Chương 14: Chu Dĩnh Hi

Mấy ngày này trên dưới Lý gia vô cùng bận rộn, vừa phải tu sửa trọng địa, vừa phải chuẩn bị cho lễ hội săn bắn truyền thống, vừa phải chuẩn bị cho đại yến mừng lão tổ đột phá Hóa Thần kỳ thành công.

Tuy nhiều việc, ai cũng luôn chân luôn tay nhưng không ai than mệt cả, bởi đối với họ, đây là sự kiện vô cùng trọng đại, là niềm vui chung của trên dưới Lý gia, không phân sang hèn, không tính thân phận ai cũng được hưởng phúc khí của lão tổ, một bước lên mây.

Đừng nói là con cháu Lý gia, hạ nhân Lý gia bây giờ bước ra ngoài, mấy ai dám động đến đâu.

Đúng là một người làm quan cả họ được nhờ!

Mặc kệ trên dưới Lý gia tất bật ngược xuôi, tiểu viện của Lý Hạo Nhiên vẫn như cũ, đều đặn hàng ngày, chủ tớ đều nhất mực chăm chỉ tu luyện.

Lúc này, ở bên trong thư phòng, Lý Hạo Nhiên sau khi luyện công xong, liền lấy ra tiểu đỉnh ra quan sát trạng thái của nó, cái Đỉnh Thái Cổ này từ sau khi hấp thụ tinh huyết của yêu thú ở trong Huyết Ma Quật liền xuất hiện vô số biến hóa.

Ngoại hình của nó dần được khôi phục về nguyên trạng, hoa văn khắc trên thân cũng ngày một rõ ràng.

Đến hôm nay, ngoài thân nó đã có hào quanh nhàn nhạt.

Xem ra quá trình khôi phục của tiểu đỉnh cũng rất thuận lợi.

Một lớp rỉ sét nhỏ bằng ngón tay cuối cùng trên thân nó rốt cuộc cũng biến mất, trả lại vẻ bề ngoài hoàn hảo và thần bí cho Đỉnh Thái Cổ.

Lý Hạo Nhiên hắn cảm thấy những đường nét trạm chổ trên thân của nó hình như mang theo một ý nghĩa nào đó, mà ở thời điểm hiện tại, hắn không cách nào hiểu nổi.

"Tạm thời bỏ qua nó vậy!"

Bằng bản năng, hắn thử nhỏ máu nhận chủ.

Một giọt tiên huyết từ trong mi tâm hắn bay ra rồi dung nhập vào tiểu đỉnh.

Sau khi hấp thụ giọt tiên huyết của hắn, tiểu đỉnh rung lên nhè nhẹ rồi rơi vào tĩnh lặng trong thoáng chốc như thể không có bất cứ tác dụng gì vậy.

Lý Hạo Nhiên nhíu mày nhìn tiểu đỉnh, chẳng lẽ cách làm của hắn sai sao, hắn có nên hỏi Cung Uyển Nhi không đây?

Hắn đang định mở lời thì Đỉnh Thái Cổ phát sinh dị biến.

Giữa hắn và nó hình thành một mối liên kết vô hình trừu tượng kỳ lạ, hình như là hắn đã có thể cảm nhận được ý chí của nó.

Từ trong tiểu đỉnh, một thức linh dưới hình dạng của một tiểu hài nhi không rõ giới tính bay ra ngoài, nó lượn xung quanh người của Lý Hạo Nhiên như thể đang săm soi đánh giá hắn vậy.

Nó đưa tay lên chà chà cái cằm tròn trịa, liên tục gật gù, dường như là rất hài lòng về vị chủ nhân ngồi ở trước mặt.

Lý Hạo Nhiên cũng cảm nhận được sự hài lòng của nó.

"Tên nhóc này vậy mà lại đang đánh giá ta! Ha ha, thú vị, thật là thú vị!"

Hắn mỉm cười nhìn thức linh trước mặt, linh lực tản ra từ người nó bập bùng liên hồi biểu thị sự hưng phấn của nó ra bên ngoài một cách rõ ràng.

Cung Uyển Nhi lúc này mới chịu xuất hiện.

- Chủ nhân chúc mừng người đã được Đỉnh Thái Cổ nhận làm chủ!

- Cái tiểu đỉnh này rốt cuộc phải dùng như thế nào?

