Chương 34: Anh Đường Tinh

- Ta nhất định tìm được họ.

Một giây sau, Đường Kim liền trở nên vô cùng tự tin, vẻ mờ mịt trong mắt của hắn đã biến mất. Hắn tin tưởng rằng bản thân nhất định sẽ làm được điều này.

Từ trên giường nhảy xuống, Đường Kim đi vào phòng sách rồi mở máy vi tính lên, vào diễn đàn của trường Ninh Sơn Nhị Trung.

Vừa đăng nhập xong, hình đại diện một cô gái sáng lên, tài khoản của cô gái này ở trên diễn đàn tên là Tiểu Đậu Nha, cô gái này đã để lại lời nhắn cho hắn. - Anh Đường Tinh, anh đang ở đâu. Text được lấy tại Truyện FULL

- Anh Đường Tinh, em đang ở lớp 10/9, anh đọc được tin nhắn thì tới tìm em được không?

- Anh Đường Tinh, anh ở ký túc xá nào thế? Em và các bạn trong lớp của anh đến tìm anh, bọn họ nói anh không có ở đó, cũng không biết là anh đang ở chỗ nào. …

Tài khoản của Đường Kim trong diễn đàn là Đường Tinh, mà chữ ký của hắn lại là: đừng nên mê luyến ca, tuy rằng ca rất ngọt nhưng ăn vào thì sẽ khổ hơn.

Bạn bè trong diễn đàn của Đường Kim không đến mười người, mà những người này đều là những người hắn quen biết trong cuộc sống thực, Tiểu Đậu Nha này vốn là một người bạn khi còn học ở trường cấp hai với hắn.

Đường Kim nghĩ nghĩ một lát, cuối cùng cũng trả lời lại tin nhắn của Tiểu Đậu Nha:

- Mấy ngày nữa anh sẽ đến tìm em.

Tiểu Đậu Nha không trả lời, hiển nhiên là hiện tại thì nàng không online. Đường Kim không để ý, hắn bắt đầu xem những chủ đề trên diễn đàn, sau đó hắn liếc mắt một cái thì nhìn thấy một chủ đề do Trương Tiểu Bàn tạo ra. Tiêu đề của chủ đề này là " Báo danh".

Vừa nhìn vào chủ đề thì Đường Kim liền cảm khái một câu, tên Trương Tiểu Bàn thật đúng là một nhân tài, là một tên gian thương chân chính a.

Tên gia hỏa này đã đăng danh sách những người báo danh khiêu chiến Đường Kim, hơn nữa ở bên cạnh lại là phí báo banh của người đó. Hắn được mọi người gọi là công chính công bình công khai. Có thể trên thức tế, đến cuối cùng Trương Tiểu Bàncòn bổ sung một câu, phí báo danh có thể tăng thêm, nói đến cùng là hắn cũng muốn mọi người giao thêm tiền.

Đến lúc này, đám gia hỏa muốn đi ăn tối cùng với Tần Thủy Dao dĩ nhiên là sẽ bỏ thêm tiền. Trương Tiểu Bàn tự nhiên là sẽ thu thêm được một số tiền nữa, đương nhiên là Đường Kim cũng thế, cũng kiếm thêm được một số tiền. Cho nên Đường Kim rất vui khi nhìn biết tình hình.

Đường Kim không biết, lúc này ở trong một biệt thự xa hoa, một cô gái xinh đẹp cũng đang xem chủ đề này, vừa xem nàng vừa mắng:

- Tên Đường Kim chết tiệt, không biết xấu hổ, lại lấy ta kiếm tiền coi như xong, còn vô sỉ như vậy.

Cô gái này không phải ai khác, đúng là Tần Thủy Dao, lúc này tâm tình của nàng không được tốt cho lắm. Vốn là nàng vô cùng hứng thú khi về nhà, nàng muốn đem ảnh chụp Đường Kim ôm Đường Thanh Thanh ở chung một chỗ cho mẹ của nàng là Tần Khinh Vũ xem, nàng vốn tưởng rằng mẹ của nàng sẽ đáp ứng yêu cầu từ hôn của nàng. Nào biết rằng, thái độ của Tần Khinh Vũ vẫn kiên quyết như cũ, vẫn không muốn thoái hôn. - Hừ hừ, tên Đường Kim chết tiệt, hiện tại đã có mấy trăm người báo danh, ngươi cứ ở đó mà chờ bị tra tấn đi.

Thấy danh sách khổng lồ kia thì lập tức Tần Thủy Dao liền cao hứng trở lại. Tên hỗn đản Đường Kim chết tiệt này thật sự là khiến nàng mất mặt mà, nàng cũng không muốn để hắn yên như vậy.

Đến 23h thì Đường Kim tắt máy vi tính, rồi đi vào phòng ngủ, hắn không lên giường ngủ mà ngồi dưới đất, bắt đầu luyện công.

Khép hờ hai mắt lại, chân khí trong người hắn cứ như vậy mà vận chuyển. Trong không khí, một hơi thở mát mẻ liền lao vào trong cơ thể của hắn để dung hợp với chân khí bản thân, cùng lúc đó, ở cổ tay trái của hắn thì từng luồng chân khí dày đặc lao vào thân thể hắn cùng họi tụ với chân khí trong cơ thể hắn, sau mỗi vòng chân khí luân chuyển mà chân khí trong cơ thể hắn càng mạnh mẽ hơn.

