Sở Thiên Kỳ nhìn thấy Hồng Bào Mỹ Phụ, một thân tà khí câu nhân, dung mạo kiều diễm vô song, thân hình lồi lõm đầy đặn, phong vận thành thục, thì trong mắt lóe lên một tia chiếm hữu, lúc trước ở thế giới thực, thân là một người sống ở xã hội hiện đại, có pháp luật ước chế, dù hắn có bàn tay vàng nhưng chỉ trở nên đặc biệt hơn người một chút mà thôi, dù sao chỉ là một thân người cô độc, không có bối cảnh to lớn, không có danh vọng, lại mạnh hơn nữa, cũng chỉ là phàm thai, lật không nổi một tia sóng gió gì cả.
Cho nên tiền kiếp tầm thường, chuyển sinh một thế này hắn có thực lực nắm giữ vận mệnh trong tay mình, khiến cho tham vọng vẫn luôn giấu trong lòng bộc phát, đó là tham vọng chiếm hữu tất cả những mỹ nhân bại hoại mà hắn yêu thích trên thế giới này.
Trước đây, từ đời sống học đường, hay ra đời xong pha xã hội, hắn gặp qua rất nhiều nữ tử với nhiều loại vẻ đẹp khác nhau, có Băng Sơn Mỹ Nhân, Lãnh Diễm, Nóng Bỏng..v.v.... nói chung tất cả đều là Cực Phẩm Vưu Vật ở xã hội hiện đại, và đều làm hắn động tâm và hiển nhiên hắn cũng có và cái "Hồng Nhan Tri Kỉ", tất cả các nàng đều yêu hắn, nhưng còn hắn yêu lại là vẻ đẹp Khuynh Quốc Khuynh Thành của tất cả các nàng, hắn muốn có được tất cả, nhưng rồi lại mất tất cả, bởi vì quốc gia pháp luật ước chế, bởi vì hắn vẫn còn chưa đủ cường đại, cường đại đến nổi, vì ý muốn của mình mà không để bất kể thứ gì vào mắt cả.
Bây giờ, Ngạo Thế Võ Hiệp xuất hiện, học được võ công trở thành chân chính võ giả, tiếu ngạo giang hồ, Hệ Thống thức tỉnh hoàn tất, làm cho hắn thấy được, ngày mình ngạo nghễ đứng trên đỉnh phong của thế giới sẽ không xa, đến lúc đó pháp luật của một quốc gia phàm tục há có thể nào quản trên đầu hắn được?
Vì vậy kể từ bây giờ, chỉ cần là mỹ nữ hắn yêu thích, thì cứ việc chiếm lấy các nàng về cho mình mà thôi.
'Đây có lẽ là một loại tâm cảnh đi haha' Sở Thiên Kỳ trong đầu suy nghĩ xẹt qua như điện, bật cười thầm nghĩ
Lúc này nếu có Tông Sư Cao Thủ trở lên ở đây sẽ quan sát được một tia biến hóa trong mắt của hắn, cùng khí thế cả người của Sở Thiên Kỳ như thủy triều không ngừng kéo lên, hắn lúc này khí thế bá đạo hơn bao giờ hết, ngạo nghễ hiên ngang, tiêu dao khoái hạt, bởi vì hắn đã chính thức cởi bỏ những trói buộc phàm tục, một con Chân Long khi phá bỏ gông cùm xiềng xích há có thể tầm thường?
Kể từ bây giờ Sở Thiên Kỳ coi như đã chân chính bước chân vào Tu Luyện Chi Lộ, con đường này vốn không có lối về, nếu không đến đỉnh phong tuyệt không quay đầu.
Trở lại với mạch truyện chính, Sở Thiên Kỳ quay đầu hướng về phía bách tính bình tĩnh nói: "Tất cả các ngươi nếu không muốn chết thì mau chạy đi!"
Mấy cái bình thường bá tính sớm đã sợ vỡ mật chỉ là bị uy thế của Hồng Bào Mỹ Phụ dọa đến không dám động đậy, giờ được Sở Thiên Kỳ đề tỉnh thì nhanh chân chạy thục mạng.
"Mấy ngày hôm nay đã sớm nghe đồn rằng trên con đường hướng đến Tung Sơn này có một vị hòa thượng tuổi trẻ nhưng võ công cao cường, một đường trừng ác dương thiện, hôm nay gặp mặt, quả nhiên là bất phàm a"
Hồng Bào Mỹ Phụ cũng không để ý một số bách tính, mà chỉ nhìn chằm chằm Sở Thiên Kỳ, liếm đôi môi đỏ mọng quyến rũ khẽ cười Khanh khách hỏi.
