Chương 428: Vậy Thì Đỡ Tốn!

Khi Cửu thúc đi tới Tần gia biệt thự cũng là lúc Đường Kim tới biệt thự trên núi, tìm Đường Thanh Thanh đang khắc khổ tu luyện võ công.

Mấy ngày nay, Đường Thanh Thanh được lợi từ chân khí trong cơ thể nên khí lực tăng trưởng nhanh chóng, cộng thêm bộ pháp Đường Kim dạy nàng khiến nàng tiến bộ rất nhanh.

Nếu không hiện tại nàng cũng không thể khiến Ninh Tâm Tĩnh bồi luyện cùng, dĩ nhiên AnNinh Tâm Tĩnh chưa dùng toàn lực rồi.

Nhìn Đường Thanh Thanh cùng NinhTâm Tĩnh ngươi đánh ta lui rất náo nhiệt làm Tần Thủy Dao đứng nhìn khá là ước ao, kỳ thực Tần Thủy Dao với các chiêu thức đều nhớ kĩ nhưng tư chất tu luyện nội công kém thậm tệ, cho nên biết làm chưa hẳn đã làm được, điều này khiến Tần Thủy Dao nhìn Đường Thanh Thanh mà ước ao đồng thời cũng khá là phiền muộn, tại sao mãi đến giờ nàng vẫn chưa luyện được tia nội công nào?

Mấy ngày trước nàng thậm chí hoài nghi là Đường Kim giấu làm của riêng, cố ý không dạy nàng, sau khi hỏi dò Đường Thanh Thanh và bốn tiểu nha đầu làm sao luyện tập nội công nàng mới phát hiện nguyên nhân là do bản thân mình.

- Thanh tỷ, trước tiên nghỉ ngơi một chút đi. Giọng nói Đường Kim quen thuộc vang lên, Đường Thanh Thanh cùng An Tâm Tĩnh cũng là lập tức dừng luyện tập, cùng Tần Thủy Dao nhìn về phía hắn.

- Tiểu đệ, cậu tới rồi! Đường Thanh Thanh vui sướng rạo rực chạy đến trước mặt Đường Kim: - Ngày hôm nay có phải là lại muốn dạy võ công mới cho chị?

- Thanh tỷ, ham nhiều không tốt, tạm thời tỷ cứ luyện cho thành thục đã. Đường Kim nói rất chân thành.

- ừm, tỷ biết rồi. Đường Thanh Thanh gật gù.

Tần Thủy Dao bên cạnh bĩu môi, cài gì mà ham nhiều không tốt, tử sắc lang tìm nhiều mỹ nữ như vậy mà không biết đạo lý này sao?

- Thanh tỷ, em tặng chị cái này. Đường Kim kéo Đường Thanh Thanh đến bên cạnh, sau đó lấy một chiếc nhẫn ra: - Xem này, của chị!

- A? Nhẫn a! Đường Thanh Thanh hơi kinh ngạc, lập tức mặt cười ửng đỏ: - Sao cậu lại đưa nhẫn cho chị?

Đường Kim đeo nhẫn cho Đường Thanh Thanh sau đó hì hì cười: - Thanh tỷ, nhẫn đeo rồi, từ đây chị là người của em.

Đường Thanh Thanh lườm một cái: - Tỷ không phải người của cậu, chỉ là chị kết nghĩa!

Mặc dù nói như vậy, Đường Thanh Thanh lại không gỡ nhẫn ra, mà giơ tay lên nhìn tỉ mỉ.

- Thanh tỷ, nhìn rõ tiểu mỹ nữ trên nhẫn chứ? Đường Kim không nhịn được hỏi.

- Thấy chứ, chính là ta mà. Đường Thanh Thanh hời hợt nói.

- Thanh tỷ, vậy chỉ không có biểu hiện gì đặc biệt chút sao? Đường Kim bắt đầu nhắc nhở Đường Thanh Thanh.

- Ừ, tiểu đệ, cảm ơn cậu, chị rất thích chiếc nhẫn này! Đường Thanh Thanh xem ra rất thích chiếc nhẫn này, xem đi xem lại, sau đó còn hỏi một câu: - Đúng rồi, tiểu đệ, còn có việc gì không? Nếu như không có, chị tiếp tục luyện võ.

Đường Kim nhất thời hơi buồn bực, phản ứng của Thanh tỷ sao không học hỏi Thất tiên nữ vậy? Nếu không học Hàn Tuyết Nhu cũng được a.

