Chương 16: Lần nữa anh hùng cứu mỹ nhân?

Chương 16: Lần nữa anh hùng cứu mỹ nhân!?

Chưa đợi Hạ Bối Vy nói xong, Vô Thường Hy liền nhanh chóng quay mặt lại, trong mắt hắn lúc này, mọi hành động của đối phương đều rất chậm, rất chậm, như giảm tốc vậy, hắn không biết mình đây là chuyện gì, chả lẽ là thức tỉnh cái gì thể chất huyết mạch như trong tiểu thuyết?. Nếu không hiện tượng này cũng quá khó giải thích đi

Không để ý mấy chuyện này, Vô Thường Hy liền nhanh như chớp vung tay lên đập mạch vào đối phương cổ tay khiến con dao của hắn bay cao lên, ngay sau đó liền vung mạnh một cước thẳng ngực vang lên răng rắc gãy xương thanh âm khiến tên lưu manh này lập tức bay ra xa 7, 8 mét, không ngừng hộc ra máu, giữa ngực còn lún vào một dấu chân

Tuy như vậy nhưng mọi việc chỉ xảy ra trong nháy mắt, cả đám lưu manh lẫn Hạ Bối Vy đều không biết chuyện gì xảy ra

"Oh Fuck, chuyện quái gì xảy ra vậy"

"Ta không biết a, nếu biết ta đã không cần hỏi ngươi"

"Thằng ranh kia có gì đó không bình thường, cả đám cùng lên chém chết nó"

"Được!"

Ngay sau đó, cả đám nhao nhao rút dao, rút gậy ra hướng Vô Thường Hy vọt tới

Lấy lại tinh thần Hạ Bối Vy sắc mặt liền trắng bệnh kinh hô

"Chạy mau a, bọn hắn tới..."

Chưa đợi nàng nói dứt lời, Vô Thường Hy đã bình tĩnh vung chân đúng lúc cái con dao kia rơi xuống khiến con dao bị bắn mạnh ra, trực tiếp đâm xuyên thẳng một tên lưu manh đùi khiến hắn kêu thảm ngã xuống, chưa đợi đám còn lại phản ứng, hắn liền nghiêng đầu né ra vừa đâm dao tới một tên lưu manh, sắc mặt không có ba động đấm ra một quyền thẳng ngực đối phương khiến đối phương hộc máu bay ngược ra.

Lại cúi đầu tránh đi một tên lưu manh khác vung gậy tới, xoay người đá mạnh đập gẫy cây gậy của đối phương, rồi xoay ngược người vung chân vào đầu khiến đối phương cả người đập đầu xuống đất vỡ đầu chảy máu

Ngay sau đó liền quay người vung tay đánh bay đang đâm tới một cái khác lưu manh, tay còn lại hóa quyền vung thẳng đối phương bên hàm khiến nó "cạch" một tiếng trực tiếp trật quai hàm, cả người xoay vài vòng rồi ngã xuống đất bất động

Bước lên một bước, chân đá thẳng ra đập vào cằm của một tên cầm côn lưu manh khiến cả người hắn như bị ô tô đụng bay cao lên 4, 5 mét rồi rơi xuống, chưa chạm đất đã bị Vô Thường Hy xoay đá ngang vào bên hông rồi bay ngang mà ra đập ầm ầm vào đống phế liệu không nhúc nhích

Lúc này, có một tên lưu manh định từ đẳng sau đánh nén Hạ Bối Vy nhưng chưa đợi hắn đạt được ý muốn, Vô Thường Hy đã thò tay ra sau lưng, cầm lấy Hạ Bối Vy tay nhỏ kéo nàng về hướng mình, đồng thời quay người lại ôm lấy nàng và một cước vung mạnh mà ra khiến không khí vang lên từng đạo tiếng xé gió, ngay sau đó liền trực tiếp đạp vào đối phương cái kia hoảng sợ gương mặt, tạo lên một tiếng vang trầm, trực tiếp đạp gãy mũi đối phương cùng với đạo nát hắn hàm răng rồi toàn thân như bị xe tải va chạm bay ngược về sau không rõ sống chết

Làm xong tất cả, hắn mới buông ra trong ngực giai nhân, nhìn xung quanh ngổn ngang máu me một đám lưu manh, sắc mặt vô cùng bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra

Dù đây là lần đầu hắn đánh nhau, nhưng mà đối với hắn như là chưa có gì, một phần do tâm thái của hắn tác động, một phần do cảm xúc thiếu thốn của hắn tác quái, còn lại không rõ nguyên nhân gì, nhưng hắn chỉ biết, sợ là nếu để hắn nhìn thấy người chết, có khi hắn còn không nháy mắt một cái, vô cùng cổ quái.

Còn Hạ Bối Vy lúc này đã hai tay be miệng, mắt trợn to kinh ngạc nhìn trước mắt một màn. Thực sự tràng diện vừa rồi đánh vào nàng thị giác là quá lớn, đến bây giờ vẫn chưa lấy lại được tinh thần

Suy nghĩ một hồi lâu, Vô Thường Hy liền cầm lấy Hạ Bối Vy tay ngọc hướng ngoài xưởng đi ra, trong lúc đi Hạ Bối Vy vẫn còn trong chấn kinh trạng thái, chưa lấy lại tinh thần.

