Ngày hôm sau, Tương Tu Ngôn khi login thấp thỏm bất an, may mắn Hắc vân áp thành cũng hoàn toàn không đề cập chuyện ngày hôm qua, hai người vẫn như cũ gấp rút lên đường.
Ước chừng đi được nửa ngày đường, hai người mới đến Mạnh Lãng Đình tại tiểu trấn ── Tức Mặc. Tiểu trấn cũng không lớn, nhìn vậy so với tân thủ thôn lớn hơn một chút. Hai người đi trên đường phố trong trấn, lại phát hiện tiểu trấn lộ ra cổ quỷ dị.
“Sao ngay cả một tên NPC đều chả có, cứ như thành chết ấy.” Lương Tu Ngôn nói, nhưng trò chơi cho tới bây giờ chưa nói đi kết hợp với phim kinh dị a.
“Ta cũng hiểu được không thích hợp, cẩn thận một chút.”
“Uhm.” Lương Tu Ngôn gật đầu, xiết lấy đi gần kề Hắc vân áp thành. Tuy cậu hiện tại lên tới cấp 17, nhưng đối phần lớn quái phía trước đều chẳng chịu nổi một kích.
Hai người đi thật cẩn thận, nhưng đi khắp toàn bộ trấn cũng không phát hiện một người, Mạnh Lãng Đình càng miễn bàn.
“Ngươi sẽ không nhớ lầm chứ?”
“Sẽ không,” Hắc vân áp thành rất khẳng định nói, rồi mới đem tình hình vừa rồi tinh tế xem một lần, nói, “Có một địa phương có thể thử xem.”
“Chỗ nào?” Lương Tu Ngôn tò mò hỏi, nhưng Hắc vân áp thành không trả lời, chỉ kéo cậu vào một hoa viên của đại trạch tử,“Nơi này chỉ có vài cây hoa đào, không có cái gì a.”
Hắc vân áp thành lại chỉ kéo cậu đi loạn chỗ cây hoa đào, Lương Tu Ngôn mau bị nhiễu tới hôn mê, có thể đi thì cứ đi thế mà càng mở rộng, đã không còn cây hoa đào, xuất hiện ở trước mặt lại là một con sông nhỏ.
Lương Tu Ngôn quả thực không thể tin vào hai mắt của mình: “Sao có khả năng, chúng ta vừa rồi rõ ràng là ở trong hoa viên, nhưng có tường che bốn phía mà.”
“Đó là kỳ môn độn giáp, xem ra Mạnh Lãng Đình không muốn cho người ta tìm được gã.”
“Hắc hắc, đó chẳng phải nói rõ nhiệm vụ này của ta rất giá trị a?” Lương Tu Ngôn một mình ngây ngô cười, mỹ nữ, châu báu, Lương Tu Ngôn cậu tới đây!
Đang yy, bên tai đột nhiên truyền đến một trận tiếng cười như chiếc chuông bạc, thanh thúy dễ nghe, thanh âm nghe thấy chỉ biết nhất định là mỹ nữ.
Chẳng lẽ hệ thống đại thần lần này nghe được nguyện vọng cậu?
Lương Tu Ngôn khẩn cấp theo tiếng nhìn lại, nguyên lai trong sông nhỏ có mấy cô gái đang tắm rửa. Nước sông theo bộ ngực bọn họ chảy xuống, xuân sắc khôn cùng.
“Đại tỷ, ngươi đáng ghét nè!”
Một nữ hài tử hờn dỗi đuổi theo đánh một cô khác, thân thể lộ ra trên mặt nước, lập tức cảnh xuân hiện ra. Trên thân thể tuyết trắng còn dính bọt nước, một đôi bầu vú theo thân thể cô đong đưa.
Lương Tu Ngôn nhìn như si như túy, hận không thể lập tức nhảy vào trong nước cùng bọn họ cộng dục, nhưng đột nhiên mông truyền đến đau nhức làm cậu phục hồi tinh thần lại.
“A, ngươi làm gì thế!” Lương tu ngôn bất mãn chất vấn y nhéo mông người ta, sao có thể quấy rầy cậu thưởng thức mỹ nữ chứ.