Trên khuôn mặt kiều diễm vô song của nàng có một đạo trảo ấn, nhưng lại không hề làm dung mạo nàng xấu đi, mà chỉ để người ta cảm thấy nó càng làm nổi bật lên vẻ đẹp tà dị mị hoặc của nàng.
Sở Thiên Kỳ nhíu mày hỏi: "Ngươi là ai? tìm ta có việc gì sao?"
Mỹ Phụ, Hồng Bào, Tà Khí, trảo ấn?
Mặc dù nàng có khá nhiều điểm để nhận dạng, nhưng nên nhớ đây là Ngạo Thế Võ Hiệp, được dung hợp từ rất nhiều cốt truyện lại với nhau, và thậm chí còn có một vài thế lực ẩn thế không ra, mà những nhận dạng bề ngoài như vậy, trong thế giới võ hiệp có rất nhiều, cho nên trong lúc nhất thời hắn không đoán ra nàng là ai?
Hồng Bào Mỹ Phụ cười nói:" Thiếp thân tên gọi là Diệp Nhị Nương, ngươi nghe nói qua sao? còn về việc tìm ngươi nha, đương nhiên là bởi vì có người muốn mạng ngươi rồi lạc" ( thật sự ta không biết từ "Lạc" cuối câu nghĩa là gì, chỉ là đọc ctv thấy có chút ý tứ cùng khả ái nên thêm vào ^^).
Nói xong nàng tay phải vung lên, một thanh đao mỏng như cánh ve từ trong ống tay áo rơi xuống, bị nàng nắm ở tại trong tay.
Diệp Nhị Nương!!
Một trong Tứ Đại Ác Nhân, danh tiếng lẫy lừng, lấy ác làm đầu trong cốt truyện ( Thiên Long Bát Bộ ).
Nàng ưa thích nhất là trộm hài tử, chơi chán sau đó lại giết chết, vô cùng ác độc.
Diệp Nhị Nương trở nên đặc thù không phải là thân phận một trong Tứ Đại Ác Nhân, mà là với thân phận Mẫu Thân của Hư Trúc, cùng quan hệ mập mờ với Thiếu Lâm Phương Trượng Huyền Từ.
Mà Phương Trượng của Thiếu Lâm Tự ở trong thế giới Ngạo Thế Võ Hiệp mênh mông bao la này, không phải ai khác mà chính là Huyền Từ.
Tình nhân của cao tầng trong môn phái muốn giết hắn?
Sở Thiên Kỳ trong lòng tự giễu.
Cái này cũng thật không có ý tứ a.
"Ta có thể hỏi một chút, là ai muốn giết ta sao?" Sở Thiên Kỳ hỏi.
Diệp Nhị Nương cười tà nói: "Có rất nhiều người muốn giết ngươi vì dù sao thì ngươi đang là người giữ Đồ Long Đao đấy, đây chính là Võ Lâm Chí Bảo nha."
Lúc này, lại một đạo thân ảnh từ một phương hướng khác đạp thân pháp nhanh như gió phi thân tới, tốc độ của hắn ngay cả Sở Thiên Kỳ nhìn mà cũng chậc lưỡi, bởi vì nếu không có đạt được Loa Toàn Cửu Ảnh đến Hóa Cảnh thì hắn thực sự bắt tên này không có cách nào cả, Sở Thiên Kỳ tin chắc dưới cảnh giới Tiên Thiên Cao Thủ thì tốc độ của tên này có thể giết vào 5 vị trí đầu trong Ngạo Thế Võ Hiệp này rồi.
Đây là một tên trung niên nam tử, thân hình gầy ốm, khuôn mặt vàng vọt xanh xao, đây là do dục túng quá độ mà thành, chỉ nhìn vẻ bề ngoài liền nắm chắc rằng hắn không phải loại người tốt lành gì.
Sở Thiên Kỳ quan sát đặc điểm của tên này cùng thân pháp vừa nãy thì trong nháy mắt đã đoán được thân phận của hắn.
Vân Trung Hạc!