- Thanh tỷ, còn có chút việc, chiếc nhẫn này còn có chút công dụng đặc thù . Không được Đường Thanh Thanh hôn nồng nhiệt cảm ơn khiến Đường Kim rất thất vọng nhưng hắn vẫn không quên nói rõ công dụng của chiếc nhẫn.

Mấy phút sau, Đường Thanh Thanh cũng đã biết thêm công dụng của chiếc nhẫn, nàng hưng phấn hôn lên mặt Đường Kim: - Tiểu đệ, thưởng cho cậu!

Thưởng một nụ hôn, Đường Thanh Thanh liền chạy tới cùng Ninh Tâm Tĩnh tiếp tục luyện công, tuy rằng phần thưởng này cách kỳ vọng của Đường Kim rất xa, có điều dù sao cũng hơn không có, Đường Kim cũng bớt phiền muộn một chút.

- Đường Kim thối, sao không tặng nhẫn kim cương, tặng nhẫn vàng vậy cậu không thấy rất quê mùa sao? Tần Thủy Dao căm giận nói, hiển nhiên toàn bộ quá trình Đường Kim trao nhẫn cho Đường Thanh Thanh nàng đều thấy rõ.

- Cô cảm thấy nhẫn vàng rất quê mùa sao? Đường Kim dùng ánh mắt quái dị nhìn Tần Thủy Dao.

- Phí lời, đương nhiên quê mùa rồi, thời đại này còn có mấy người dùng nhẫn vàng nữa! Tần Thủy Dao khẽ hừ một tiếng.

- Như vậy a. Đường Kim một bộ bỗng nhiên tỉnh ngộ dáng vẻ - Được rồi, nếu cô không thích, vậy thì đỡ tốn rồi!

- Không đưa cho tôi? Cậu có ý gì... Tần Thủy Dao sững sờ, lập tức hiểu được: - Này, cậu vốn là chuẩn bị cũng đưa cho tôi?

- Đúng đấy, cô xem, đây này! Đường Kim lôi một mớ nhẫn ra. - Có điều cô không thích, vậy thì tôi giữ lại được rồi.

Tần Thủy Dao có chút tức giận trừng mắt lườm Đường Kim, nhìn chiếc nhẫn vàng bóng loáng trên tay hắn muốn cầm ngắm mà ngại.

- Đồ ngốc, cô muốn không? Muốn thì nói đi, cô không nói sao tôi biết cô muốn gì. Đường Kim cười hì hì nhìn Tần Thủy Dao, không thèm để ý đến vẻ buồn bực của Tần Thủy Dao

Đang lúc này, điện thoại di động của hắn đổ chuông, hắn nghe máy: - A lô, tôi là Đường Kim... Được, tôi rõ rồi. Đường Kim nhanh chóng cúp điện thoại, sau đó liền đột nhiên biến mất, để lại Tần Thủy Dao đứng đó hờn dỗi.

Phòng khách biệt thự Tần gia.

Tần Khinh Vũ vừa đồng ý có thể rời Ninh Sơn, đang có chút bất an chờ Cửu thúc trả lời chắc chắn.

- Tần tiểu thư, tung tích con gái cô chúng tôi vẫn luôn tìm kiếm, hiện tại chúng tôi nghĩ cô bé đã rời Ninh Sơn thị. Cửu thúc hơi trầm ngâm một chút: - Yêu cầu của cô rất hợp lý, chúng tôi cũng muốn trước tiên tìm con gái cho cô nhưng bây giờ e là không được, vì lẽ đó chúng tôi hy vọng cô rời đi cùng chúng tôi trước, chúng tôi vẫn sẽ dồn lực tìm con gái cho cô, nhưng trong mấy ngày tới cô nhất định phải rời đi.

- Cửu thúc vậy thì không được, tôi có thể không có gì nhưng không thể không có con gái, không tìm được Dao Dao tôi sẽ không đi! Tần Khinh Vũ rất kiên quyết nói.

- Không gì là không được, cô nhất định phải đi theo tôi! Một thanh âm nhàn nhạt vang lên, xuất phát thanh niên phía sau Cửu thúc: - Mặc kệ cô có đồng ý hay không cô cũng phải đi theo tôi, tôi có thể đảm bảo sẽ tìm con gái giúp cô nhưng nếu cô không đi tôi cũng có thể đảm bảo đời này cô sẽ không còn gặp lại con gái cô nữa!