Chương 48: Võ Thần Nghịch Thiên: Ma Phi Chí Tôn - Quyển 1 Chương 48: Thiếu

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Trên đường cái nhộn nhịp ở Quận Thành, một bạch y thuần khiết như hoa sen từ từ lướt qua, khiến mọi người đều bất giác hô hấp căng thẳng, cuối cùng không thể dời ánh mắt từ trên người thiếu nữ hoa sen kia đi.

Lúc này Quân Mộng Liên như là một gốc cây bạch liên trong bùn mà không hôi tanh mùi bùn, trên khuôn mặt xinh đẹp thuần khiết có độ cong nhàn nhạt, tóc đen khẽ bay ở trong gió, y phục trắng như tuyết, như không có một tia tạp chất.

Nhưng người có tâm cũng có thể nhìn ra, nàng chỉ như tiên là bên ngoài, phần khí chất tục khí kia dù thế nào đều không thể che dấu.

Loại cảnh giới siêu phàm thoát tục này nàng vẫn không thể đạt đến.

Nhưng mà, bây giờ tất cả mọi người đều đặt ánh mắt ở trên người thiếu nữ, vì vậy không ai thấy kia giấu một con hồ ly màu lửa đỏ ở trong đám người……

Hồng Ngọc chớp đôi mắt, tròng mắt chứa tia xảo trá, sau đó nhanh như chớp biến mất ở trong đám người.

Xoẹt!

Một ánh sáng xanh tiến lên không trung, Quân Mộng Liên ngẩn ra một chút, nàng vội vàng thu chân lại, cảnh giác nhìn khắp nơi, đúng lúc này, đoàn người xung quanh dần tản đi, rồi sau đó Liễu Thiếu Thần mặt đầy ý cười xuất hiện ở trước mặt của nàng.

“Liễu công tử, sao ngươi lại ở đây?”

Quân Mộng Liên thẹn thùng cúi đầu, bộ dáng kia mười phần điệu bộ của tiểu nữ nhi.

Nhưng cái gì Liễu Thiếu Thần cũng không nói, chỉ mỉm cười nhìn chăm chú vào nàng, không biết vì sao, nhìn thấy dáng vẻ này của Liễu Thiếu Thần, trong lòng Quân Mộng Liên nhấc lên một tia xúc động khác thường, khuôn mặt xinh đẹp thuần khiết kia hơi ửng đỏ như say, hô hấp cũng dần dồn dập.

Rốt cuộc nàng không kìm nén được xúc động trong lòng, xông về phía Liễu Thiếu Thần……

Ở ngoài ảo cảnh, mọi người vốn còn đang chìm vào khuôn mặt của Quân Mộng Liên, bất ngờ thấy được một màn kế tiếp, tập thể đều choáng váng.

Hiện…… Hiện trường trực tiếp.

Hơn nữa Quân Mộng Liên là người chủ động, đối tượng lại là một…… Khất cái.

Khất cái đáng thương, vừa rồi không biết thứ gì đẩy hắn một cái, hắn đã xông đến trước mặt Quân Mộng Liên, không đợi hắn phản ứng kịp, đã bị Quân Mộng Liên như lang như hổ hung hăng áp đảo.

Hai mắt mọi người đều mở to, giật mình nhìn Quân Mộng Liên đang ngồi vận động ở trên người khất cái, vẻ mặt kia như là nuốt vào một con ruồi ghê tởm.

Có lầm hay không? Một màn hương diễm này lại là mỹ nữ và khất cái? Hơn nữa khất cái này không biết