Lương Tu Ngôn cuối cùng hưởng thụ được nội dung trò chơi ước mong, có tiểu lolita đối cậu hỏi han ân cần, tha thiết tột độ, bưng trà rót nước lau mồ hôi tặng hầu bao, không có việc gì còn tiếp xúc chút da thịt. Đương nhiên Lương Tu Ngôn vẫn giữ vững trinh tiết bản thân, ai biết đây có phải Mạnh Lãng Đình lại một lần khảo nghiệm chứ.
Mà Mạnh Lãng Đình dạy cậu Mạnh Lãng mười ba kiếm dĩ nhiên là võ nghệ thượng phẩm cấp bảy, phải biết rằng trong trò chơi này võ nghệ chia làm tam phẩm thượng, trung, hạ, thượng phẩm là tối ưu, giữa mỗi phẩm lại phân từ một tới cấp chín, cấp chín là tối ưu, phẩm tướng là võ nghệ thuộc tính bản thân quyết định, mà số cấp chính là người chơi có khả năng luyện đến số cấp cao nhất. Nêu ví dụ mà nói, thượng phẩm cấp bảy nói đúng là kiếm pháp thượng phẩm, người chơi có thể luyện tới cấp bảy, nhưng không thể tới cấp chín.
Chỉ cần cậu có thể đem kiếm pháp này luyện giỏi, cho dù phối trên nội lực và khinh công thông thường, cũng có thể tiến thân vào hàng ngũ người chơi cấp cao, như vậy sau này Hắc vân áp thành liền không thể khi dễ cậu nữa.
Nhưng nghĩ đến Hắc vân áp thành, Lương Tu Ngôn trong lòng lại không hiểu sao cảm thấy mất mát.
Tuy rằng y đúng là từng cho cậu sinh hoạt trò chơi trước nay mong muốn, trong hợp ý chung quy giống thiếu một miếng, trống rỗng. Sát quái không có người che ở phía trước cho cậu cọ kinh nghiệm, không có người làm thịt nướng ngon, không ai nói móc châm chọc cậu nói cậu là đồ ngu ngốc.
Ai, Lương Tu Ngôn a Lương Tu Ngôn, chẳng lẽ mày chính là trời sinh M sao?
Lương Tu Ngôn bên đánh quái bên thở dài, không biết hồn bay tới nơi nào. Khi cậu hoàn hồn mới phát hiện chính mình thế nhưng bị dây dưa chỉ còn lại có một chút huyết.
“Hắc vân áp thành, ngươi này cầm thú, làm hại lão tử tụt cấp!” Vừa mới đối Hắc vân áp thành sinh ra một tia tưởng niệm liền lập tức biến thành cừu hận.
Lương tu Ngôn mắt thấy cường đạo một đao hạ xuống, một đạo bạch quang từ trên thân mình dâng lên.
Sống lại?
Lương Tu Ngôn nhìn xem chung quanh, phát hiện không phải đang trên trấn sống lại nha.
“Ngươi còn tại phát lăng cái gì chứ!”
Nghe được một thanh âm điềm mĩ khẽ kêu, Lương Tu Ngôn lập tức quay đầu lại, thế nhưng phát hiện ra một em mỹ nữ.
Thật!
Đây là phản ứng đầu tiên của Lương Tu Ngôn, này không thể trách cậu, tuy rằng cậu mỗi ngày đối diện tiểu lolita, nhưng dù sao ấy cũng là một NPC nha, chân thật nữa cũng chỉ là một em bé thổi phồng.
“Ngươi nhìn ta làm gì, đánh quái nha, ta là Nga Mi, không kỹ năng công kích nha.”
Lương Tu Ngôn nghĩ đến bạch quang trên người mình vừa rồi, hẳn là thuật trị liệu của mỹ nữ này. Tại trong trò chơi này, chỉ có người chơi gia nhập phái Nga Mi mới có thể học được kỹ năng thêm huyết.
