- Đánh cuộc?
tên lái chiếc Hummer lại giật mình:
- Anh bạn, cậu muốn cược gì đây?
- Tôi cá rằng tôi đẩy xe này sẽ nhanh hơn so với anh lái xe.
Đường Kim bây giờ cũng không đẩy xe nữa mà là dừng lại, mà khi hắn dừng lại thì tên lái chiếc Hummer cùng với những người xem náo nhiệt kia cũng đều dừng lại, mà trên đường lúc này cũng không có nhiều xe lắm cho nên bọn hắn cũng không gây ra ách tắc giao thông.
Nhưng mà khi nghe được Đường Kim nói những lời này thì tên lái chiếc Hummer và những người xem náo nhiệt kia đều dùng một loại ánh mất kỳ quái nhìn vào Đường Kim, trong đầu đều hiện ra một suy nghĩ, chẳng lẽ đầu óc của người này chứa toàn bã đậu sao?
Tuy rằng tốc độ không phải là sở trường của chiếc Hummer nhưng mà xe Hummer này cũng chạy không có chậm a, so với người ta chạy nhanh thì chiếc Hummer này cũng nhanh hơn. Huống chi là vào lúc này Đường Kim lại đang đẩy chiếc Lamborghini đây? Lúc này, hắn còn nghĩ rằng bản thân hắn sẽ đi nhanh hơn chiếc Hummer kia sao? Đây cũng là một ý nghĩ kỳ lạ a.
Tên lái chiếc Hummer cũng sửng sốt một lúc lâu, sau đó có chút không khẳng định hỏi lại Đường Kim:
- Anh bạn, cậu thật muốn đánh cuộc như thế sao? Cậu không cảm thấy bản thân mình là người chịu thiệt sao?
- Nếu anh cảm thấy tôi là người chịu thiệt thì thì hãy cùng đánh cuộc với tôi.
Đường Kim tỏ ra uể oải, nói:
- Tôi muốn đi về trường Ninh Sơn Nhị Trung, chúng ta hãy coi xem người nào sẽ đi nhanh hơn, người nào sẽ đi đến trước cổng trường Ninh Sơn Nhị Trung trước, nếu tôi thắng thì chiếc Hummer của anh thuộc về tôi còn nếu như tôi thua thì chiếc Lamborghini này sẽ thuộc về anh.
Một đám người xem náo nhiệt liền sợ hãi mà than lên, cái này có thể nói là một cơ hội tốt a. Lập tức, mọi người lại cảm thán tên này thật sự là một tên phá gia chi tử a, thật sự là phá gia chi tử mà, chiếc Lamborghini trị giá mấy trăm vạn này cứ như vậy mà đưa cho người ta.
Tên lái chiếc Hummer lại giật mình:
- Tôi nói anh bạn, như vậy cũng không tốt đâu. Chiếc Hummer này của tôi có giá không cao, so với cậu thì dường như cậu rất bị thiệt a.
- Nếu anh không dám đánh cuộc thì thôi vậy.
Đường Kim ngáp một cái rồi sau đó nói thầm một câu:
- Hiện tại cứ từ từ mà đẩy thôi.
Đường Kim nói xong lời này thì cũng không nhanh không chậm mà đẩy chiếc Lamborghini đi về phía trước.
Mắt thấy không xem được vụ đánh cuộc thì mấy người đang xem náo nhiệt lại bắt đầu mở miệng khuyên bảo tên lái chiếc Hummer kia.
- Cùng hắn đánh cuộc đi.
- Đúng a, nếu như cậu không dám đánh cuộc với hắn, việc này nếu bị truyền ra ngoài thì cậu còn có mặt mũi sao?
- Người anh em, cùng với hắn đánh cuộc đi, chúng ta sẽ làm người làm chứng giúp cho cậu.
- Mau lên, hiện tại trên đường cũng không có nhiều xe, cơ hội hiếm thấy a.
….
