Chương 72: Trụy hoan

Chương 72 Trụy hoan

Triệu Mẫn nhận thấy rõ ràng là như vậy. Khúc củi đó vẫn còn nằm chật ngất, nong rộng l-n nàng, sâu tuốt tới quá tử cung, tràn ngập trong biển tinh trùng. Nàng đang phân vân thì bỗng nhiên tên Phi Châu sứ lại bắt đầu nhấp nhô cái mông của hắn, tiếp tục đâm thọc con cu vào l-n nàng. Thì ra hình như chưa đã, hắn còn muốn hiếp dâm nàng thêm một lần nữa. Bắt đầu tới lần thứ nhì!

Triệu Mẫn cắn răng, mím môi, nhắm ghiền mắt lại. Nàng đành phải nằm im, chịu trận, cố gắng tiếp tục chịu đựng cơn vùi dập, bão bùng thứ hai của tên da đen đang đè nặng lên người nàng. Nhưng trái lại với những lần dập nắc trước, lần này con c-c to lớn, dài thườn thượt của hắn lại ra vô một cách suông sẻ, không còn bị cản trở một tí nào. Hóa ra chất tinh khí mà hắn bắn ra đầy ngắp l-n nàng bây giờ tạo thành một chất nhờn khiến con cu của hắn đâm vào, thụt ra một cách trơn lu, mau lẹ.

Dần dần, Triệu Mẫn không còn cảm thấy buốt rát nữa. Nàng chỉ cảm thấy l-n nàng tự dưng bóp chặt lấy con cu của hắn, mà không còn thấy đau, sự cọ sát giữa vách l-n và thân cu tạo nên một cảm giác tê tái. Không, một cảm giác dễ chịu. Không, hình như là đê mê… Không, hình như là sung sướng… Không, hình như là…. Trời ơi, nàng không còn biết nữa…

Thấy bỗng nhiên được đ- vào l-n nàng một cách dễ dàng, tên mọi da đen liền gia tăng cường độ và vận tốc. Hắn tiếp tục động tác đ- đéo đó, liên tu bất tận, khiến cho đống tinh khí trong l-n nàng bị dồn ép bắn tung ra ngoài, nhễ nhại, bao phủ cả cu hắn lẫn l-n nàng. Rồi đám tinh khí đó bị bầm dập, chà sát một hồi nên sùi bóng, nổi bọt, làm trắng cả đám lông tơ đen mịn trên l-n Triệu Mẫn. Và con cu to bự đen thui không lông của tên khỉ đột cũng biến thành trắng phau bởi một lớp bọt tinh trùng bao phủ ngập tràn.

Dập một hồi, tên Phi Châu sứ liền đưa hai tay mà bóp lấy hai vú nàng. Vừa đã cu mà vừa sướng tay. Hắn cứ say sưa kéo dài trò dâm đãng trên người Triệu Mẫn, sau khi đã đạt tới tột đỉnh một lần với nàng rồi. Vừa bị đ-, vừa được bóp vú, Triệu Mẫn thở lên dồn dập, cũng như là tên da đen đang hì hục trên người nàng vậy.

Chỉ một lúc sau, một cảm giác sướng khoái bắt đầu loan xả lên khắp người nàng, bắt đầu từ hai bầu vú đang được xoa bóp ở trên và cái âm đạo đang bị đâm thọc ở dưới. Tim nàng đập mạnh, máu nàng chạy rần rần, người nàng nóng lên. Rồi bất ngờ nàng thấy chân tay mình được buông thả, trở lại trạng thái cử động bình thường, không còn bị tê liệt nữa.

