Chương 79: Quyển 2 Chương 14: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Trong biệt viện Vô Thượng Tông, Gia Cát Oánh Nhi lại chịu đựng tra tấn của thánh hỏa một lần nữa, thống khổ này so với lần đầu tiên còn khó có thể chịu đựng hơn, nàng đau đớn muốn ngất xỉu đi, đầu óc lại càng thanh tỉnh hơn lúc trước.

Chờ loại tra tấn này kết thúc, nàng cũng thiếu chút nữa mệt lả……

Chỉ là nghĩ đến có thể khôi phục thực lực, hơn nữa hung hăng đả kích hai nữ nhân kia, dù là thống khổ nàng cũng cố gắng chịu đựng, nhưng ở trong nửa ngày bị thánh hỏa thiêu đốt kia, tiếng hét thê lương của nữ tử gây ồn đến toàn bộ đệ tử Vô Thượng Tông đều không được yên bình……

Ồn ào đến Hiên Viên Trạch thật sự muốn tát chết nữ nhân này một cái, còn không phải là chịu đựng lễ rửa tội của thánh hỏa thôi sao, sao nàng lại dùng đến tiếng tru như giết heo vậy? Vô Thượng Tông cũng có không ít người phải chịu uy lực của thánh hỏa, nhưng không ai quỷ khóc sói gào như nàng ta.

Gia Cát Oánh Nhi kéo thân thể suy yếu đi ra ngoài cửa, ánh sáng rực rỡ rơi xuống trên người nàng ta, giờ phút này, vẻ mặt của nàng ta vô cùng dữ tợn, trên khuôn mặt tái nhợt là một vẻ hận ý.

Quân Thanh Vũ, ngươi làm hại ta thảm như vậy, tra tấn ta trải qua bây giờ, một ngày nào đó ta sẽ trả lại cho ngươi ngàn vạn lần!

Đúng vậy, Gia Cát Oánh Nhi tin tưởng, sau khi mình khôi phục thực lực nhất định sẽ rửa mối nhục xưa……

Hiên Viên Trạch nhìn bóng dáng của Gia Cát Oánh Nhi đi xa, khinh thường cong khóe môi lên, không biết nếu nữ nhân này biết cuối cùng lại là công dã tràng, thì sẽ có vẻ mặt xuất sắc gì.

Lúc này trong hậu viện, Vô Tình lạnh lùng đứng ở dưới ánh mặt trời, gió mát thổi qua tóc đen khẽ bay ở trong gió, khi hắn nhìn thấy thiếu nữ kia đang đi đến, khuôn mặt tuấn mỹ lạnh nhạt như vào đông tuyết đọng bị ánh mặt trời hòa tan.

Chỉ là khi trông thấy tiểu nữ hài vẫn luôn đi ở bên cạnh thiếu nữ, không dấu vết nhíu mày……

“Phụ thân.” Mỗ nữ hài không hề tự giác chút nào, kéo Quân Thanh Vũ đi nhanh về phía Vô Tình.

Vô Tình nhìn Quân Thanh Vũ, cúi đầu nhìn Tiểu Hoàng Nhi gắt gao rúc vào bên cạnh nàng, nhàn nhạt nói: “Có phải con rất thích mẫu thân hay không?”

Tiểu Hoàng Nhi khó hiểu nhìn Vô Tình, nghi hoặc chớp đôi mắt: “Đương nhiên Hoàng Nhi thích mẫu thân nhất.”

“Nếu có người đắc tội mẫu thân con thì phải làm sao bây giờ?”

“Ai?” Tiểu Hoàng Nhi lập tức nhảy dựng lên, khuôn mặt nhỏ phấn điêu ngọc trác kia tức đến đỏ bừng: “Là tên hỗn đản nào bắt nạt mẫu than của Hoàng Nhi?”

Đáy mắt Vô Tình xẹt qua một tia sáng, nhàn nhạt nói: “Gia Cát gia tộc.”

