Chương 10: Nhiệm Vụ

...............

Ngày hôm sau, Trường Hà phân viện, là nơi Quốc Khang tiến vào tu tập, Hà viện chủ Hà Vân thu Quốc Khang làm đệ tử, ở trong Trường Hà phân viện rất có tiếng tăm, hôm nay Hà Vân đưa Quốc Khang đi Lang Hoàn động thiên tu luyện.

Lang Hoàn động thiên là nơi tích lũy linh khí của cả ngoại môn, đệ tử bình thường gần như không có cơ hội tiến vào, phải cần đại lượng điểm cống hiến mới có tư cách vào động thiên tu luyện.

- Triệu Khang, đây là tuyệt học của vi sư, Vạn Tượng Vân Sinh quyết.

Sau một ngày giảng dạy về những điều cơ bản của một võ giả, Hà Vân truyền thụ cho Quốc Khang công pháp của mình, ông ta biết Quốc Khang là Kỳ Ấn, cho nên công pháp nào cũng có thể tu luyện, lại là vô hệ võ mạch, càng thêm thích hợp.

- Đa tạ sư phụ.

Quốc Khang cung kính, tiến vào động thiên, động thiên lại chia thành rất nhiều hang động nhỏ, mỗi hang động nhỏ lại là một động thiên khác, ở giữa có một cái bồ đoàn, Quốc Khang ngồi lên, tĩnh tâm tu luyện Vạn Tượng Vân Sinh quyết.

Vạn Tượng Vân Sinh quyết, là dùng chân khí hóa thành vân vụ, vân vụ biến hóa thiên hình vạn dạng, công kích, phòng ngự đều tuyệt hảo, nhưng hiện tại vẫn chưa thể sử dụng, cho nên Quốc Khang tu luyện Thanh Tịch tâm pháp trước, đột phá Luyện Thể cảnh, đến Bách Luyện cảnh, đan điền nạp khí, sinh thành chân khí, mới là võ giả chân chính.

- Hạt năng lượng?

Quốc Khang mở mắt, Thanh Tịch tâm pháp hấp thụ linh khí, nhưng tiến vào động thiên, nhờ vào tinh thần lực, Quốc Khang có thể thấy động thiên có vô số hạt năng lượng, số lượng lại cực kì khủng bố, không ngừng tiến vào cơ thể hắn, huyết dịch sôi trào.

- Cảm giác rất giống lúc leo thiên thê?

Quốc Khang ngẫm nghĩ, lúc leo thiên thê, hắn không để ý đến, nhưng cảm giác vẫn nhớ rất rõ, huyết dịch sôi trào, một nguồn năng lượng khổng lồ bộc phát, chẳng lẽ là do huyết mạch của thân thể này?

- Quên đi, miễn là có lợi cho ta.

Quốc Khang ném chuyện này qua sau đầu, tập trung tu luyện Thanh Tịch tâm pháp và Huyền Niệm Diệt Tinh pháp, huyền vực càng ngày càng mở rộng, tinh thần lực cũng đạt đến số lượng kinh người, Quốc Khang bắt đầu xung kích cảnh giới tinh thần.

Tinh Thần Niệm Sư cũng có đẳng cấp là Linh Trì, Linh Hà, Linh Năng, Linh Hải, Huyền Linh, Đế Linh, Thánh Linh, mà bây giờ Quốc Khang chỉ mới đột phá Linh Trì, huyền vực thình lình chảy xuống một dòng nước màu vàng óng, là tinh thần lực.

Huyền vực bên trong tinh thần lực chảy xuôi, đi một vòng lớn, lại chảy về trong huyền vực, gột rửa tầng tấc huyền vực, theo huyền vực mở rộng, sẽ vĩnh viễn không đầy.

..........

Một tháng sau, Quốc Khang vẫn ở trong động thiên tu luyện, tu vi cuối cùng cũng đạt đến Luyện Thể nhất trọng, lực lượng đạt đến năm ngàn cân, đây là một con số khó tin, Luyện Thể nhất trọng bình chọn cũng chỉ có hai ngàn cân lực lượng.

Nguyên nhân bởi vì một phần do Khí Công Luyện Thể quyết đã có ngàn cân lực lượng, Thanh Tịch tâm pháp lại thêm ngàn cân lực lượng, thần bí huyết mạch bạo phát ngàn cân lực lượng, tổng hợp lại, Quốc Khang có năm ngàn cân lực lượng.

- Nên xuất quan rồi.

Quốc Khang nhớ, đệ tử mỗi tháng phải làm một nhiệm vụ do học viện tuyên bố, có tối đa ba lần không hoàn thành được hoặc không làm nhiệm vụ, nếu quá ba lần, cho dù thành tích cao đến đâu, thì cũng sẽ bị trục xuất ra khỏi học viện, đó là quy tắc.