Cũng không biết là do những lời ồn ào của đám người xem náo nhiệt này làm cho tên lái chiếc Hummer thay đổi chủ ý hay là do tự bản thân hắn thay đổi chú ý, tóm lại đúng vào lúc này thì rốt cuộc hắn nói lên một câu: - Được rồi, anh bạn, tôi sẽ đánh cuộc với cậu, nếu tôi thua thì chiếc Hummer này liền trở thành của cậu, còn nếu như tôi thắng thì tôi cũng không cần cậu giao chiếc Lamborghini kia cho tôi, chúng ta kết giao làm bạn bè là tốt rồi. - Vậy thì bắt đầu đi.
Đường Kim nở ra nụ cười xán lạn.
- Anh bạn, cậu làm trước đi.
tên lái chiếc Hummer nói.
Đường Kim cũng không khách khí, hắn hơi hơi dùng sức, bắt đầu tăng tốc độ đẩy nhanh chiếc Lamborghini, mới vừa bắt đầu thì tốc độ của hắn còn chậm nhưng mà từ từ tốc độ lại càng lúc càng nhanh, không đến mười giây đồng hồ thì tất cả mọi người liền trợn mắt há hốc mồm khi nhìn thấy Đường Kim đẩy chiếc Lamborghini vượt qua tốc độ 100km/h! - Con mja nó, tôi đang nằm mơ sao? xem tại TruyenFull.vn
- Ảo giác, tuyệt đối là ảo giác...
- Đây không phải là thật, tuyệt đối không phải là thật….
- Tên gia hỏa này không phải là con người, tuyệt đối không phải là người a...
Mọi người xem náo nhiệt liền trợn mắt há hốc mồm, hoàn toàn không thể tin được một màn trước mắt là thật.
Mà tên lái chiếc Hummer kia thì tỏ ra sửng sốt một hồi lâu, liền quên luôn cả lên lái xe đuổi theo, thẳng cho đến khi có một người lên tiếng hô một câu:
- Người anh em, còn không mau đuổi theo, nếu không thì chiếc Hummer của cậu sẽ không còn nữa.
Nghe người khác nói như thế thì cuối cùng tên lái chiếc Hummer cũng tỉnh táo trở lại, hắn nhanh chóng nhảy lên xe rồi nhân ga, hướng về chiếc Lamborghini kia đuổi theo.
Nhưng mà, bây giờ đã hoàn toàn muộn rồi, tên lái chiếc Hummer kia không ngừng tăng tốc, thẳng cho đến khi hắn đem tốc độ lên mức nhanh nhất nhưng mà hắn cũng chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của chiếc Lamborghini kia mà thôi, hắn thủy chung vẫn luôn cách chiếc Lamborghini kia một khoảng cách. - Anh bạn này đến cùng không phải là người a.
Trong đầu của tên lái chiếc Hummer này liền có ý nghĩ này, người này đẩy xe mà có thể chạy nhanh như vậy, nếu như mà hắn không có đẩy xe, vậy chẳng phải là có thể chạy nhanh hơn sao? Nếu là nói như vậy thì hắn còn muốn đi xe làm cái gì nữa? Cứ trực tiếp đi bộ nhanh như vậy là được rồi a.
Mấy phút đồng hồ sau, trước cổng trường học Ninh Sơn Nhị trung, Lamborghini vừa mới dừng lại thì chiếc Hummer cũng đã đến, ngay lập tức chiếc Hummer cũng dừng lại.
Tên lái chiếc Hummer liền tắt máy rồi từ trên xe nhảy xuống, vẻ mặt cổ quái nhìn vào Đường Kim:
- Anh bạn, tôi nhớ được lịch ở Âm lịch, tháng đủ là có ba mươi ngày, tháng thiếu có hai chín ngày, mười hai tháng là một năm, một năm có ba trăm sáu lăm hoặc ba trăm sáu sáu ngày. Ngày rằm tháng này đã qua được nhiều ngày rồi, đúng không? - Anh không có coi lịch sao?
Đường Kim ngáp một cái trả lời.
- Tôi nói anh bạn này, anh ở bên ngoài du lịch lâu như vậy, còn không quay về sao? Các người ở bên kia chẳng lẽ không ai bắt cậu trở về sao?
Tên lái chiếc Hummer hạ giọng hỏi.
- Anh nói cái gì đó?
