Chương 49: Lưu Thuỷ Kiếm Pháp

Nằm ngâm mình trong bồn thảo dược, Lý Hạo Nhiên cảm nhận được từng đợt linh khí thấm vào nội thể thông qua lỗ chân lông, mang đến cho hắn một cảm giác sảng khoái khó tả.

Tâm tình của hắn hôm nay vô cùng tốt, mọi tính toán đều thuận buồm xuôi gió, thậm chí còn vượt ngoài dự liệu ban đầu.

Hắn gác hai tay lên thành gỗ, thoải mái ngửa cổ ra phía sau, nhắm mắt dưỡng thần, tận hưởng khoảng thời gian thư thái này.

Ở một bên, Tiểu Nhu Nhi đang yên tĩnh vận công thổ nạp, bằng Thiên Nhãn, hắn mơ hồ có thể thấy được những sợi linh khí trong không trung đang theo từng nhịp thở của nàng mà chậm rãi ngưng tụ đi vào nội thể.

Hơi thở của nàng đều đặn như tiếng ngọc, dáng vẻ tựa như một đóa hải đường trong sương sớm, ẩn hiện vẻ kiều diễm của một thiếu nữ đương xuân xanh.

Theo từng hơi thở đều đặn, đôi nhũ phong kiêu ngạo kia của nàng ẩn ẩn hiện hiện sau lớp y phục mỏng manh, tựa như một đóa phù dung chớm nở trong sương sớm, đung đưa nhẹ nhàng theo cơn gió ban mai.

Lý Hạo Nhiên khẽ khịt mũi, từ khi bắt đầu tu luyện Thiên Địa Hóa Sinh Pháp, cơ thể nàng dần dần thoát thai hoán cốt, tựa như một khối phỉ thúy thô được chế tác thành một tuyệt phẩm vậy.

Dù là người đã từng trải qua bao thăng trầm như hắn, cũng khó lòng mà làm ngơ trước vẻ đẹp ngày càng mỹ miều ấy của nàng.

Hắn cũng dần hiểu ra rằng, mỗi hành động của bản thân đều đang thay đổi dòng chảy vận mệnh, tác động lên những người xung quanh.

Con đường ở phía trước đã hoàn toàn khác với kiếp trước, và Tiểu Nhu Nhi cũng không ngoại lệ.

Thu hồi ánh mắt, hắn ngước nhìn trần nhà, trong đầu vẽ ra con đường tương lai cho nàng và Lý Hoàng Khải.

Hiện tại, cũng chỉ có hai người là hắn có thể đặt trọn niềm tin, vì vậy, hắn cần phải có một kế hoạch chu toàn cho cả hai.

Về phần Tiểu Nhu Nhi, hắn đã quyết định sẽ cho nàng học tập vũ kỹ, có thể là kiếm pháp, nếu như nàng muốn học nó, ít nhất trong tình huống cấp bách nàng cũng có năng lực phòng thân.

Tuy việc này là điều cấm kỵ trong gia tộc, nhưng có những việc không nhất thiết phải công khai, cũng chẳng cần phải thỉnh ý kiến của trưởng bối hay phụ mẫu.

Bởi vì, hắn đủ chín chắn để tự mình quyết định những việc như thế này.

Chờ đến khi quyền lực và tiếng nói của hắn trong gia tộc đã đủ vững mạnh, những việc này tự khắc sẽ được hợp thức hóa trong thầm lặng.

Nếu như chờ đến khi đó mới bắt đầu thực hiện, có lẽ cũng đã để lỡ thời cơ tốt nhất rồi.

"Quyết định như vậy đi!"

Hắn nhỏ giọng gọi nàng.

- Tiểu Nhu Nhi!

Tiểu Nhu Nhi nghe thấy thiếu chủ gọi mình, lập tức thu công, điều chỉnh khí tức nội thể ổn định, mau chóng đáp lời hắn.

- Thiếu chủ cho gọi tiểu nữ!

Nàng đứng dậy, xoay người về phía hắn, cung kính cúi đầu đáp lời, hai tay nàng e dè đặt ở trước bụng, ánh mắt có phần lo lắng nhè nhẹ.