Có lẽ có thứ hắn không để ý nhiều lắm, nhưng vừa rồi Gia Cát Oánh Nhi vừa chịu đựng tra tấn của thánh hỏa, vừa nguyền rủa nhục mạ Gia Cát Vân, mắng xong Gia Cát Vân lại mắng Quân Thanh Vũ……

Với ba chữ Quân Thanh Vũ này, Vô Tình vừa lúc là mẫn cảm nhất, nếu không phải sớm biết kế hoạch của Quân Thanh Vũ và Gia Cát Vân, sợ là Gia Cát Oánh Nhi căn bản là không thể rời khỏi Vô Thượng Tông.

“Gia Cát gia tộc?” Tiểu Hoàng Nhi hừ một tiếng: “Con đã sớm muốn đi tìm bọn họ gây rối, đặc biệt nữ nhân kia vừa rồi còn mắng mẫu thân, còn muốn cướp phụ thân của Hoàng Nhi, mẫu thân, con bảo đảm sẽ không làm ra chuyện gì quá lớn, chỉ là có chút nhàm chán cho nên muốn đi tìm việc vui.”

Mẫu thân đã nói qua, chỉnh Gia Cát gia tộc sẽ do Vân Di xử trí.

Nhưng nàng đi quấy rối hẳn là không thành vấn đề đi?

Ánh mắt Tiểu Hoàng Nhi chợt lóe, nở nụ cười đáng yêu.

Bất kì ai bắt nạt mẫu thân nàng đều sẽ không để cho bọn họ quá tốt.

Nhìn bóng dáng Tiểu Hoàng Nhi biến mất ở phía chân trời, Quân Thanh Vũ khẽ chớp đôi mắt, ngơ ngác nhìn về phía Vô Tình, người này cũng sẽ có một mặt như vậy? Dăm ba câu đã lừa Tiểu Hoàng Nhi đi rồi.

“Nàng rời đi rồi.” Vô Tình rũ mắt nhìn khuôn mặt kinh ngạc của thiếu nữ, bóng dáng ở dưới cây hoa đào là như tiên như họa như thế: “Cho nên, bây giờ chỉ có hai người chúng ta……”

Trong khoảng thời gian ngắn, sợ là sẽ không có ai đến quấy rầy bọn họ.

Mà từ đêm qua đến bây giờ, bọn họ cũng chưa thể ở riêng với nhau……

“Thanh Nhi, chờ chuyện của nàng xong xuôi, về nhà với ta đi.”

Về nhà? Quân Thanh Vũ ngẩn ra một chút, hai chữ này thật sự quá ái muội.

“Vô Tình, ta……”

Nàng muốn nói gì đó, còn chưa kịp từ chối, đã bị nam nhân kéo vào trong lòng, ở dưới ôm ấp ấm áp, toàn thân thiếu nữ đều thả lỏng không có an tâm đề phòng từ đáy lòng xuống.

Thật lâu sau, nàng nghe được giọng nói trầm thấp truyền lên trên đầu……

“Với quá khứ của nàng ta đều biết rõ ràng, lúc này, ta muốn cho nàng hiểu rõ cơ hội của ta một lần.”

Hắn vẫn luôn che dấu quá khứ, lần này muốn hoàn toàn đặt ở nàng trước mắt.

Không muốn lại có bất cứ chuyện gì lén gạt nàng……

Cơ thể của Quân Thanh Vũ cứng lại, nhưng tùy ý nam nhân khẽ ôm lấy nàng, gió nhẹ thổi qua, tóc của hai người quấn quanh vào nhau, sợi tóc của nam nhân mang theo hơi thở thấm vào ruột gan, khẽ xẹt qua gương mặt của nàng, như một móng vuốt gãi ở trên mặt nàng, ngứa ngáy một chút……

Không biết có phải vận khí của Tiểu Hoàng Nhi quá tốt hay không, ngay ở lúc nàng nghĩ nên đi đối phó với Gia Cát gia tộc như thế nào, bóng dáng nho nhỏ kia vừa vặn đâm vào trong mắt Gia Cát Oánh Nhi.