Cung Uyển Nhi xoa xoa đầu thức linh của tiểu đỉnh, hắn lập tức cảm nhận được sự vui vẻ và cao hứng của nó.

- Chủ nhân, nó sẽ giúp người luyện thể, người hãy thử nghĩ đến chuyện luyện thể xem!

Lý Hạo Nhiên gật đầu, hắn động ý niệm, vừa nghĩ đến việc dùng tiểu đỉnh Luyện Thể, cả người hắn lập tức bị hút vào bên trong Đỉnh Thái Cổ.

Cung Uyển Nhi nhìn tiểu đỉnh lơ lửng ở trước mặt nở một nụ cười đầy hàm ý.

Nàng chỉ hất tay áo, tiểu đỉnh lập tức thu nhỏ lại, đến khi nó nhỏ bằng hạt cát mới dừng lại, bây giờ dù là đại năng chú ý dò xét khắp căn phòng này cũng không cách nào phát hiện ra sự hiện diện của nó.

Đỉnh Thái Cổ là pháp khí Luyện Thể của Thần Tộc đâu có đơn giản như vậy.

...

Khi Lý Hạo Nhiên lấy lại được tầm nhìn, trước mặt hắn đã là vực không vô tận, ngó trước, ngó sau, trái phải xung quanh, hắn không thấy được đâu là điểm cuối.

Thức linh của Đỉnh Thái Cổ đậu trên vai hắn chi chi nha nha như một đứa trẻ lên ba, vô cùng tinh nghịch.

Hắn không nghĩ gì nhiều, nhìn xuống dưới chân, ở bên dưới là một cái hồ máu rộng lớn, chỗ này, chắc cũng phải tương đương với số mà Lý gia thu được ở Huyệt Ma Quật mấy ngày trước.

Mặt hồ tĩnh lặng, phẳng như mặt gương, phản chiếu hư ảnh của hắn ở trên bề mặt vô cùng rõ nét.

Một giọt tinh huyết yêu thú đột ngột bay lên trên không trung, bay thẳng đến ngang tầm mắt của hắn mới dừng lại.

Lý Hạo Nhiên đang vô thức nhìn giọt tinh huyết thì bỗng dưng cảnh tượng ở xung quanh hắn đột ngột thay đổi, đến lúc hắn định thần lại thì bản thân đã đứng ở dưới một cái thác nước, nước đang đổ ầm ầm lên đỉnh đầu của hắn.

Cả cơ thể của hắn lập tức cảm nhận được áp lực nặng nề, hắn như thể muốn ngã khuỵu xuống vì cái áp lực to lớn này vậy, nhưng mà đồng thời hắn cũng cảm nhận được một luồng năng lượng kỳ lạ đang chảy vào cơ thể hắn qua từng lỗ chân lông.

Nhớ đến lời của Cung Uyển Nhi, Lý Hạo Nhiên đả toạ ngồi thiền, bắt đầu vận chuyển pháp quyết luyện thể, Thái Cổ Thần Thể Quyết.

Thái Cổ Thần Thể Quyết như cá gặp nước, nó tham lam đem năng lượng kỳ lạ của thác nước đang truyền vào nội thể hấp thu triệt để, rồi dùng thứ năng lượng đi theo kỳ kinh bát mạch, thẩm thấu đến từng thớ da tấc thịt tôi luyện nhục thân của Lý Hạo Nhiên.

Bấy giờ hắn như một khối sắt, bên ngoài không ngừng bị nện bởi thác nước, bên trong không ngừng được ma luyện bởi Thái Cổ Thần Thể Quyết, giờ phút này, hắn đã bắt đầu đặt chân vào cảnh giới thứ nhất của Thái Cổ Thần Thể - Thác Bạt!

...

Một canh giờ sau,

Lý Hạo Nhiên đột ngột xuất hiện ở trong thư phòng của hắn như thể hắn vừa mới xuyên qua hư không mà đến vậy.

Lúc này hắn mới chú ý đến thời gian, nhìn sang pháp khí theo dõi thời gian trên bàn, hắn mới biết cả quá trình dài đằng đẵng vừa rồi chỉ tiêu tốn một canh giờ đồng hồ mà thôi, vậy mà ở bên trong không gian của tiểu đỉnh, hắn lại có cảm giác như đã trôi qua ba mươi ngày vậy.

"Quả nhiên đúng như Cung Uyển Nhi đã nói!"

