Khương Vân Hi chắc chắn đã rời Ninh Sơn, Đường Kim tạm thời không thể rời Ninh Sơn, nhưng không có nghĩa là hắn sẽ để Khương Vân Hi ăn ốc bắt hắn đổ vỏ, nếu sau khi hắn giải quyết chuyện Tần Khinh Vũ mà Lạc Phi Phi vẫn không có thể giết chết Khương Vân Hi vậy hắn sẽ động thủ.
Còn Khương Vân Hi vì sao giết Lạc Phong Vũ, Đường Kim không rảnh thăm dò vì chẳng liên quan gì đến hắn.
Ninh Tâm Tĩnh rất sảng khoái đồng ý yêu cầu của Đường Kim, trên thực tế, hiện tại trụ sở tạm thời của Ám Kiếm ở Ninh Sơn có khác gì hậu hoa viên của Đường Kim đâu. Đừng nói năng lực cá nhân của hắn, chỉ riêng Tống Oánh và bốn tiểu ma nữ đã đủ để hắn chỉ tay năm ngón rồi.
Đương nhiên, Đường Kim không hứng thú ra lệnh lắm, hắn chỉ ngẫu nhiên nhờ Ninh Tâm Tĩnh giúp làm chuyện gì đó mà thôi, mà việc này đa phần liên quan đến mỹ nữ hắn nhìn trúng, điều này làm Ninh Tâm Tĩnh không biết nói gì, người này tuổi không lớn, tâm ý lại lớn vậy, hai tháng nay mỹ nữ bị hắn lừa không ít a.
- Ninh giáo quan, tôi đi trước. Đường Kim không ở đây lâu, chỉ cổ quái nhìn Ninh Tâm Tĩnh một cái, hôm nay Ninh Tâm Tĩnh mặc quân trang làm Đường Kim không tự chủ nhớ đến Lạc Phi Phi, dáng người Ninh Tâm Tĩnh có thể sánh với Lạc Phi Phi chỉ tiếc là vết sẹo trên mặt nàng hơi dọa người một chút.
Đường Kim mau chóng rời biệt thự, lúc sau lại không hề đi tìm Hàn Tuyết Nhu, cũng không cùng Thất tiên nữ, hắn chỉ đơn giản cùng Tống Oanh ăn bữa tối ở bếp sau đó trở về kí túc xá.
Lạc Phong Vũ bị giết, tuy rằng hắn quan tâm, nhưng Lạc Phong Vũ bị độc châm ám sát làm cho hắn có một ý tưởng, tối nay hắn phải làm vài thứ.
Ngày hôm sau, bảy giờ sáng.
Khu nhà trọ trí thức.
Kiều An An ngồi xếp bằng trên giường nhẹ nhàng phun ra một ngụm trọc khí, mở to mắt, sau đó có chút ngạc nhiên hô ra tiếng: - Đường Kim, anh đến đây lúc nào a?
- Thất tiên nữ, em lại gọi sai rồi. Đường Kim cười hì hì nói.
Kiều An An đỏ mặt lên, giọng nói nhỏ đi nhiều, cách xưng hô cũng thay đổi: - Chồng.(lẹ vãi)
- Thế mới đúng nha! Đường Kim vui vẻ, thuận tay ôm Kiều An An lên đùi hắn.
Hàn Tuyết Nhu như thế nào cũng không chịu kêu Đường Kim là chồng, điều này làm cho Đường Kim có chút buồn bực, mà Thất tiên nữ lúc đầu cũng thế, bất quá sau vài lần nàng không thể hầu hạ, dưới sự bán lừa gạt bán bắt buộc của Đường Kim nàng cũng đã kêu chồng để xin tha, mà mỗi lần như thế nàng đều không tự chủ được đỏ mặt.
- Anh đến đây lúc nào? Sao không đánh thức em! Kiều An An ôn nhu hỏi.
- Anh cũng vừa mới tới. Đường Kim nói xong không nhịn được ngáp một cái, tựa hồ mệt mỏi chỉ muốn ngủ.