Khi nhìn thấy tiểu nữ hài đi ở phía trước, Gia Cát Oánh Nhi cắn chặt môi, đáy mắt xẹt qua một tia tàn nhẫn, nàng vẫn không quên tiểu nữ hài này nói những lời kia với mình.

Huống chi, nàng còn là nữ nhi của nam nhân kia……

Nghĩ đến đây tim của Gia Cát Oánh Nhi đã cảm giác bị hung hăng đâm một cái.

“Thù của Vân Di chính là thù của mẫu thân, thù của mẫu thân chính là thù của Tiểu Hoàng Nhi, cho nên, lần này Hoàng Nhi nhất định phải mở miệng trút giận cho Vân Di và mẫu thân.”

Trên đường phố, Tiểu Hoàng Nhi như không phát hiện ra đôi mắt âm độc ở phía sau, bước nhỏ đi ở trên đường, đột nhiên, một bột phấn màu trắng từ phía sau bay đến, không biết vì sao, khi ngửi bột phấn màu trắng kia, đầu của Tiểu Hoàng Nhi mơ màng rồi ngất đi, tầm nhìn trước mắt dần trở nên mơ hồ, rồi sau đó thân thể nho nhỏ kia ngất đi, ngã xuống mặt đất.

Gia Cát Oánh Nhi từ phía sau đi lên, cười lạnh nhìn Tiểu Hoàng Nhi ngã xuống đất không dậy nổi: “Bây giờ phụ thân của ngươi không ở đây, ta xem ngươi còn ngông cuồng nổi không.”

Đặc biệt là nha đầu đáng chết này lại gọi nàng là lão bà bà, còn nói nàng là vừa già vừa xấu! Ở trong Tần Châu có bao nhiêu nam nhân không trầm mê khuôn mặt của nàng, vào trong miệng nàng lại thành khó coi xấu xí.

Điều này khiến cho Gia Cát Oánh Nhi vẫn tự tin vào nhan sắc sao có thể chịu đựng được?

“Người đâu, bắt nha đầu này về Gia Cát gia tộc cho ta!”

Gia Cát Oánh Nhi cắn chặt răng, gằn từng chữ một nói.

Lúc này, nàng nhất định phải cạy miệng của nha đầu này ra, để nàng nói ra rốt cuộc mẫu thân của nàng là hồ ly tinh nào! Hơn nữa ép nàng nhận mình, hơn nữa để nha đầu này đi khuyên bảo phụ thân của nàng thú nàng làm trắc thất.

Mặc kệ nha đầu này nhanh mồm dẻo miệng cỡ nào, dù sao cũng chỉ là một tiểu nha đầu năm tuổi mà thôi, chỉ cần mình hơi dọa nàng một chút, đoán chừng cái gì nàng cũng đều nghe theo nàng.

Gia Cát Oánh Nhi cười duyên, đáy mắt lại là một tia ác độc, nàng phất tay, để cho những người Gia Cát gia tộc đó xách Tiểu Hoàng Nhi lên đi về phía Gia Cát gia tộc……

Kh đi vào Gia Cát gia tộc, Gia Cát Oánh Nhi trực tiếp để người mang Tiểu Hoàng Nhi đi vào phòng của mình, ném nàng xuống mặt đất, rồi sau đó quay đầu nhìn người phía sau, xụ mặt nói: “Chuyện này không được để bất kì kẻ nào biết, hơn nữa phái hai người ở cách đó không xa nhìn nha đầu này, đừng để cho nàng chạy thoát, nếu nàng chạy thoát ra ngoài, ta sẽ hỏi tội các ngươi!”

Từ khi biết được thiên phú còn có thể khôi phục, địa vị của Gia Cát Oánh Nhi ở Gia Cát gia tộc đã trở lại, cho nên, những người này nào có lá gan cãi lời mệnh lệnh của nàng?