Là tên ác nhân không thể tha thứ nhất trong Tứ Đại Ác Nhân, biệt hiệu là "Cùng Hung Cực Ác", hắn là một tên quỷ háo sắc thành tính, chuyên săn bắt các cô gái trẻ đẹp, phàm là có chút mỹ mạo nữ nhân, đều bị hắn bắt về gian dâm, điều độc ác nhất là hắn lại tiền dâm hậu sát.
"Chậc chậc, Tứ Đại Ác Nhân danh tiếng truyền xa, lại điều động 2 vị tới giết ta a, cũng quá coi trọng ta đi, không biết lão đại của các ngươi, được người xưng là Ác Quán Mãn Doanh, tên què đó có ở đây không?"
Keng!
Sở Thiên Kỳ nhẹ giọng cười nói, vừa nói hắn vừa hắn đem Đồ Long Đao sau lưng lấy xuống, rút ra.
Hắn cũng không có bỏ nó vào Linh Giới, như vậy không tốt giải thích với phía Chính Phủ, vì hư không lấy đồ mang tới cảm giác khá huyền huyễn hư ảo, hiện tại vẫn không nên bộc lộ ra, mà chỉ từ Cửa Hàng Hệ Thống mua một cái Vỏ Đao có chạm khắc hình rồng vừa với Đồ Long Đao để đeo lên lưng.
Đồ Long Đao chính là thần binh lợi khí, vô cùng sắc bén, cương mãnh đến cực điểm, rất thích hợp phong cách chiến đấu của hắn, hiện tại đúng lúc lấy ra dùng máu của tên dâm tặc này để thử đao.
"Giết ngươi mà thôi, cần gì phiền đến lão đại của chúng ta ra tay" Vân Trung Hạc cười lạnh nói.
Sau đó đánh ánh mắt về phía Diệp Nhị Nương, ý tứ là cùng nhau động thủ đi, mặc dù trong mắt hắn có chứa một tia dâm dục nhưng rất nhanh bị hắn giấu đi, phảng phất kiêng kị cái gì đó vậy.
Vừa lúc hai người bộc phát khí thế muốn hướng vê phía Sở Thiên Kỳ mà đến, ánh mắt của bọn hắn từ khi Sở Thiên Kỳ rút Đồ Long Đao ra khỏi vỏ đều nhìn chằm chằm vào nó, hiển nhiên mục đích của bọn họ chính là vì Đồ Long Đao mà đến.
Đúng lúc này.
Hai tên nam tử ăn mặc bộ dạng như hiệp khách, vừa vặn đi ngang qua, vừa vặn nhìn thấy một màng này, thì một người trong đó rút kiếm quát: "Dừng tay! các người đều đáng được xem như bậc trưởng bối rồi, còn muốn khi dễ một vị tiểu bối như tiểu hoà thượng đây, có thấy mất mặt không?"
Vân Trung Hạc trừng bọn hắn một chút, thấy hai tên này vậy mà cũng là một dạng Nhị Lưu Cao Thủ giống 2 người bọn họ, nếu đánh nhau chưa biết ai thắng ai thua, dù thắng cũng không dễ chịu là bao, nên dùng thanh danh của Tứ Đại Ác Nhân ra phẫn nộ quát to: "Tứ Đại Ác Nhân đang làm việc, không muốn chết thì cút!"
Tứ Đại Ác Nhân!!!!
Hai tên hiệp khách sắc mặt đại biến, mặc dù bối cảnh thế giới hiện tại rất lớn, bên trong Tứ Đại Ác Nhân, hết 3 người chỉ là Nhị Lưu cao thủ, duy nhất có Lão Đại Ác Quán Mãn Doanh là cảnh giới Nhất Lưu cao thủ, lại kiêm tu Nhất Dương Chỉ, cùng làm nhiều việc ác, người đời phỉ nhổ, nên mới có một chút thanh danh mà thôi, đối với một chút tông môn đại phái chẳng là cái gì cả,
Nhưng để đối phó với những tên độc hành hiệp khách thực lực yếu kém như bọn họ cũng đủ rồi, hai người không nói một lời, lập tức bước nhanh mà đi, không còn dám tiếp tục can thiệp nữa.
Ở lúc mấy người đang nói chuyện thì Diệp Nhị Nương bỗng nhiên giơ lên đao thẳng hướng Sở Thiên Kỳ, vì khoảng cách của 2 người khá gần, mà Diệp Nhị Nương lại dùng thân pháp nên thoáng chốc đã đi đến trước mặt hắn.