Chương 130: Đê mê

Chương 130 Đê mê

Cảm giác tê tái tăng lên, kèm theo một cái gì sướng khoái nho nhỏ. Hình ảnh chỗng mông cho Tạ Tốn đ- vào đít bỗng nhiên làm nàng hứng khởi. Mong muốn được ai đó hiếp dâm lại nổi lên trong lòng. Không chờ đợi thêm một chút nào, Chỉ Nhược bèn xoay người, quì lên hai gối, úp mặt xuống giường, chổng đít lên trời. Nàng làm đúng như tư thế lúc nàng nhận lãnh con cu của Tạ Tốn tấn công vào lỗ đít mình. Trong cơn hoả bốc, nàng tưởng tượng ai đó đang sửa soạn đ- vào đít nàng! Nàng với tay ra sau đít, quệt vào vùng âm đạo ướt mta để trét lên vùng hậu môn khô ráo, rồi xoa mạnh chung quanh lỗ đít. Hành động này làm nàng thở mạnh lên, nhưng vẫn chưa thấy sung sướng bạt ngàn mà chỉ thấy tê tê gợi hứng.

Kinh nghiệm thông đít cho nàng biết là chỉ một hành động thông đít này thôi thì nó chỉ làm nàng đau thốn, vậy thì nó phải được kèm thêm theo bởi một hành động dâm khoái khác, một nguồn sướng khoái khác, song song với nhau, như vậy mới mong nó tạo nên cơn sướng toàn bộ. Do đó, một tay vẫn ấn vào bên ngoài hậu môn, rề rề chung quanh lô đít, cùng một lúc nàng đưa luôn bàn tay kia mà xoa lên cái âm hạch nóng bỏng, căng cứng kế bên đó.

Một cơn đê mê tỏa lan ra ngay từ hạt le, làm tăng lên cái sướng từ lỗ đít. Thấy được như vậy rồi thì Chỉ Nhược bèn chà mạnh lên âm hạch của mình thêm nữa. Và khi cơn sướng dâng lên tới cao độ thì nàng đẩy luôn ngón tay kia sâu vào hậu môn của mình! Ngón tay của nàng, trơn trượt vì nước dâm, phá thủng vòng cơ đít chặt khít, chui ngay cái lỗ chật cứng, từ từ mất hút vào đó, một đốt ngón tay, rồi hai đốt ngón tay, rồi sâu tuốt đến đốt cuối cùng.

Chỉ Nhược há miệng rên lên một tiếng. Cơn sướng tăng lên gấp mấy lần. Sau đó, trong một tư thế chơi chó, mặt nàng ép sát xuống giường với hai mông nhổng thẳng lên cao, nàng chổng đít thủ dâm bằng cả hai tay. Một tay đưa xuống bụng, liên tiếp chà xát vào âm hạch. Một tay quàng ra sau lưng, liện tục đâm sâu vào hậu môn. Ngón tay nàng lúc nào cũng bị vòng cơ đít bám chặt lấy, bị xiết cứng lại, chắc rịt. Thì ra bây giờ nàng mới biết ra cái sung sướng của một màn thông đít. Mà một khi đã biết rồi thì nàng không cầm lòng nữa, liên tiếp dùng cả hai tay mà vầy vọc vào hai bộ phận riêng tư nhất của thân thể – hạt le và hậu môn – để hưởng thụ một cơn thống khoái có một không hai trên đời.

Sau một lúc chổng mông quằn quại, lạc dục, Chỉ Nhược xoay hẳn người nằm ngửa trên giường. Nàng dạng hai chân ra, tiếp tục thủ dâm trên hạt le và vào lỗ đít. Tốc độ xoa bóp hạt le và đâm thọc lô đít tăng dần với cảm giác sướng khoái. Ôi chao, cảm giác này hoàn toàn không giống như cảm giác đau thốn khi bị đ- vào đít. Nó không sướng như khi được đ- vào âm đạo nhưng lại có một sức đê mê khác thường, đặc biệt của một màn đ- vào hậu môn.

