-Thể chất từ khai thiên địa đến giờ chưa ai có? chưa có ai từng thử tạo ra Thể chất này à?
-Tiên Tộc và Ma tộc từng thử hòa giải và tạo ra những người có thể chất như ngươi nhưng tất cả đều chết khi sinh ra không lâu người sống lâu nhất là đến 12 tuổi. Tiên tộc mà Ma tộc là trời sinh khắc nhau nên hòa giải không bao lâu lại có chiến tranh giữa 2 tộc nổi lên.
-Thế sao ngươi biết khi ta lên Võ sư thì thiên phú của Tiên Ma thần thể sẻ bắt đầu kích phát.
-Ta đoán..
-....
Hắn không tranh cải với Thiên Thư nữa hắn bắt đầu nằm lại mà chìm vào giấc ngủ đầu tiên của mình tại thế giới mới. Còn mấy quyển sách của Cẩm Nhi đưa cho hắn chả thèm liếc một cái.
Sáng hôm sau đậy vệ sinh cá nhân, hắn đi ra ngoài thấy các đĩa có các thứ đen khịt và tỏa ra mùi cháy khét nồng nặc.
-Sư phụ của con ơi mấy cái này là cái gì vậy.
-À...ừm đó là mấy món ăn do ta chuẩn bị cho con vào buổi sáng ấy mà.
-...
Hắn nhìn vào bàn thấy những "tác phẩm" của Cẩm nhi rồi nói tiếp:
-Ăn cái này vào có chết không sư phụ (=.=).
-Đừng lo..ngươi ăn thử đi ngon lắm.-Cẩm nhi nhìn sang hắn bằng ánh mắt "ngươi mà không ăn là chết với ta"
Hắn "rụt rè" đi đến "liều mạng" gắp một miếng thịt nhìn "không bị cháy lắm" so với tất cả các món trong bàn bỏ vào miệng. Ngay lập tức hắn đã biết vị của "than" nó như thế nào.
-Thế mới là đệ tử ngoan chứ..Thế nào có ngon không?
-Ngon, ngon dã man luôn ấy.
-Ngon à, thế ngươi ăn hết đây đi nha, ta tưởng không ngon định vứt đi chứ.
Nghe được câu đó mặt hắn đen lại nhìn với ánh mắt "bi thương" vào các món ăn rồi nhìn sang Cẩm nhi:
-Thôi con no rồi, mà từ trước đến nay người chưa nấu ăn lần nào à.
-Từ trước đến nay ta toàn được người ta nấu cho ta chứ ta có khi nào nấu cho chính mình đâu, ngươi là đệ tử đầu tiên của ta nên ta đặt cách nấu ăn cho ngươi, nên cảm thấy hạnh phúc đi vì ngươi là người ăn món ăn đầu tiên của ta nấu.
Mặt hắn càng ngày nhìn càng khó coi rồi nói thầm:-chả trách mãi đến giời mà chưa ai lấy.
-Ngươi lầm bầm cái gì đó.-đôi măt Cẩm nhi híp lại nhìn hắn như muốn lao lên ăn thịt hắn vậy.
-không...không có gì con nói được ăn thức ăn của người là hạnh phúc của con thôi.
-thế thì được..ta sẽ nấu ăn cho ngươi từ đây đến khi sát hạch.
Nghe đến đây hắn giật thót, sũy nghĩ một lúc hắn lại nói:
-Thường ngày ai nấu ăn cho sư phụ vậy.
-Ta đã là Võ linh đỉnh phong ta có thể hấp thu thiên địa linh khi để tẩm bổ cho cơ thể ăn hay không đối với ta cũng không qua trọng trừ các thiên địa linh vật chứa đầy đủ thiên địa linh khí thì ta mới ăn..
-Sáng nay ta định thuê người đến nấu ăn cho ngươi nhưng nghĩ lại ta là sư phụ của ngươi nên chăm sóc được cho đệ tử của mình nên ta tự nấu cho ngươi còn may là nó vẫn "ngon".