Trang phục dùng để tẩy trần vốn dĩ rộng thùng thình, ưu tiên sự thoải mái, cho nên khi nàng cúi người xuống, vạt áo tự nhiên xô lệch, thoáng để lộ vẻ đẹp cơ mật mơ hồ của nữ nhi sau lớp lụa mỏng manh.

Lý Hạo Nhiên phải vội quay đầu, ánh mắt né tránh nhìn bâng quơ lên trần nhà, đè nén tâm tình của bản thân.

"Khục!" Hắn khẽ ho khan một cái ở trong lòng.

Thấy hắn không nói một lời nào, Tiểu Nhu Nhi càng cấp bách, nàng vô thức cúi thấp xuống thêm một chút nữa, giọng nàng nhẹ nhàng gọi hắn.

- Thiếu chủ!

- À ừ, ta định hỏi ngươi có nguyện ý học thêm vũ kỹ hay không? Chuyện này vô cùng tối mật, quyết định là ở ngươi! Nhưng một khi đã đồng ý, ngươi phải giữ bí mật chuyện này, chôn chặt ở trong lòng, không được hé nửa lời, dù là người ngươi tin tưởng nhất cũng như vậy!

Tiểu Nhu Nhi thân là tỳ nữ ở Lý gia, nàng đương nhiên hiểu rõ những lời hắn vừa nói, chuyện này lộ ra bên ngoài, nàng chắc chắn sẽ bị Lý gia xử tử, mà hắn cũng bị trừng phạt vô cùng nặng nề.

Nàng thất thần trong giây lát, dường như chìm vào trong suy nghĩ, nàng bận tâm suy nghĩ về lời đề nghị của hắn đến nỗi không để ý rằng bản thân mình đang vô tình đang để lộ hai nụ đào phiếm hồng phong tình vạn chủng.

Lý Hạo Nhiên đột nhiên ho khan, nói.

- Nhu Nhi, ngươi đừng cúi người nữa, cứ đứng thẳng lưng thoải mái là được rồi!

Tiểu Nhu Nhi dù biết bản thân được hắn sủng ái, nhưng nàng trước nay đều chưa từng có suy nghĩ nào quá phận. Bởi vậy, dù nghe hắn nói như thế, nhưng nàng vẫn cúi người, cung kính hầu chuyện với hắn.

- Dạ vâng, thiếu chủ! ... Tiểu nữ, quả thực rất muốn học kiếm pháp, mong thiếu chủ thành toàn cho tiểu nữ!

Những ngày qua, biểu hiện uy vũ của hắn đã khắc sâu vào tiềm thức nàng một ấn tượng mạnh mẽ về kiếm pháp. Vì thế, ngay khi nghe lời đề nghị ấy, điều duy nhất hiện lên trong tâm trí nàng chính là kiếm pháp.

Hắn xoay người nhìn nàng, ánh mắt cố gắng tránh né chỗ nhạy cảm kia, khẽ gật đầu:

- Ừm, kiếm pháp cũng tốt! Đợi ta có thời gian sẽ chọn một bộ kiếm pháp phù hợp cho ngươi.

Nghe được lời này, mắt Tiểu Nhu Nhi sáng lên vì mừng rỡ, nàng vội quỳ xuống tạ ơn hắn.

- Tạ ơn thiếu chủ thành toàn!

Lý Hạo Nhiên thấy nàng hiểu chuyện như vậy, trong lòng cũng rất vui vẻ, hắn nói nàng đứng dậy.

- Ừm, được rồi, không cần phải đa lễ như vậy, ngươi mau đứng lên đi!

Tiểu Nhu Nhi nghe theo lời của hắn, lập tức đứng dậy, đi chuẩn bị dụng cụ giúp hắn tẩy trần.

Hắn nhìn theo bóng lưng mảnh mai của nàng, lần nữa lướt qua mấy dòng thông tin hiện ra bên cạnh, tuy tư chất của nàng không có gì nổi bật nhưng cũng không quá tầm thường, nếu được bồi dưỡng cẩn thận, đi đúng hướng ngay từ ban đầu thì vẫn còn chút cơ hội.