Hai cái sướng khác nhau mà lại đều đem tới một cơn khoái cảm như nhau – chẳng phải là hai cái lỗ đều rất gần với nhau hay sao? Cái ý nghĩ đó làm Chỉ Nhược hổn hễn tự hỏi không biết nàng sẽ cảm thấy như thế nào nếu nàng đều có cả hai cái sướng khác lạ đó cùng một lúc từ hai cái lỗ mở ra từ ngoài và đi sâu vào trong người. Không chần chờ gì nữa, nàng rút ngón tay ra, rồi đút ngón trỏ trở vào trong lỗ đít, còn ngón cái thì đút luôn vào lỗ l-n kế đó. Từ một bàn tay, ngón cái trong âm đạo và ngón trỏ trong hậu môn, cả hai lỗ đều được ngón tay của nàng đâm thọc ra vô không ngừng Và cùng một lúc, hạt le cũng được xoa xát thật nhanh bởi bàn tay còn lại.

Cơn sướng khoái bây giờ đã tăng lên gấp mấy chục lần. Nó đến từ cả ba nơi: từ hạt le được chà xát liên tục, từ lỗ l-n được dâm thọc liên tiếp, từ lỗ đít được thông đút liền liền. Chỉ Nhược cong người lên, nhìn xuống hạ bộ của mình mà thở không ra hơi. Rồi nàng ngã vật người ra, hai mắt nhắm nghiền lại, hai tay vẫn tiếp tục thủ dâm trên hạt le, trong âm đạo, và sâu vào hậu môn. Miệng nàng há lớn ra, hai môi hé mở, từ đó thoát ra một tràng tiếng rên xiết, hậu quả của một sướng khoái kì tình, khác lạ, đặc biệt, độc đáo mà nàng chưa hề có được một lần nào trên đời:

– Ôi… Ái chà… Aaaaaa… Trời ơi… Ui… Ối… Trời….

Chỉ Nhược hổn hển, lặn ngụp vào cái khoái lạc trần ai mới lạ lần đầu tiên trong đời. Nàng như không còn ở trong cái không gian bây giờ, không còn biết tới cái thời gian hiện tại. Mỗi cái chà xát vào hạt le, lúc này đã cương dài ra, là một cơn gió đưa bổng nàng lên không trung. Mỗi cái đâm thọc vào âm đạo, lúc này đã ướt đẫm nước dâm, là một cơn giông đẩy nàng vào cõi thiên thai. Mỗi cái thông thụt vào hậu môn, lúc này đã dãn rộng, là một cơn bão cuốn nàng lên chốn tiên bồng. Cả ba cái cực khoái đó cùng một lúc đưa nàng vào chốn hồng hoang của nhục dục, thiên đường của khoái lạc.

Nàng lịm người đi, nhưng vẫn không ngừng tiếp diễn màn tự sướng trên ba vùng dâm tuyệt nơi hạ bộ. Ngón tay của nàng đưa đẩy một cách dễ dàng, thuần nhuyễn, như đưa đẩy đời nàng vào chốn bồng lai – hay địa ngục. Tại sao thế? Vì trong cơn hoan lạc da diết của một khoái cảm lạ lùng, nàng đã cho thấy nguyên cả thân người của mình đang bồng bềnh trôi nổi giữa cái sướng và cái chết của hai vùng hoan dâm và độc địa đó qua những lời rên thống khoái:

– Trời ơi… Sướng quá… Quỉ thần ơi… Chắc chết… Ôiiiiiii…

Chỉ Nhược đang vui sướng trên cõi bồng lai với một khoái lạc mới lạ, không hề đón chờ trước đó, mà không ngờ cánh cửa hỏa ngục hoang dâm đang mở từ từ mở rộng ra chờ đón nàng – y như bây giờ cái lỗ đít đang từ từ dãn nở, chào đón ngón tay cứ liên tục đâm thọc vậy. Bên ngoài trời đêm mưa bão bỗng nổ sầm một tiếng sét kinh hoàng giữa không trung thì đúng lúc đó Chỉ Nhược cũng hét lên một tiếng thất thanh, đành cam chịu cho thân thể mình nát tan ra từng mảnh vụn dưới sức mạnh điếng hồn của cơn cuồng dâm lạc dục. Nàng nhũn người, nằm vật ra, không còn hơi sức nào mà chống trả lại được với cơn bão lòng đang dập nát hết cả người nàng – hết cả đời nàng.