Hắc hắc, không nghĩ tới người bộ dạng xinh đẹp tâm địa cũng tốt, mấu chốt là, ta chơi trò chơi đến nhiều ngày như thế, cuối cùng dụ dỗ được một em mỹ nữ sinh động. (=.= em hok có phúc đó đâu)
Lương Tu Ngôn kia kêu một tiếng hưng phấn, không nói hai lời quay đầu liền ngược quái, giống đánh huyết gà, đại chiêu hoa lệ đều hướng trên người cường đạo tiếp đón.
Đáng tiếc, gần đây quái không phải BOSS nghịch thiên, thường không dậy nổi cậu ngược, thứ hai chính cậu nội lực cũng không đủ, thường không nổi sử dụng mấy đại chiêu.
Thu thập tiểu quái xong, Lương Tu Ngôn liền lập tức chạy đến trước mặt mỹ nữ hiến vật quý: “Vừa rồi cám ơn ngươi a, nếu không có ngươi, ta khẳng định treo, quái bạo gì đó đây đều về ngươi đi.”
“Nhấc tay chi lao, cái khác ta không muốn, ta muốn cái yếm đỏ kia, ta đang làm nhiệm vụ, sưu tập đủ 15 cái.”
Lương Tu Ngôn thế mới chú ý tới trong bao vật phẩm vậy mà còn có yếm đỏ, không khỏi cảm khái, này cường đạo có bao nhiêu đáng khinh nha, yếm đỏ đều mang tùy thân.
Bất quá, ở trước mặt mỹ nữ, Lương Tu Ngôn vẫn ra vẻ bình tĩnh, dù sao đầu năm nay tiểu nữ sinh đều thích người giống Hắc vân áp thành vậy.
“Mặc kệ ra sao, vẫn là cám ơn ngươi, chúng ta thêm hảo hữu đi, lần sau làm nhiệm vụ ngươi gọi ta, ta thuận kêu thuận đến.”
Thế là, hai người thêm vào hảo hữu lẫn nhau.
“Phốc,” Mỹ nữ nhìn đến biểu thượng tên hảo hữu, cười ra tiếng, “Ngươi kêu Lương Tu Ngôn? Tên thật?”
“Không phải, đương nhiên không phải, đứa ngốc nào chơi trò chơi còn dùng tên thật chứ?” Lương Tu Ngôn ra vẻ trấn định, trêu chọc nói.
“Nga,” Mỹ nữ gật gật đầu.
“Ngươi xem ngươi cũng không kêu Vương Ngữ Yên đấy thôi.”
Mỹ nữ lặng yên một lát, mới nói: “Đó là tên thật của ta.”
Được rồi, mặc kệ như thế nào, kiếp sống trò chơi của Lương Tu Ngôn cuối cùng thông đồng được một mỹ nữ, đây là một bước nhỏ trò chơi, bước đi nhanh của đời người.
Cứ như vậy, Lương Tu Ngôn trôi qua ngày phi thường mãn nguyện, không có việc cùng tiểu lolita liếc mắt đưa tình, bồi mỹ nữ làm nhiệm vụ, cấp bậc cũng vững bước thăng cấp 20, tuy rằng ở đây thời đại toàn dân cấp 40 không tính ra gì.
Nhưng Lương Tu Ngôn thời điểm lên tới cấp 20, vẫn là quyết định đem trang bị mình đổi mới một lần.
Lương Tu Ngôn ôm túi tiền trinh của mình, bên trong tổng cộng 13 kim 20 ngân, đây chính là cậu tân tân khổ khổ đánh quái tích góp từng tí một được khoản lớn. (tiền trinh: tiền Trung Quốc thời xưa)
Đương nhiên, đây chỉ mình cậu cho rằng một khoản tiền lớn, khi cậu mua kiếm hết một nắm 10 kim, cậu chỉ có thể đối điếm tài phùng trang bị vẻ mặt lì. (điếm tài phùng: tiệm may)
Đến tột cùng là hệ thống hiệu buôn lòng dạ quá hiểm ác, chính là RBM (0) tất cả mọi người chơi a!
Đang lúc Lương Tu Ngôn đối trang bị này chảy nước miếng, đột nhiên nghe được phía sau có người gọi cậu.
“Lương Tu Ngôn, khéo thế.”
Lương Tu Ngôn nghe tiếng quay đầu, người phía sau một thân trang bị làm cho cậu nháy mắt ánh mắt không dời ra, trộm nhìn mũ kia y phục kia giầy kia, cái nào chẳng phải cực phẩm trong cực phẩm.
