Chương 47: Bạch Kim Nguyệt

"hahaha Sở Lão Đệ! đến ! ta giới thiệu cho ngươi nhận thức mọi người ở đây một chút! vị này là Thiếu Gia của Trịnh Gia, Trịnh Liệt Nhật, Trịnh thiếu vị này chắc hẳn ngươi cũng đã biết rồi đi, hắn là Ngạo Thế Võ Hiệp Đệ Nhất Player Sở Thiên Kỳ!".

Thấy Sở Thiên Kỳ vừa ra tới, thì Triệu Bằng liền đứng lên giới thiệu cho tên công tử hống hách kia trước, chắc hẳn nhận được không ít chỗ tốt rồi đi? nếu không vì cái gì nhiều người như vậy, hắn chỉ giới thiệu tên kia trước tiên?, do thân phận đặc biệt sao?.

Triệu Bằng một mực giới thiệu hơn 10 người, tất cả đều là những nhân vật có tiếng trên thương trường ở Nguyên Long Thành Phố, Sở Thiên Kỳ cũng có nghe nói một chút, tất cả đều có một thân giá trị ít nhất là 10 ức trở lên, thậm chí người giàu nhất thân gia có thể lên đến 200 ức.

Trịnh Liệt Nhật thấy Triệu Bằng nói thao thao bất tuyệt, sắp giới thiệu đến người cuối cùng thì hắn giống như thiếu kiên nhẫn vậy, phất tay nói:

"Không cần giới thiệu tiếp nữa! cuộc giao dịch này ta muốn bao trọn tất cả! các ngươi đều cút về đi!!".

"Trịnh Thiếu!!! như vậy không phải quá đáng rồi đi!".

"Đúng vậy! Trịnh Thiếu, giao dịch này, kẻ có tiền thì được, ngài làm vậy quá không thỏa đáng rồi đi?".

Nghe ngữ khí bá đạo của Trịnh Liệt Nhật, vừa mở miệng liền muốn nuốt trọn cả cuộc giao dịch, người đầu tiên lên tiếng là một vị Lão Giả, hắn tuy thân thể già yếu, ánh mắt đục ngầu ảm đạm, nhưng trong lời nói lại tỏa ra vô hình khí thế, đây cũng không phải do thực lực của hắn, mà là do hắn quanh năm làm Thượng Vị Giả, cư cao lâm hạ mà tạo nên.

Lão Giả này tên là Lục Bảo Quốc, cũng chính là một trong 2 vị có giá trị 200 ức tài sản đang ngồi ở đây, hắn là Lão gia chủ của Lục gia, một cái Thương Nhân Gia Tộc, trong gia tộc cũng không có võ giả, muốn tồn tại chỉ có thể dùng tiền chiêu mộ Khách Khanh, hằng năm cung phụng đại lượng tiền bạc tài nguyên cho bọn hắn.

Lục Bảo Quốc biết cứ như vậy không phải là cách, nếu đương thời hắn còn sống gia tộc cũng coi như phồn thịnh, nhưng tất cả thị trường đều bị Thập Đại gia tộc lũng đoạn mất rồi, mấy chục năm sau nếu lại không có võ giả tọa trấn, chắc chắn sẽ lụi tàn theo thời gian, thế nên mục đích lần này của hắn đến đây là để dùng tiền trao đỗi một bộ bí tích võ công từ Sở Thiên Kỳ.

Vấn đề và mục đích của cuộc gặp gỡ lần này cũng không phải riêng mình Lục Quốc Bảo, mà là của tất cả mọi người ngồi ở đây, chỉ trừ tên Trịnh Thiếu kia ra.