Quốc Khang đi đến Công Sự các, là nơi ban bố nhiệm vụ, nhìn lên bia đá, hầu hết nhiệm vụ là thu thập linh thảo cho Hương Dược viện, Quốc Khang tìm kiếm một hồi, chọn trúng một cái nhiệm vụ, là thu thập tài liệu luyện khí.

"Năm cây xương của Dã Tí Viên, mười cây răng của Viêm Lang, hai mươi đôi cánh của Vĩnh Dạ Biên Bức."

Nhiệm vụ cần đi đến bình nguyên Tịch Mịch, nhưng không có tiến vào đó, mà chỉ đi vào Nguyên Á sâm lâm, nơi này không có quá nhiều nguy hiểm cho Luyện Thể cảnh ngũ trọng trở xuống, hơn nữa nhiệm vụ cũng không cần tiến sâu vào trong sâm lâm, chỉ ở phần ngoài.

Thuê một cỗ xe ngựa, Quốc Khang đi đến Bình Dương thành ở gần Tịch Mịch bình nguyên, mất gần ba ngày mới đến nơi, hắn thuê một phòng trọ, tĩnh tâm tu luyện, không muốn ra ngoài, bởi vì tài sản đã không còn nhiều (;-;).

Mặc dù tiến vào học viện, nhưng Ám Thứ vẫn duy trì hoạt động, tài sản thì được Triệu Chiến quản lí, phân chia giải độc đan cho bốn người Lý Vân, ngoài ra, Quốc Khang đã tiếp cận La Sát, hiện tại hắn chỉ là một người bán bánh bao ở Thiên Long thành.

Đàm thoại qua lại, xem như kết hữu hảo, Quốc Khang không gấp, thường thường ủng hộ sinh ý giúp hắn.

Thế nhưng, La Sát vận mệnh cuối cùng cũng đến điểm cuối, Ma Linh tông tìm hắn, kết cục không cần nghĩ, Quốc Khang tiếc nuối đem hắn chôn cùng vợ con hắn.

............

- Ma Linh tông, Ma Linh tông, cái tên này làm sao khiến ta cảm thấy quen thuộc?

Quốc Khang lắc đầu, không hiểu nổi, nhưng đích đến cuối cùng cũng đến, Nguyên Á sâm lâm, gần đó là Bình Dương thành, dùng để trấn thủ các tà tu ở Tịch Mịch Bình Nguyên nổi loạn, Quốc Khang tiến vào sâm lâm.

Dã Tí Hầu là bình thường yêu thú, mạnh hơn bình thường linh hầu, chỉ có đều bọn chúng thân hình to lớn, lực lượng mạnh một chút, ước chừng ngàn cân, sống theo bầy, ước chừng năm sáu con.

Dã Tí Hầu mặc dù có hình dáng của hầu tử, nhưng lại ăn thịt, cho nên tìm thấy dấu chân của chúng là chuyện rất dễ, Quốc Khang lần theo dấu chân, đi đến một cây đại thụ giữa một khoảng đất trống, ngay lập tức, tiếng hú của Dã Tí Hầu vang lên.

Ầm...

Từ trên đại thụ, một con Dã Tí Hầu thân cao 1 thước 7, toàn thân lông vàng, cơ bắp rắn chắn, nếu cạo lông đi không khác gì người bình thường, nó vung quyền, đánh về phía Quốc Khang.

Nhiệm vụ của Quốc Khang là năm đoạn xương của Dã Tí Hầu, chỉ cần dẫn ra và giết một con là được, nhưng Quốc Khang lại khác, hắn muốn thử thực lực của mình, Quốc Khang đưa tay đón đỡ quyền của Dã Tí Hầu.

Bành...

Có thể nhìn thấy một làn sóng mờ tản ra xung quanh, cây cối nhỏ lắc lư, mặt đất chỗ Quốc Khang cùng Dã Tí Hầu đứng rạn nứt, Quốc Khang ước lượng, một đấm này của Dã Tí Hầu ước chừng một ngàn hai trăm cân.

- Yếu quá.

Quốc Khang kéo cánh tay của Dã Tí Hầu, lực lượng quá lớn, khiến Dã Tí Hầu không thể chống cự, Quốc Khang vung quyền, tinh chuẩn đánh lên đầu của Dã Tí Hầu, hai mắt nó trừng lên, cảm giác được tử vong.

Phốc...

Đầu của Dã Tí Hầu như quả dưa bị đập vỡ, Quốc Khang lùi một chút, thi thể không đầu ngã xuống, máu tươi nhuộm đỏ mặt đất, trên đại thụ, truyền xuống tiếng rống vang dội, bốn đầu Dã Tí Hầu nhảy xuống, bao vây Quốc Khang.

- Tới đi.

..................