Chương 12: Lập công

Cố Sán phát hiện dị động ở phía Tây, lập tức đảo qua bên đó kiểm tra.

Khương Chính Hạo vừa thoát ra khỏi mật đạo thì đụng phải Cố Sán.

- Tiểu tặc, chạy đâu cho thoát!

Cố Sán hét lớn, đồng thời tế lên phi kiếm oanh tạc về phía Khương Chính Hạo.

Bỗng thấy động tác của Cố Sán đột ngột đình chỉ lại, cả thân thể vô lực rơi xuống từ trên cao, phi kiếm cũng lao đi một cách vô định.

- Lũ khốn Lý gia các ngươi, chết đi!

Khương Chính Hạo tranh thủ thời cơ, lập tức tung chiêu về phía Cố Sán, giết hắn trong một chiêu.

Cố Sán chưa kịp hoàn hồn đã bị hắn ta chém đứt đầu, chết tức tưởi.

Túi trữ vật Cố Sán đeo ở bên hông cũng bị Khương Chính Hạo cướp lấy rồi hắn ta bỏ trốn mất dạng.

Phi kiếm của Cố Sán lao xuống mặt đất như một mũi tên, phát ra tiếng nổ vang trời hấp dẫn sự chú ý của Lý Hạo Nhiên.

Lý Hạo Nhiên lập tức quay trở ra động khẩu, dùng thân pháp phi nhanh sang chỗ vừa phát ra âm thanh khi nãy.

Thân thể của Cố Sán dần hiện ra trong mắt của Lý Hạo Nhiên, thân một nơi, đầu một nơi, máu chảy nhuộm đỏ cả mặt đất, đọng thành một vũng máu lớn tanh tưởi.

Lý Hạo Nhiên hít vào một ngụm khí lạnh, lập tức cảnh giác nhìn xung quanh, tránh cho tên họ Khương kia đột ngột lao ra ám sát hắn.

Trải qua năm phút thời gian không thấy có động tĩnh gì, Lý Hạo Nhiên mới thở ra một ngụm trọc khí, hắn đấm lên thân cây ở bên cạnh làm cả gốc đại thụ rung lên bần bật.

"Rốt cuộc thì hắn ta sở hữu sức mạnh nghịch thiên gì tại sao lại có thể dễ dàng vượt cấp chiến đấu như vậy!"

Luyện Khí trung kỳ chém giết Trúc Cơ kỳ tu sĩ là một chuyện vô cùng khó, mà Cố Sán cũng không phải hạng tầm thường gì cho cam, nói thẳng ra, Lý Hạo Nhiên hắn không chắc có thể thủ thắng với một tu sĩ Trúc Cơ kỳ như Cố Sán nói gì đến giết y.

"Thuật pháp công kích hồn lực của hắn vừa nãy thật lợi hại, ngay cả Trúc Cơ tu sĩ cũng không cách nào phòng bị, chẳng lẽ Cố Sán bị giết theo cách này?"

Nhìn dấu vết chiến đấu, khả năng cao là Cố Sán đã bị đối phương công kích thần hồn như lúc nãy, rồi sau đó liền bị đối phương dùng một kiếm chém chết.

Nếu như vậy, tên này quá nguy hiểm, nhưng tại sao kiếp trước hắn lại không thấy Khương Chính Hạo dùng chiêu này trong chiến đấu?

Lý Hạo Nhiên cay đắng nhìn sâm lâm mênh mông trước mặt, vốn nghĩ đã đắc thủ lại bị đối phương giết chết một thủ hạ, lại còn có thể an toàn đào thoát, lần này hắn trở về rất khó để ăn nói với phụ mẫu.

"Chết tiệt!"

Tiểu đỉnh trong túi trữ vật của hắn lần nữa rung lên, nó đã như vậy kể từ khi hắn đặt chân đến đây, nhưng chuyện của Khương Chính Hạo đã làm hắn phớt lờ nó.

Ong ... ong ...

Tiểu đỉnh rung lên làm thân nó phát ra từng hồi ong ong mãnh liệt.

Lý Hạo Nhiên quyết định đem tiểu đỉnh ra xem, rốt cuộc nó muốn ám chỉ điều gì.