Không có cách, những bí tịch về nội công tâm pháp, đều được các Đại Gia Tộc giữ kín như bưng, bởi ai cũng không muốn xuất hiện một cái Thập Nhất Đại Gia tộc tình cảnh,

Tuy Võ Minh ( Võ Giả Liên Mình) có ban bố một đạo luật lệ, Võ Giả không thể xuất thủ đối với người bình thường, nếu không phải chịu trừng phạt trực tiếp từ Võ Minh, cho nên đến bây giờ có rất ít thông tin về võ giả xuất hiện trên thế giới.

Không thể xuất thủ quy về không thể xuất thủ, nhưng dùng tài lực và uy thế của một đại gia tộc, chèn ép vẫn có thể nha, giống như cách làm của Trịnh Liệt Nhật hiện tại.

Ầm!!

"Làm càn! ta nói hiện tại các người mau cút!! các ngươi có ý kiến gì sao? hay chẳng lẽ các ngươi muốn Gia Chủ của Trịnh Gia đích thân bái phỏng sao?!".

Trịnh Liệt Nhật nổi giận đập bàn, một thân Bán Bộ Tiên Thiên khí tức toát ra ngoài, sau đó lại vô cùng đắc ý ngạo mạn giống như đạt được mục đích cười nói:

"haha!! nói gì thì nói dù sao hôm nay cũng cảm tạ các ngươi đã đến đây a".

Nếu là thông thường dù cho hắn lại kiêu căng hống hách nhưng khi thấy hơn 10 vị đại lão liên hợp cũng sẽ kiêng kỵ một hai, nhưng hiện tại cuộc giao dịch lần này có liên quan đến bí mật bất truyền của Gia Tộc, nên phía trên đã mở lời sẽ chống lưng cho hắn, buông tay mà làm, không những vậy, một khi thành công sẽ trở thành công thần của Gia Tộc, chỗ tốt vô hạn.

"Trịnh thiếu!! ngươi..!!!"

Nhìn Trịnh Liệt Nhật một bộ đắc ý, phảng phất đã đạt được mục đích thì Lục Quốc Bảo cứng họng, hiển nhiên thông tuệ như hắn đã đoán được mục đích của Trịnh Liệt Nhật đã bước đâu hoàn thành.

"Ngươi cái gì mà ngươi!! cút nhanh lên một chút!!".

"Tốt! ngươi chờ đó cho ta! chuyện lần này chúng ta không xong!!".

Thấy mấy tên này nghe đến Trịnh Gia Gia chủ thì như gặp quỷ, nhanh chân chạy chối chết thì Trịnh Liệt Nhật trong lòng vô cùng sảng khoái, hắn hoàn toàn có thể đuổi cổ bọn họ khi gặp ở ngoài, nhưng vẫn cố ý để bọn họ vào đến, sau đó còn đợi Sở Thiên Kỳ ra, kiên nhẫn chờ cho Sở Thiên Kỳ biết thân phận của mấy tên này, rồi ở trước mặt hắn bưng ra hậu trường dọa sợ đám người kia.

Mục đích là ra oai phủ đầu, như vậy một người không gia cảnh gì đáng nói như Sở Thiên Kỳ sẽ kinh sợ, từ đó lên nắm quyền làm chủ cuộc giao dịch lần này.

Sở Thiên Kỳ một bên lau tóc, một bên rất có hứng thú nhìn mấy tên này nói chuyện, giống như không liên quan đến hắn vậy, tất nhiên một chút mưu kế của Trịnh Liệt Nhật, hắn liếc mắt đã nhìn ra, không thể không nói nếu là một vị Player chỉ hơi nổi bật bình thường, chắc chắn sẽ lọt vào cái trồng này.

Nhưng Sở Thiên Kỳ là Player bình thường sao? đáp án chắc chắn là không!!! thậm chí hắn còn không phải là một Võ Giả bình thường nữa là!!!.

Tuy vậy, Sở Thiên Kỳ vẫn rất ngạc nhiên, một cái gia tộc như thế nào mới có thể mạnh mẽ bồi dưỡng một tên công tử ca đạt đến cấp bậc Bán Bộ Tiên Thiên a.