“Ngươi xem đủ chưa, muốn hay không đi xuống cùng bọn họ tắm với nhau?”
Đương nhiên muốn rồi. Lương Tu Ngôn trong lòng nói như vậy, nhưng nhìn tới Hắc vân áp thành cái mặt bày ra so với y phục còn đen hơn, lập tức thức thời nói:“Không có không có, ta chỉ xem thôi.”
“Tốt nhất không có, bằng không ta đem ngươi trực tiếp cắt rụng na căn phía dưới!”
Lương tu ngôn đành phải cười làm lành, trong lòng lại nói thầm, hiện tại tiểu hài tử lại xảy ra chuyện gì, hở một nóng nảy tí như thế, mới đây thiếu gì sao?
“Còn không đi?”
“Dạ, dạ.”
Lương Tu Ngôn đi theo phía sau Hắc vân áp thành, nhìn không chớp mắt. Lúc hai người qua cầu, tiếng cười thiếu nữ kiều hạ dễ nghe gần bên tai, Lương Tu Ngôn dứt khoát bỏ ngoài tai, cậu hiện tại cũng không dám đắc tội đại gia phía trước, là người thì đều nhìn ra vị đại gia này tâm tình cực kém.
Sau khi qua cầu, men theo đường nhỏ tiếp tục đi phía trước, không bao lâu liền thấy một tòa tiểu trạch tử.
Lương Tu Ngôn gõ cửa, ra mở cửa là tiểu loli (0) dung mạo vui vẻ, đôi mắt to tròn hiện ra vẻ thông minh. Lương Tu Ngôn biểu lộ mình là tới tìm Mạnh Lãng Đình, nữ hài tử liền dẫn cậu đi vào đại sảnh.
“Ta phải đi mời chủ nhân ta, hai vị chờ tại đây.” Tiểu loli nói, người cũng không hướng cửa, ngược lại ngượng ngùng đi đến trước mặt Lương Tu Ngôn, khuôn mặt xấu hổ, nói,“Thiếu hiệp vẫn nhìn chăm chú ta làm chi, ta bị thiếu hiệp nhìn đến tim cứ đập bùm bùm mất.”
“Ta không có!”
Tiểu loli cũng mặc kệ Lương Tu Ngôn phủ nhận, như trước một bộ dáng dấp yếu đuối thẹn thùng, cầm tay Lương Tu Ngôn hướng đến bộ ngực mình sờ,“Không tin ngươi sờ xem, tim ta bây giờ còn đập rất lợi hại mà.”
Mắt thấy tay sẽ đụng tới bầu vú kia, một bàn tay cắt ngang một phen túm lại tay Lương Tu Ngôn, tiểu loli thân lảo đảo té ngã.
Lương Tu Ngôn nhìn khuôn mặt nọ trước mắt, còn có dự cảm bất hảo, hôm nay thật sự là bị hệ thống đại thần hại chết.“Ta không có, là nhỏ kiên quyết cấm lấy tay của ta!”
“Vài ngày không có làm ngươi, ngươi liền phát tao có phải hay không, thế nhưng lại trước mặt ta thông đồng nữ nhân khác.”
Lương Tu Ngôn bị ánh mắt nam nhân hung hăng nhìn chằm chằm, trong lòng một trận khẩn trương.
“Ta thề, ta thật sự không có.”
Nhưng Hắc vân áp thành hiển nhiên không để ý tới cậu giải thích, lôi cậu đưa về phía trước, Lương Tu Ngôn liền quỳ gối trên mặt đất, mặt đối diện hạ bộ nam nhân này.
Hắc vân áp thành cởi bỏ dây lưng, đem dương vật lấy ra, nói:“Liếm tốt cho ta, liếm cứng lên mới thao ngươi được.”
Nam nhân ngôn ngữ vũ nhục cùng dương vật tản mát ra mùi riêng biệt của đàn ông, nhưng lại làm cho Lương Tu Ngôn có vài phần kích động, cậu một ngụm hàm trụ côn thịt trước mắt.
Ngô…… Lớn quá, hoàn toàn ngậm không được……
Cự vật ngạnh ở yết hầu, Lương Tu Ngôn khó chịu cơ hồ khóc ra, cậu nhìn về phía đỉnh đầu nam nhân tìm kiếm giúp.
Tại khóa hạ cái miệng nhỏ nhắn hồng diễm ngậm lấy côn thịt cực đại của mình, ánh mắt nhướng lên nhìn mình, trong đôi mắt còn ngập nước mắt, hình ảnh dâm loạn này khiến dương vật y lại lớn thêm vài phần, cũng làm cho Lương Tu Ngôn càng thêm khó chịu.
“Không được nhả ra!”
Lương Tu Ngôn đành phải thành thành thật thật ngậm lấy, trong lòng lại đem Hắc vân áp thành mắng một trăm tám mươi lần, không có việc gì thì dài như vậy làm chi, đây là thứ nhỏ bé của người Á châu sao, cẩn thận lão tử đem nó cắt đứt!
“Dùng của ngươi đầu lưỡi liếm lấy…… Nga…… Thông minh lắm, học cái biết.”
Lúc trước không phải mắng ta là ngu ngốc đấy thôi, Lương Tu Ngôn căm giận nghĩ, liếm càng thêm ra sức, theo gốc đến quy đầu, lại dùng đầu lưỡi đảo qua mã nhãn, như nguyện nghe được nam nhân phát ra gầm nhẹ sung sướng.
“Hiện tại hảo hảo mà hấp nó, muốn như ăn kẹo que vậy…… uhm a, giỏi lắm, cái miệng nhỏ nhắn hấp rất giỏi!” Hắc vân áp thành ở trong khoang miệng ấm áp, cảm giác tuỷ não chính mình đều muốn bị cậu hấp ra,“Thích quá…… Phía dưới đản đản cũng muốn chiếu cố đến, dùng tay sờ sờ nó…… Đúng, tốt lắm…… Lại dùng miệng hấp chúng nó……”
Hắc vân áp thành chịu không nổi Lương Tu Ngôn chậm tiết tấu, hai tay dứt khoát xen vào phần tóc Lương Tu Ngôn, nâng đầu cậu lên, tự mình động lực cố gắng hướng tới trước, xâm nhập yết hầu cảm giác áp bách làm cho y thích gấp bội, dùng sức đong đưa thắt lưng, giống như thao thí vậy hung hăng thao cái miệng nhỏ nhắn của cậu.
“Aha…… cái miệng nhỏ nhắn giỏi lắm…… Ngươi quả nhiên trời sinh liền thích hợp bị nam nhân thao……”
Lương Tu Ngôn miệng bị thao cái gì đều nói không được, chỉ có thể mở rộng miệng, tùy ý dương vật thô to ở trong miệng cậu không ngừng trừu sáp, dương vật không ngừng ma sát bờ môi cậu, môi đều như bị ma sát phá hư rồi. Nhưng nghe được Hắc vân áp thành phát ra rên rỉ, ngửi thấy dương vật y phát ra thiên vị, dục vọng lại trở nên càng thêm hưng phấn, trong thí đặc biệt ngứa ngáy lợi hại.
Lương Tu Ngôn kìm lòng không đậu đong đưa mông, Hắc vân áp thành mắt nhìn thấy,“Ba ba” Đánh vào cái mông nhếch lên của cậu.“Tiểu tao hóa, có phải muốn hay không? Chỉ là liếm côn thịt nam nhân khiến cho ngươi phát tao?”
“Ô ô ô……” Lương Tu Ngôn nói không nên lời, chỉ có thể phát ra thanh âm nức nở, miệng lại càng thêm ra sức không ngừng phun ra nuốt vào nhục bổng, hai tay cũng không quên vuốt ve tinh nang phía dưới.
“Tiểu tao hóa, sao hấp nhiều thế…… Ân…… Ta muốn trước tiên ở trong cái miệng nhỏ nhắn của ngươi đến một pháo, mới hảo hảo làm cái thí ngươi!” Hắc vân áp thành tốc độ trừu sáp nhanh hơn, một phát hạ xuống đều làm tiến vào yết hầu Lương Tu Ngôn, “uhm a…… Ngươi phải đem ta hấp ra!”
Một cỗ chất lỏng vọt vào khoang miệng Lương Tu Ngôn, Lương Tu Ngôn theo bản năng toàn bộ nuốt xuống.