Thanh Thư chạy một mạch xuống núi Nga Mi mà không dám trở về phòng ngủ của mình. Trong cơn nước trút tư bề, chàng vừa chạy vừa tưởng nhớ tới thân người mảnh mai với bộ ngực mê hồn của Chỉ Nhược mà trong lòng cũng nổi bão tố như cơn mưa gió tơi bời bên ngoài. Nhức dái quá chịu không nổi. Do đó mà chàng không cầm lòng được mà đi thẳng tới thị trấn ngay đó rồi mò tới một thanh lâu tìm gái giải sầu, đ- một trận cho qua cơn nứng tình.

Và chàng đã tìm một nữ tử trẻ đẹp với một bộ ngực no tròn để trút hết cơn dâm nứng vào người nàng ta. Dĩ nhiên chàng vừa hành lạc với nữ tử, vừa tưởng nhớ tới Chỉ Nhược để trợ dâm, với cái hình ảnh mới nhất của một tấm thân ngọc ngà và đồi vú căng mọng, trắng như sữa của người mơ. Trong suốt cuộc hành dâm, chàng đè người nữ tử xuống, vừa đ- vào âm đạo, vừa xoa vuốt, vừa nắn bóp, vừa hôn hít, vừa bú nút, vừa nhằn cắn không ngừng trên hai bầu vú cứng tròn với hai đầu vú son đỏ của người nữ tử. Chỉ một tư thế đó thôi, từ đầu cho tới cuối, hùng hục dâm tình, liên miên bất tận, mặc cho người nữ tử dẫy dụa, rên rỉ.

Sau khi phóng khí xuất tinh rồi, hai tay chàng vẫn còn dấm dúi dồi nặn cặp vú no đầy và mặt chàng vẫn còn vùi hấp mê man vào giữa vùng đồi núi nung núc mà lúc đó đã đỏ bừng, sưng mọng vì đã bị vần vũ, xoắn xít một cách thô hào trong một khoảng thời gian thật dài. Suốt khoảng thời gian đó, hình ảnh bán thân lõa thể của Chỉ Nhược không lúc nào phai đi trong đầu óc chàng.

Thỏa mãn tình dục xong, Thanh Thư bước ra khỏi phòng, định trở về núi Nga Mi. Rủi sao đúng lúc đó chàng đụng mặt ngay với Đinh Mẫn Quân. Vì đã biết nhau, nên chàng định quay người đi. Nơi ăn chơi đàng điếm này quả nhiên không phải là nơi hai người đối đầu gặp nhau. Tuy nhiên vì quá bất ngờ nên hai người không kịp tránh mặt. Thanh Thư miễn cưỡng lúng túng chào:

– Đinh cô nương… Chào… cô nương…

Mẫn Quân cũng ngỡ ngàng, lắp bắp nói:

– Tống… Tống… thiếu hiệp…

Trong hoàn cảnh này, thật ra Thanh Thư không ngại ngùng cho lắm. Nên nhớ là trà lầu, tửu điếm, xóm bình khang là nơi ăn chơi của bọn đàn ông, không hề bị xã hội cấm đoán một chút nào cả. Đàn ông con trai hay lui tới là chuyện thường. Trái lại sự có mặt của Mẫn Quân ở nơi này mới là trái khoé. Đàn bà nữ tử mà xuất hiện ở đây dĩ nhiên là không được hay ho cho lắm. Nơi ăn chơi trác táng này chỉ chứa có một loại nữ tử mà thôi. Phái nữ nếu tự trọng và đàng hoàng không bao giờ muốn liên hệ gì tới những nơi hoang đàng này cả. Nhưng với ác nữ Mẫn Quân thì khác. Mụ ta mặt dạn mày dày đã quen, nên sau một phút ngỡ ngàng, mụ ta trơ ra. Đã vậy mụ còn tỉnh queo, tươi cười chào hỏi Thanh Thư:

– Ái chà! Tống thiếu hiệp hôm nay muốn đi giải trí với các nàng tiên ở đây phải không?