Tiểu đỉnh vừa xuất hiện đã rung lên như thể một đứa trẻ hưng phấn khi nhìn thấy kẹo hồ lô vậy, rồi nó lao vọt đi trong không trung, làm Lý Hạo Nhiên phải cấp bách đuổi theo.

"Tiểu đỉnh thông linh?"

Lý Hạo Nhiên nghi hoặc đuổi theo phía sau tiểu đỉnh chạy vào bên trong động quật.

Hắn thoáng chốc chần chừ khi đặt chân vào thông đạo, nhưng bây giờ Cố Sán đã chết nếu hắn không có thu hoạch gì nhất định sẽ bị trách phạt nặng nề.

"Liều vậy!"

Lý Hạo Nhiên lao vun vút theo tiểu đỉnh đi vào bên trong thông đạo, một đường đi qua không hề có chút nguy hiểm hay trở ngại nào.

Đi theo tiểu đỉnh trong thông đạo dài và tối tăm được một lúc lâu, một tia sáng nhỏ nhoi dần hiện lên trong tầm mắt của hắn, càng chạy về phía đó, ánh sáng càng lúc càng mãnh liệt, rồi đột nhiên hắn ra khỏi thông đạo đi vào một cái không động rộng lớn.

Ở trên vách của không động khảm không ít Dạ Minh Châu.

- Huyết Ma Quật?

Hắn đọc ba chữ khắc ở trên vách động ở phía đối diện.

Là Huyết Ma Quật của Huyết Ma Tông ư?

Đang còn ngờ vực, hắn đã hồ chứa tinh huyết khổng lồ ở trước mặt, xung quanh bờ hồ trận văn không ngừng lưu chuyển, giữ cho tinh huyết không bị tiêu tán và phong hoá theo thời gian.

Lý Hạo Nhiên ngửa cổ cười lớn một tràng.

- Ha ha ha ... a ha ha ha ...

Giờ thì hắn đã biết rồi, Khương Chính Hạo kia chính là dùng tinh huyết ở chỗ nãy để luyện thể, thảo nào hắn ta có thể gom được lượng lớn tinh huyết như vậy trong âm thầm thì ra là nhờ vào Huyết Ma Quật của Huyết Ma Tông.

Tiểu đỉnh không ngừng đập lên quang mang hộ tráo của đại trận, dường như nó muốn phá vỡ trận pháp ở chỗ này để hấp thu tinh huyết yêu thú ở bên trong.

Trận pháp, đương nhiên Lý Hạo Nhiên hắn cũng có biết qua, nhưng cổ trận này hắn không chắc là có thể phá giải được.

Lý Hạo Nhiên đi vòng quanh trận pháp bắt đầu nghiên cứu trận văn và cách bố trí đại trận.

Trên đầu hắn vẫn vang lên từng hồi uỳnh uỳnh, âm thanh được tạo ra bởi sự va chạm của Đỉnh Thái Cổ và quang mang hộ tráo đang ôm trọn cái hồ tinh huyết này.

Lý Hạo Nhiên thôi diễn một lúc lâu, hắn đột nhiên mỉm cười.

- Thì ra là như vậy!

Hắn đánh lên không trung mấy đạo trận văn, quán nhập vào quang mang hộ tráo của hồ tinh huyết, cứ mỗi đạo phù văn đánh vào, quang mang hộ tráo lại nhạt đi một chút.

Cộng thêm công kích của tiểu đỉnh, nó dần xuất hiện những vết nứt nhỏ.

Bang!

Đại trận nứt vỡ, quang mang hộ tráo không ngừng thoái lui.

- Ha ha ... phải như vậy chứ!

Lý Hạo Nhiên mừng rỡ nhìn quang mang dần biến mất ở trước mặt.

Đỉnh Thái Cổ lập tức bay đến giữa trung tâm hồ tinh huyết không ngừng hấp thụ tinh huyết của yêu thú.

Cái hồ tinh huyết mỗi lúc một vơi đi, đến khi vơi hơn nửa hồ liền làm cho Lý Hạo Nhiên sốt ruột, muốn thu nó vào trong túi trữ vật.

Hắn không thể để nó hấp thu hết chỗ này được, phần còn lại phải dâng lên gia tộc, nếu không hắn sẽ có phiền toái lớn.

- Được rồi, ngươi cũng đừng tham lam nữa!

