đình phong năm nay 18 tuổi là một soái ca có tiếng trong trường viên mộng
nhưng từ nhỏ tính cánh lầm lì hơn nữa nhà lại nghèo cha mẹ mất sớm nên hắn có rất ít bạn bè .
1 tháng 1năm 2019,
hôm nay đình phong có hẹn mang bạn gái mình tuyết mai,còn có người bạn tốt thiếu dương ,đi ra ngoài uống rượu vốn rất vui nên hắn uống rất nhiều không nghĩ tới khi say tỉnh lại thấy bạn gái cùng người bạn tốt nhất của mình cùng nhau cắm sứng hắn.nếu không phải quán ba quá ồn ào đánh thức thì không biết tới bao giờ hắn mới phát giác ra,tuyết mai người yêu hắn tuy không thể xem là mỹ nhân hiếm có gì nhưng ít nhất cũng có thể gọi là dễ thương rất ưa nhìn,hăn thật không dám tin vào mắt mình người con gái thường ngày ngây thơ thần khiết ngây thơ đang cùng bạn tốt nhất của mình long phượng uyên ương.nhìn thấy cảnh này hắn chỉ hặn không thể ngay lập tức diết đôi cẩu nam nữ này nếu ánh mắt có thể diết người thì hai người bọn họ đã chết cả ngàn lần không ít
thiếu dương giờ mới chú ý tới hắn nở nụ cười châm chọc:
"tỉnh rồi à! xem ra chuyện này cũng không còn dấu được thêm nữa,ta cũng nói thẳng với ngươi ,ta và tuyết mai cũng đã được hơn một năm rồi
nếu không phải tuyết mai cầu xin cho mày thì tao đã diết mày từ lâu rồi,người đàm bà của tao mà mày cũng dám đông tay chân đúng là chán sống"
nhìn tình cảnh này tuyết mai chỉnh sửa quần áo kéo tay thiếu dương giọng đầy mỉa mai hướng về phía đình phong:
"đình phong ta thừa nhận trước đây ta đúng là từng có cảm tình với ngươi nhưng ngươi xem lại ngươi đi ngươi mang lại cho ta được những gì,muốn tiền không có tiền muốn quyền thế cũng không có ,thậm chí ngươi còn là một đứa mồ côi không cha không mẹ .cũng chỉ có thiếu dương mới có thể cho ta thứ ta cần,đem cho ta hạnh phúc"
nghe những lời độc ác này hắn thật sự khong thể nhịn được đúng dậy cho nàng một bạt tai rồi quay sang thiếu dương đánh nhau,nhưng một người đang say làm sao có thể có đủ sức đánh lại người tỉnh táo chẳng mấy chốc đã bị thiếu dương đánh ngã ,nhưng thiếu dương hắn không có ý định dùng tay hắn cầm lấy chai rượu đánh ngay vào đầu đình phong.
rồi hai người nắm tay nhau để lại đình phong nằm trong vũng máu.đình phong cố gắng thoi thóp lết ra khỏi phòng,rồi ngất đi
vài ngày sau
bệnh viện phong nhã
đình phong hắn ngồi trên dường dựa lưng vào gối mắt đờ đấn ngơ ra như người vô hồn miệng lẩm bẩm:
"cái gì gọi là tình bạn cái gì gọi là tình yêu ,cái gì là sống chết có nhau tất cả đều là giả dối.
mẹ ,cha con bây giờ thật sự quá mệt mỏi rồi con không muốn gắng gượng thêm nữa! hai người cho con xuống đó được không "
một lát sau một y tá theo thường lệ tới chăm sóc vết thương cho hắn nhưng không có thấy ai trong phòng.
trên một bên bờ biển vách núi một thanh niên mặc đồ bệnh nhân, hắn đang từ từ bước lại gần vách núi rồi gieo mình rơi xuống."
nhưng một luồng ánh sáng từ đâu bao trùm lấy hắn.
qua một thời gian hắn mới dám mở mắt nhìn xung quanh nói:
nơi này là đâu,không lẽ ta thật sự là chết rồi sao! "
đột nhiên một giọng nữ lạnh lùng đầy máy móc vang lên :
"ngươi tất nhiên không chết chẳng qua nơi này cũng không phải đời thực"
nghe giọng nói này hắn đầy nghi hoặc nói:
"ngươi là ai
nơi này rốt cuộc là nơi nào"
vẫn là giọng nói lạnh lùng đó:
"ngươi có thể gọi ta là vô tình hệ thống hay tiểu tình cũng được
còn nơi này là não hải của ngươi,do ta cảm nhận được oán niệm mạnh mẽ của ngươi nên ta cho ngươi một cơ hội sở hữa lưỡng tình hệ thống"
hắn vẫn là bộ mặt ngu ngơ không hiểu:
"hệ thống gì chứ ta mới không cần ,ta thật sự chả có chút nào lưu luyến thế giới này nữa"
nghe hắn nói thế hệ thống đầy khó hiểu không như dự tính:
"ta thật sự không hiểu trước đây có rất nhiều sinh vật muốn có được ta mà chém diết nhưng ta tình nguyện trao cho ngươi ngươi lại không cần"
nói rồi hệ thống tự động truy cập vào trí óc của hắn ,tiếp tục nói: