Nghe Mục Chân Tà nói, Triệu Ngân thoáng như nghe nhầm hỏi lại lần nữa " tiên nhân ý ngài là"
" ta hỏi ngươi có bằng lòng bái ta làm sư phụ không" Mục Chân Tà lần nữa mở miệng
" ta đồng ý" Như sợ Mục Chân Tà đổi ý Triệu Ngân ngày lập tức đồng ý trả lời.
" tốt, Triệu Ngân ngươi nghe đây ta Mục Chân Tà hôm nay chính thức nhận ngươi làm đệ tử, lâý tâm ma ra thề nguyện sẽ hết sức truyền thụ cho ngươi không có một chút tư tâm, nếu sai hãy để tâm ma vùi lấp " tu sĩ đạo hạnh càng cao tâm ma càng lớn, việc phản phệ tâm ma nhẹ thì ngây ngốc suốt đời nặng thì hồn phi phách tán, Mục Chân Tà phất phất tay nói " ba hôm sau chúng ta sẽ lên đường hồi môn"
" hồi môn, chúng ta có tông môn" Triệu Ngân ngây ngô hỏi lại
" con mẹ nó, lão tử bị ngươi chọc chết rồi, nghe rõ đây ta là cung chủ điện thứ sáu của Vô Hồn Tông có tên là Vô Hồn Mục Chân Tà, từ bây giờ ngươi là đệ tử của Vô Hồn điện, nghe rõ chưa" Mục Chân Tà quát
" dạ, đệ tử đã hiểu " Triệu Ngân cười khổ
" đan điền của ngươi bị hỏng ta thu ngươi làm đệ tử không phải vì tư chất mà là ta muốn khiên chiến với lão thiên, đem đan điền ngươi một lần nữa trở lại, con đường ngươi đi sẽ không giống với những tu sĩ khác. Cái bọn họ tu luyện chỉ là linh lực, một khi thăng cấp linh hồn lực sẽ tự đông tăng theo, cũng có một số tu sĩ thế gia đồng thời tu luyện cả hai nhưng con đường của họ đi vẫn dễ hơn ngươi, dùng thân thể chứa linh lực để cảm thụ thiên địa linh khí vào linh hồn, còn ngươi tu luyện là tinh thần lực đơn thuần không có gì làm vật dẫn, sức mạnh của linh hồn một khi đến Nguyên Anh cảnh sẽ trùng tu lại thân thể, lần trùng tu đó ảnh hưởng trực tiếp đến vận mệnh của ngươi, nếu thất bại thì ta cũng hết cách, còn bây giờ ngươi sẽ học luyện đan trước" Mục Chân Tà cười cười
" luyện đan, ta có thể luyện đan" Triệu Ngân hỏi dồn, hô hấp rối loạn, hắn đọc sách thấy đan dược có thể chữa bách bệnh, tăng tuổi thọ rất nhiều công dụng.
Mục Chân Tà há miệng trút hết bầu rượu vào miệng " tất nhiên bây giờ ngươi chưa luyện được, học dược liệu trước đi,về tông ta sẽ chuẩn bị công pháp cho ngươi tu luyện tinh thần lực" mở bầu rượu mới nói tiếp " về nhà nói với thân nhân, ba ngày sau chúng ta lên đường, đi đi để lão sư thoải mái nhấm rượu"
" đệ tử tuân mệnh" quay người rời đi, nội tâm lẩm nhẩm " ba ngày, ta về phải nói với gia gia sao đây" bước tới cửa phòng Lý Lôi thấy hắn còn đang ngủ say, thì thẫn thờ trở về nhà. Mọi việc diễn ra quá nhanh làm Triệu Ngân không tài nào bình tĩnh nổi cứ thế vừa bước vừa nghỉ.