Lương Tu Ngôn cố gắng đem tầm mắt từ trang bị chuyển dời đến trên mặt người nọ, “Học trưởng? A không,” Lương Tu Ngôn nhớ tới trường hợp lần trước Mạc Tuấn Ninh bức mình gọi tên, lập tức sửa miệng, “Mạc Tuấn Ninh.”
Mạc Tuấn Ninh đối cậu phản ứng lần này thực vừa lòng, khi vừa gặp mặt ánh mắt tha thiết, chuẩn xác kêu ra tên của hắn, thoạt nhìn hành động thân mật lần trước tại huyệt động đã lấy được hiệu quả nhất định, Mạc Tuấn Ninh không khỏi nghĩ lại có phải hay không thời đại học nên sớm hành động một chút?
“Ngươi sao ở chỗ này vậy?” Lương Tu Ngôn hỏi, cố gắng không nhìn tới một thân trang bị hoa lệ kia.
“Ta bồi bằng hữu lại đây làm nhiệm vụ, ngươi đây?”
“Ta mới vừa ở chỗ này gia nhập môn phái, sư phụ nói không thành nghề trước không thể đi.”
“Nga? Xem ra là môn phái ần tàng.”
Cuối cùng nói tới chuyện Lương Tu Ngôn đắc ý, cậu hiển nhiên hủy đi một số phần Hắc vân áp thành sau đem kỳ ngộ bản thân từ đầu chí cuối kể cho Mạc Tuấn Ninh nghe.
“Ngươi hiện tại muốn thân trang bị?” Mạc Tuấn Ninh hỏi.
“Tiền của ta chỉ đủ mua kiếm không tồi thôi,” Lương Tu Ngôn nói xong chỉa chỉa y phục của điếm tài phùng, “Muốn mua bọn họ phỏng chừng còn phải tích góp một khoảng thời gian.”
Mạc Tuấn Ninh nghĩ nghĩ, nói: “Y phục ta thật ra có biện pháp, chức nghiệp sinh hoạt của ta là tài phùng, đã muốn vọt tới cấp đại sư, hơn nữa vừa khéo lúc trước đánh được vật liệu da cấp bậc không tồi.”
“Kia sao có thể không biết xấu hổ,” Lương Tu Ngôn cự tuyệt nói, nhưng trên mặt rõ ràng viết nói mau cho ta đi mau cho ta đi.
Mạc Tuấn Ninh nhìn đến cậu thần kỳ khát vọng, không khỏi nhớ tới bộ dáng kim mao trong nhà mình khi đòi ăn, thế là theo thói quen đưa tay sờ sờ đầu của cậu, nói “Theo ta khách khí cái gì.”
Lương Tu Ngôn bị hắn hành động vô cùng thân thiết như vậy biến thành có chút ngượng ngùng, nhưng bắt người tay ngắn, cũng không thể đập lấy tay hắn được. Dù sao bị sờ sờ đầu có thể đổi kiện y phục tốt, cũng coi như đáng giá.
“Yên tâm, chờ ta có tiền nhất định đưa ngươi.” Lương Tu Ngôn vỗ ngực cam đoan.
Mặc Tuấn Ninh đem cậu đánh giá khắp từ đầu đến chân, nhăn mày lại, có vẻ có chút khó xử: “Nếu chỉ dựa vào nhiệm vụ, đại khái chờ ngươi đến 60 cấp đi.”
Kháo, Lương Tu Ngôn nhịn không được ở trong lòng rít gào, hiện tại bảng cấp bậc thứ nhất Hắc vân áp thành mới cấp 55 a, hay quả nhiên học cái chức nghiệp sinh hoạt rèn tài phùng như thế mới có tiền đồ sao!
“Bất quá cũng không phải không biện pháp khác,” Mạc Tuấn Ninh dừng một chút, cố ý kéo ham muốn của Lương Tu Ngôn.
“Cái gì?”
“Bán mình đi.”
“Ha ha, đừng nói giỡn.” Lương Tu Ngôn cười nói, tự nhiên không một suy nghĩ đi qua.