Chương 3: Phục Ma Chưởng! Max Cấp !

Tảo Địa Côn Pháp là một loại võ học rất đơn giản, có thể xem như là cơ bản trong cơ bản của Võ Học, hoặc cũng có thể gọi là Võ Thuật, bởi vì nó cùng các môn Võ Thuật ở hiện đại không có khác biệt nào, bởi vì nó không phải là Nội Công, mà nói là Ngoại Công thì cũng không chuẩn xác lắm.

Chỉ được xem như một loại Võ Học cơ bản dùng để cường thân kiện thể, và thường thì nó được các Môn Phái Thế Gia cho đệ tử mới nhập môn luyện tập, nhằm để cơ thể chúng làm quen cũng như đánh vững căn cơ, căn cốt từ nhỏ.

....

Vì Tảo Địa Côn Pháp khá đơn giản cho nên Tĩnh Khổng Hòa Thượng rất nhanh đã diễn luyện tất cả chiêu thức của nó cho Sở Thiên Kỳ xem và làm theo động tác của y.

"Kiểm trắc đến Bất Nhập Lưu Võ Học - Tảo Địa Côn Pháp!"

"Tảo Địa Côn Pháp tự động max cấp!"

Theo sau âm thanh cơ giới là một cỗ ký ức nắm giữ tất cả tinh túy yếu lĩnh về Tảo Địa Côn Pháp bỗng nhiên xuất hiện va lạc ấn vào trong não hải của Sở Thiên Kỳ, làm cho hắn vô ý thức nhắm mắt lại, tâm thần chìm sâu vào não hải để từ từ tiếp thu và chuyển hóa cổ ký ức này thành của mình.

Trong lúc này, cơ thể phía ngoài của hắn cũng theo đó bắt đầu phối hợp luyện lên Tảo Địa Côn Pháp.

Vốn là Tĩnh Không hòa thượng còn muốn chậm rãi múa côn pháp thêm vài lần để Sở Thiên Kỳ có thể nhìn rõ hơn một chút , nhưng khi ánh mắt của hắn nhìn về phía Sở Thiên Kỳ thì kinh ngạc phát hiện ra tốc độ mà Sở Thiên Kỳ diễn luyện chiêu thức của Tảo Địa Côn Pháp còn nhanh hơn cả chính mình.

Hô hô hô

vù vù vù...

Tốc độ vung mộc côn của Sở Thiên Kỳ nhanh dần theo thời gian, đợi đến Tĩnh Khổng Hòa Thượng kịp phản ứng thì đã phát hiện bản thân không theo kịp cũng như không thể nào nhìn thấy được tốc độ ra chiêu của Sở Thiên Kỳ nữa rồi.

Có lẽ ở tại tràng lúc này cũng chỉ có vị Trung Niên Hòa Thượng kia là có đủ tư cách để nhìn được đường côn của Sở Thiên Kỳ đi?.

Vù Vù Vù.....

Mộc côn va chạm vào không khí tạo ra từng tiếng xé gió đinh tai nhức óc vang lên bên tai mỗi người, Sở Thiên Kỳ vẫn trầm tĩnh diễn luyện Tảo Địa Côn Pháp, khí chất cả người thay đổi trở nên lăng lệ hơn bao giờ hết, thoạt nhìn qua uy thế có vẻ bá khí mười phần.

Mỗi một côn vung ra phảng phất như quét mà không phải quét, tựa như đập mà không phải đập, tốc độ thay đỗi chiêu thức khiến cho địch nhân không biết chiêu nào mới là thật, chiêu nào sẽ là giả.

Trên khuôn mặt điềm tĩnh của Trung Niên Hòa Thượng cũng toát lên thần thái kinh ngạc, y sửng sốt nhìn chằm chằm vào từng chiêu từng thức côn pháp của Sở Thiên Kỳ.

Mấy cái tiểu hòa thượng đang chăm chú luyện côn cũng bị kinh động mà nhao nhao dừng lại, sau đó tụ tập lại quan sát hắn diễn luyện Côn Pháp.

Kênh Chat Trực Tiếp cũng nổ lên một làng sóng bình luận dài liên miên bất tận:

"666, GM đâu rồi? ta muốn báo cáo Sở Hòa Thượng đang dùng phần mềm thứ 3 ?".

"danh hiệu Sinh Viên Cường Đại Nhất quả thật không sai? hắn thực sự danh xứng với thực!!".

"Quái tài! kẻ không biết nhìn vào còn tưởng rằng hắn đã học môn côn pháp này từ nhỏ rồi đấy!!".

