Chương 114 Chịu đựng
Đã cư xử không đẹp hay hành động cuồng xã với nàng khiến nàng giận dữ thì sau này sẽ thấm ngay cái thủ đoạn trả đũa của nàng. Có một điều không thể chối cãi được là một khi nàng đã ra tay trừng phạt chúng thì đời của chúng coi như tàn. Nàng mà chưa chết thì chắc chắn lũ côn đồ cũng sẽ không thoát chết.
Do đó, khi bị hãm hiếp hội đồng bởi chín đứa, nhưng Triệu Mẫn vẫn chịu đựng, không có một tiếng chửi bới hay la hét. Ban đầu nàng có vẫy vùng, chống cự mạnh bạo thật đấy. Nhưng dưới bàn tay của chín đứa du côn, nàng bị chúng ghè xuống, không động đậy được, có chống cự cũng vô ích.
Nàng thở dài mấy cái, bình tâm yên lặng cắn môi mặc cho chúng vui đùa trên thân thể nàng, để chúng tha hồ đục khoáy trong người nàng. Nàng nhắm mắt lại, buông lơi thân mình, thả lỏng hơi sức. Để chống lại với nỗi nhục bị đè ngửa trên mặt bàn cứng mà hứng chịu cuộc hành dâm không ngừng của chín đứa lưu manh, nàng cố nghĩ tới cảnh mình đang nằm thoải mái giữa chăn êm, nệm ấm, hưởng thụ cái êm đềm của chiếc giường hoa thơm ngát của nàng nơi vương phủ. Ôi, thật là hạnh phúc!
Quả nhiên một lúc sau thì nàng không còn cảm thấy đau nhức nữa. Nàng như quên hẳn mình đang bị hành hạ, dày vò, đục khoáy. Nhưng ác hại thay, con người không phải là khúc gỗ mà là một sinh vật có tình; cảm giác nhức nhối mất dần đi thì cảm giác sung sướng lại bắt đầu nở lộ.
Tâm tư yên lành, con người thoải mái một chốc sau thì bất ngờ Triệu Mẫn rùng mình mấy cái. Nàng bỗng thấy một cảm giác nhột nhạt len lỏi từ trong người ra đến ngoài da. Trong bàn tay nắn bóp điệu nghệ của một tên côn đồ này, dưới cái lưỡi sành sõi của tên khốn khiếp nọ, hai vú của nàng tự nhiên phồng lớn ra, đầu vú se cứng lại. Qua những cú đ- dập, đâm thọc liên tiếp của một bọn ăn cướp kia, l-n nàng tự dưng dãn ra, hạt le sưng lên. Cảm giác nhột nhạt đó cứ tăng dần, đến một lúc Triệu Mẫn nhận ra đó chính là cảm giác sung sướng, khoái lạc chứ không còn gì khác.
Triệu Mẫn biết thân thể của nàng rất nhạy cảm. Chỉ cần o bế, nâng niu, vuốt ve, mơn trớn một chốc là cơ thể của nàng sẽ bừng nóng lên. Và tiếp theo đó là một cơn sướng khoái vô cùng cực sẽ xâm chiếm hết người nàng. Chính vì thế mà nàng cho phép bọn Ngũ nhân Tài tử xoa bóp vú nàng. Chính vì thế mà nàng sẵn sàng bú cu Vô Kỵ. Chính vì thế mà nàng mê mẩn con cu đen thui, khổng lồ của tên da đen Phi châu sứ. Chính vì thế mà nàng bị ám ảnh bởi cuộc hiếp dâm của thầy trò Hà thái Xung.
Nàng không tự chủ được, hay lụy vì sự khoái lạc. Thân thể của nàng dễ dàng buông xuôi cho một cuộc truy hoan. Con người nàng dễ dàng chấp nhận một đam mê của dục tình, một lôi cuốn của nhục thể. Bây giờ tất cả những thứ đó đang sắp diễn ra. Và một khi chúng tràn tới thì nàng sẽ không còn giữ mình được nữa, nàng sẽ để mặc cho lớp sóng mê dâm kéo nàng đi mất hút trong lạc thú con người.