Nên biết là phép điểm huyệt của Tam sứ là dựa trên Càn Khôn Đại Nã Di Tâm Pháp mà biến hóa ra. Mà Tâm Pháp đó tà đạo như thế nào ta đã biết rồi. Nên khi người nào bị Tam sứ điểm huyệt thì chỉ cử động được sau khi được Tam sứ giải huyệt hoặc là sau khi chính người đó lên cơn dâm mà thôi. Cũng như khi luyện Càn Khôn Đại Nã Di thần công thì con người tự dưng trở nên dâm dục, khi bị điểm huyệt bởi phương pháp này thì con người tự động được giải huyệt khi lên cơn nứng. Cái tà của môn thần công trấn giáo của Ma giáo là ở chỗ đó.

Vì thế mà trong khi bị tên Phi Châu sứ hành dâm loạn cuồng trên người nàng khiến nàng tự dưng lên cơn nứng thì tự động người nàng được giải huyệt ngay. Sau khi thân thể được tụ do thư thả, không bị kềm chế nữa, Triệu Mẫn lúc đó mới cảm nhận được tất cả những gì mà tên da đen đang đè lên và làm hì hục trên cơ thể mình. Cơn nứng mới nhú lên bây giờ đã nổ bùng ra. Tuy bị nằm đè bẹp dí ở dưới một thân thể to lớn, thô hào, vậy mà nàng lại cảm thấy cái sung sướng được bóp vú và dập l-n tăng lên gấp mấy lần. Chưa bao giờ nàng cảm thấy đê mê sướng khoái đến như vậy. Tuy chân tay đã cử động được rồi, nhưng không hiểu tại sao nàng vẫn nằm yên bất động, để mặc cho tên da đen dày vò đục xéo trên người nàng khiến nàng bềnh bồng chơi vơi trên nỗi khoái lạc có một không hai, rõ ràng là lần đầu tiên trong đời.

Trước đó, mỗi lần vui vầy, nàng cũng có sướng đấy, nhưng đâu có được như bây giờ? Phải chăng là vì những lần trước nàng chỉ cho bọn Tài Tử vần võ, xoa bóp trên ngực nàng mà thôi? Và sau đó Vô Kỵ chỉ hôn môi, nút lưỡi, bóp vú, sờ l-n nàng mà chưa hề xông vào động thiên thai? Vậy là cái khác biệt bây giờ – tới lúc này Triệu Mẫn mới nhận ra – cái mà đã đưa nàng lên tới một cao điểm mới của sự khoái lạc xác thịt chính là sự đâm thọc liên miên của một con cu nóng hổi, cương cứng, sâu tuốt vào trong âm đạo mình. Nhất là một con cu to bản, đen thui, dài ngoằng, trần trụi của một tên giả nhân, người không ra người, ngợm không ra ngợm.

Nghĩ tới đó, Triệu Mẫn chợt nhớ tới cái khúc củi đen thui đang dập nắc không ngừng trong l-n mình. Trời ơi, sao mà nó dơ dáng dạng hình! Nó đen chùi chũi, dài thườn thượt, to lớn gồ ghề, không lông trụi lũi, trông kì lạ, ghê gớm chưa từng thấy trên một người nào, hoặc một con thú nào. Vậy mà sao nó… Trời ơi, nó làm cho nàng muốn chết ngất đi ngay trong đam mê khoái cảm…

Hình ảnh của một con người lực lưỡng đen bóng đang đè úp lên thân hình thon nhỏ trăng buốt của nàng, hình ảnh của hai bàn tay đen mun to lớn đang xiết chặt lấy hai bầu vú trắng hồng vun cứng của nàng, hình ảnh của một con cu đen thui dài ngoằng đang đục xoáy trong âm đạo nhỏ bé ẩm ướt của nàng khiến nàng rùng mình, nổi gai khắp người. Nàng sợ hãi chăng? Không phải vậy đâu. Đó chỉ là cảm giác day dứt rợn người của một ai đó đang đắm say tận hưởng cái thú vui làm tình nóng bỏng lần đầu tiên trong đời mà thôi.