"Trước đó không phải nói tên này dựa vào quan hệ mà được chọn lựa sao?".

"Nói nhảm, nếu vậy cũng được thì tại sao ngươi không dựa vào quan hệ trở thành Player cho ta xem?".

"Đột nhiên ta cảm thấy hắn có chút đẹp trai!!".

....

Sở Thiên Kỳ không hề biết mình đã mang đến động tĩnh lớn ra sao!, bởi vì hắn đang tiến vào một loại trạng thái kỳ lạ, ở trạng thái này hắn có thể lĩnh ngộ ra chỗ tinh túy nhất của Tảo Địa Côn Pháp.

Chỉ cần xung quanh không có nguy hiểm, hắn liền sẽ không dừng lại, thẳng đến triệt để nắm giữ Tảo Địa Côn Pháp.

Thường thì loại trạng thái này gọi là Minh Ngộ.

Lúc diễn luyện chiêu thức võ học, nếu đạt đến trạng thái này thì cần thời gian lắng đọng rất lâu, nhưng vì đây chỉ là Bất Nhập Lưu Võ Học, mà Sở Thiên Kỳ lại là ngộ ra từ Ký Ức có sẵn, tất cả như in ấn vào đầu hắn vậy, cho nên cũng không có làm mất quá nhiều thời gian.

Vù vù vù!!

Ầm!

Sở Thiên Kỳ tung người nhảy lên, sau đó hai tay chụp lấy chuôi côn, khẽ vận lực đem mộc côn đập thẳng xuống mặt đất.

Khiến khu vực trước mặt lưu lại một đạo sâu dài vết nứt, sau đó hắn liền thu côn lại, thân thể đứng thẳng tắp, mở ra đôi mắt sáng ngời có thần.

Hắn đối với Tĩnh Không hòa thượng gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Trung Niên Hòa Thượng, điềm nhiên hỏi: "Tảo Địa Côn Pháp đệ tử đã hoàn toàn nắm giữ, không biết đệ tử có thể học tập võ học cao thâm hơn không?".

Trung niên hòa thượng biểu lộ cổ quái, mặc dù Tảo Địa Côn Pháp không khó, chỉ cần là người có chút tư chất học võ, nếu luyện một vài lần đều có thể nắm giữ đến mức nhập môn, nhưng nếu đem ra so sánh với biểu hiện vừa nãy của Sở Thiên Kỳ thì kém rất nhiều a!

Nên biết ngay cả hắn cũng chưa chắc luyện côn pháp này đến tầng thứ sâu như vậy đấy,

Tiểu tử này thiên phú không tồi mà!.

Có thể thu làm đồ đệ!!.

Bất quá không biết nhân phẩm cùng tính cách của hắn như thế nào.

"Như vậy đi, ta sẽ diễn luyện một lần tất cả chiêu thức của Phục Ma Chưởng cho ngươi xem, còn có các ngoại môn đệ tử, cùng tạp dịch đệ tử cũng có thể quan sát, ai có thể nhìn một lần liền học được, ta sẽ trực tiếp thu làm đồ đệ!!".

Trung Niên Hòa Thượng trầm ngâm nói, lời vừa nói ra, cái khác tiểu hòa thượng đều bắt đầu kích động.

Phục Ma Chưởng?

Sở Thiên Kỳ nheo mắt lại, võ học này không tệ đâu nha.

Trước đó là Tảo Địa Côn Pháp chỉ có thể coi là phổ thông nhất võ học, hoặc chỉ là Võ Thuật, mà võ thuật thì hắn đã học một bó lớn, tùy tiện xách ra một vài môn cũng vượt xa mặt hàng như Tảo Địa côn pháp rồi.

Dù sao một bên là Võ Thuật hiện đại, là kết tinh của rất nhiều thế hệ truyền từ đời này sang đời khác, tuy bị hạn chế ở phẩm cấp vẫn là Bất Nhập Lưu, nhưng vẫn hơn một môn Võ Học Phổ Thông do một vài vị tiền bối tùy tiện sáng tạo ra như Tảo Địa Côn Pháp.

Hiện tại Sở Thiên Kỳ là muốn xem thử một chút, những Võ Học Cổ Xưa của cái gọi là Võ Lâm Giang Hồ, hay còn gọi là Cổ Võ như này, có thể bị Kim Thủ Chỉ của hắn bao trùm hay không? nếu được vậy thì sau khi đem nó ra hiện thực thì lại như thế nào??.