“Vâng, tiểu thư.”

Mọi người cung kính đáp ứng, xoay người đi ra khỏi phòng.

Bởi vì hậu viện là địa phương nữ quyến ở, cho nên thân là nam nhân bọn họ không thể ở đây nhiều. Ngay sau khi những người này rời khỏi, một giọng nói ngây thơ như quỷ mị vang lên ở trong phòng yên tĩnh.

“Lão bà bà, nếu Hoàng Nhi đã đến đây, vậy thì không định chạy trốn đâu.”

Gia Cát Oánh Nhi kinh hãi thiếu chút nữa nhảy lên, lúc nàng xoay người lại, đã thấy Tiểu Hoàng Nhi còn ở trong hôn mê vừa rồi đang cười tủm tỉm nhìn nàng, khuôn mặt phấn điêu ngọc trác nở nụ cười đáng yêu ngây thơ.

Nhưng nụ cười này ở trong mắt Gia Cát Oánh Nhi không khác gì ác ma cả……

“Ngươi…… Ngươi……” Gia Cát Oánh Nhi chỉ vào Tiểu Hoàng Nhi cười tủm tỉm, nói chuyện đều bị sợ đến mức lắp bắp: “Sao ngươi lại không có việc gì?”

Tiểu Hoàng Nhi tươi cười càng thêm đáng yêu, mắt to sáng ngời mang theo tia ngây thơ.

“Những mê dược đó chỉ dành cho một số nhân loại yếu đuối mà thôi.”

Nàng lại không phải là nhân loại, Phượng Hoàng cường đại sao có thể bị mê dược đánh ngất?

Gia Cát Oánh Nhi hoàn toàn xem nhẹ hai chữ nhân loại trong miệng Tiểu Hoàng Nhi này, sắc mặt lập tức trắng bệch: “Vậy vì sao ngươi phải giả vờ hôn mê? Rốt cuộc vì sao ngươi muốn làm như vậy?”

Tiểu Hoàng Nhi chớp mắt, nở nụ cười: “Chơi vui nha.”

Chơi…… Chơi vui?

Cơ thể của Gia Cát Oánh Nhi không nhịn được run rẩy, nàng căn bản không biết là sai ở chỗ nào, những mê dược đó có thể đánh ngất một con hổ, vì sao tiểu nữ hài này đều không bị một chút việc gì?

Đây căn bản là không khoa học!

“Hừ.” Gia Cát Oánh Nhi hừ một tiếng, cắn môi, nói: “Cho dù mê dược của ta không thể làm ngươi ngất, ngươi cho rằng đến Gia Cát gia tộc của ta còn có thể thoát khỏi đây sao? Tiểu nha đầu, mục đích của ta rất đơn giản, ta thích phụ thân của ngươi, muốn làm thê tử của hắn, cho dù là trắc thất cũng được, chỉ cần ngươi giúp ta việc này, ta sẽ thả ngươi rời đi, nếu không cả đời ngươi cũng không rời khỏi nơi này được.”

Đôi mắt của Tiểu Hoàng Nhi hiện lên một tia tàn ác, đột nhiên, nàng nở nụ cười rực rỡ, khuôn mặt phấn điêu ngọc trác rất là đáng yêu: “Lão bà bà, làm người phải tự hiểu lấy mình, chỉ bằng ngươi như vậy, ngay cả xách giày cho khất cái cũng đều không xứng, phụ thân của ta lại không phải là mắt mù, có mẫu than là nữ tử tuyệt thế ưu tú ở bên người như vậy, sao có thể liếc mắt nhìn ngươi một cái?”

