"Ưm!"
Sở Thiên Kỳ vừa ngồi dậy thì cảm giác thoát lực truyền đến, giống như cả cơ thể của hắn đều bị móc rỗng ra vậy, động tác nặng nề, các giác quan trì trệ, khiến hắn không thể không khó chịu hừ nhẹ một tiếng, hơi suy ngẫm chút đã biết nguyên nhân, trong lòng thầm nghĩ:
'Cảm giác mất thăng bằng giữa thực tại và trò chơi này thật sự khó chịu quá a'.
Có thể thoải mái sao? trong Ngạo Thế Võ Hiệp thế nhưng hắn đã là Siêu Nhất Lưu cao thủ, hơn nữa bất kể là thân thể hay tinh thần đều thích nghi hoàn mỹ với cảnh giới ấy, cảm giác thể nội lúc nào cũng có cuồn cuộn nội lực chân khí lưu động, cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái, cơ thể hàm chứa một cỗ lực lượng bạo tạc, có thể nói tinh khí mười phần.
Bây giờ trở lại hiện thực, mặc dù cơ thể thật cũng được coi là rất mạnh mẽ, thể chất gấp mười mấy lần người bình thường, nhưng nếu so với cơ thể trong trò chơi thì như Tiểu Vu gặp Đại Vu vậy, không thể nào so bì được.
Nhưng việc này chỉ diễn ra trong chốc lát mà thôi, Sở Thiên Kỳ đã nhanh chóng thích ứng được với cơ thể của mình, dù sao hắn sở hữu các loại võ thuật max cấp đã rất nhiều năm, đối với chưởng khống cơ thể mình đã đến trình độ khủng bố, còn ở trong Ngaọ Thế Võ Hiệp chỉ mới vài tháng mà thôi, chưa đến mức khiến hắn không phân biệt được đâu là thật và đâu là giả đấy.
"Sở Lão Đệ, đã lâu không gặp a, ngươi bây giờ không có việc gì gấp gáp chứ?, có thể đi với ta một chuyến sao? ta có chuyện quan trọng cần nói với ngươi!".
Sở Thiên Kỳ vừa rời khỏi máy chơi game thì một người nam tử trung niên mặc một bộ vest đen đi đến bắt chuyện, hắn nhìn một cái liền nhận ra người này, hừm thân phận địa vị của tên này còn rất cao nha, tên là Triệu Bằng, là Tổng Phụ Trách của trò chơi Ngạo Thế Võ Hiệp này.
Vì nếu không có thông báo tạm dừng từ "GM" của Ngạo Thế Võ Hiệp như lần trước, thì bình thường hầu như không có một ai sẽ nguyện ý log out, bởi vì thời gian đối với họ là vàng bạc.
Cho nên hiện tại chỉ có một mình Sở Thiên Kỳ là log out ra ngoài mà thôi, cũng không có ai lên bắt chuyện với hắn, còn mấy cái nhân viên càng không dám lên rồi, bởi vì nếu chậm trễ thời gian của người tham gia, có thể gây ra hậu quả không lường được.
Nên dù là Tổng Phụ Trách, địa vị to lớn như Triệu Bằng, khi có việc cũng phải tự thân tiến lên nói chuyện với Sở Thiên Kỳ, và phải trưng cầu ý kiến của hắn trước, chứ không thể nào bày ra giá đỡ cho người gọi hắn lên phòng nói chuyện...v...v...
Nếu làm tốn thời gian của một vị player hàng đầu như Sở Thiên Kỳ dẫn tới tử vong của hắn trong thế giới game, thì hắn có thể sẽ bị tước đoạt đi chức vị thậm chí là cả tính mạng như chơi a.
