anh thích lão bà của hắn. Anh thích tôi là đủ rồi.“

“Tôi cũng không thích cậu.“

“Thật không?“ Trương Tri đột nhiên quay đầu, nhắm ngay miệng Kiều Dĩ Hàng chuẩn bị hôn xuống nhưng Kiều Dĩ Hàng còn nhanh hơn, túm lấy gối đập vào mặt hắn.

Trương Tri ôm mặt: “Muốn tạo vết thương tình lữ, dùng gạch tốt hơn.“

Kiều Dĩ Hàng vứt gối đi, nhấc máy tính lên: “Cái này thì sao?“

Trương Tri nằm lăn ra, chăm chú nói: “Hơn sáu ngàn tệ đó.“

Kiều Dĩ Hàng: “…“