Chương 410: Bất Bình Thường

Trừ Tần Thủy Dao bị mất tích ra, trong cuộc thi lần này, Đường Kim là người được nhiều người chú ý nhất bởi vì tên gia hỏa này mặc kệ cuộc thi này là cuộc thi gì, hắn đều là người nộp bài đầu tiên. Tên gia hỏa này hiển nhiên chỉ là người đi ngang qua sân khấu mà thôi, rất nhiều người khẳng định, nếu không có Tư Đồ Thần đứng chót thì Đường Kim nhất định sẽ chiếm giữ ngôi vị này.

Mỗi lần giao bánh cuốn xong là Đường Kim liền biến mất, cũng không còn đi tìm Hàn Tuyết Nhu, nếu như bạn gái này của mình muốn thi đạt được thành tích tốt thì tự nhiên hắn cũng sẽ không đi quấy rầy nàng.

Mấy ngày nay, mỗi ngày Đường Kim đều ở trong biệt thự trên chân núi, tuy rằng trên núi có 4 tiểu ma nữ, nhưng hắn muốn đích thân dạy cho Đường Thanh Thanh một ít võ công cho nên không thể không đi được.

Bất quá những tiểu la ly này cũng không quấn lấy hắn, nhưng mà mỗi khi hắn dạy võ công cho Đường Thanh Thanh thì chắc chắn sẽ có mấy tiểu nha đầu ngồi bên cạnh xem. Mà Tần Thủy Dao cũng không chịu cô đơn, nàng cũng ở bên cạnh học hỏi, chẳng qua cho đến bây giờ Tần Thủy Dao cũng chưa tu luyện ra một tia chân khí nào, điều này làm cho Đường Kim không nói gì, tư chất này thật là Noob à.

Mỗi buổi tối, Đường Kim luôn đi tới nhà Kiều An An để ăn tiệc lớn.

Thể chất Kiều An An có chút yếu đuối, ở trên giường cũng tỏ ra xấu hổ và khiếp sợ, nhưng càng như vậy càng làm cho Đường Kim càng nóng ở trong lòng. Nhưng sức thừa nhận nàng lại rất kém, luôn làm khó Đường Kim, nhưng mà cũng làm cho Đường Kim thấy rằng nàng rất khát vọng.

Sức thừa nhận của Kiều An An quá kém, điều này cũng làm mang đến chỗ tốt cho Đường Kim, đó chính là mỗi đêm khi hắn luyện cũng không rơi xuống. Sau khi nhìn thấy Đường Kim luyện công, Kiều An An cũng muốn luyện võ công, nàng muốn luyện võ công không phải để cho bản thân trở thành cao thủ, mà chỉ muốn làm cho bản thân trở nên khỏe hơn.

Đường Kim liền đáp ứng yêu cầu của Kiều An An, để cho hắn ngoài ý muốn là tư chất của Kiều An An lại tốt hơn rất nhiều so với Tần Thủy Dao, sau khi tập luyện 1 buổi tối, nàng liền tu luyện ra một luồng chân khí.

Mặc dù tia chân khí này rất nhỏ, gần như là bỏ qua, nhưng mà điều này đã nói lên nàng đã bước qua cánh cửa quan trọng nhất, nếu luyện tập trong thời gian dài nàng có thể trở thành cao thủ, thể chất được tăng cường cũng là một điều tất nhiên.

Trong thời gian này, cái chết của Lâm Tân Minh cũng không làm cho bên ngoài nổi lên gợn sóng nào cả, chẳng qua những thành viên bang Thiên Hạt từng bị lùa vào cục cảnh sát cũng đã được thả ra. Tống Oánh cũng trở về phòng bếp của Đường Kim, bất quá nàng hiện tại đã có một thân phận khác, nàng là thành viên Ám Kiếm.

Cục cảnh sát thành phố Ninh Sơn và bang Thiên Hạt nhìn như đã trở lại như xưa, một lần nữa đi phát triển trên con đường đúng đắn, nhưng dường như Tần Khinh Vũ lại muốn đi vào vực sâu, chỉ thiếu chút nữa vạn kiếp bất phục.