Đường Kim mất hứng:
- Mau đưa chìa khóa xe cho tôi, chiếc Hummer này bây giờ là của tôi.
- Cái này, anh bạn, có phải cậu thật sự là quỷ không?
Tên lái chiếc Hummer tỏ ra thật cẩn thận mà hỏi.
- Anh mới là quỷ đó.
Đường Kim trừng mắt nhìn tên lái chiếc Hummer một cái:
- Có tin rằng bây giờ tôi lập tức đem anh biến thành quỷ không?
- Ách, đừng, ngàn vạn lần không nên, tôi còn chưa sống đủ đâu.
Tên lái chiếc Hummer không ngừng nói, sau đó hắn đem chiếc chìa khóa xe ném cho Đường Kim:
- Anh bạn, tôi thật sự rất bội phục cậu, lấy tốc độ này của cậu thì tại sao cậu lại không đi so tài với Botl một lần chứ?
- Chẳng lẽ muốn tôi đi khi dễ hắn à.
Đường Kim cầm lấy chiếc chìa khóa xe, bộ dạng tỏ ra uể oải, nói.
Tên lái chiếc Hummer có chút không nói gì, lập tức nghĩ lại, lấy tốc độ của người này, nếu đi thi đấu chạy nhanh cũng người khác thì quả thật là khi dễ người ta a, hơn nữa trong lòng của hắn không khỏi âm thầm nói thầm, người này thật sự không phải là một con quỷ sao? Không phải là quỷ thì tại sao lại có thể chạy nhanh đến như vậy? - Đúng rồi anh bạn, tôi tên là Mạc Phi, còn cậu?
Đột nhiên tên lái chiếc Hummer bây giờ mới nhớ ra hắn cũng không còn biết tên của đối phương.
- Tôi gọi là Đường Kim, Đường trong Đường Môn, Kim trong Hoàng Kim.
Đường Kim nhìn vào thân thể gầy gò của Mạc Phi một cái rồi nói tiếp:
- Tôi xem anh không bằng thì đổi tên thành Mạc Phì đi, như vậy thì danh xứng với thực.
- Ách, anh bạn, biệt hiệu của tôi quả thật là Mạc Phì.
Mạc Phi ngẩn ngơ, lập tức gãi gãi đầu:
- Tôi nói anh bạn, cậu gọi là Đường Kim sao? Như thế nào mà tôi đã nghe qua cái tên này rồi nhỉ?
Không đợi Đường Kim trả lời, Mạc Phi lại đang kia lầm bầm lầu bầu:
- Đường Kim? Đường Kim... Ninh Sơn Nhị Trung... A, tôi nhớ ra rồi!
Đột nhiên Mạc Phi ngẩng đầu nhìn lên Đường Kim, hai mắt tỏa sáng:
- Anh bạn, cậu chính là vị hôn phu của Tần Thủy Dao? Vậy chiếc Lamborghini này của cậu là do Tần Khinh Vũ mua cho cậu sao?
- Anh nhìn tôi trông giống với kẻ ăn bám không?
Đường Kim trừng mắt nhìn Mạc Phi một cái:
- Chiếc Lamborghini là do tôi thắng cuộc của một tên ngốc.
Mạc Phi nhất thời hết chỗ nói rồi, hai chiếc xe của người này đều thắng cuộc sao? Ách, không đúng, tên ngốc kia? Ý này của Đường Kim dường như cũng muốn nói bản thân hắn cũng là một tên ngốc a. - Tôi nói anh bạn, hiện tại thì cậu chính là một người nổi tiếng ở thành phố Ninh Sơn này rồi, tuy rằng tôi sớm đã không còn đọc sách nữa nhưng mà tôi cũng đã từng nghe người ta nói qua, đều nói rằng cậu thật sự là một người rất ngưu, hôm nay gặp được cậu thì thấy quả thật không sai.
Lúc này thì Mạc Phi đã tin tưởng Đường Kim không phải là quỷ rồi, trong ánh mắt hắn toát lên vẻ sùng bài:
- Đúng rồi anh bạn, cậu có muốn tôi dạy cậu lái xe không? Kỹ thuật lái xe của tôi là số một, tuyệt đối là số một trong thành phố Ninh Sơn này.