Chương 8: Cái Gọi Là Đệ Tử Đường Môn

- Đường Kim, nếu như sư phụ của cậu đã thật sự mất đi rồi vậy thì hôn ước mà ông ấy định ra cũng chính là nguyện vọng của ông ấy, chẳng lẽ cậu muốn làm trái nguyện vọng của sư phụ mình hay sao?

Tần Khinh Vũ lắc lắc đầu, nói:

- Tôi tin tưởng, cậu sẽ không làm trái nguyện vọng của sư phụ của cậu. Mà bản thân tôi cũng không hủy bỏ hôn ước này, chuyện hủy bỏ hôn ước này tôi không thể nào đáp ứng được cho cậu.

Đường Kim không khỏi một trận ủ rũ, hôn ước này, thật đúng là không phải dễ dàng có thể hủy bỏ như vậy a!

- Đường Kim, tôi biết bây giờ cậu vẫn còn không biết một chút gì về Dao Da nhà tôi cả. Bất quá, chuyện đó cũng không có vấn đề gì, hiện nay tuổi của 2 đứa vẫn còn nhỏ. 2 đứa còn học Đại Học nữa, 2 đứa vẫn còn nhiều thời gian để có thể hiểu biết lẫn nhau.

Tần Khinh Vũ lại mở miệng lần nữa, nói:

- Một tháng trước, sư phụ của cậu đã viết cho tôi một phong thơ. Tôi sớm biết cậu đã đến nơi này nên cũng đã chuẩn bị một gian phòng cho cậu. Sau khi cậu đến đây thì có thể ở chỗ của tôi, đến lúc đó thì cậu và Dao Dao có thể cùng đi học, khi tan học thì cũng cùng nhau về nhà. - Mẹ, con mới không cần cũng hắn ở chung một chỗ.

Tần Thủy Dao căm giận, kháng nghị nói.

- Cô cũng đừng tự mình đa tình, tôi cũng không muốn ở chung một chỗ với cô.

Đường Kim nhìn vào Tần Thủy Dao, bây giờ hắn đã có chút tâm động bởi vì hắn muốn ở cùng một chỗ với Tần Khinh Vũ. Chẳng qua là vì có thể để từ hôn nên hắn vẫn nhất định chống cự lại lời đề nghị hấp dẫn này. Nhất định phải giữ với Tần Thủy Dao một khoảng.

Đường Kim nhìn vào Tần Khinh Vũ, tiếp tục nói:

- Khinh Vủ tỷ tỷ, ở trường học có ký túc xá, tôi sẽ ở lại trong đó, sẽ không ở chung với hai người đâu.

- Được rồi, tôi cũng không ép buộc cậu nữa, bất quá gian phòng kia thì tôi cũng sẽ để lại cho cậu, chỉ cần cậu đồng ý thì bất cứ lúc nào cũng có thể vào ở.

Tần Khinh Vũ thoáng suy nghĩ một chút, sau đó gật gật đầu, đáp ứng.

- Nếu hai người đã không muốn từ hôn thì tôi đi trước.

Đường Kim nói một câu, sau đó liền muốn xoay người rời đi.

- Ai nói tôi không muốn từ hôn đó?

Tần Thủy Dao không phục mà lên tiếng phản bác lại, chỉ tiếc là Đường Kim cũng không thèm để ý đến nàng. Hắn nói đi là đi liền, rất nhanh liền biến mất trong tầm mắt của nàng. - Thiệt là tức chết đi mà, người nào nha, lại để cho ta nói từ hôn, ta cũng chưa nói từ hôn với hắn mà hắn đã….

Tần Thủy Dao làm ra một bộ dạng phẫn nộ. Những năm gần đây thì không biết có bao nhiêu là người con trai từng theo đuổi nàng nhưng mà nàng luôn luôn từ chối những người đó. Thẳng cho tới hôm nay, Đường Kim tên gia hỏa này lại dám chủ động nói từ hôn với nàng, việc này hoàn toàn là có thiên lý không đây? - Dao Dao, chúng ta về nhà thôi.

