Chương 26: Hoàng Dung Phương Tâm

"Ta Là đệ tử Thiếu Lâm a, ta mới gia nhập Thiếu Lâm không đến hai tháng mà thôi cho nên không thể rời đi sơn môn quá lâu"

Sở Thiên Kỳ nhún vai hồi đáp, mặc dù nói là vậy nhưng sự thật là hắn cấp thiết muốn học được Cửu Dương Thần Công, bởi vì cái võ lâm giang hồ ở thế giới này quá mẹ nó nguy hiểm a, hắn chỉ đi một vòng từ Thiếu Lâm đến Gia Hưng mà thôi, cũng vô tình gặp được cái gì Kiếm Thánh, Kiếm Thần rồi.

Mấy cái gia hỏa này mặc dù lấy thực lực hiện tại của hắn vẫn có thể giết đối phương, nhưng đại giới có thể là nửa cái mạng a, thậm chí là đồng quy vu tận, không có cách nào vì át chủ bài của hắn bây giờ là Hàng Long Thập Bát Chưởng cảnh giới Áo Nghĩa, siêu việt cái gọi là cực hạn võ học của Võ Lâm, uy lực cường đại vô song nhưng khi sử dụng cần lượng nội lực để duy trì quá lớn

Lấy nội lực của hắn bây giờ khi dùng cảnh giới này đánh ra chưởng pháp thì không thể duy trì quá lâu, cùng lắm chỉ đánh ra 2 3 lần thì sẽ trở thành cá nằm trên thớt mà thôi, còn nếu dùng cảnh giới thấp thì uy lực chỉ đủ trọng thương đối phương, trong khi đối phương có khả năng áp sát để lấy mạng hắn trong thoáng chốc.

Mặc dù khả năng cao Cửu Dương Thần Công ở Lăng Già Kinh của Tàng Kinh Các Thiếu Lâm Tự sẽ là bản Tàn Thiên, nhưng đối với hắn như vậy là đủ rồi, vì không hoàn chĩnh võ học đạt đến max cấp cũng là cảnh giới Hóa Cảnh, vẫn vượt qua Trương Vô Kỵ luyện Hoàn Chỉnh Cửu Dương Thần Công đến Viên Mãn quá nhiều.

Còn thực sự không có điểm thiện công để vào Tàng Kinh Các hoặc Cửu Dương Thần Công trong Lăng Già Kinh không còn, thì hắn liền đi tìm Trương Vô Kỵ để sáo lộ y, lừa gạt Thần Công tới tay, vì nếu theo nội dung cốt truyện của Ỷ Thiên mà so sánh thì Tạ Tốn đã mù và còn về lại Trung Nguyên vậy nghĩa là Trương Vô Kỵ đã lớn và thậm chí hắn đã đem Cửu Dương Thần Công luyện không sai biệt lắm rồi.

Và cách cuối cùng đó chính là tìm kiếm sơn cốc mà Trương Vô Kỵ đã học được Cửu Dương Thần Công, vì khi hắn luyện thành đã chôn lại bộ công pháp này lại trong sơn cốc, nhưng như vậy thì độ khó quá lớn, vì ngoài việc đến đó tốn khá nhiều thời gian ra, hắn còn phải tìm được vách đá có cửa hang sơn cốc ấy nữa.

Mà Côn Luân Sơn thì to lớn vô bề, vách núi nhiều vô số kể, dù hắn biết được địa điểm cụ thể là kề sát Chu Võ Liên Hoàn Trang nhưng không có 1 2 tháng thời gian đừng mong tìm được.

"Không đến hai tháng?" Hoàng Dung tấm tắc lấy làm kỳ lạ dò xét Sở Thiên Kỳ.

Trách không được gia hỏa này như thế nhảy thoát, cùng bình thường hòa thượng không hề giống nhau, ăn thịt uống rượu, lại gần nữ sắc, hừ! nguyên lai là nửa cái tiểu hòa thượng.