Ngay tại hắn suy tư thời điểm, Trung Niên Hòa Thượng bắt đầu thi triển Phục Ma Chưởng.

Trung bình tấn làm đầu, tay phải tại phía trước, tay trái chậm rãi dời xuống phía bụng dưới.

Hít một hơi thật sâu.

Hoắc - -

Sau đó thở ra một tiếng vang dội, hắn liền bắt đầu huy động song chưởng, động tác không tính là nhanh, mỗi một chiêu đều sẽ dừng lại.

Trong lúc chiến đấu, Võ học là sẽ không có khả năng theo trình tự từ đầu đến cuối mà thi triển ra, mà là dựa theo thời cơ cũng như tình thế mà xuất chiêu, chính là kỹ tùy tâm phát, nên rất khó để có người sẽ nhớ kỹ và học lóm được.

Nhưng tại trong quá trình tu luyện hoặc truyền thụ võ học nhất định phải dựa theo trình tự từ đầu đến cuối để thi triển võ học đó, một chiêu tiếp một chiêu, đêm nội dung trong đó từng chút một dung hội quán thông

Sở Thiên Kỳ nghiêm túc quan sát, mặc dù Kim Thủ Chỉ của hắn cho hắn một loại năng lực nhìn thấy một lần liền có thể học được, sau đó phát động công năng tự động luyện Võ Học đến Max Cấp.

Nhưng hắn cũng không dám lơ là chút nào, bởi vì một khi bỏ qua một vài chi tiết nhỏ thì có thể không phát động được công năng của Kim Thủ Chỉ a!!.

Cái khác tiểu hòa thượng cũng là như thế.

Liền ngay cả Tĩnh Không hòa thượng cũng đang chăm chú học tập.

Phục Ma Chưởng hết thảy có tất cả ba mươi sáu chiêu, chưởng thế cương mãnh bá đạo, trong lúc phát động có thể sản sinh ra trận trận kình phong.

Đợi đến lúc Trung Niên Hòa Thượng thu chưởng, Sở Thiên Kỳ trong đầu vang lên thanh âm Cơ Giới quen thuộc:

"Kiểm trắc đến Nhị Lưu võ học - Phục Ma Chưởng (Ngoại)!"

"Phục Ma Chưởng (Ngoại) tự động max cấp!"

Một cỗ ký ức lĩnh ngộ Phục Ma Chưởng Pháp đến mức tận cùng, như hóa thành hồng thủy tràn vào Não Hải của Sở Thiên Kỳ, đồng thời hắn cũng cảm nhận được 2 cảnh tay của mình được cường hóa rèn luyện càng thêm cứng rắn, bền bỉ.

Nếu nói lúc ban đầu tay của hắn chỉ được xem như là một loại Sắt Thép thông thường thì bây giờ nó đã trở thành Bách Luyện Cương Thép.

Sau đó Sở Thiên Kỳ liền nhắm mắt lại, bắt đầu đứng trung bình tấn, bày ra một cái tư thế giống như đúc động tác của Trung Niên Hòa Thượng.

Thấy vậy thì trung niên hòa thượng sửng sốt.

Chẳng lẽ là...

Tiểu tử này lại nhìn một lần liền học được chiêu thức?.

Không đợi bọn hắn đoán già đoán non.

Sở Thiên Kỳ liền dựa theo cỗ ký ức trong đầu liền bắt đầu diễn luyện Phục Ma Chưởng.

Tốc độ huy chưởng càng lúc càng nhanh, khí thế không ngừng tăng cường.

Tĩnh Không hòa thượng cùng một nhóm tiểu hòa thượng đều nhìn trợn mắt hốc mồm.

Bắt chước động tác có lẽ không khó, nhưng sự liên kết trong mỗi chiêu mỗi thức cùng khí thế tỏa ra là rất khó bắt chước được.

Chợt nhìn, Sở Thiên Kỳ phảng phất đã nắm giữ hoàn toàn Phục Ma Chưởng.

Làng sóng bình luận tựa như một đợt mưa đạn lại nổ ra:

"Tốc độ học tập này cũng quá khoa trương đi!!!"

"Huynh Đệ a! ngươi đang bật hack có đúng không??"

"Đại ca!! ngài thật ngưu bức! có thể nhận ta làm tiểu đệ sao?!".

"Player khác đều dựa vào thông minh tài trí và năng lực sở trường của mình để sinh tồn và thích nghi, còn tên này chính là sống sờ sờ dựa vào Thiên Phú - Kỳ Tài Luyện Võ có một không hai a!!".