Dù gì Lý Hạo Nhiên kiếp trước cũng từng đạt tới cảnh giới Hoá Thần, với kiến giải của hắn về pháp môn tu luyện, hắn hoàn toàn có khả năng bồi dưỡng được thủ hạ đạt đến cảnh giới Nguyên Anh, thậm chí là Hợp Thể sơ kỳ nếu như có chút may mắn.

Với Thiên Giám trợ giúp, hắn có thể đánh giá chính xác tư chất của nàng, từ đó dễ dàng chọn được vũ kỹ phù hợp cho việc tu luyện.

Hắn duy trì sự trầm mặc, bắt đầu nhớ lại những vũ kỹ mà hắn đã từng tiếp xúc qua ở kiếp trước, rồi dựa vào kinh nghiệm của bản thân và tư chất của nàng mà tuyển chọn.

"Lưu Thuỷ Kiếm Pháp! Phải rồi, hẳn là nó sẽ phù hợp với nàng!"

Lưu Thuỷ Kiếm Pháp tuy không phải là một bộ kiếm pháp thiên về công kích, nhưng lại là môn kiếm thuật luyện thể và dưỡng khí rất tốt, giống như Thiên Địa Hoá Sinh Pháp vậy.

Hơn nữa, môn kiếm pháp này chú trọng vào nguyên tắc lấy nhu chế cương, rất phù hợp cho nữ nhi như mấy nàng tu luyện.

Luyện đến tiểu thành, nhất định nàng sẽ có đủ năng lực để tự bảo vệ bản thân, hoặc ít nhất cũng có thể giảm bớt gánh nặng cho những người ở bên cạnh.

Lúc này, Tiểu Nhu Nhi cũng đã trở lại, bắt đầu công việc quen thuộc của nàng, giúp hắn tẩy trần.

...

Vô Lượng Hải Quận.

Đang đi dạo trên phố, bỗng dưng có một lão nhân đi đến, nói với Viêm Thiên Bằng mấy câu nói vô thưởng vô phạt.

- Chàng trai trẻ, ở chỗ ta có một bộ thân pháp gia truyền, ta thấy ngươi và ta có duyên, nên muốn nhượng lại với giá rẻ, môn thân pháp này của ta đảm bảo có thể bổ sung khiếm khuyết mà ngươi đang vướng phải.

Viêm Thiên Bằng nhíu mày, đưa mắt đánh giá lão giả trước mặt, chất vấn lão.

- Lão tiền bối à, mấy lời này thật ra ta đã nghe nhiều rồi, mấy người lúc nào cũng nói là bí kíp gia truyền, công pháp độc môn, tiên pháp thất truyền... nhưng liệu có thật như vậy không, ta lại không biết sao?

Lão ta nhìn hắn, cười phá lên một trận, rồi lắc lắc đầu, vừa đi vừa nói, giọng nói đầy thâm ý.

- Ô giang lạc nhật, bá vương truy long!

Lão vừa dứt lời, mũi thương trong đan điền hắn đã rung lên ong ong từng đợt, như thể lên tiếng nhắc nhở hắn ta vậy.

- Tiền bối, người ra giá đi!

Lão cười khà khà, nói.

- Bây giờ ngươi muốn mua, nhưng ta lại không muốn bán!

Viêm Thiên Bằng vội vàng nói ra mấy lời nịnh nọt, hy vọng có thể xoa dịu tính tình cổ quái của lão ta.

- Tiền bối, là vãn bối có mắt không tròng, không thấy thái sơn, mong người độ lượng.

Lão lắc đầu cự tuyệt, dứt khoát nói.

- Tiểu tử, đây là bài học của ngươi! Ngươi chỉ có một lần cơ hội, ngươi đã để nó vụt mất thì ngươi phải chấp nhận nó thôi! Ta không bán là không bán! Ha ha ...

Nói rồi lão ta cứ thủng thẳng đi, để lại Viêm Thiên Bằng đứng tiếc ngẩn ngơ giữa con phố.

Lão bấm bấm tính quẻ, lẩm bẩm.

- Thật đáng tiếc, khí vận của hắn đã bị ảnh hưởng, đáng tiếc, đáng tiếc a! Dù muốn giúp ngươi, nhưng mà ta lại không thể làm trái với quy tắc, tiểu tử, coi như là ngươi xui xẻo đi!