Đúng vậy! theo Sở Thiên Kỳ quan sát thì tên này khí tức đã định hình, hẳn là ở cảnh giới này đã lâu, nhưng lại rất phù phiếm, căn cốt không ra gì, nội lực pha trộn tạp nham, đây là do cưỡng ép ăn lượng lớn đan dược đột phá tu vi mà có, vì thế mới không thể chuyển hóa được nội lực thành Tiên Thiên Chân Khí trở thành Tiên Thiên cao thủ.

"Uy! tiểu tử! gọi Sở Thiên Kỳ đúng không? ta cho ngươi 100 Triệu, đổi lấy 1 bộ Hàng Long Thập Bát Chưởng, còn có nửa bộ Cửu Âm Chân Kinh, 1 bộ Cửu Dương Thần Công!!"

"Ngươi thấy sao? 100 triệu đấy, không ít đâu! ngươi làm công cả đời cũng chưa chắc có được số tiền này đâu? đúng không? À còn có 2 con Dị Mã cùng 2 cái nữ nhân kia nữa!! Bổn Thiếu Gia rất thích, khi nào Open Beta thì ta sẽ trực tiếp đến lấy!!".

Gặp Sở Thiên Kỳ nhìn qua mình, cho là hắn đã bị chấn nhiếp trước thế lực của gia tộc, thì hắn liền trực tiếp dùng giọng điệu cao cao tại thượng, giở công phu sư tử ngoạm một hơi đổi gần như tất cả bản lĩnh trước đó của Sở Thiên Kỳ.

Còn về Nửa bộ Cửu Âm Chân Kinh thì bọn hắn dựa vào Nguyên Tác phỏng đoán là Mai Siêu Phong đưa cho Sở Thiên Kỳ, 2 nữ nhân mà hắn chỉ là Diệp Nhị Nương cùng Mai Siêu Phong, tuy các nàng số lần xuất hiện trên màn ảnh rất ít, nhưng đều là mỹ phụ tuyệt sắc nên sức hấp dẫn rất lớn.

"Khanh khách!! Trịnh Gia thật uy phong a! vậy mà chỉ dùng 100 triệu liền muốn đổi lấy 3 bộ Tuyệt Thế Võ Học, 2 con Thần Câu, 2 vị Cao Thủ người không biết còn tưởng rằng các ngươi mới là người chịu thiệt thòi nữa đây!!".

Nhưng khi hắn vừa dứt lời thì có một đạo tiếng cười thanh lãnh truyền đến, theo sau là một tràng giễu cợt trêu đùa nói.

Đây cũng chính là vị cuối cùng mà Triệu Bằng chưa kịp giới thiệu, từ đầu đến cuối nàng chỉ lẳng lặng ngồi yên đó, tất cả khí tức lẫn lời nói uy hiếp cũng như hậu trường của Trịnh Liệt Nhật đối với nàng đều giống như không tồn tại.

Sở Thiên Kỳ lại lần nữa nhìn về phía nàng, trước đó khi bọn họ đang trò chuyện thì hắn từ khi chào hỏi đến giờ vẫn luôn chú ý đến nàng, không vì cái gì cả, chỉ vì nàng đẹp!!

Một bộ tóc dài màu bạch kim, được tết lên gọn gàng tỉ mỉ, ngũ quan tinh xảo như được khắc họa mà ra, đôi mắt to tròn ngập nước linh động, có tròng mắt màu hoàng kim phá lệ kinh diễm, sống mũi cao, đôi môi đỏ mộng bóng loáng xinh xắn kiều diễm, trên thân mặc một bộ âu phục công sở màu trắng, đem dáng người hoàn mỹ sung mãn của nàng phác họa ra tinh chuẩn nhất.

Đồ trắng cùng mái tóc màu bạch kim, phối hợp lại làm cho nàng giống như một đóa Bạch Liên Băng Lãnh cao ngạo trên đỉnh tuyết sơn vậy.

