- Không....không thể nào! Tấm khiên....
Tất cả mọi người, bao gồm cả Xenon và Amelia đều không thể tin vào những gì bản thân vừa nhìn thấy. Tấm khiên này được tạo ra từ gần 800 Ma Pháp Sư bậc cao vậy mà lại bị hủy diệt dễ dàng như vậy!? Rõ ràng lúc đầu chỉ là những đợt tên tấn công với quy mô nhỏ nhưng tại sao lại có Hỏa Cầu xuất hiện? Lẽ nào bên phía đối phương cũng có Pháp Sư?
Xenon lấy lại thị giác đầu tiên, ông hét lớn nâng cao sĩ khí của mọi người:
- Không cần lo lắng! Bọn chúng đã dốc hết vốn liếng rồi! Quân đội phản công! Công Hội cũng tấn công trực diện đi!
Vừa nghe thấy lòi nói của Xenon tất cả như tìm lại được tri giác, tất cả hô lớn một tiếng rồi xung phong tiến lên. Đi tiên phong chính là Kị binh cùng với đám cảm tử đằng sau lưng. Nhiệm vụ của chúng chính là lợi dụng tốc độ cực nhanh của mình mang theo đám cảm tử quân này lao vào trong đội hình địch, sau đó dùng hết sức bình sinh ném đám này đi rồi quay lại theo đường cũ. Chuyện sau đó sẽ do đám cung thủ trên tường thành hoàn thành.
Và trong khi Kị binh đang thực hiện nhiệm vụ của mình thì những binh lính còn lại sẽ dùng toàn lực cản lại đám Undead, sau đó nhờ các Mạo Hiểm Giả tiêu diệt Undead. Sở dĩ có phân phó như thế này là vì họ thường xuyên đi vào các hầm ngục hoặc hoàn thành các nhiệm vụ có liên quan đến Ma Vật, nếu đơn thuần so về sự hiểu biết và cách khắc chế thì binh lính Đế Quốc hoàn toàn không thể so bì được.
Mọi việc diễn ra đúng như những gì Xenon đã tính toán từ trước. Các kị binh trong bộ giáp bạc cùng với những chú tuấn mã của mình hoàn toàn không chút sợ hãi lao thẳng vào đội hình của đám Undead, vượt qua đám bộ binh chậm chạp đang cố vung vẩy những thanh vũ khí sáng choang kia. Mục đích của chuyến đi này chỉ có một: đi càng sâu càng tốt!
- Tất cả ép lên! Tuyệt đối không thể để chúng tiến thêm một bước!
Một người có vẻ như là phó tướng cao giọng hô vang câu nói của mình, đồng thời cầm lấy thanh trường kiếm lao thẳng đến đối đầu với đám Undead đang từng bước ép tới. Đám binh lính còn lại nghĩ cũng không cần nghĩ đã ngay lập tức lao đến, dẫn đầu là đám Trọng binh, đó là một nhóm quân đội mặc những bộ chiến giáp nặng nề, vũ khí thường là rìu hai tay hoặc là trọng kiếm. Đây là chi quân đội có sức tấn công đáng sợ nhất nhưng lại không thể đánh trong thời gian dài cũng như tốc độ cực kì chậm chạp. Nhưng nếu là những trận chiến ngăn chặn thế này thì sức mạnh của họ là cần thiết.
Vút! Vù! Vút!...
Những tiếng vung vũ khí như xé gió vang lên thổi bay những tên Undead đang lao lên như những con thiêu thân lao đầu vào lửa. Ngay đằng sau đám Trọng binh chính là Khiên binh, đám này ai cũng trang bị những tấm khiên lớn hình chữ nhật. Bốn phía của cái khiên này đều là gai nhọn, những cái gai này có tác dụng làm vững những tấm khiên khi chúng được cắm xuống đất. Và đúng như công dụng của nó, đám Khiên binh đồng loạt triển khai trận hình.
Ầm!
Một tiếng vang lớn đồng loạt vang lên từ bốn phía, toàn bộ những tấm khiên đồng thời cắm xuống đất, trên đầu chúng là tấm khiên của những kẻ đứng đằng sau, những tấm khiên này có tác dụng không để bất kì một mũi tên nào lọt qua. Bảo vệ sâu bên trong chính là lũ Thương binh, đám này tay cầm những cái thương có thể thông qua những khe hở để lại giữa những tấm khiên mà tiến hành công kích bằng cách liên tục kéo ra hoặc thụt vào cái thương trong tay. Loại trận hình này có thể nói là vô cùng mạnh mẽ khi vừa có thể cung cấp sức phòng thủ, lại vừa có thể cung cấp sức tấn công, nhược điểm duy nhất chính là mọi người phải phối hợp với nhau bằng không trận này cực dễ phá vỡ và khoảng cách tấn công bằng cách này cực kì có hạn.