Triệu Mẫn nhắm nghiền hai mắt lại. Trời… Trời ơi… Không… Không thể được… Không khi nào có thể như vậy được… Tại sao nàng lại cảm nhận được những cảm giác đê mê trong hoàn cảnh này? Trời ơi, hỡi trời… Nàng có điên không? Nàng có còn là một Triệu Mẫn nghiêm minh, cao vọng hay không? Chuyện gì đã xảy ra vậy nè trời? Cái gì đã làm cho nàng tự dưng thay đổi trạng thái con người một cách nhanh chóng như vậy?

Trời… Trời… Một tên da đen ghê tởm, một tên mọi rợ cốt khỉ… Chưa từng thấy bao giờ… Nàng không còn tự chủ được nữa… Kinh khủng quá! Thôi chết… Một con người to lớn, hai bàn tay thô bạo, một con cu kinh hồn… Tất cả những bộ phận trong cơ thể nàng đều rậm rực, đòi hỏi… Tương tự, tất cả những bộ phận trên người tên mọi da đen đều quá khổ, đen thui, chùi chũi, trơn láng…

Thôi xong rồi… Nàng không thể còn ngăn chận được những cơn dâm mê cuồng nhiệt cứ dâng lên từng đợt trong người… Trời ơi, phải chăng đó là những đam mê nhục thể mà nàng không sao cưỡng lại được, đành phải hàng phục, chịu thua? Còn đâu là một Triệu Mẫn oai quyền, vượt thắng? Ôi trời… Vậy là sao? Tại sao nàng lại cảm thấy chơi vơi, ngây ngất như thế này? Trời ơi, chắc chết… Cơn say dâm làm nàng không còn biết gì nữa. Nàng không còn muốn biết gì nữa. Nàng không còn có thể biết gì được nữa… Chắc chết mất thôi… Và nàng đang chết trong cơn mê… Thế rồi Triệu Mẫn đã dẫy chết… trong sung sướng…

Rõ ràng là dòng máu man di trong người nàng bây giờ đã hòa hợp với con người mọi rợ của tên da đen rồi. Dẫu rằng Triệu Mẫn, một sắc dân Mông Cổ, khác lạ hoàn toàn với tên da đen tới xuất chủng từ Phi Châu, nhưng nàng với hắn cùng mang một đặc tính hoang sơ, phóng dã của một giống người tiêu sơ, du mục, không ít thì nhiều, tô đượm tính chất của loài thú hoang rừng rú. Vì thế bây giờ nằm trong lòng hắn, nàng không còn cảm thấy tức giân, kinh sợ nữa. Một khi cái hoang tính trong hai người nổ bùng, bọc lộ ra ngoài, thì hai con thú đó, một đực, một cái, tất nhiên phải nhận ra nhau rồi. Cái hậu quả chắc chắn là chúng sẽ xáp vào nhau, chấp nhận nhau, vui vầy với nhau, cấu xé với nhau, hưởng thụ với nhau trong cơn lốc xoáy dã thú, tàn bạo của tình dục.

Đến lúc này thì Triệu Mẫn buông lơi, để mặc cho cơn dâm tình đưa đẩy hành động của mình. Nàng không còn cảm thấy nhục nhã, kinh tởm như lúc ban đầu nữa. Một cách tự nhiên, nàng vòng tay ngọc lên ôm chặt lấy thân hình đô con, đen thui của tên Phi Châu sứ mà xiết chặt vào người làm như sợ hắn bỏ đi dâu mất. Nàng giơ hai chân lên quấn chặt vào vào hai chân hắn làm như sợ hắn bỏ ngang cái màn đ- đéo mê tơi trong l-n nàng. Nàng ghì lấy chân hắn, xiết chặt lấy người hắn, như là sợ mất đi một cái gì quí giá nhất trên đời. Hết đi rồi cái sợ hãi. Hết đi rồi cái tức giận. Hết đi rồi cái ghê tởm. Bây giờ chỉ còn cái sung sướng. Bây giờ chỉ còn cái đê mê. Bây giờ chỉ còn cái khoái lạc.