Đời nàng chưa hề chịu thua ai, chẳng để cho ai cầm đầu, nhưng bây giờ, cũng như một vài lần trước đó, đối diện với cơn cực khoái, có lẽ nàng sẽ phải đầu hàng, khuất phục trước dục tình, sẵn sàng để nó cuốn theo dòng thác của dâm tư và nhục thể.
Triệu Mẫn cắn răng, nhắm nghiền mắt lại. Ôi chao! Cơn sướng khoái đã bắt đầu dâng lên, ngọn lửa dục đã bắt đầu nhen nhúm, cái đam mê sắp lan tràn. Không thể nằm yên được nữa rồi. Phải cố chống lại cái cảm giác sung sướng đó. Phải dập tắt ngọn lửa đang bùng lên đó. Phải gắng bỏ cái ham mê đầy dục tính đó. Nhưng có được hay không? Nàng có thể làm gì được khi hai chân, hai tay, cả thân người đều bị đè cứng, không cử động được? Nàng có thể làm gì được khi hai cặp nhũ hoa cứ được xoa bóp khiến nó nở phồng thêm ra? Nàng có thể làm gì khi đầu vú cứ được liếm bú khiến nó se cứng lại? Nàng có thể làm gì khi âm hộ cứ được kích thích khiến nó bắt đầu rỉ nước? Tóm lại, nàng có thể làm gì khi dục tình cứ ào ào dạt tới? Tất cả những thứ đó khiến nàng đê mê đến nổi gai khắp người.
Triệu Mẫn cứng người lại, cố đè nén cái bản năng sâu kín đang sôi sục muốn trồi lên trong người. Mới vừa rồi nàng bình tâm buông lơi để tìm yên bình, bây giờ lại phải dằn lòng chống trả để tránh cơn sướng. Nàng gồng mình, cố dằn xuống cái đam mê khoái cảm đang lan ra khắp thân thể. Triệu Mẫn, như mọi người nữ tử khác, cũng muốn sung sướng chứ!
Nhưng không phải cùng một lúc với một lũ cầu bơ cầu bất, một bọn đầu trộm đuôi cướp, hàng chục tên hôi hám, dơ bẩn, tám chín tên hèn hạ, tục tằn. Đã một lần nàng đành khuất phục dưới hành động của một tên da đen dị dạng, bây giờ có thể nàng sẽ phải đầu hàng bởi bao nhiêu cử chỉ của một chục tên đầu trâu mặt ngựa. Không! Không thể như thế được! Ngàn lần không thể như thế được! Nàng nhắm chặt mắt, mím chặt môi, nín thở, cố dằn người lại, không cho cơn sướng khoái nổ bùng trong đầu óc, tan hoang trong tim ruột, cháy lan ra trong từng đường gân sớ thịt.
Bỗng nhiên Triệu Mẫn duỗi người ra. Mắt nàng mở lớn căng lên rồi nhắm nghiền ngay lại, lim dim và lan man. Nàng há miệng, hé môi thở một cái dài. Thân thể nàng như không còn hơi sức, mềm nhũn hẳn đi. Đầu nàng gục xuống. Hai tay nới lỏng. Hai chân duỗi bại. Nguyên cả người nàng buông thả. Xụi lơ. Thôi rồi! Một lần nữa, nàng lại bị cái dục tính trong lòng chế ngự, cái dâm tình trong người chiếm đoạt.
Tự dưng nàng cảm nhận được tất cả những sướng khoái của từng hành động tục tằn, từng tư thế dâm đãng của từng tên dâm tặc đang thỏa hứng trên con người khoả thân của nàng. Những bàn tay, những cái lưỡi, những con cu. Trên l-n g ngực, nơi bầu vú, trong âm hộ. Nàng nằm ngửa mà nhận lãnh những đợt sung sướng dâng lên từ mọi nơi trên khắp người ngọc, bởi những vuốt ve, bóp mút, dập nắc, đâm thọc trên mọi bộ phận riêng tư và sâu kín của cơ thể. Những hành động đó tràn đầy dục tính, chất đầy dâm tình. Nó đến cùng một lúc. Của cả chín đứa. Chỉ trên một thân thể. Trần truồng, buông xuôi và đón nhận của nàng.