- Thấy những cái mai rùa đó rồi chứ?
Nam ngồi trên một cành cây, vẫn vô cùng bình tĩnh quan sát toàn bộ trận chiến, bộ dạng của cậu cực kì thong dong giống hệt như toàn bộ những gì mà bọn chúng làm đều nằm trong tính toán của cậu.
- Vâng.
Xích Long ở phía dưới cành cây, vô cùng tôn kính gật đầu.
- Để đám pháp sư lo liệu đám đó, còn về lũ cảm tử đang cắm đầu mà chạy kia thì để lính của ngươi lo liệu. Trận chiến từ bây giờ tùy ngươi chỉ huy.
Nam bàn giao toàn bộ công việc cho Xích Long còn bản thân thì lại nhắm mắt ngủ trưa. Từ khi bắt đầu trận chiến đến giờ hoàn toàn là mệnh lệnh của Nam, Xích Long trên danh nghĩa là người điều khiển trận chiến này thì lại không thể nói được một lời nào. Hành động này của Nam khiến hắn cảm thấy bản thân cực kì vô ích, ngay cả trọng trách của bản thân cũng không thể làm được. Bây giờ có lại quyền lực, Xích Long bằng mọi cách phải khiến chủ nhân dùng một con mắt khác, một con mắt thừa nhận hắn.
Theo như những gì Nam đã phân phó từ trước, đám Pháp Sư sau một thời gian nghỉ đã tiếp tục tấn công, mục tiêu lần này của chúng không phải là tường thành mà là mấy con rùa sắt kia. Trận hình đó đúng là rất mạnh mẽ, nhất là phương diện phòng thủ nhưng nhược điểm lại quá rõ ràng. Tốc độ của chúng là một nhược điểm cực kì lớn, và rất dễ phá hoại bởi những đòn tấn công mang tính phá hoại như Hỏa Cầu, hay dễ hơn lựu đạn. Phá hủy từ bên trong là một cách, hoặc cũng có thể phá hủy từ bên ngoài bằng cách liên tục tấn công bằng các Ma Pháp nguyên tố như lửa hoặc điện.
Đám Pháp Sư sau khi nhận được lệnh liền đi chấp hành. Bọn chúng đồng loạt giơ tay lên, nhắm thẳng vào những con rùa đó, Ma Pháp Trận ngay lập tức được hình thành trên tay chúng. Ma Pháp Trận chủ yếu có 3 màu sắc: Xanh lam tượng trưng cho nước, tím tượng trưng cho điện và cam tượng trưng cho lửa. Ý định của chúng rất dễ đoán, đầu tiên là tạo ra một quả cầu nước với rất nhiều nguyên tố sắt bên trong, bắn về phía mấy con rùa kia khiến chúng ướt sũng. Mặc dù được che chắn rất cẩn thận nhưng nước là loại có thể len qua bất kì khe hở nào để tiến vào bên trong, ngay sau đòn tấn công đó thì sẽ tới nguyên tố sét. Do đã bị ướt nên sét rất dễ dàng giật nhiều người cùng một lúc, sau khi tất cả đã tê liệt thì Hỏa Cầu sẽ giải quyết phần còn lại bằng một vụ nổ đẹp mắt. Nếu mọi chuyện diễn ra như những gì đã nghĩ thì kết quả đích thực sẽ như vậy.
Nhưng đó là nếu nghĩ... Ngay khi đám Pháp Sư phóng đi Thủy Ma Pháp thì một bức tường đất ngay lập tức xuất hiện chặn đứng đòn tấn công, rất dĩ nhiên, dựa theo Ngũ hành tương sinh tương khắc thì dùng Thổ Ma Pháp để chống lại Thủy Ma Pháp là lựa chọn vô cùng khôn ngoan.
- Hừ! Có bọn ta ở đây mà các ngươi dám sử dụng Ma Pháp sao!
Những tên nói cực kì cuồng ngạo vang lên giữa chiến trường. Không biết từ bao giờ trên đầu những binh lính kia đã xuất hiện một nữ nhân tóc đỏ. Cô ta mặc trên mình bộ đồng phục của Học Viện với viền cam trên nên trắng. Mái tóc dài, cùng với bộ dáng nhỏ nhắn, không thể nghi ngờ gì đây chính là Hồng Linh, một trong những người đứng đầu của Học Viện. Sở trường Hỏa Ma Pháp nhưng các Ma Pháp còn lại cũng mạnh không kém. Bên cạnh cô là một cô gái khác khá cao ráo với bộ dạng khá nhếch nhác vẫn còn buồn ngủ, mái tóc bù xù che đi một bên mắt. Xung quanh cô như có như không lưu động những đường vân màu đen vô cùng kì ảo, đây là Ám Linh, cũng là một trong những người đứng đầu của học viện.
- Là 2 trong số 10 người giỏi nhất!
- Họ tới cứu chúng ta!