Tên da đen thấy nàng bỗng nhiên nổi nứng, tham gia một cách nồng nhiệt vào cuộc làm tình vũ bão của hắn thì hắn hăng lên. Hắn lại tái diễn cái màn rên la lúc nãy. Vừa bóp cứng lấy vú nàng, hắn vừa kêu lên:

– Hự… Hự… Hự… Hự…

Và mỗi cái “hự” là một cú đâm c-c sâu tuốt vào l-n nàng. Cái âm thanh đó làm Triệu Mẫn càng nứng lên, y hệt như lúc nàng nghe tiếng rên rỉ của Tạ Tốn và Kim Hoa Bà Bà làm tình với nhau vậy. Nàng liền đồng tình hưởng ứng ngay với tên mọi Phi Châu mà cũng há miệng ra, lim dim cặp mắt, thốt lên với một giọng tràn đầy say đắm:

– Hừ… Hừ… Hừ…

Mỗi cái “hự” của hắn – kèm theo là một cú đ- – là nàng cũng kêu lên một tiếng “hừ” theo sau, như để chấp nhận cú đ- đó, như để hoàn toàn đón nhận con c-c đen thui cứng dài vào trong lỗ l-n chật hẹp, ướt nhẹm của nàng. Cả hai cùng rên lên, hòa nhịp với nhau trong khoái cảm, tràn đầy nhục dục. Càng được đ- và được bóp vú cùng một lúc, Triệu Mẫn càng sung sướng đến độ không thể tưởng tượng được. Hai chân nàng khoá chặt thêm vào hai chân hắn, hai chân trắng bóc cuộn tròn vào hai chân đen đủi. Hai tay nàng lúc thì thì bấu vào hai vai nở nang của hắn, lúc thì sờ soạng lên khắp tấm lưng đen thui vặm vỡ, nhễ nhại mồ hôi trông đến bóng lưỡng của hắn.

Mùi mô hôi của hắn hình như không còn làm nàng kinh tởm như hồi nãy. Rồi sau đó nàng lại còn đưa bàn tay mềm mại lên mà ôm ấp, vuốt ve cái đầu trọc lóc, đen bóng của hắn, đầy vẻ thương yêu, không còn coi đó là một cái sọ khỉ nữa. Bây giờ nàng đã tùy thuộc vào tên Phi Châu sứ. Bây giờ nàng đã hoàn toàn là người của tên da đen rồi. Để mặc cho hắn tha hồ muốn làm gì thì làm trên thân thể ngà ngọc của nàng. Nàng chỉ biết ôm ghì lấy hắn mà hưởng thụ mà thôi. Triệu Mẫn quả nhiên đã buông thả hết người mình trong nguồn sông ân biển ái, ngụp lặn trong làn sóng dâm tình, không biết đâu là bờ là bến…

Tình dục nhiều khi làm mờ lí trí, nhưng trong trường hợp này, tình dục đã chiến thắng lí trí mất rồi. Thế mới biết con người nhiều khi chỉ là nô lệ cho xác thịt. Một nàng quận chúa quyền uy sang cả, trâm ngươi đài các mà cũng phải sẵn sàng trao thân, hiến mình cho một tên man ri mọi rợ, da đen cốt đột. Tại sao vậy? Cũng chỉ vì nàng đã không cưỡng lại được sự sung sướng của nhục dục. Quên hẳn thân phận, địa vị của mình mà sẵn sàng qui hàng, phục tùng người nào đó, hoặc là bất cứ ai – không kể người đó là mọi da đen hay da vàng – đã đem đến cho nàng lần đầu tiên sự đam mê tuyệt cú nhất của con người.

Vậy là Đông cũng như Tây, nơi nào cũng vậy, nữ tử nhiều khi cũng có cái sở đoản (nhất là sở đoản về tình trường, nhục thể), mà trong những trường hợp gay go, bất khả kháng, nó sẽ lộ ra một cách bất ngờ. Và một khi nó đã bùng nổ ra rồi thì người nữ tử đó sẽ hăng hái, mải mê phơi bày cho hết những cái yếu điểm xác thịt đó, buông trôi thả nổi, bất kể đến hậu quả mai sau.