Người Triệu Mẫn lịm sướng đi, như trôi bồng bềnh trên dòng sông dâm, làn suối dục, triền miên lôi nàng cuốn theo con nước đam mê, chập chùng xuôi về miền khoái lạc…
Triệu Mẫn bị một lũ côn đồ chín đứa thay phiên nhau hãm hiếp. Chúng đè ngửa thân thể trần truồng của nàng trên mặt bàn rồi giữ cứng chân tay nàng lại để chín đứa tuần tự xoay vòng mà hiếp dâm nàng.
Thật ra chỉ có tám thằng cướp hợp sức với nhau để đ- vào l-n nàng. Đứa thứ chín, thằng chuột, bị chúng gọi như vậy vì nó nhỏ thó, còm cõi và mặt choắt lại như con chuột, là thằng ta út, lúc nào cũng bị bọn đàn ngươi đè nẹt, coi nó không ra gì. Thằng này có thân hình nhỏ con, dáng người còm cõi, tính tình hèn mọn nên nó nhút nhát chỉ đứng chầu rìa.
Lúc đó, tám thằng lưu manh vây quanh cái bàn mà trên đó Triệu Mẫn nằm ngửa cho chúng hành dâm. Bốn đứa giữ hai tay hai chân nàng cho hai đứa khác đ- và hai đứa nữa bú vú. Và chúng cứ thay phiên nhau đ- nàng, bóp vú nàng, bú vú nàng. Cả tám đứa, từng thằng một, làm đủ trò trên người nàng. Thật ra, những trò chúng làm chưa được coi là đủ. Đối với chúng, khi hiếp dâm một người nữ tử nào, chúng phải đâm thọc c-c dái của chúng vào tất cả những lỗ của nàng ta. Vì Triệu Mẫn có cái miệng quá sức xinh xắn nên đứa nào cũng muốn làm tình trong miệng nàng. Nhiều lần, nhiều thằng đã thử đút c-c vô miệng nàng để bắt nàng bú, nhưng Triệu Mẫn ngậm kín môi lại, không cho cu một đứa nào chui vào miệng.
Lí do là vì c-c dái của chúng hôi thối quá, cu đứa nào cũng tanh rình, nàng chịu không nổi. Nếu bắt buộc bị bú cu chúng, chắc nàng sẽ ói mửa đến mật vàng. Do đó, để làm được màn khẩu dâm thì chúng phải đánh đập nàng để nàng há miệng ra, và bây giờ chúng chưa muốn phải hành hạ nàng vì nàng đang nằm yên cho chúng hãm. Vì thế tuy chúng chưa được đ- vào miệng nàng nhưng chúng cũng bằng lòng thỏa thuê với cái âm đạo bé nhỏ và cặp vú to lớn của nàng. Bây giờ như vậy là đủ rồi, còn sau này thì tính sau. Ngày còn rộng, tháng còn dài, cơn dâm nứng của chúng còn rất lâu thì tất cả những lỗ trên người Triệu Mẫn cũng chưa chắc gì đã làm chúng thoả mãn. Nhưng rồi nàng cũng sẽ không thoát đâu vì chúng sẽ tìm đủ mọi cách để hưởng thụ trên khắp người nàng.
Triệu Mẫn biết nàng có kháng cự cũng không được. Bị chín đứa giữ chặt tay chân, nàng không thể làm gì khác hơn là mong mỏi sao cho cuộc hiếp dâm chóng tàn. Nhưng tới khi chín tên dâm tặc hoàn toàn thỏa mãn thì chắc cũng còn lâu. Nãy giờ chúng thay phiên nhau dằn vặt người nàng, hơn cả buổi rồi, mà chỉ có vài ba đứa đạt cực đỉnh mà xịt tinh trùng.