Bởi vì kế hoạch công lược Ngạo Thế Võ Hiệp đối với Chính Phủ Thế Giới hoặc một số Đại Gia Tộc rất là trọng yếu, có thể nói là vấn đề được đặt lên hàng đầu, cho nên ảnh hưởng của người chơi đối với thế giới Ngạo Thế Võ Hiệp càng lớn, thì kế hoạch của họ sẽ tiến hành càng nhanh, nên họ không mong muốn player xảy ra một chút chuyện bất trắc nào.
Chính bản thân của Triệu Bằng cũng rất bất đắc dĩ a, nhưng làm sao được người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, cũng may mắn hắn vừa có việc xuống tầng dưới xem xét, vừa vặn quan sát thoáng cái màn hình tổng quát, thấy Sở Thiền Kỳ vừa Log Out ra khỏi trò chơi, thì nhanh chân chạy đến, nếu không bỏ lỡ cơ hội lần này, không biết bao lâu mới có thể gặp được đây.
Tất nhiên thông tin cơ mật như kế hoạch công lược thế giới ảo thông qua trí năng của Ngạo Thế Võ Hiệp thì Chính Phủ Thế Giới sẽ không đi rêu rao khắp nơi rồi, sở dĩ Sở Thiên Kỳ biết được là do Hệ Thống của hắn lúc thâm nhập vào trí năng của Ngạo Thế Võ Hiệp mà vô tình đạt được đạo thông tin này.
Sở Thiên Kỳ trước nay đối nhân xử thế vẫn rất tốt, người ta thân phận địa vị đầy đủ lại tự thân tới mời, mà hắn cũng đang rãnh cảm thấy nói chuyện một hồi cũng không sao nên thản nhiên đáp lời:
"Triệu Tổng, ngươi khỏe, ta hiện tại cũng không có việc gấp gáp gì, chúng ta đi nơi nào nói chuyện đây?".
"Haha vậy đa tạ Sở Lão Đệ rồi, đi ! chúng ta đi lên văn phòng của ta nói chuyện!".
Nói xong, hai người dưới ánh mắt soi mói của vô số nhân viên mà đi ra đại sảnh, khi hai người bước vào thang máy lên tầng 50 của tòa nhà này, vì đây là thang máy lồng kính, cho nên càng lên cao thì hắn có thể dễ dàng quan sát được hết thẩy quan cảnh rực rỡ muôn màu của tòa thành phố bậc nhất này, tất nhiên kính lắp đặt đều phải là kính cường lực có thể chống sức công phá của một số loại súng nhắm mạnh mẽ nhất rồi.
Sở Thiên Kỳ nhìn xuống phố thị xa hoa cùng các loại xe cộ chạy băng băng trên quốc lộ rộng lớn để lại từng luồng tia sáng kéo dài, các tòa nhà trọc trời mọc lên như nấm mà trong lòng âm thầm cảm khái không thôi, nơi này không hổ là một tòa thành phố mạnh mẽ, giàu có bậc nhất Viêm Long Đế Quốc, tên vì Nguyên Long Thành Phố, mà nghĩ cũng đúng, nếu không như thế thì Chính Phủ Thế Giới sẽ không chọn nơi này làm nơi thực hiện kế hoạch quan trọng có liên quan đến bước tiến mới của nhân loại trong tương lai như vậy được.
(Tác: ta sửa lại quốc gia của main sẽ là Viêm Long Đế Quốc, sẽ không để tên nước mình hay của trung hoa vào, vì main sau này có thể sẽ quậy banh cmn xác quốc gia, hãy suy nghĩ là tuy thế giới là song song với địa cầu, nhưng tên của các quốc gia sẽ có sự khác biệt là được. tks!!)
Vì thế giới còn rất nhiều thế lực mạnh mẽ khác cũng đang lăm le nhằm vào kế hoạch này, nhất là những thế lực hắc ám núp trong bóng tối luôn chực chờ để cướp đoạt trí năng của Ngạo Thế Võ Hiệp, để đưa người của mình vào thế giới ảo nhằm cướp đoạt các loại nghịch thiên võ công bên trong đó.