Nghe được câu này mặt hắn như với được sợi dây cứu mạng vậy hắn lập tức nói:
-Sư phụ từ nay người không cần nấu ăn cho đệ tử đâu cứ để người ta nấu là được, công việc vất vả này không cần đến tay người đâu, bàn tay ngươi cần làm các việc lớn lao hơn nhiều.
-Nhưng ta là sư phụ ngươi...
-Con biết được tâm ý của người là được rồi, người không cần cực khổ vậy đâu.-Cẩm nhi chưa kịp nói xong hắn đã ngắt lời nàng.
Nghe được câu nói của hắn mặt của Cẩm nhi tươi lên nói:
-Đúng là đệ tử ngoan của ta có khác, mấy này sau ngươi "chịu khó" ăn mấy món của người làm nấu đi nha.
-không sao đâu sư phụ.
Cẩm nhi nhìn hắn một lúc rồi nói tiếp:-Số thức ăn còn lại ngươi ăn hết đi nha, tâm sức của vi sư hết cả đó. nói xong nàng đi vào trong phòng của hắn "bơ vơ" một mình với các món ăn.
-Thôi cố nuốt đổi lấy sự "an toàn" cho dạ dày mấy ngày sau.
Những này tiếp theo hắn theo lời dặn của Cẩm nhi ngâm mình với tẩy tủy linh dịch và tu luyện lâu lâu Cẩm Nhi gọi hắn đến hỏi hắc các kiến thức trong quyển sách mà nàng cho và kiểm tra tu vi của hắn, tất nhiên hắn dựa theo khẩu quyết giấu tu vi đến Võ đồ tầng 4 và các kiến thức trong các quyển sách của Cẩm nhi đưa cho hắn thì hắn đã nhờ Thiên thư "nhét" vào đầu hắn rồi.
Đến sáng ngày thứ 4 hắn bắt đầu đột phá Võ đồ cấp 10.
-"Phanh"
-Hô..Võ đồ cấp 10 rồi.-hắn nhìn xuống đan điền của mình thấy đồ án Âm dương càng ngày càng ngưng thực hơn và xung quanh có các điểm sáng li ti.
-Ê thiên thư các điểm sáng li ti xung quanh đan điền ta là thứ gì vậy.
-Các điểm sáng đó là biểu thị cho các thuộc tính nguyên tố và phi nguyên tố trong cơ thể ngươi, người ta gọi nó là "Tâm Linh Căn". Nó sẻ phát triển càng lúc càng lớn cho đến khi ngươi đạt "Võ linh" các "Tâm linh căn" sẽ hợp lại ngưng tụ "Võ đan".Mà thông thường Võ Sĩ mới ngưng tụ "Tâm linh căn" mà ngươi Võ đồ cấp 10 đã ngưng tụ rồi đúng là hiếm có.
-Hả cái này Võ sĩ mới ngưng tụ được, làm sao mà ta Võ đồ đã ngưng tụ được.
-Ta cũng không biết, chắc là do ngươi có Tiên Ma thần Thể có lượng linh lực với thân thể mạnh hơn cùng cấp hoặc là "chất lượng" linh lực của ngươi đã đạt đến cấp độ của Võ sĩ. Đối với cơ thể ngươi ta có rất nhiều chố không biết.
-Hả không phải trên đời này cái gì ngươi cũng biết sao? tại sao đối với cơ thể ta ngươi có nhiều chố không biết.
-Ngươi hãy nhớ là ngươi là thứ đầu tiên tồn tại Tiên Ma thần thể còn ta cũng chỉ là thứ tồn tại của trí thức dựa theo pháp tắc của Vũ trụ này mà thôi mà ngươi như là một loại pháp tắc mới nên ta phải mất thời gian tìm hiểu.
-pháp tắc, là cái gì.?
-ngươi hiện tại không cần biết cái này. Mà tối nay ngươi có thể sử dụng viên đan dược cấp 2 mà "sư phụ" ngươi tặng ngươi lần đầu gặp mặt mà xung kích Võ sĩ đi.