Kiều An An lúc này mới phát hiện vẻ mặt Đường Kim mệt mỏi, giống như thức trắng mấy đêm vội hỏi: - Không phải là tối qua thức khuya chứ? Nhìn anh mệt mỏi quá!
- Đúng vậy a, tối hôm qua anh làm cho em một vật! Đường Kim gật gật đầu, nói xong liền từ trong túi quần lấy ra một vật, đưa tới Kiều An An trước mắt - Thất tiên nữ, cho em.
Kiều An An ngẩn ngơ, lập tức kinh hỉ: - Nhẫn?
- Đúng vậy, nhẫn tiên nữ độc nhất vô nhị! Đường Kim nghiêm túc nói.
Kiều An An cầm nhẫn, đưa tới trước mắt nhìn kỹ, sau đó kinh hô: - Này, đây là em?
Đó là một chiếc nhẫn bằng vàng, nhìn qua không có gì đặc biệt, chỉ là to rộng một chút, cũng nặng một chút, hiển nhiên là dùng nhiều vàng hơn một chút.
Nhưng cầm đến trước mắt nhìn kỹ, có thể nhìn ra chiếc nhẫn này không bình thường, trên mặt nhẫn khắc một người nhỏ, chính xác là một hoàng kim tiểu mỹ nữ, làm Kiều An An kinh hô chính là hoàng kim tiểu mỹ nữ nhìn kĩ chính là phiên bản thu nhỏ của nàng, hơn nữa rất sống động, là người quen nàng, chỉ cần liếc mắt là nhận ra.
Tính theo giá trị của vàng, chiếc nhẫn này không giá trị lắm, nhưng Đường Kim nói không sai, đây đúng là cái nhẫn độc nhất vô nhị, trên đời này không còn ai biết làm nhẫn hình dạng này.
- Anh cả đêm không ngủ vì làm nhẫn này cho em? Kiều An An mắt đẹp có chút phiếm hồng, lúc này nàng đã bị cảm động.
- Thất tiên nữ, chiếc nhẫn này kỳ thật còn có chút đặc biệt... Ô! Đường Kim nói còn chưa dứt lời, Kiều An An liền chủ động dâng đôi môi anh đào, chặn lời hắn muốn nói lại.
Cứ ở trên giường Kiều An An rất không thoải mãi, lúc này nàng chủ động, Đường Kim đương nhiên sẽ không buông tha cơ hội như thế, lúc này miệng không dùng đến chức năng nói chuyện mà dùng để chén đại tiệc tiên nữ đưa đến cửa, mà lúc này cần gì nói nữa, bởi vì phải làm việc rồi!
Thân thể trắng muốt như tuyết hiện ra trước mắt Đường Kim, có lẽ vì mấy hôm nay luyện công mà sáng nay năng lực của Kiều An An ít nhất tăng gấp đôi.
Nửa giờ sau.
Kiều An An vô lực nằm trong lòng Đường Kim, thở gấp, tựa hồ sức nói chuyện cũng không có, mà hai tay Đường Kim không nhàn rỗi leo lên đính tuyết sơn, cảm thụ sự biến hóa thần kỳ cũng xúc cảm tuyệt vời.
Nghỉ tạm thêm vài phút đồng hồ, Kiều An An đã khôi phục một ít khí lực, cầm cái nhẫn tiên nữ, đưa cho Đường Kim, vô cùng mềm mại còn có mấy phần kiều mỵ nói: - Chồng, đeo cho em!
Đường Kim thả lỏng một bàn tay, đeo nhẫn vào ngón vô danh của Kiều An An: - Thất tiên nữ, chiếc nhẫn này còn có tác dụng đặc thù, anh biểu diễn cho em xem.
Nói xong, Đường Kim xoay tiên nữ trên nhân một vòng, miệng tiểu tiên nữ đột nhiên bắn ra một cây kim thật nhỏ! *bộ này tác giả viết nv9 tuổi nhỏ quá, mà toàn ngự tỉ nên xưng hô loạn loạn một chút, anh em thông cảm.