Thấy nó đã hấp thu khoảng hai phần ba hồ, Lý Hạo Nhiên dứt khoát thu nó vào trong túi trữ vật.

Bản thân bắt đầu đánh ra trận văn, đem hồ tinh huyết lần nữa phong ấn lại.

Lúc này ở bên ngoài, người của Lý gia đã đuổi đến.

Mặt đội trưởng đội tuần tra lộ rõ sự lo lắng khi thấy xác của Cố Sán.

- Mau tản ra tìm thiếu chủ ... MAU LÊN!

Trái tim hắn bắt đầu nhảy loạn, hắn không còn giữ được sự bình tĩnh nữa, nếu Lý Hạo Nhiên mà chết trong địa bàn do hắn quản lý, hắn nhất định sẽ phải bồi táng theo.

- Đội trưởng, bên kia có một động quật!

- Mau cho người tiến vào thăm dò! ... Chết tiệt!

Hắn cấp bách phi hành theo hướng tên kia vừa chỉ, vừa hạ lệnh cho đám thủ hạ lề mề ở phía sau.

Bọn họ hẳn là còn chưa nhận thức được tính nghiêm trọng của việc này như hắn.

Đang lúc bấn loạn thì hắn thấy thân ảnh của Lý Hạo Nhiên đi ra từ động quật.

- Thiếu chủ, người không sao chứ?

- Ta không sao, mau cho người truyền tin khẩn về gia tộc!

- Tiện Dương, ngươi mau qua đây!

Lý Hạo Nhiên đưa cho hắn ta một cái ngọc giản, nói.

- Càng nhanh càng tốt, không được để lộ ra tin tức, đây là tin tuyệt mật!

Tên được gọi là Tiện Dương kia mặt mày ngưng trọng, đem ngọc giản giấu vào đan điền, lập tức tế lên phi kiếm mà cấp bách phi hành về Lý gia gia trang.

Lý Hạo Nhiên quay ra hạ lệnh.

- Phong toả xung quanh! Không cho phép bất kỳ kẻ nào lại gần đây nửa bước!

- RÕ!

...

Khuya cùng ngày.

Lý Vân Sơn đọc xong tin tức trong ngọc giản lập tức rời khỏi thư phòng, lao nhanh về tiểu viện của Lý Khiêm ở sát bên.

- Khiêm đệ, mau dẫn người đi theo ta!

Lý Khiêm đang đi dạo trong hoa viên liền bị Lý Vân Sơn túm lấy lôi đi theo, lão còn đang ngơ ngác chưa biết đã xảy ra chuyện gì.

- Đại ca, có chuyện gì, sao lại gấp gáp như vậy?

- Nhiên nhi phát hiện ra Huyết Ma Quật!

- A ... đệ hiểu rồi, chúng ta mau đi thôi!

Lão lập tức truyền lệnh cho đội ngũ dưới trướng lão tập hợp với đội ngũ của đại ca Lý Vân Sơn nhanh chóng xuất phát về phía Thanh Sơn thành.

Truyền tin về mất gần nửa ngày, vậy mà viện binh đuổi tới chỉ mất chưa tới hai canh giờ.

...

- Phụ thân, nhị thúc!

Lý Hạo Nhiên thi lễ với hai người bọn họ xong xuôi lập tức dẫn bọn họ vào bên trong, vừa đi vừa trình bày, có một số chuyện hắn đem giấu đi, nhưng có một số chuyện hắn thêm thắt vào.

- Cố Sán chết thì cũng chết rồi, bồi thường cho người nhà hắn là được, trọng yếu là hồ tinh huyết kia.

Lý Vân Sơn nghiêm túc nói.

Mấy người bọn họ chẳng mấy chốc đã đi tới không động, Lý Khiêm cùng Lý Vân Sơn cũng phải kinh ngạc khi thấy hồ tinh huyết trước mặt.

Dùng khí cảm, cả hai đều xác nhận, chỗ này đều là tinh huyết của yêu thú Kết Đan kỳ, hơn nữa, số lượng phải đến cả trăm vạn giọt.

- Nhiên nhi, lần này con lập đại công rồi!

Không đợi Lý Vân Sơn khen ngợi, Lý Khiêm đã nói lớn vì kích động.