Giọng nói dịu dàng của Tần Khinh Vũ lại vang lên, trong ánh mắt lại xuất hiện một tia hoang mang. Hiển nhiên là nàng cũng không rõ vì cái gì mà Đường Kim lại muốn từ hôn với con gái bảo bối của nàng. - Mẹ, rốt cuộc là sư phụ của tên khốn Đường Kim kia là ai a? Năm đó tại sao mẹ và sư phụ của hắn lại làm ra cái hôn ước này?

Tần Thủy Dao có chút tức giận, hỏi.

- Sư phụ của hắn…

Nói đến đây thì Tần Khinh Vũ có chút dừng lại, sau đó mới tiếp tục nói thêm:

- Kêu là Đường Môn.

- A?

Tần Thủy Dao ngẩn ra một chút rồi hỏi:

- Đường Môn à? Trong tiểu thuyết thì con có nhìn qua rồi, là Đường Môn ở Ba Thục à?

- Không.

Tần Khinh Vũ lắc lắc đầu, nói:

- Sư phụ của hắn họ Đường, tên chỉ có một chữ là Môn.

- Cái này cũng được sao? Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Tần Thủy Dao có chút hỗn loạn, Đường Môn lại là một cái tên sao?

Tần Khinh Vũ cười nhạt một tiếng:

- Cho nên hắn không lừa người, hắn đúng là đệ tử của Đường Môn, đệ tử của Đường Môn.

Tần Thủy Dao càng thêm hết chỗ nói rồi thì ra cái gọi là đệ tử của Đường Môn chính là ý tứ này a.

Mà giờ phút này, rốt cuộc Đường Kim cũng đã đi vào cổng chính của trường Ninh Sơn Nhị Trung.

- Từ hôn còn chưa thành công, thật là làm cho người ta vô cùng buồn bực mà.

Đường Kim lầm bầm, lầu bầu, cuối cùng cũng cảm khái một câu:

- Thật là gánh nặng đường xa a.

Hôm nay là ngày 3-9, là ngày cuối cùng của đợt huấn luyện quân sự của mấy bạn học sinh lớp 10 mới vào trường. Mà hôm nay cũng chính là ngày khai giảng của Ninh Sơn Nhị Trung, giờ phút này đại đa số học sinh đều ngời ở phòng tự học, cho nên giờ này sân trường của Ninh Sơn Nhị Trung có chút im lặng.

Săc trời đã tối, trong sân trường, ánh đèn cũng đã sáng lên, dọc theo đường đi thì Đường Kim đụng phải vô số học sinh, trong đó mỗi khi Đường Kim đụng phải mấy đôi tình nhân tay trong tay thì vừa nhìn thấy Đường Kim thì bọn hắn liền lập tức thả tay ra. Tuy rằng đầu năm nay học sinh trường trung học yêu đường cũng giống như là ăn cơm vậy nhưng mà bình thường lúc nào thì bọn người này cũng tỏ ra lén lén lút lút.

Rất nhanh Đường Kim đã đi bên cạnh sân thể dục, trên bãi cỏ của sân thể dục cũng có vài người ngồi ở trên này. Hơn nữa, lại còn có một đôi tình nhân đang ôm nhau nữa chứ, không thể không nói gan của hai đứa này thật là lớn mà, cho dù ở trong sân thể dục này không có ánh đèn nhưng mà động tĩnh ở đây cũng có thể khiến người khác phát hiện được a.

Hai bên sân thể dục chính là hai dãy ký túc xá, theo thứ tự là ký túc xá giành cho nam và ký túc xá giành cho nữ. Còn ở phía Bắc của sân thể dục này chính là giáo học lâu của Ninh Sơn Nhị Trung này, mà giờ phút này thì Đường Kim lại đi qua sân thể dục, hắn đi về phía Tây.