Mà hai người rời đi không lâu, có một đám bảo tiêu thân mặc áo đen liền chạy tới, nhìn trước mắt hỗn độn tràng cảnh, cả đám đều không nhịn được kinh ngạc

Lúc này, trong đó nhìn như đội trưởng một cái trung niên nam tử liền ra hiệu nói

"Hai người đi lên xem bọn hắn tình huống, còn lại thì tiếp tục theo sau bảo vệ tiểu thư, còn lại báo cáo chuyện đã xảy ra cho gia chủ và bà chủ".

Nghe vậy, cả đám nhao nhao biểu thị biết rõ, rồi bắt đầu hành động, mà cái kia nam tử lại hướng chuẩn bị theo sau bảo vệ Hạ Bối Vy đoàn đội nói

"Các ngươi chú ý không dùng súng nơi đông người, dù là Mỹ không quá khắt khe việc này, nhưng nếu đả thương dân vô tội sẽ rất phiền phức"

"Rõ"

Có thể nói, nếu Vô Thường Hy không tới, sợ là đám lưu manh kia đã bị trực tiếp thủ tiêu, từ đó có thể thấy Hạ gia kinh khủng chỗ

Quay lại Hạ Bối Vy và Vô Thường Hy bên này, sau khi đi ra khỏi khu xưởng bỏ hoang, thì Hạ Bối Vy cũng lấy lại bình tĩnh đứng lại ấp úng một hồi hỏi

"Vô Thường Hy, ngươi là trong tiểu thuyết cái loại kia binh vương sao, hoặc là cái gì ẩn thế cao thủ sao?"

Vô Thường Hy:"...."

Vốn tưởng Hạ Bối Vy định nói gì, nhưng khi nghe nàng câu hỏi kia sau đó, Vô Thường Vy khóe miệng không nhịn được co giật

"Không phải!"

"Vậy tại sao ngươi lại giỏi như vậy a, y như trong phim hành động võ thuật đại sư vậy"

"Ta không biết!"

"Ngươi gạt người, ngươi không biết thì ai biết a"

"Ta đã nói là ta không biết, chắc là thức tỉnh trong tiểu thuyết tiên hiệp siêu cấp thể chất đi"

"Còn thức tỉnh siêu cấp thể chất đâu, sao ngươi không lên trời cùng mặt trời vai sóng vai a"

"Vậy ngươi còn hỏi ta"

"Ta...ta"

"Ta cái gì mà ta"

Trên đường đi, hai người vẫn không ngừng tranh cãi, Hạ Bối Vy nha đầu này hỏi không ngừng khiến Vô Thường Hy có chút im lặng, nhưng lúc sau nàng cuối cùng cũng trật tự xuống, nhưng vẫn luôn cúi đầu không biết đang nghĩ gì

Lần này tới lượt Vô Thường Hy có việc muốn hỏi

"Ngươi tại sao lại một mình chạy vào khu xưởng bỏ hoang, sau vụ mê cung lần trước, người nhà ngươi vẫn cho ngươi một mình ra ngoài sao"

Đang suy nghĩ miên man Hạ Bối Vy nghe Vô Thường Hy hỏi vậy liền lấy lại tinh thần, sau đó liền chột dạ nói

"Ta...ta nếu nói là ta đi lạc ngươi tin sao?"

Nghe thế, Vô Thường Hy liền mặt vô biểu tình nhìn nàng

Thấy Vô Thường Hy dáng vẻ như vậy, Hạ Bối Vy lại càng chột dạ, không lẽ nàng nói là vì thấy ngươi cùng cái khác nữ nhân thân mật lên trong cơn ghen chạy lạc đi, nếu nói vậy không phải xấu hổ chết, hơn nữa gia hỏa này chắc sẽ đắc ý lên trời a.

"Phi, Hạ Bối Vy ngươi đang nghĩ cái gì vậy, tại sao ngươi phải vì gia hỏa này ghen chứ, đúng vậy a, tại sao chứ, hơn nữa gia hỏa này còn có thể tìm thấy mình, chả lẽ....."

Nghĩ tới đây, Hạ Bối Vy liền hồ nghi nhìn Vô Thường Hy hỏi

"Khoan đã, tại sao ngươi lại có thể tìm được ta a, không phải là ngươi theo dõi ta đi?. Hừ hừ, quả nhiên ngươi vẫn là bị bổn tiểu thư mị lực thu phục"

Nói nói giống như mình đoán được chân tướng đồng dạng, nàng liền ngẩng đầu đắc ý như một con thiên nga kiêu ngạo

"Ta nói là tình cờ ngươi tin sao?"

Lần này đến Vô Thường Hy lúng túng nói, cũng không phải nói là hắn dựa theo cảm giác tới đi, nói vậy không còn không bị nha đầu này coi là bệnh tâm thần đi

"Hừ, tin ngươi cái đại đầu quỷ".