"Cường Đại Nhất Học Sinh? đúng là không nói ngoa, chân chính Danh Phù Kỳ Thực a!!".

...

Sở Thiên Kỳ thi triển Phục Ma Chưởng về sau, triệt để thay đổi hình tượng bất hảo của mình trong mắt vô số Viewer, thậm chí còn gây ra một sự ấn tượng mạnh mẽ trong lòng của họ.

Chờ Sở Thiên Kỳ từ trong nhập định mở mắt ra, trung niên hòa thượng hít sâu một hơi, nói: "Ngươi đi theo ta!".

Nói xong, hắn quay người rời đi.

Sở Thiên Kỳ lập tức đuổi theo phía sau Y

Trong lòng của hắn chờ mong.

Hắn vừa rồi học được là Phục Ma Chưởng, chỉ là ngoại công !

Vì sao là ngoại công?

Chẳng lẽ còn có nội công?

Cũng đúng, trong võ hiệp tiểu thuyết nội công mới là trọng yếu nhất.

Nội lực hùng hậu, liên miên bất tuyệt , cho dù đánh ra chiêu thức kém cỏi, cũng có thể Độc Bộ Võ Lâm, Hùng Bá Thiên Hạ.

Điển hình chính là Hư Trúc cùng Đoàn Dự đi! 2 con hàng này nhưng là Cao Thủ bật hack.

Trong nguyên tác Thiên Long Bát Bộ, Bắc Kiều Phong, có thể được tôn làm Bang Chủ một Đại Bang Phái như Cái Bang, tất nhiên thực lực phải được tất cả bang chúng công nhận, như vậy mới có thể phục chúng.

Và hắn cũng không phụ mong đợi của Cái Bang.

Sở hữu công lực thâm sâu khó lường, cùng với mấy chục năm kinh nghiệm chiến đấu Sinh Tử, thậm chí nếu nói về thiên phú luyện võ của y càng là Kỳ Tài Ngút Trời, luyện được một thân Hàng Long Thập Bát Chưởng đến trình độ Đăng Phong Tao Cực.

Vậy mà 2 tên mao đầu tiểu tử ra giang hồ không lâu, mà chỉ dựa vào một thân nội lực lại có thể xếp ngang hàng với hắn rồi?.

Sở Thiên Kỳ dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết được tầm quan trọng của Nội Lực hùng hậu là như thế nào!!.

...

Một đường đi mãi suy nghĩ miên man, Sở Thiên Kỳ rốt cục theo trung niên hòa thượng đi vào trong miếu thờ.

"Đóng cửa lại!".

Trung niên hòa thượng quay đầu nói ra, Sở Thiên Kỳ lập tức làm theo.

Theo cửa lớn vừa đóng lại, màn ảnh trực tiếp cũng trở nên đen thui.

Một hàng chữ xuất hiện tại trong màn hình:

Cơ duyên không thể truyền bá.

...

Mưa đạn lập tức nổ!

...

Trong miếu.

Trung niên hòa thượng nhìn về phía Sở Thiên Kỳ, mở miệng nói: "Ta pháp danh là Không Tuyền, may mắn được sư phụ thu nhận, nên hiện tại miễn cưỡng được xếp vào hàng ngũ thế hệ thứ năm của Thiếu Lâm Tự".

"Các thế hệ được xếp theo thứ tự từ trên xuống dưới lần lượt là Linh, Ngộ, Độ, Huyền, Không, Phương, ở đời chữ Không ngoại trừ ta ra thì các vị sư huynh đều đạt đến cấp độ Thần Tăng".

"Ngươi nguyện ý bái ta làm thầy sao?"

Sở Thiên Kỳ nghe được hiếu kỳ.

Không phải mấy cái cao tăng đều thích tự xưng bản thân là lão nạp , bần tăng sao?

Trước mặt Không Tuyền hòa thượng tuy vai vế không đến nổi nào nhưng tuổi cũng không nhỏ, làm sao lại tự xưng ta rồi?

Sở Thiên Kỳ hỏi: " Nếu đệ tử bái ngài làm thầy thì có hi vọng học tập Thiếu Lâm thượng thừa nhất võ học sao?".

Không Tuyền Hòa Thượng ý vị thâm trường nói: "Phàm là đệ tử Thiếu lâm ta, chỉ cần có đủ thiện công, đều có thể luyện tập được thượng thừa võ học, học tập võ học cùng bối phận không có quá nhiều liên quan."