"Chị Phiy ! Em cuốc chỗ này phải không ?"
"Đúng rồi, chỗ đó đấy"
Đã hơn nửa năm từ khi Mobius đến chỗ Phiy, cánh tay của cậu đã được tháo bột, Wellart của cậu cũng chỉ là cạn kiệt chứ không phải không có nên từ đó Mobius giúp Wellart làm việc đồng áng. Cậu sáng nào cũng giúp Phiy mang những thùng rau vừa được thu hoạch ra chợ bán, có Mobius với Wellart đỏ, Phiy cũng giảm được một phần công việc nặng nhọc của mình.
Khi cuốc đất xong thì Mobius phụ Phiy hái những quả đã chín bỏ vào giỏ. Nhờ thêm năng lực điều khiển đồ vật của Phiy thì chẳng mấy chốc thì hai người đã hái được 3 giỏ đầy. Mobius sử dụng Wellart của mình để kéo 3 giỏ đó bỏ vào kho để chờ ngày mai đem ra chợ bán.
Trong lúc Mobius đang bọc những túi quả lại trong nhà kho thì Phiy trong gian nhà bếp đang nấu đồ ăn cho bữa tối. Ăn xong thì Mobius đi tắm còn Phiy vá lại chiếc áo rách của cậu bé.
Từ khi Mobius tới, cuộc sống đơn điệu của Phiy cũng bắt đầu có những màu sắc mới, đầu tiên là cô nàng Phiy đã có một người bạn sống cùng đỡ cô đơn, lâu lâu thì Phiy tìm Mobius tâm sự mặc cho cậu bé chẳng hiểu gì về chuyện người lớn nhưng chỉ cần có người lắng nghe thôi thì Phiy cũng đỡ một phần buồi, có thêm một phần vui. Thứ hai là hai người rất hợp với nhau, họ hợp từ cái tính cách lương thiện đến ngu người của mình, đến cả gu ăn uống và quần áo, hai người giống nhau y như đúc, nếu nói Phiy không phải là chị Mobius thì chỉ có gia đình của Mobius mới không tin chứ mọi người nhìn vào đều phán ngay hai từ chị em liền.
Mobius tắm xong thì Phiy dạy cho cậu bé này về cách chăm nuôi rau củ, dù sao thì Phiy cũng không phải dạng học nhiều, nhưng cô là một giáo viên rất khá. Mỗi lời cô nói ra đều được Mobius nổi tiếng khó tiếp thu này tiếp thu một cách trọn vẹn.
Buổi học của hai người vô cùng sôi nổi, Phiy cũng rất lưu luyến khi phải kết thúc buổi học này, nhưng cô cần phải đi tắm nếu không thì có tiền cũng không chữa được bệnh hôi mất. Tắm xong thì Phiy ngủ cùng với Mobius, hai người ngủ chung một chiếc giường, dù sao thì giường ở đây cũng khá mắc và nhà của Phiy cũng không đủ diện tích để đặt thêm một cái giường, nên cô nàng Phiy phải san sẻ chiếc giường của mình cho cậu bé Mobius, cũng may là hai người không có tật xấu nào khi đi ngủ cả nên chuyện cũng khá thoải mái, nó còn chống luôn cả cái bệnh sợ ma vốn có của Phiy nữa.
Sáng hôm sau, khi mặc trời còn chưa thức thì Mobius rạng rỡ khoác lên chiếc áo sần cũ để đi ra vườn rồi, vì hôm nay Phiy hứa sẽ cho cậu ngồi câu cá thử.
Chộp lấy cái cần câu và hộp mồi, Mobius cùng Phiy đi ra cái hồ trong vườn để câu cá, cũng may là Phiy đã chuẩn bị đồ ăn sáng từ tối hôm qua nếu không thì hai người phải ôm cái bụng rỗng để ngồi câu cá rồi.
Thế nhưng sự hào hứng của cậu không thể chiến thắng lại thời gian. 1 tiếng, 2 tiếng, 3 tiếng, 4 tiếng, đã hơn 4 tiếng rồi kể từ lúc 5 giờ sáng tới 9 giờ sáng rồi mà cầu câu của Mobius không rung lên, cậu bé ghen tị nhìn xô cá bà chị của mình tung tăng bơi lội, thế là cậu càng quyết tâm hơn nữa để có thể câu được một cá thật lớn đế còn có mặt mũi mà ăn nói với chị Phiy của mình.
Sau 6 tiếng trời ròng rã phơi nắng thì cuối cùng cần câu của Mobius cũng khẽ rung lên. Cậu ra tay kéo mạnh một phát, nhưng có vẽ nhưng con cá quá mạnh mẽ. Nó liên tục vùng vẫy như thể múa kéo cả Mobius xuống nước luôn vayak, nhưng đời nào cậu lại chịu thua. Mobius cắn rắn, hai tay bộc hào quang đỏ, cậu kéo mạnh một cái, một con Rnyr bay lên, đây là con cá to nhất mà cậu từng thấy.
Chủng cá này có tên là Rnyr, đây là một chủng cá khá phổ biến trên hành tinh UTR-13. Nó có đặc điểm là màu vẫn đỏ chót, đầu thì nhìn tựa tựa như một con rồng, thân của nó dài tới tận 2m và còn tỏa ra một luồng hào quan nhà nhạt. Đặc biệt thịt nó cực kỳ ngọt và khi ăn sống không có mùi tanh, nhưng nó phải được xử lý cẩn thận vì nội tạng của con cá Rnyr này cực kỳ đắng, đây là hương vị đặc. Nhưng mà con mà Mobius bắt được cực kỳ đặc biệt, hòa quang của con cá này đậm hơn những con bình thường rất nhiều, thân nó dài tới tân 3m và vảy của nó màu đỏ gạch.
Ngay lập tức Phiy và Mobius sơ chế con cá, vảy của con này trong cực kỳ đẹp mắt, nếu xử lý và bảo quản đúng cách có thể làm được trang sức. nên hai người giữ lại phần vảy. Còn nội tạng thì đương nhiên là bỏ không thể ăn được. Sơ chế xong thì Phiy ướp nó qua một lớp nước sốt rồi nướng lên, thế là con cá này diễn nhiên trở thành bữa trưa của hai chị em nhà Phiy.