Nhìn thành phố một hồi cũng chán cho nên Sở Thiên Kỳ lại hướng về Triệu Bằng hỏi:
"Triệu Tổng, không biết ngài tìm ta có việc gì vậy?".
"Không dấu giếm gì Sở Lão Đệ, là có một vài vị bằng hữu nhờ ta mời ngươi đến để bàn bạc một vài vấn đề mà nếu ta đoán không sai thì hẳn là họ muốn giao dịch a".
"Ồ! họ muốn giao dịch thứ gì từ ta sao?".
Sở Thiên Kỳ nghe nói vậy thì hiếu kỳ hỏi, "bằng hữu" của tên này, cũng không phải loại tầm thường gì a, Sở Thiên Kỳ trước đó dù có thực lực vượt trội hơn xa phàm nhân nhiều lần, cũng đã ở thế giới ngầm lăn lộn nhiều năm, dùng tên giả đánh ra danh tiếng không nhỏ nhưng do luôn ẩn dấu diện mục, cho nên thân phận thực sự cũng không hề nổi bật gì, mà số người biết được thân phận thật của hắn chỉ đếm trên đầu ngón tay.
Vì thế khi nghe có nhân vật tầm cỡ muốn tìm hắn nói chuyện giao dịch, trong lúc nhất thời có chút tìm không ra nam bắc.
"Ha hả Sở Lão Đệ, ngươi trong trò chơi cũng đã luyện được nhiều bộ bí tịch võ công, chắc hẳn đã phát hiện những bộ võ học ấy cũng có thể đem ra hiện thực tập luyện rồi đi?".
"Bọn họ đây là muốn giao dịch võ công từ ta a!!".
Sở Thiên Kỳ nghe vậy thì liền hiểu rõ, hắn mặc dù biết thế giới thực không đơn giản như bề ngoài biểu hiện ra như vậy, nhưng hắn lại không nghĩ đến thực sự có võ giả chân thực tồn tại, hiện tại còn đến tìm hắn rồi.
Sau đó lại nhanh chóng hỏi tiếp: "Lấy cái gì để giao dịch đây? chẳng lẽ là lấy võ công ra trao đổi sao?".
"Bọn họ muốn giao dịch võ công từ ngươi là thật, nhất là bộ Hàng Long Thập Bát Chưởng kia, uy mãnh cường thế vô song, còn về việc họ lấy gì để giao dịch thì ta cũng không rõ!".
Triệu Bằng vừa nói, trong mắt lại toát ra từng tia hâm mộ, đây chính là đối với võ học hướng tới mà hâm mộ.
Hai người lại đi hết một dãy hàng lang, đến phòng cuối cùng, bên ngoài đứng đấy 2 người vệ sĩ, thân hình cao 1m9 to lớn vạm vỡ, đầu trọc, mặc vest đen, đeo kính đen.
2 tên vệ sĩ này thấy Triệu Bằng cùng Sở Thiên Kỳ đi đến thì cung kính cúi chào một cái, sau đó lại trở lại trạng thái nghiêm nghị như trước, phảng phất như 2 pho tượng vậy.
Rất rõ ràng đây là vệ sĩ của Triệu Bằng, Sở Thiên Kỳ tuy không cảm ứng được khí cảm trong người của bọn họ nghĩa là họ cũng không phải võ giả gì.
Nhưng hắn có thể cảm nhận được khí thế cường đại phát ra từ cả hai, còn có một luồng khí tức lạnh lẽo âm lãnh bức người, đó là sát khí, chỉ có những kẻ đã giết người, mới sở hữu được loại khí tức đặc biệt này.
Không những thế, hắn còn quan sát được hai người này đều là những vệ sĩ đã được đào tạo huấn luyện đặc biệt nhất, một dạng tráng hán bình thường, dù là mười người hay mấy chục người cùng lên vây công cũng không đủ cho họ đánh nữa là.