Thanh Thư thấy mụ ta không giữ kẽ, ăn nói hàm hồ thì chàng chỉ cười ậm ừ cho qua chuyện. Thật ra chàng cũng đã nghe qua danh tiếng nặc nô của mụ ta đồn đại trên giang hồ rồi.

Mẫn Quân trơ trẽn, nháy mắt với chàng, nói tới:

– Nơi đây nổi tiếng gái đẹp, chìu người. Như vậy thiếu hiệp cũng thuộc người sành điệu lắm đó.

Thấy Thanh Thư vẫn gật gù không nói gì, chẳng muốn nói chuyện với mụ thì mụ không muốn khều chuyện thêm nữa. Mụ nhoẻn miệng cười nói:

– Thôi ta chúc thiếu hiệp vui vẻ đêm nay nhá.

Thanh Thư gật đầu, quay người đi, không muốn nói tiếng cám ơn. Vừa bước đi chàng vừa nhăn mặt thầm nghĩ:

– “Con mụ này thật muối mặt. Không biết mụ ta có mặt ở nơi ăn chơi này làm gì. Nếu mình hỏi không biết mụ ta sẽ trả lời ra sao?”

Mẫn Quân nhìn theo Thanh Thư bỏ đi mà mụ vẫn tiếp tục cười. Đàn ông con trai thật sướng. Muốn có gái là được ngay. Có sẵn nơi ăn chơi đàn đúm, thỏa dục. Không như mụ phải vật vã để tìm hơi trai. Ngay cả Chỉ Nhược, tươi trẻ, xinh đẹp và sắc nước hương trời như thế mà cũng đâu có dễ. Đâu phải muốn là có ngay? Nghĩ tới đây, tự nhiên mụ loé lên một ý định. Mụ vội vã gọi giật lại:

– Tống thiếu hiệp! Tống thiếu hiệp! Xin dừng bước, ta có chuyện muốn nói.

Thanh Thư nghe mụ gọi giật ngược thì chàng khó chịu. Nhưng chàng vẫn cố dằn cơn tức mà dừng lại rồi hỏi sẳng:

– Đinh cô nương có chuyện gì?

Mẫn Quân tiến tới gần chàng, cười tình, nói nhỏ với giọng ỏng ẻo, dáng điệu y hệt như một mụ tú bà chuyên nghiệp:

– Ta biết một chỗ làm cho thiếu hiệp thỏa mãn hoàn toàn. Gái trẻ đẹp hơn nơi này nhiều.

Cam đoan ngon lành, không thể chê vào đâu được. Thiếu hiệp có muốn không?

Thanh Thư nhìn sững vào mặt mụ ta, không tin ở những lời dẫn dụ như ma cô đón khách thoát ra từ cái lỗ miệng vô duyên của mụ. Mà mụ là một trong những người đứng đầu vào bậc trưởng thượng của phái Nga Mi bây giờ chứ đâu phải là một con mụ thầu nậu chốn * đâu?

Thấy chàng có vẻ như nghi ngờ, Mẫn Quân nhoẻn miệng, nheo mắt, ghé sát vào tai chàng mà thì thầm, ra chiều rất thân mật và đầy hứa hẹn:

– Ta nói thiệt đó… Có một nữ tử thiệt là xinh…

Tới đó, Thanh Thư không thể không tin mụ ta được nữa. Nghe giới thiệu về một người nữ tử xinh là chàng chú ý tới liền. Chàng ngẩn người ra, nhìn mụ như dò hỏi có thật hay không. Mụ ta nhướng mắt, gật gật mấy cái: Thật mà! Hết cả bực dọc, chàng nhìn mụ mà nở một nụ cười đồng lòng. Chàng cũng gật đầu, hai mắt sáng lên, đưa qua đưa lại, phát ra những tia sáng vừa dâm dục, vừa dâm dật, tiêu biểu của một tên dâm tặc muôn đời.

Mụ ta thấy chàng gật đầu ưng chịu là mụ cười híp mắt lên.

