Buổi sáng tinh mơ , trên càng cây có những chú chim hót véo von vào mỗi buổi sáng. Khi mặt trời lên những tia ánh nắng ban mai chui vào khe cửa sổ của mọi nhà.
𝑻𝒂̣𝒊 𝒏𝒉𝒂̀ 𝑮𝒊𝒂𝒏𝒈 𝑽𝒂̂𝒏 𝑵𝒉𝒊
• Cốc Cốc Cốc•
Không một tiếng động không gian căn phòng trở lên yên tĩnh đến lạ lùng, nhưng có một giọng nói thanh thót làm tan cái bầu không khí yên tĩnh này. Ánh Tuyết mở cửa bước vào phòng .
“ Này! dậy đi sắp muộn học rồi heo lười”– Ánh Tuyết nói
“ ưm~5 phút thôi “ – Vân Nhi mơ màng trả lời
“ Sắp vào lớp rồi chị còn ngủ nữa à, dậy mau có tin là em phá luôn cái giường yêu quý của chị không?”–Ánh Tuyết hét lớn
Vân Nhi khi nghe thấy vậy hốt hoảng bật dậy tung chăn ra phi thẳng vào phòng tắm . Tại sao khi nghe vậy liền phản ứng như thế , đơn giản thôi là có đứa em một khi đã nói ra cái gì là nó làm luôn chứ. Mấy hôm trước cũng phải thay mấy lần rồi ! Thật đáng sợ mà !
“ haizz.. lúc nào cũng thế phải dùng biện pháp mạnh mới chịu cơ, ui da ~đau họng quá mỗi sáng như này tức chết quá” – Ánh Tuyết nghĩ
Ở dưới nhà lúc này có mùi hương thơm phức mùi hành tươi và cả nấm hương thoang thoảng bay từ phía nhà bếp bay ra cả phòng khách.
“ Hai đứa xuống rồi đó hả? lại đây ăn sáng xong còn đi học “ – Mẹ Kiều Hoa nói
Mẹ của Vân Nhi và Ánh Tuyết là một người mẹ đảm đang , tốt bụng , hàng xóm xung quanh ai ai cũng quý mến , yêu chiều con cái và cũng là một người vợ thương yêu chồng, hết mực vì gia đình của mình. Tên là Lục Kiều Hoa năm nay 36 tuổi công việc phụ cửa hàng làm bánh cùng chồng.
“ waoo~ nhìn ngon quá đi , chảy nước miếng chảy nước miếng “– Vân Nhi nói
“ tém tém lại đi chị “– Ánh Tuyết phản công lại
“ haha, ngon thì mau ăn đi xong còn đi học, hai đứa thiệt tình mà “ – Mẹ Kiều Hoa cười
“ bố đâu rồi mẹ?” – Vân Nhi nói
“ à, bố con ra cửa hàng từ sớm rồi “– Mẹ Kiều Hoa trả lời
“ Vâng “
Sau vài phút trôi qua, bữa sáng hoàn thành với bầu không khí tuyệt vờii.
“ Con ăn xong rồi ạ, con chào mẹ con đi học đây”– Vân Nhi và Ánh Tuyết nói
“ ừ, hai đứa đi học vui vẻ nhé “
“ Vâng ạ “
Trên đường đi đến trường là một chuỗi khó khăn với hai chị em nhà họ Giang mỗi lần nói chuyện với nhau là chí choé nhau không ai chịu thua.
“ chị nên giảm cân đi, sắp gãy xe đến nơi rồi “
“ không thích đấy, làm sao nào”
“ không thích mà được à, có tin là em vứt chị xuống cho đi bộ không?”
“ ơ nỡ lòng nào lại làm thế~”
“ ngừng ! được rồi, lớn từng này mà không biết đi xe đạp nữa “
“ này nhá, chẳng qua lười thôi nhé”
Và câu chuyện vẫn không hồi kết mãi đến khi đến trường mới thôi , trường hai chị em cách nhau cũng không xa lắm
“ đến nơi rồi , thưa quý cô xinh đẹp” – Ánh Tuyết nói
“ chị biết mình xinh đẹp rồi khỏi khen” – Vân Nhi khiêu khích
“ biết rồi bà cô già”
“ á à muốn chết hả? ai già?