Nhiều tên cố gượng không cho ra, vì một khi chúng đạt tới cực khoái thì chúng sẽ mất hứng, khó thể làm tình với nàng được nữa. Tuy vậy, những đứa đã đạt cực đỉnh, phóng tinh rồi mà vẫn còn tiếp tục dày xéo, mua vui trên người nàng vì chưa đã cơn dâm. Đứa nào cũng muốn đ- nàng thật lâu, thật dài, thật dai để hưởng sướng với một người nữ tử xinh đẹp nhất đời mà có mơ ngủ chúng cũng không ngờ là chúng đã có cơ hội để liên tiếp hãm hiếp một tấm thân quyến rũ và trắng bóc đến như vậy.
Triệu Mẫn biết thế nên nàng cố gắng nằm yên chịu đựng. Tuy nàng bị chúng căng chân tay ra để chúng thay phiên nhau thỏa mãn dâm tính thú vật, dày vò trên thân thể trần truồng của nàng, nhưng nàng lại không cảm thấy đau đớn gì nhiều. Căm tức thì có, nhưng đau đớn thì không. Dù rằng ngực nàng bị chúng vần vũ, âm đạo nàng bị chúng đâm thọc không ngừng, nàng như người vô cảm, nằm yên cắn răng cam chịu.
Cái quan trọng là làm sao bảo toàn mạng sống, sau đó thoát khỏi móng vuốt của bọn chúng thì chúng sẽ biết bàn tay lợi hại cùng đòn thù của nàng. Vừa lúc đó đã có một tên la lên một tiếng, xịt khí vào đầy âm đạo nàng rồi. Nàng vẩn nằm im như khúc gỗ, chờ đợi. Bọn côn đồ ngạc nhiên khi thấy nàng không còn chống cự sau một lúc dẫy dụa. Nhưng chúng vẫn không dám bỏ tay chân nàng ra, vẫn ghì chặt lại, vì trước đó Triệu Mẫn đã hung hãn ra tay thúc cùi chỏ, lấy chân đá một vài đứa khiến chúng vẫn còn sợ.
Cuộc hiếp dâm hội đồng tiếp tục trong một thời gian dài. Triệu Mẫn nhìn ra ngoài thì thấy trăng sao đã mờ phai trên nền trời, báo hiệu đêm khuya đã gần tàn. Thì ra bọn chúng đã quần thảo, hãm hiếp nàng suốt một đêm dài không nghỉ. Nàng vừa thở dài một cái thì thì bỗng nhiên nàng cảm thấy có một sự thay đổi bất ngờ xảy ra trong người.
Khi hai thằng khốn nạn ra sức bú hai bầu vú của Triệu Mẫn thì chúng thấy đầu vú nàng tự nhiên săn cứng lại, rồi hơi thở nàng bắt đầu trỏ nên nhanh hơn khiến bộ ngực trắng toát của nàng nhấp nhô lên xuống. Cái cảnh cặp nhũ hoa to cứng của nàng nhô lên rồi chùng xuống khiêu gợi quá làm chúng bú mút và sớ bóp loạn cuồng trên ngực nàng hơn nữa. Mà càng bị chúng vần vò đôi vú, Triệu Mẫn càng thở dồn dập, rõ ràng là nàng đang cảm nhận được cái thú được mút vú và được xoa vú.
Hai thằng đang bú vú nàng nhận thấy ra là bầu vú nàng tự dưng phồng to hơn dưới bàn tay của chúng, và núm vú nàng co cứng lại hơn trong cái miệng của chúng. Và ngay lúc đó, một thằng đã xịt tinh khí đầy trên ngực nàng. Hắn vừa gục lên ngực nàng mà thở thì có thằng khác nhào vô bú tiếp cái đầu vú cứng như đá của nàng. Cơn sướng ở đầu vú chưa kịp lắng xuống thì lại bùng lên làm Triệu Mẫn muốn nghẹt thở. Và, trời ơi, hơn thế nữa, âm hộ của nàng tự nhiên co thắt lại, bám chặt lấy con cu của thằng cẩu chủng chết nào đó đang nằm chật ngất trong âm đạo.