Tên da đen thật là có một sức khỏe kinh người. Mới đ- Triệu Mẫn một hồi cho tới lúc xuất tinh, rồi không nghỉ, lại tiếp tục làm tình với nàng một lần nữa, dồn dập, không biết mệt trong một thời gian dài. Mỗi cú dập của hắn là một lần hắn lấy hết sức thúc dương vật vào âm đạo nàng, kinh bạo, như muốn truyền hết năng lượng vào người nàng vậy. Đã thế, hắn còn liên tục nhào nặn vú nàng cho nó trắng bệt ra. Hắn làm Triệu Mẫn thở không nổi, phải há miệng ra mà thở dập dồn.

Nằm dưới, nàng lấy cả hai tay mà cấu chặt lấy hai mông đít rắn chắc và thâm đen của hắn rồi kéo mạnh xuống người mình, làm gia tăng sức đ- của con c-c hắn, cho con c-c đó đâm sâu tuốt vào l-n nàng thêm nữa. Sự cọ sát không ngừng của con c-c to lớn đen thui lên trên cái hạt le cương cứng hồng hào khiến cho nàng quá sức sung sướng, thở không ra hơi. Nàng phải há miệng ra thật rộng để ngáp thở, như một con cá mắc cạn vậy. Trong lúc đang há miệng ra (để thở hay để rên?) thì Triệu Mẫn bất ngờ đưa hai tay lên ôm lấy cái đầu trọc lóc của tên Phi Châu sứ mà kéo tới gần mặt mình.

Trong cơn dâm nứng, nàng không còn thấy hai con mắt trắng dã, hai vành mũi huếch hoác của tên da đen cốt khỉ là kinh dị nữa, và nàng không ngại ngùng đặt luôn đôi môi đỏ mọng đang hé mở của mình lên ngay hai vành môi dầy cộm, đem thâm như miếng thịt ôi của hắn. Tức thì hắn liền há miệng chụp lên môi nàng mà đưa ngay lưỡi hắn qua miệng nàng. Triệu Mẫn cũng đút luôn ngay lưỡi nàng vào mồm hắn. Hai người sau đó, mặt kề mặt, môi dính môi, nút lưỡi nhau chùn chụt. Hai khuôn mặt, mặt nàng thì trắng hồng xinh đẹp, mặt hắn thì đen đủi dị hợm, một giai nhân, một ác quỉ, kề sát vào nhau, cả hai cặp mắt đều lim dim, cả bốn cánh mũi đều phập phồng, chỉ có hai cái miệng là dính cứng vào nhau, hai cái lưỡi là quyện chặt vào nhau..

Vừa ôm hôn vào miệng hắn, Triệu Mẫn vừa từ từ hé mắt ra nhìn thấy thật gần bản mặt đen thui của tên da đen lấm tấm đầy những hạt mồ hôi nhễ nhại. Cái mũi bự của hắn phì phà những hơi thở thổi ngay lên mặt nàng. Ngay lúc đó, mũi nàng lại ngửi thấy cái mùi hắng hắc của mồ hôi trên mặt hắn và cộng thêm cái mùi ngây ngấy trong hơi thở của hắn. Đồng thời, miệng nàng lại nếm thấy cái vị lạ kì trong miệng hắn, trên lưỡi hắn, và cả trong nước miếng của hắn nữa.

Phải rồi! Chính những cái mùi kì lạ mà nàng đang ngửi đó, chính những cái vị kì lạ mà nàng đang nếm đó, cùng với những cảm giác sung sướng tuyệt vời, cũng kì lạ không kém, đưa tới từ hai bàn tay và dương vật của tên da đen cốt đột đó, đã khiến cho nàng từ nãy đến giờ phải chơi vơi, chới với, ngây ngất tới tận đáy chót khoái cảm của con người.