Triệu Ngân rời đi chưa được một khắc, Mục Chân Tà tỏa thần thức nhìn theo bóng lưng của hắn miệng lẩm bẩm " Càn Tửu," nhếch miệng cười ta rồi thân ảnh vô thanh vô tức biến mất. Lần nữa xuất hiện lại là gian phòng của Triệu Phát, không khách sáo mà ngồi ngay lên ghế chưởng tọa không quên uống hớp rượu mà chờ đợi. Một canh giờ sau, có tiếng bước chân chầm chậm, một lão già mặc trường bào màu xanh bước vào, ngây ngươi một chút khi trông thấy thân ảnh đang an nhiên ngồi trên ghế, lập tức hành lễ " đệ tử Triệu Phát bái kiến Mục đại nhân, đã lâu không gặp lão nhân gia người".
" Bớt nói nhảm, gọi tiểu tử đầu rơm ra đây cho ta, sự tình năm mươi năm về trước ta còn đang nhớ rõ, các ngươi uy chấn đủ chưa, dám trộm Phích độc châm mà xông thẳng tới Thú Hồn tông, rắc rối năm ấy làm lão tử ta phải hạ mình đến đó," Mục Chân Tà chửi đổng lên " lén lút cái rắm, lăn ra đây, có tin hôm nay ta lột da hai ngươi ra không" vừa nói xong một thân ảnh đội chiếc nón rơm xuất hiên, vừa ra liền hành lễ " sự việc năm ấy làm ảnh hưởng đến ngài, hôm nay xin được tạ lễ" nói rồi đại hán từ từ lấy ra năm vò rượu hình tròn mà quì xuống dâng lên, mắt thấy rượu Mục Chân Tà chớp chớp mắt " ây da, Điệt nhi, không cần không cần ta trước nay quang minh lỗi lạc các ngươi cùng ta có đoạn " duyên phận" giúp đám tiểu tử các ngươi là chuyện bình thường, khách sáo a" nói rồi cười hắc hắc bộ dáng hèn mọn, vung tay năm vò rượu bay đến hít hà một hơi "Thiên tửu a, đã lâu không được chạm" khà một tiếng, bộ dáng thập phần thoải mái.
Triệu Phát và đại hán đội nón cũng đứng dậy, ngồi xuống ghế nhìn về hướng Mục Chân Tà chờ đợi. Ho khục một tiếng Mục Chân Tà cũng nhớ đến chính sự: " sự tình năm ấy ta tôn trọng quyết định của hai ngươi, còn bây giờ các ngươi định ra sao, Thú Hồn tông còn một số lão đầu đang ngủ say không dễ đối phó. Năm ấy có Phích độc châm còn chưa tuyệt duyệt được thì hôm nay càng không thể" Phích độc châm là một trong thất tiên thiên bảo khí của Vô Hồn tông, thập phần cường hãn và quỉ dị, " lần này hãy để ta, cũng lâu rồi chưa hoạt động gân cốt" Mục Chân Tà điềm nhiên nói, trên người lão một luồng sát khí khủng khiếp lan ra.
" Mục đại nhân, sự tình năm ấy hay đến bây giờ vẫn vậy, vì chăm sóc hai hài tử nhỏ nên tam lui về ẩn dật, bây giờ Triệu Hoa đã vào Thương Thiết tông, Triệu Ngân đứa trẻ này điềm đạm biết tiền biết lùi, mọi việc đã ổn ta phải báo cừu hận cho phu phụ nhi tử. Việc này phải đích thân mà làm có chết cũng cam lòng, nếu không tâm ma sẽ theo cả đời, mong lão nhân gia ngài cho thành tâm nguyện" Triệu Phát đứng dậy bái một bái về Mục Chân Tà.
Nhìn Triệu Phát một hồi lâu " Vô Hồn Tông đã trục xuất ngươi, nhưng ta vẫn xem trọng ngươi, được rồi ta sẽ không can thiệp" lắc lắc đầu " ta đã thu Triệu Ngân làm đệ tử, ba ngày sau sẽ đưa hắn trở về Vô Hồn tông" ngươi cứ lo việc của mình.