Hiện tại toàn bộ võ công của Đường Kim đều là là học từ sư phụ của hắn. Nhưng mà nội công hắn đang tu luyện đây lại là một ngoại lệ, theo như lời của sư phụ của hắn thì một thân nội công này của hắn là từ khi hắn một tuổi thì đã tu luyện rồi. Hắn vẫn không biết rốt cuộc đây là loại nội công gì nhưng mà hắn biết được uy lực của nó vô cùng cường đại. Tuy rằng không có tâm pháp cụ thể nhưng mà hắn vẫn sớm biết rõ đường đi của chân khí trong cơ thể hắn, giống như môn nội công này trời sinh ra là để cho hắn tập luyện vậy. Mà mỗi lần luyện công thì chiếc vòng ngọc màu đen trên tay của hắn lại trợ giúp cho hắn rất nhiều, cho nên khi hiểu được việc này thì hắn không bao giờ tháo chiếc vòng ngọc màu đen ra trong khi tập luyện nội công. Chiếc vòng ngọc này quả thật là một bảo vật vô giá với hắn.

Sư phụ của hắn từng nói cho hắn biết bất luận là vòng ngọc này của hắn hay hắn sinh ra đã biết môn nội công này, còn có cái ngọc bội và chiếc vòng cổ có chìa khóa màu vàng kỳ dị kia đều đồ mà cha mẹ của hắn lưu lại. Ngay khi sư phụ hắn tìm thấy hắn thì những vật này đã nằm trên người của hắn, tuy rằng sư phụ hắn không biết lai lịch của những món đồ này nhưng mà hắn có thể xác định những thứ này đều là những bảo vật vô cùng trân quý a.

Nội công cường đại thì hắn đã được thể nghiệm, vòng tay này đối với tu luyện của hắn có sự trợ giúp thì hắn đã rõ ràng. Còn về phần cái ngọc bội thì đó là chỗ ở của Hoa Hoa, cái duy nhất mà hắn không hiểu rõ công hiệu lắm, chính là chiếc chìa khóa vàng kia. Hắn từng hy vọng đây là cái chìa khóa vạn năng, có thể mở được toàn bộ những cánh cửa trên thế giới này nhưng mà đáng tiếc cho hắn là hắn đã thử mở rất nhiều thứ nhưng cuối cùng không mở được gì.

Bất quá, Đường Kim tin chắc rằng một ngày nào đó hắn sẽ biết hết thảy mọi việc.

Một đêm nay, cũng giống như những đêm khác trong mấy năm qua, Đường Kim cứ ngồi dưới sàn luyện công như thế, mãi cho đến khi tia nắng ban mai đầu tiên lóe lên thì hắn mới mở mắt ra.

Cả đêm luyện công nhưng hắn cũng không thấy mệt mỏi hay buồn ngủ, ngược lại, trông hắn có vẻ tỉnh táo, tinh thần sáng láng hơn.

Đánh răng, rửa mặt, tắm rửa, rời khỏi nhà.

Đường Kim không đến căng tin của trường mà hắn đi ra ngoài ăn sáng. Lúc này đây là hắn đang ăn trứng hồn đồn (Không hiểu món gì chắc là món ăn ở bên ấy). Hắn phát hiện được thịt ở trong trứng hồn đồn này cũng tương đốt nhiều, nhưng mà ăn hết năm bát trứng hồn đồn rồi mà hắn vẫn còn thấy có chút không đủ, cuối cùng thì hắn vẫn quyết định mua một con vịt quay nhét vào trong bụng.

Đợi sau khi Đường Kim tiêu diệt xong bữa sáng của mình thì cũng đã hết tiết đầu tiên.

- Anh bạn, sao giờ này mới thấy cậu đến đây?

Thấy Đường Kim thì Trương Tiểu Bàn có chút ngạc nhiên.

- Vì sao tôi không thể đi đến đây vào lúc này?

Đường Kim lại hỏi ngược lại.

- Tôi thấy cậu là người thích học Hóa, thế mà tiết thứ nhất là tiết Hóa mà cậu lại không lên học. Ngược lại, tiết thứ hai này chính là tiết Anh văn, thế mà cậu lại chạy đến đây. Điều này chẳng lẽ không kỳ quái sao?

Hiển nhiên là Trương Tiểu Bàn nghĩ không ra.

Đường Kim ngơ ngác như con chú nai vàng, hỏi:

- Chẳng lẽ sau tiết này chính là tiết Anh văn sao?

- Chẳng lẽ ngay cả thời khóa biểu mà cậu cũng chưa xem qua sao?

Trương Tiểu Bàn có chút hết chỗ nói.

Hiển nhiên là Đường Kim chưa xem qua thời khóa biểu rồi, lúc này hắn đang nghĩ là có nên bùng tiết Anh văn không? Nhưng mà hắn chưa kịp hành động thì bên ngoài hành lang đã truyền đến những tiếng bước chân quen thuộc. Sau đó là tiếng chuông vào tiết học vang lên, giáo viên mỹ nữ, xinh đẹp Tô Vân Phỉ đã đi vào lớp học, lúc này nàng đã đứng ở trên bục giảng. - Class begin!

Sau khi tiếng chuông vang xong thì giọng nói của Tô Vân Phỉ cũng vang lên.

Đường Kim cũng giống như mọi người, hắn liền dứng dậy nhưng mà đồng thời cũng nói thầm một câu:

- Xem ra là cô giáo của chúng ta đang tính tìm bạn trai rồi.

Sau khi mọi người ngồi xuống thì ít nhất là có hơn nửa số người trong lớp đều không nhịn được mà nhìn sang Đường Kim. Người thật thật sự là rất bá đạo a, toàn sửa những lời dạo đầu mới vào lớp của giáo viên, quả thật là một nhân tài mà. - Hôm nay chính ta sẽ không học bài mới, tôi sẽ kiểm tra mọi người một chút.

Những lời nói kế tiếp của Tô Vân Phỉ liền khiến cho các bạn học nhất thời khẩn trương lên, kiểm tra sao? Nhanh như vậy đã kiểm tra à?