Công việc tìm trai cho Chỉ Nhược vui thú dâm tình đã hoàn thành một nửa rồi. Một nửa kia, sự chuẩn ý của Chỉ Nhược, thì quá dễ. Trai thanh, gái tú. Chàng khoẻ mạnh, nàng hồ hỡi. Thằng cu rành rõi, con đĩ nứng tình. C-c đã sẵn sàng, l-n đang hồ hỡi. Dương vật đang nứng tình tìm nơi khai phóng, âm đạo đã mong chờ, vội vàng nở hoa. Thật là “Rộng hẹp nhỏ to vừa vặn cả, Ngắn dài khuôn khổ cũng như nhau” như Hồ Xuân Hương đã ví. Hợp tình hợp cảnh hợp người quá rồi, còn gì là ngăn trở nữa?

Ác nữ Mẫn Quân thở ra. Hết lo. Dưới sự sắp đặt của mụ, Chỉ Nhược chắc chắn sẽ được hoàn toàn thỏa mãn bởi con cu ăn chơi lão làng bạt mạng, đầy kinh nghiệm dâm trường của Thanh Thư.

Chỉ Nhược ngồi trên giường hoa thơm phức, trong căn phòng xa lạ, tối om mà nhìn ra phía cửa ra dáng đợi chờ.

Hồi nãy, trên núi Nga Mi, Mẫn Quân tới phòng riêng của nàng rồi nói nhỏ với nàng là mụ đã tìm được một người để nàng thỏa mãn rồi. Mụ chưa kịp nói người đó là Thanh Thư thì Chỉ Nhược đã ngắt lời bảo mụ rằng những người mà mụ đem đến phải qua đủ hai điều kiện. Thứ nhất là người đó phải khỏe mạnh, không thể là một ông già hom hta, xương xẩu. Thứ hai là người đó không cần phải đẹp trai, nhưng không thể là một người xấu xí dị dạng, đui cùi sứt mẻ.

Rồi nàng còn cho mụ ta biết là nàng không cần biết người đó là ai, nhưng người đó chắc chắn sẽ không được thấy mặt nàng trong cuộc gặp gỡ làm tình, trước và sau đó. Do đó, để khỏi bị nhận diện, hai người sẽ gặp nhau và làm tình ở một nơi không có đèn đuốc, trong bóng tối. Thứ nữa, để tránh những sự việc bất ngờ có thể xảy ra khiến cho nàng có thể bị bại lộ hình tích, ngày giờ và nơi hẹn gặp nhau sẽ do nàng hoàn toàn quyết định vào phút chót.

Mẫn Quân nghe nàng ra điều kiện như vậy thì mụ ta sợ cho cái tính toán quá sức chu toàn của nàng. Với một người thủ đoạn như vậy, mụ biết nếu mụ manh nha có ý làm lộ bí mật để hại nàng thì cũng không thể được đâu nào. Chỉ mang hại vào thân. Nghĩ rồi mụ ta gật gù chịu nhận hết. Xong, mụ ta nháy mắt nhìn nàng, nhoẻn miệng cười cầu tài, ghé môi thì thầj vào tai nàng nói với một giọng đầy hứa hẹn:

– Sư muội đừng lo. Nam tử này là một người tuấn tú, khỏe mạnh, biết cách cưng chìu nữ tử, chắc chắn sẽ làm sư muội hài lòng.

Nghe mụ ta tả sơ cho nàng về nam tử đó là Chỉ Nhược tự dưng nóng bừng người lên, nhột nhạt cả một khoảng dưới hạ bộ. Chỉ phút chốc, nàng đã cảm thấy âm hạch nàng cương lên và dâm thủy đã rậm rỉ ra ngoài âm hộ rồi. Nàng liền nói như ra lệnh:

– Vậy thì ta sẽ gặp chàng đó ngay. Bây giờ sư tỉ đưa chàng đến Trạch Mai trấn, tìm tới Bích Lâu lầu ở phía đông bắc. Cùng một lúc, ta cũng sẽ tới đó mướn một căn phòng và sẽ chờ chàng ta ở Bích Lâu lầu. Thôi đi ngay đi.