" thu Triệu Ngân, nhưng đan điền của nó" Triệu Phát ấp úng
" ta biết, nhưng linh hồn Triệu Ngân cường đại, có thể dẫn linh lực gột rửa có đên sáu phần tái tạo được cơ thể, nhưng tầng phong ấn kia thật sự quỉ dị, ta chỉ có thể chạm đến da lông bên ngoài, không thể tiến thêm nếu cưỡng ép sẽ nổ tung" Mục Chân Tà chậm rãi nói
" hơn mười năm trước, nhặt nó về trên người còn có một sợi dây, từ giới chỉ lấy ra đó là một sợi dây vải bình thường trên có một chìa khóa nhỏ như ngón tay út" Triệu Phát đưa cho Mục Chân Tử, nhận đến tay lão nhìn thật kĩ rồi chợt dùng linh lực nghiền đi nhưng chìa khóa không tổn hại một chút nào, đây là quặng Xích Xá nguyên liệu luyện khí hiếm nhất, ngũ hệ bất xâm.
" đứa nhỏ này lai lịch khủng khiếp" hít một hơi lạnh Mục Chân Tà nói nhỏ.
" Vương Điệt ngươi có dự định thế nào" bỏ qua việc của Triệu Ngân, Mục Chân Tà nhìn về phía đại hán đội nón rơm.
" ta sẽ đi cùng Triệu huynh" Vương Điệt cứng rắn đáp lại,
" khi nào rời đi" Mục Chân Tà nhướng mày, Triệu Phát đáp:
" có ngài lo cho Triệu Ngân ta không còn lo lắng gì nữa, tối mai sẽ khởi hành đến Triệu quốc"
Triệu Ngân đang nằm trên giường, nghĩ đến Triệu Phát, hắn rời đi thì gia gia một mình phải làm sao. Giữa khao khát mộng tưởng và thân nhân hắn khó xử, thở dài một hơi không biết nên làm gì cho đúng đắn bỗng có tiếng gọi: " A Ngân con có ở trong không", " dạ con đây gia gia" Triệu Ngân rời giường tiến đến mở cửa. Triệu Phát bước vào kéo ghế ngồi xuống, nhìn Triệu Ngân thật sâu, chuyến đi này lành ít dữ nhiều đứa cháu trai tuy là nhận nuôi thế nhưng đó là một tay mình nuôi dưỡng, từ từ lớn lên ngoan ngoãn hiểu chuyện, bây giờ phải tự lập mà đi tuy có Mục Chân Tà truyền đạo thế nhưng tu tiên giới tàn khốc làm sao mà lão không lo lắng.
" A Ngân, sắp tới gia gia sẽ đi buôn ở Triệu quốc chuyến này đi xa, con ở lại phải chăm sóc tốt cho bản thân, khi trở lại ta sẽ mua sách cho con, là chuyện ngao du của tiên nhân nhé" Triệu Phát nhẹ nhàng lên tiếng kèm theo nụ cười hòa á.
" gia gia, có một vị xưng là Mục Chân Tà muốn nhận con làm đệ tử, con đã đồng ý, ngài ấy nói ba ngày sau sẽ về Vô Hồn Tông" Triệu Ngân nén lòng mà nói lên,
" gia gia đã biết, Mục đại nhân là người tốt, sau này con phải nghe lời, gia gia về sẽ đến thăm con" hốc mắt Triệu Phát ươn ướt, vì sợ Triệu Ngân nghĩ nhiều nên vội lão lau đi " người già hay nhớ nhiều chuyện cũ, lần này đến Triệu quốc ta sẽ ghé thăm Triệu Hoa" lão cười cười.
Hôm nay hai ông cháu nói chuyện thật lâu, một người nói một người nghe đôi khi còn nghe tiếng cười phá lên trong căn phòng cũ, bất giác thời gian trôi qua thật nhanh. Triệu Phát đứng dậy rồi về phòng nói là chuẩn bị hành lý cho ngày mai. Triệu Ngân cúi chào gia gia nở nụ cười thật tươi nhưng hắn nào biết đây là lần cuối cùng được thấy nụ cười ấy, dung nhan ấy, nhiều năm sau hắn lật nát triệu quốc để tìm lại hình bóng này nhưng tất cả đã muộn.