Chợt nhiên nàng không thể dằn lòng được mà thốt lên một tiếng rên dài:
– A a a… À à à… À à à…
Sự thay đổi đó thực là ngoài ý muốn của nàng. Không hiểu sao thân thể nàng đang trơ ra thì tự nhiên một cảm giác kì lạ từ từ nổi lên khiến nàng nhột nhạt khắp người. Triệu Mẫn chợt nhớ ra cảm giác kì lạ này cũng đã có một lần nhen nhúm rồi nẩy ra trong người lúc trước rồi, đó là khi nàng bị tên mọi da đen Phi châu sứ hãm hiếp trong một thời gian dài.
Cái cảm giác đó chính là cái khoái cảm lúc nào cũng ẩn náu sâu kín trong người nàng, và nó chỉ trồi nổi lên khi cơ thể nàng bị kích thích không ngừng bởi những hành động dâm tục tác động trên ngực vú hay sâu trong l-n nàng, như lúc tên da đen vừa bóp vú, vừa dập dương vật vào trong người nàng. Cái khoái cảm đó là một phản xạ xác thịt mà nàng không thể kiểm soát và chế ngự được.
Và nó bùng lên vào lúc không ngờ nhất, khởi đầu cho một chuỗi những phản ứng dâm tình mà nàng sẽ làm để thoả mãn cái dục tính trong người. Biết như vậy rồi thì nàng tự nhiên thở mạnh lên. Và cơn khoái cảm cứ dâng lên mãi, dâng lên mãi, dâng lên mãi. Nó dâng lên mãi vì đôi vú của nàng cứ bị chúng bú mút không dứt, nó dâng lên mãi vì âm đạo của nàng cứ bị chúng đục khoáy không ngừng.
Nàng ưỡn ngực ra như để tiếp nhận những cảm giác đê mê trên dàn ngực trắng. Nàng cong người lên như đón chào những sung sướng trong con l-n hồng. Triệu Mẫn thở không ra hơi nữa. Nàng như bị nghẹn thở vì máu trong người cứ chạy phi mã trong người. Cảm giác sướng khoái từ hai đầu vú đang được ngậm kín bắt đầu tỏa ra khắp người, lan dần xuống cái âm đạo đang được những con cu cương cứng dập dồn đâm thọc.
Thằng đang đ- nàng bỗng nhiên thấy con cu của hắn nắc vào l-n nàng ngon ơ, không còn bị vách l-n ngăn cản nữa thì nó ngạc nhiên nhìn xuống: con cu của hắn trở nên bóng nhẫy, bao bọc bởi một lớp nước nhờn. Một dòng nước đục rỉ ra từ cái lỗ l-n mà bây giờ đã trở nên trơn lu. Nó khoái quá, cho rằng vì con c-c cương cứng và lối đ- điệu nghệ của nó mà Triệu Mẫn đã ra khí dầm dề. Nó chỉ vào cái l-n ẩm ướt của nàng cho đồng bọn thấy rồi toe miệng ra cười:
– Há, há… Bọn bay thấy chưa? Tao làm nữ tử sung sướng chảy nước rồi đó!
Nó vừa đ- nàng thêm một vài cái nữa thì nó xịt bắn tinh trùng tứ tung, lên cả người nàng. Bọn kia thấy thế thì đẩy hắn ra, một thằng khác đút cu vào cái l-n ướt át của nàng mà đ- tiếp. Thằng khác thấy thế cũng đẩy thằng này ra mà đ- c-c vào cái l-n đẫm khí của nàng. Hắn mới đ- được một vài phút thì một thằng khác nữa lại kéo nó ra mà nắc cu vào. Rồi thằng này cũng bị thằng khác lôi ra để nó đút cu vào cái l-n đang chảy khí của nàng mà đ- không ngừng.