Nếu giờ phút này có người thấy được Đường Kim thì bọn hắn sẽ nhất định cảm thấy vô cùng kinh ngạc vởi vì phía Tây cũng không phải là ký túc xá giành cho học sinh mà nơi này chính là ký túc xá giành cho nhân viên công chức. Những giáo viên không đủ tiền mua nhà ở trong Ninh Sơn Nhị Trung này chủ yếu là sống trong ký túc xá ở nơi này.

Toàn ký túc xá giành cho công nhân viên chức này chính là tòa nhà cao nhất trong Ninh Sơn Nhị Trung này cũng là tòa nhà có thang máy. Mặc khác những nơi như ký túc xá giành cho nam sinh hay nữ sinh, hoặc là giáo học lâu hay là thư viện… thì cao nhất cũng chỉ có 7 tầng mà thôi.

Đương nhiên là tòa ký túc xá giành cho công nhân viên chức này cũng chỉ cao hơn mấy tòa nhà kia mấy tầng mà thôi, tòa nhà này tổng cộng có 11 tầng. Dù sao thì nếu cao hơn nữa thì có vẻ là giống như hạc giữa bầy gà, đến lúc ấy thì không riêng gì học sinh mà ngay cả phụ huynh cũng sẽ có ý kiến ý cò ngay.

Đường Kim lập tức đi vào tòa ký túc xá này sau đó đi vào thang máy, bấm lên lầu 6. Sau khi lên tới lầu 6 thì hắn liền dừng lại ở trước phòng 601.

Từ trong túi lấy ra một xâu chìa khóa, Đường Kim đang chuẩn bị bỏ chìa khóa vào mở cửa ra thì đúng vào lúc này, phòng 602 ở bên cạnh đột nhiên mở cửa ra, người đi ra chính là một mỹ nữ tuổi còn trẻ.

Mỹ nữ tuổi trẻ này mặc một chiếc áo màu trắng ngắn tay, phía dưới là một chiếc váy màu đen ngang gối, trên chiếc eo nhỏ nhắn của nàng còn có một chiếc dây lưng màu trắng, đem vòng eo yểu điệu, dáng người nóng bỏng của nàng buộc lại. Mặc dù Đường Kim vừa mới gặp qua Tần Khinh Vũ, loại mỹ nữ cao quý tao nhã tuyệt sắc này nhưng mà cô gái trước mắt này lại làm cho hắn phải mở cặp mặt ra nhìn.

Thấy Đường Kim thì mỹ nữ trẻ tuổi này có chút sửng sốt, sau đó liền mở miệng hỏi:

- Bạn học Đường Kim, cậu tìm tôi có việc gì sao?

Đường Kim cũng là ngẩn người, rốt cục thì hắn cũng nhận ra cô gái đẹp này giáo viên, sau đó vội vàng lắc đầu:

- Ách, cô Tô, em không phải đến đây để tìm cô.

Mỹ nữ xinh đẹp này chính là người thứ nhất khi Đường Kim gặp mặt khi bước vào Ninh Sơn Nhị Trung này, nàng tên là Tô Vân Phi, là giáo viên dạy Anh Văn cũng là giáo viên chủ nhiệm của lớp 10/4. Mà đúng lúc Đường Kim lại là học sinh của lớp 10/4 nữa. - Vậy cậu tới đây để làm gì?

Giáo viên mỹ nữ Tô Vân Phỉ hơi hơi nhíu mày lại, nơi này là ký túc xá giành cho giáo viên, một học sinh đến nơi này, trừ bỏ việc đến nơi này để tìm giáo viên ra thì còn có thể làm cái gì đây?

Đường Kim chưa kịp trả lời thì phòng đối diện của hắn là phòng 604 cũng đột nhiên mở cửa phòng ra, một nam tử tinh tráng trên người không mặc áo liền xuất hiện, hắn tức giận nhìn xung quanh, sau đó ánh mắt dừng lại ở trên người Đường Kim, hỏi: - Vừa rồi là tên vương bát đản nhà cậu gõ cửa sao?