Đỉnh Thái Cổ mỗi ngày chỉ có thể dùng một lần, một lần luyện thể kéo dài một canh giờ, sau đó 12 canh giờ sau, tức một ngày một đêm, mới có thể sử dụng lại.

Bởi vì theo lời của nàng, Đỉnh Thái Cổ cần phải hấp thu lại tinh hoa của Nhật Nguyệt để gia trì việc tu luyện.

Ấy là do hắn là phàm thể, cho nên mới chỉ cần đến một ngày để hồi phục, đối với thần thể mà nói, cần đến ba mươi ngày đêm liên tục mới có thể khôi phục chỗ năng lượng đã tiêu hao kia.

Lý Hạo Nhiên cảm nhận sự thay đổi của nhục thể, trong lòng không khỏi cảm thán, thảo nào kiếp trước nhục thân của tên họ Khương kia mạnh mẽ đến nỗi khoa trương như vậy.

Hắn mới tôi thể một lần đã cảm nhận được nhục thân có những sự biến hoá không hề nhỏ, mà tên họ Khương kia, nếu như ngày nào cũng tôi thể, liên tục trong trăm năm thời gian, há chẳng phải sẽ rất khủng bố sao, cơ mà, ở kiếp trước, đúng là nhục thân của hắn ta được không ít người lầm tưởng rằng là thể chất thần thể trong truyền thuyết.

Nhưng mà cơ duyên nghịch thiên này của Khương Chính Hạo đã bị hắn cướp lấy!

- Nhiên nhi!

Giọng nói của mẫu thân hắn làm hắn tỉnh lại từ trong suy nghĩ.

- Vâng, mẫu thân!

Hắn vừa dứt lời, nương của hắn đã đẩy cửa đi vào, nhìn thấy vụn linh thạch ở trên mặt đất, ánh mắt của nương hắn liền có mấy tia hài lòng.

Niệm Vân ngồi xuống bàn trà, gọi hắn qua ngồi, rồi trò chuyện, nói trên trời dưới đất một hồi mẫu thân hắn mới nói.

- Nhiên nhi, đại yến lần này sẽ có gia quyến của Hoàng Thất đến chúc mừng lão thái gia của con, ta và phụ thân của con đều hy vọng con có thể kết giao với bọn họ, tương lai về sau có rất nhiều điểm lợi ích.

Kiếp trước, mẫu thân hắn cũng đến gặp hắn để dặn dò về chuyện này, người đến dự đại yến và tham gia lễ hội săn bắn của Lý gia là Đại công chúa của hoàng đế đương triều, Chu Dĩnh Hi.

Ngày đó cũng là ngày đầu tiên hắn chạm mặt tên Khương Chính Hạo, sau lễ hội săn bắn cái tên Khương Chính Hạo bắt đầu được chú ý đến ở Nam Châu Bộ.

Nghĩ lại, hắn vẫn nhớ như in sự thất vọng tràn trề trong ánh mắt của lão thái gia khi nhìn hắn.

Lý gia ngày đó đúng là vô cùng mất mặt, Đại công chúa Dĩnh Hi cử Khương Chính Hạo làm người đại diện tham gia lễ hội săn bắn, nghiễm nhiên hắn ta giành giải quán quân, hơn nữa, còn bỏ xa người đứng thứ hai, là hắn.

"Khoan đã!"

Nếu Khương Chính Hạo là Khí Vận Chi Tử, vậy thì có lẽ hắn ta sẽ có cơ hội gặp được Đại công chúa Dĩnh Hi, nếu như vậy, chẳng phải Lý Hạo Nhiên hắn chỉ cần theo dõi lộ trình của Dĩnh Hi Đại công chúa là có thể tóm gọn được tên kia hay sao.

Thấy hắn đột nhiên thất thần, Niệm Vân liền khẽ gọi.

- Nhiên nhi!

Lý Hạo Nhiên lập tức trả lời nàng qua loa.

- A ... mẫu thân, con đang mải nghĩ làm sao để có thể làm bọn họ cảm thấy thoải mái khi đến gia trang của chúng ta!

- À, chuyện này con cũng không cần phải quá mức lo lắng! Cứ giữ đúng lễ tiết là được, Đại công chúa điện hạ cũng cùng tuổi với con, ta nghĩ không quá khó để con có thể nói chuyện với điện hạ đâu.

- Mẫu thân, con sẽ cố gắng hết sức.