-....
Tuy đã mang giác ngộ bản thân sẽ chiến tử sa trường nhưng nhìn thấy những vị cứu tinh đã đến khiến mọi người bất giác thở ra một hơi. Nhưng niềm vui chưa kéo dài được bao lâu thì những đòn tấn công từ phía Pháp Sư đã đánh tới. Mặc dù lúc đầu rất kiêu ngạo nhưng Hồng Linh cũng vô cùng chật vật mới có thể chặn lại được những đòn tấn công kia, liên tục phát động Ma Pháp phòng hộ bậc cao khiến Ma Lực của cô liên tục bị rút đi. Ám Linh cũng có nhiều lần phản công lại nhưng đều không có nhiều hiệu quả.
Nếu nói một cách chính xác thì hai người Ám Linh và Hồng Linh chỉ mới là cấp 45 - 50, tầm cỡ một Pháp Sư tầm trung, hai người thì có thể so với hai. Nhưng đội ngũ Pháp Sư của Nam không chỉ dừng lại ở con số hai, tiểu đội ít nhất cũng đã là hơn 20 người. Lấy 2 đấu 20 thì đúng là quá sức với hai cô gái trẻ này.
- Hồng Linh, câu cho ta 10 giây, ta sẽ triệu hồi "thứ đó"!
- Được!
Ám Linh nhanh chóng lên tiếng rồi lủi ra sau lưng Hồng Linh, chuẩn bị một Ma Pháp Trận cực lớn. Đây là Trận Pháp Triệu Hồi một Cổ Long vô cùng mạnh mẽ, với số Ma Lực hiện tại thì Ám Linh chỉ có thể triệu hồi chứ hoàn toàn không thể khống chế. Nhưng dựa vào tập tính dã thú thì chúng thướng sẽ tấn công về phía trước hơn là phía sau vậy nên cô không cần lo lắng chuyện này. Thêm nữa là một khi Cổ Long đối đầu với đội quân Undead này thì dù thắng cũng sẽ trọng thương, khi ấy áp chế hoặc thậm chí là kí giao ước cũng không phải là việc không thể.
Mười giây đếm ngược nhanh chóng trôi qua trong sự chật vật vô cùng của Hồng Linh và binh lính. Những tên Kị binh sớm đã trở về nhưng quân số không còn được 1 phần mười lúc trước, có thể thấy dù tốc độ có nhanh nhưng xông vào doanh trại địch cũng là chuyện ngu xuẩn thế nào. Những tiếng pháo nổ, tiếng Ma Pháp phát động, tiếng thương binh gào thét, tiếng xương nứt gãy, và cả những tiếng kêu sợ hãi vang lên không ngừng, tất cả như tạo thành một bản giao hưởng chiến tranh khiến bất cứ ai cũng cảm thấy vô cùng khó chịu và bất an.
- Ma Pháp đã xong, tất cả tránh ra!
Tiếng của Ám Linh lại vang lên một lần nữa, tất cả như chỉ chờ đợi thời khắc này không ai bảo ai liền dùng tốc độ nhanh nhất tránh đi, để trống ra một khoảng sân lớn. Cùng với lúc đó, trước mặt Ám Linh xuất hiện một Ma Pháp Trận màu tím cực lớn, nó liên tục xuất hiện những kí tự vô cùng khó hiểu. Sau khi Ma Pháp Trận hoàn thành, một con rồng cực lớn chậm rãi bước ra từ bên trong Ma Pháp Trận đó. Nó là một con Cổ Long, cơ thể của nó vô cùng lớn, ít nhất là lớn hơn cả tường thành, những chiếc vảy màu đen vô cùng bóng bảy liên tục lưu chuyển những dòng Ma Lực vô cùng mạnh mẽ. Hai cánh của nó tuy hơi rách nát nhưng mỗi lần vung cánh thì lại có một mảng lớn Undead bị quét đi.
Gào!!!!
Nó ngửa cổ gầm lớn như đánh dấu sự trở lại của bản thân. Bản thân Cổ Long đã là cấp 90, so với mọi người ở đây mạnh hơn cực nhiều, nhưng so với Nam hay Xích Long thì lại quá yếu. Cổ Long nhìn về đám Undead trước mắt, dù là loài nào thì cũng xem Undead là kẻ địch, thậm chí là loài rồng thì lại càng căm ghét loài Undead hơn, nó gầm lên một tiếng rồi phun ra những quả cầu lửa cực lớn.
Xích Long ở một bên quan sát trận chiến hoàn toàn không nghĩ tới chuyện này sẽ xảy ra. Nhưng đây cũng không phải là vấn đề quá lớn, nếu có biến cố thì xử lí nó là được. Xích Long đập cánh, chưa tới một giây đã xuất hiện trước mắt Cổ Long, cười nói:
- Đều là rồng, thì để ta chơi với ngươi là được.