Bạch Kim Nguyệt, minh châu của Bạch Gia, một trong Thập Đại Cổ Võ Gia Tộc, tuổi còn trẻ đã có tài trí hơn người, không chỉ tài sắc vẹn toàn, nàng còn là một thiên tài luyện võ, 25 tuổi đã đạt đến Tiên Thiên Viên Mãn, chỉ còn 1 bước là có thể đột phá thành Nhất Đại Tông Sư.

Mái tóc màu Bạch Kim của nàng cũng không phải nhuộm lên, mà nó được kế thừa từ Huyết Mạch dung hợp giữa Bạch Gia và Kim Gia, tạo thành Bạch Kim Huyết Mạch, chiến lực bất phàm.

"Kim Nguyệt! Bạch gia của muội thật muốn đấu cùng Trịnh gia của ta sao?".

Trịnh Liệt Nhật cũng không có tức giận, mà ánh mắt say mê nhìn nàng, ngữ khí vô cùng thân mật hỏi lại.

"Trịnh Thiếu Gia xin chú ý lời nói, chúng ta chưa thân mật tới như vậy, ngươi hãy gọi là Bạch Tiểu Thư hoặc Bạch Tổng tùy ý!".

Bạch Kim Nguyệt cũng chưa trả lời câu hỏi của Trịnh Liệt Nhật mà chỉ dùng ngữ khí lạnh như băng nhắc nhở hắn, cẩn trọng lời nói.

"Kim...khụ khụ! Bạch Tổng! ngươi hôm nay đến đây là làm theo chỉ thị của Bạch Gia thật sao?".

Trịnh Liệt Nhật vốn còn muốn mặt dày mày dạn gọi tiếp, nhưng đón lấy là Tiên Thiên khí tức áp chế làm cho hắn phải ngậm miệng lại, đạo khí thế này của Bạch Kim Nguyệt đừng nói Trịnh Liệt Nhật dù 2 tên Tiên Thiên hộ vệ phía sau hắn, chỉ có thể lo được tự thân mà không thể giúp hắn giải vây.

"Không giấu diếm gì Trịnh Thiếu Gia! ta lần này đến chính là ý của trưởng bối trong Gia Tộc của ta, còn mong Trịnh Gia từ bỏ những thứ yêu thích!! tiểu nữ tử xin cảm tạ!!".

"Hừ! Bạch Tổng, ngươi thật muốn đấu sao? Bạch gia của ngươi tài lực vượt qua được Trịnh Gia sao?".

"Khanh Khách!! Bạch Gia quả thật tài lực không hơn được Trịnh Gia, nhưng cũng không kém, nếu đấu sẽ lưỡng bại câu thương, nhưng ngươi quên một điều ta nói là Gia Tộc của ta chứ không hề nói chỉ riêng một mình Bạch Gia a!!".

"Ngươi...!! tốt vậy chúng ta so thủ đoạn ai cao minh! thì sẽ đạt được mục đích, chỉ cần không phạm quy tắc của Võ Minh là được chứ gì?".

Được nhắc nhở Trịnh Liệt Nhất mới nhớ đến, Bạch Kim Nguyệt là người thừa kế của cả Bạch Gia cùng Kim Gia, Bạch Gia là luyện Võ gia tộc ,Kim Gia là thương nhân gia tộc, nhưng lại kết minh cùng Bạch Gia, Bạch Kim hai nhà cộng đồng phát triển mấy trăm năm, dẫn đến Kim Gia phát triển đến nổi tài lực phú khả địch quốc, nói về tiền tài trên thế giới này không ai vượt qua được Vạn Kim Thương Hội của Kim Gia cả.

(Ps: ta thử viết vài câu đối thoại, đọc có ổn không mấy bác, có gượng gạo gì không? cmt cho xin ý kiến phát!!!).