“Ngươi thì biết cái gì?” Sắc mặt của Gia Cát Oánh Nhi biến đổi, tức giận hét lớn nói: “Ngày Gia Cát Oánh Nhi ta sinh ra trời giáng dị tượng, đạo trưởng từng nói ta là phượng nữ chuyển thế, nếu ta thân là phượng nữ, sau này tất nhiên sẽ trở thành chủ của Phượng Hoàng, khống chế Phượng Hoàng ngao du đại lục, sao ta lại không xứng với hắn?”

Được rồi, nếu Gia Cát Oánh Nhi ở trước mặt người khác nói lời này, có lẽ sẽ chỉ khiến người ta chê cười.

Nhưng cố tình nàng đối mặt lại chính là Tiểu Hoàng Nhi.

Tiểu Hoàng Nhi không chỉ là Phượng Hoàng, còn là người có huyết mạch vương giả nhất tộc Phượng Hoàng, một nữ nhân ở trong mắt nàng đều không bằng con kiến, lại dám phát ngôn bừa bãi mình là chủ nhân của Phượng Hoàng?

Còn muốn Phượng Hoàng trở thành tọa kỵ, để nàng cưỡi ngao du đại lục?

Ở trước mặt vương giả nhất tộc Phượng Hoàng nói loại lời này, không phải là Gia Cát Oánh Nhi tìm chết thì là cái gì?

Một hơi thở thô bạo từ phía trước truyền đến, khiến thân thể mềm mại của Gia Cát Oánh Nhi run rẩy một chút, nàng kinh ngạc nhìn Tiểu Hoàng Nhi từ trên mặt đất đứng lên, cảm giác được vô tận hàn ý từ lòng bàn chân chạy lên.

Sợ hãi…… Không sai, bây giờ Tiểu Hoàng Nhi thật sự mang đến cho nàng cảm giác sợ hãi.

Nàng rõ ràng chỉ là một tiểu hài tử năm tuổi mà thôi, loại tiểu hài tử này cho dù bắt đầu tu luyện, vậy cũng chỉ là người mới tiến vào võ đạo mà thôi, vì sao lại mang đến cho nàng loại cảm giác này?

“Lão bà bà.” Tiểu Hoàng Nhi nâng mắt lên, trong mắt màu đỏ đốt cháy hai ngọn lửa giận, trên khuôn mặt nhỏ kia lại mang theo nụ cười ngây thơ: “Có phải có một số nhân loại da mặt còn dày hơn phòng ở như ngươi hay không? Phượng nữ chuyển thế? Chủ của Phượng hoàng? Nếu có Phượng Hoàng nào dám nhận ngươi làm chủ, vậy Tiểu Hoàng Nhi không ngại để chúng nó vĩnh viễn cút ra khỏi nhất tộc Phượng Hoàng, nhưng Hoàng Nhi nghĩ, phiến đại lục này sẽ không có Phượng Hoàng nào sẽ coi trọng ngươi.”

Vĩnh viễn cút ra khỏi nhất tộc Phượng Hoàng?

Gia Cát Oánh Nhi ngây dại, vì sao tiểu nữ hài này lại nói ra lời khí phách như vậy? Nàng cho rằng nàng là ai? Cũng có năng lực đối địch với Phượng Hoàng cường đại sao?

Trong cơ thể của Tiểu Hoàng Nhi vốn là có huyết mạch vương giả, cho nên vào lúc này, nàng hoàn toàn bại lộ ra bản tính, tay nho nhỏ chống cằm, nở nụ cười tàn nhẫn mà khác máu.

“Lão bà bà, ngươi bắt nạt mẫu thân, bắt nạt Vân Di, còn muốn đoạt phụ thân của Tiểu Hoàng Nhi, hơn nữa còn vũ nhục Phượng Hoàng cao quý, Hoàng Nhi nên trừng phạt ngươi như thế nào đây? Nhưng rất nhanh mẫu thân và Vân Di sẽ đến, hẳn là Vân Di rất có hứng thú tự mình tính sổ với ngươi đấy.”

Giọng nói của nữ hài nghe rõ ràng ngây thơ đáng yêu, lại khiến cho cơ thể của Gia Cát