Mấy ngày nay, Tần Khinh Vũ cũng không phải luôn luôn trốn ở nhà, cửa Tần gia cũng không còn nhiều phóng viên như ngày trước nữa mà Tần Khinh Vũ cũng không còn tỏ ra ưu nhã như ngày xưa nữa, có lần có một phóng viên thấy bộ dạng tóc tai bù xù của nàng.

Nữ nhi mất tích, điều này dường như đã phá hủy Tần Khinh Vũ, mà tập đoàn làm đẹp của nàng cũng xuống dốc. Ngắn ngủn mấy ngày tất cả các chi nhánh của Tần Khinh Vũ đã đóng cửa, bây giờ nàng cũng chỉ còn lại một cửa tiệm ở thành phố Ninh Sơn này.

Lúc này, công ty đóng cửa, con gái mất tích, mình cũng bị điều tra, chuyện không tốt sẽ đi tù, kết quả như vậy cũng có chút quá đáng với nàng, cho dù nàng sai, cũng không cần phải đuổi tận giết tuyệt nàng như vậy a.

Đáng tiếc là người đồng tình với nàng rất ít, hơn nữa cho dù có đồng tình cũng chỉ là đồng tình bằng lời nói mà thôi, cũng không làm ra hành động gì để giúp Tần Khinh Vũ cả.

Buổi sáng ngày thứ 6, trong biệt thự của Tần Khinh Vũ lại xuất hiện 2 nhân viên của tòa án.

Tin tức 2 người này mang đến dường như là muốn đẩy Tần Khinh Vũ vào con đường chết, đó chính là bởi vì vụ việc lần này mà ngôi biệt thự này cũng với tổng bộ công ty của nàng sắp bị niêm phong.

- Chị Tần, những người này thật sự là rất quá đáng. Sau khi đám người của tòa án rời đi, Liễu Nguyệt tức giận nói.

Tần Khinh Vũ tỏ ra hờ hững: - Liễu Nguyệt, đừng nóng giận, đây là chuyện tốt, thoạt nhìn, thủ đoạn của đối phương đã gần dùng hết rồi, nếu không có gì bất ngờ, trong vòng mấy ngày nữa, người phía sau màn kia sẽ chủ động liên lạc với chị.

Cùng lúc đó.

Ngoại thành, trong tiểu viện của Cửu thúc.

Cửu thúc vẫn ngồi ở xe lăn, bên cạnh xe lăn là Nhân thiếu.

- Cửu thúc, còn chưa tìm được Tần Thủy Dao sao? Nhân thiếu mở miệng hỏi, trong mắt lóe lên một tia tia lo lắng.

- Nhân thiếu, đã điều động toàn bộ nhân thủ, nhưng còn chưa có được tin tức gì về nó, giống như là đã biến mất khỏi thế gian vậy. Cửu thúc lắc đầu: - Ta hoài nghi…

Cửu thúc muốn nói lại thôi, không có tiếp tục nói hết.

- Cửu thúc, ngài cho rằng Đường Kim đã giấu nàng đi rồi sao? Nhân thiếu hỏi ngược lại.

Cửu thúc gật gật đầu, thở dài: - Nhân thiếu, nói vậy kế hoạch của cậu có phải là nên dừng lại rồi không? Nếu đk giấu Tần Thủy Dao đi, sợ rằng sự tình lần này cũng sẽ không đơn giản như vậy.

- Không, kế hoạch không thể dừng lại. Nhân thiếu có vẻ rất kiên quyết: - 2 ngày sau, chính là ngày tôi ngã bài với Tần Khinh Vũ rồi.

Hít một hơi thật sâu, Nhân thiếu lại hỏi: - Mấy ngày nay Đường Kim có chỗ nào khác thường không?

Cửu thúc lắc đầu: - Thoạt nhìn hắn rất bình thường, mỗi ngày đều tham gia cuộc thi, buổi tối đều đến chỗ của Kiều An An, ban ngày có một lúc không thấy mặt của hắn, bất quá với hắn mà nói đây cũng là chuyện thường, dù sao người của chúng ta không có khả năng hoàn toàn ở bên cạnh hắn hoài. Nhưng mà cũng bởi vì rất bình thường lại có chỗ khác thường.