"Không tin thì thôi"

Nói xong, hắn liền tăng tiến bước chân đi về phía trước

Thấy thế, Hạ Bối Vy liền đuổi theo hô

"Ê, đợi ta a, ngươi gia hỏa này đi nhanh như vậy làm gì a"

"Có quỷ đuổi"

"Quỷ?!, quỷ ở đâu a"

Nghe vậy, Hạ Bối Vy liền run run nhìn xung quanh tối tăm đường phố sau đó nhanh chóng đi tới Vô Thường Hy bên cạnh.

Nhưng đợi nàng phát hiện ẩn ý lúc liền tức giận hô

"Vô Thường Hy!!!!!"

Lần này, Vô Thường Hy liền chạy mất

"Ngươi đứng lại cho ta, dám nói bổn tiểu thư là quỷ"

Hạ Bối Vy cũng vừa đuổi theo vừa tức giận hô

Rất nhanh, thân ảnh hai người liền tan biến trong màn trời đêm

Một hồi sau, cả hai đã quay lại Disney công viên phụ cận, rồi tới Hạ Bối Vy nơi ở khách sạn

Lúc này nhìn trước mắt Vô Thường Hy, Hạ Bối Vy liền đỏ mặt nói

"Hôm nay thật cảm tạ ngươi đã cứu ta, vậy là ngươi đã cứu ta hai lần rồi"

Nghe vậy, Vô Thường Hy liền nhàn nhạt nói

"Ngươi Hạ tiểu thư lại lần nữa cảm tạ người khác, thật không giống ngươi a"

"Hừ, bổn tiểu thư cũng không phải không biết tốt xấu người, ngươi cứu ta thì ta cảm tạ vậy thôi a"

Nghe thế, Vô Thường Hy lần nữa định nói gì nhưng đột nhiên một màn trước mắt khiến hắn ánh mắt liền ngưng lại.

Chỉ thấy Hạ Bối Vy liền tiến lên một bước, trực tiếp dùng cái kia mềm mại môi anh đào phong bế hắn đôi môi, cái này tình huống khiến hắn mộng bức không thôi.

Xung quanh ăn dưa quần chúng cũng một mặt mộng bức

"Cmn, một lời không hợp liền hôn, cái này cũng quá kình bạo đi"

"Các ngươi không để ý hai người này tạc mẹ nó đẹp sao, nữ mỹ lệ, nam soái khí, đây là cái gì thần tiên nhan trị a"

"Chúa ơi, cái kia nam nhân thật có phúc, vậy mà được một cái tuyệt thế mỹ nữ hôn như vậy"

"Buông ra cái kia nữ hài, để cho ta tới"

Bên cạnh bàn tán xôn xao, còn lại đều dùng hâm mộ ánh mắt nhìn hai người, quả thật nam nữ có nhan trị cao hôn nhau quả là một cái tịnh lệ phong cảnh.

Lúc này, có một nhóm nam nữ cũng đang nhìn trước mắt hôn nhau hai người, không nhịn được khó chịu nói

"Mẹ nó, đi du lịch sang quốc gia khác cũng bị nhét thức ăn cho chó, thật mẹ nó xui xẻo"

"Ta thấy chúng ta vẫn nên về khách sạn thì hơn, ta sợ còn ở đây sẽ no cẩu lương mà chết"

"Không sai, đi đi đi, về thôi"

Nói xong, mấy người liền khó chịu rời đi, mà mấy người đó chính là Vô Thường Hy đồng học, nhưng do góc độ lên mấy người cũng không thấy rõ Vô Thường Hy diện mạo, nên cũng không có ai nhận ra

Vô Thường Hy và Hạ Bối Vy bên này, sau khi hai người tách ra, nàng hai má đã đỏ cái thông thấu, trên đầu còn không ngừng bốc khói lắp bắp nói

"Đây...đây chỉ là lễ cảm ơn, ngươi...ngươi đừng quá để ý"

Nói xong, nàng liền be mặt chạy chối chết chỉ để lại ngơ ngác Vô Thường Hy

Sờ sờ bờ môi, Vô Thường Hy vẫn không thể tin được mình lại lần nữa bị nha đầu này đánh lén, cái này có còn có thiên lý hay không?

Đứng đó một hồi, Vô Thường Hy trong đầu đều là cái kia bị hôn một màn, lần này tim hắn như có chút nhúc nhích, so lần trước còn mãnh liệt, cái kia kì dị cảm giác càng thêm mãnh liệt, khiến hắn không biết miêu tả kiểu gì

Mà tại sâu xa trong vô tận tinh không bên trong, cái kia bạch sắc viên cầu bị phong ấn bởi vô số đầu xiềng xích liền có một cái xiềng xích xuất hiện một đạo vết nứt, sau đó cả cái xiềng xích liền vỡ ra, để lại 8 cái xiềng xích và một cái to lớn kì dị ổ khóa, điều này khiến cho năng lượng tồn tại trên cái kia viên cầu càng thêm nồng đậm khiến phạm vi to lớn tinh không bên trong đều bị bao phủ bởi sóng năng lượng.

Còn Vô Thường Hy bên này lại lần nữa phát sinh một loại không rõ biến hóa, ngay cả hắn cũng không ý thức được.

Hết chương.