“ thôi không chêu chị nữa em lượn đây”
Bước vào sân trường quang cảnh đẹp mê những đóa hoa thi nhau khoe sắc và cả khóm hoa mười giờ dù là chưa đến giờ nhưng hoa nó vẫn nở, tán lá cây xung quanh toả bóng mát khắp sân trường. Đang mải mê ngắm cảnh * Tùng Tùng Tùng * tiếng trống vang lên tất cả các học sinh sắp đi học muộn tức tốc phi nhanh vào lớp.
“ aaaaa” té sấp mặt
“ ui cái mông của tôi ” – Vân Nhi nói thầm
“ mình xin lỗi, bạn có sao không?– một bạn nam ân cần hỏi
“ mình....”
“ vậy mình đi trước đây, bái baii “
Nói xong rồi tức tốc đi luôn bỏ mặc người khác.
“ đồ trai đểu, còn chưa nói xong đã đi luôn – Vân Nhi bực bội bước vào lớp
• Trong Lớp Học •
“ này sao đấy, mới sáng ra đã....” – bạn bàn trên nói
“ không có gì,mới sáng sớm không may ấy mà”
“ à, ừ quên mất hôm nay có học sinh mới chuyển đến vào lớp mình đấy “
“ nghe nói đẹp trai lắm , còn học giỏi nữa “
“ bớt bớt đi đồ mê trai” – bạn nam kế bên nói
“ đẹp trai thì người ta mới khen chứ” – bạn nữ nói
“ thôi hai người đừng cãi nhau nữa cô vào lớp rồi kìa “ – Vân Nhi nói
Cô giáo bước vào lớp đi sau cô là một bạn học sinh nam dáng cao cao đẹp trai các cô gái nhìn mê mẩn không lối thoát luôn . Cả lớp đứng hình mất vài giây.
“ không ngờ mình lại học chung lớp với cậu ấy “
“ này! cậu cũng mê rồi kìa “ – bạn cùng bàn nói
“ tớ đây , không thèm nhé”– Vân Nhi nói
“ chứ sao ai kia nhìn chằm chằm không chớp mắt ta?”
“ hứ không nói chuyện với cậu nữa”
“ được lắm đồ trai đểu được cái đẹp trai nhưng còn tính nết trái ngược hoàn toàn luôn đã vậy còn học chung lớp” – Vân Nhi nghĩ trong lòng
“ em giới thiệu đi , rồi làm quen với lớp nhé” – Cô giáo chủ nhiệm nói
“ Vâng ạ”
“ Xin chào các bạn , mình tên Lý Minh Đức rất vui khi được học chung với mọi người có gì các bạn chiếu cố mình nha “
“ cô ơi cho bạn ấy ngồi với em nè cô” – một bạn nữ nói
“ cô ơi, chỗ em còn trống này “
“ cô ơi......”
Cả lớp sôn sao phát biểu như cái chợ
“ các em trật tự nào “
“ Minh Đức em ngồi chỗ Vân Nhi nhé “
“ Vâng “
“ cô ơi em không đồng ý “ – Vân Nhi nói
“ sao thế em “
“ em không thích ngồi cùng bạn ấy “
“ Minh Đức bạn có thành tích tốt ngồi với em bạn ấy kèm em , em nghĩ thành tích của mình tốt lắm sao “
“ em ... em ... “
“ được rồi , Minh Đức em qua đó ngồi đi “
“ Vâng “
Cả lớp mở sách vở ra học bài mới nào. Trong giờ Minh Đức chú tâm học còn Vân Nhi ngủ say sưa đến hết giờ. Cô giáo cũng lực bất tòng tâm
•Hết giờ học •
“ này! Tớ có chuyện muốn nói với cậu “ Minh Đức nói
“ có chuyện gì nói nhanh tớ còn về “ – Vân Nhi nói
“ chuyện sáng nay là tớ không tốt, tớ xin lỗi “
“ được rồi , chuyện này bỏ qua đi nhé bái bai “
Nói xong Vân Nhi đi mất hút bỏ lại Minh Đức đứng chơi vơi.
Trước cổng trường mọi người tấp nập đua nhau ra về. Mà nhìn đi nhìn lại không thấy Ánh Tuyết đâu.
Ting Ting Ting ““ em có tiết học thêm, chị ráng mà đi bộ về nhé“
“ trời ơi giữa trời nắng trang trang mà phải đi bộ về “ – Vân Nhi than thở
Đang đi trên đường về nhà, bỗng đâu có một chiếc xe ôtô tông vào Vân Nhi.
RẦM !!!