Hồng Thất Công sờ lấy râu ria cười nói: "Ta nhìn ngươi là muốn học Thiếu Lâm cái thế thần công a."

Hắn hiện tại rất xem trọng Sở Thiên Kỳ, Sở Thiên Kỳ tâm tình chính khí, dám phản kháng tà đạo, kẻ này sau đó nhất định có thể thành cái thế đại hiệp!

không những về tính cách, nhân phẩm, cùng dũng khí đối đầu với cường địch, lại ghét ác dương thiện, chỉ những điểm này cũng đủ để nói rõ người này tương lai nhất định sẽ trở thành một cái Đại Hiệp! Hiệp chi Đại Nghĩa.

Cuối cùng là về tư chất luyện võ, có thể nói là tuyệt thế kỳ tài, là người có thiên phú võ học xuất chúng nhất mà hắn từng gặp được, tất cả mọi mặt đều rất hoàn hảo, không thể chê vào đâu được.

"Vẫn là Thất Công là mắt sáng như đuốc, so với ngài thì cái tiểu nha đầu Hoàng Dung này lộ ra ngốc nghếch không tả nổi a!" Sở Thiên Kỳ cười nói, không quên châm chọc một chút tiểu ma nữ này.

Hoàng Dung nghe thấy hắn gọi mình tiểu nha đầu, ý tứ lại là chửi nàng ngu ngốc thì tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt phượng hung hăng trừng trừng nhìn hắn, thấy bộ dạng tên này thật muốn ăn đòn, nếu được nàng muốn nhào đến đấm vào cái mặt khó ưa của hắn nha, nhưng trách ai được thực lực của nàng cùng hắn chênh lệch quá lớn, nhào lên chỉ sợ bị hắn chiếm tiện nghi của bản thân đi!

Quách Tĩnh hiếu kỳ hỏi: "Vậy nếu như Minh Giáo rút khỏi Gia Hưng, ta có thể trờ về phó ước cùng các vị sư phụ hay không?"

"Chờ một thời gian đi, tiểu tử ngốc, một trận chiến này đi qua, Đại Kim khẳng định sẽ phái quân trọng điểm trấn giữ, võ lâm nhân sĩ muốn ra vào Gia Hưng sẽ rất khó khăn, chớ có tự tìm phiền toái." Hồng Thất Công lắc đầu nói.

Hắn đối với Quách Tĩnh ấn tượng cũng không tệ lắm.

Nhưng khoảng cách mến tài để thu làm đệ tử còn kém xa lắm.

Tiểu tử này thật sự là chất phác khờ khạo, nói khó nghe điểm là ngu đần, hơn nữa có Sở Thiên Kỳ ở bên cạnh làm cái so sánh, hắn càng chướng mắt Quách Tĩnh.

Một đoàn người tiếp tục đi đường.

Bốn ngày phía sau.

Bọn hắn đi vào một tòa thành trì, nơi này tụ tập lượng lớn đệ tử Cái Bang, đến nơi đây, xem như triệt để an toàn.

Sở Thiên Kỳ cũng cùng bọn họ cáo từ, chuẩn bị trở về Thiếu Lâm.

Quách Tĩnh lưu luyến không rời.

Hoàng Dung bĩu môi, hỏi: "Xú hòa thượng, ngươi khi nào sẽ lại xuống núi nha? cũng đừng giống như mấy cái Lão hòa thượng, trốn trên núi tu luyện 1 lần là mấy chục năm như vậy, nếu không có ngươi, ta thấy rất nhàm chán."

Sở Thiên Kỳ cười nói: "Yên tâm đi, ta sẽ không ở trên núi quá lâu, mà ta cũng không có ý định làm hòa thượng mãi như vậy đâu, sau khi xuống núi ta sẽ đi tìm các ngươi"

Ở chung lâu như vậy, vì là con người mà, đâu phải như nhành cây cọng cỏ đâu, nên hắn đối với nhóm người vẫn là có chút tình cảm, tại trong hiện thực, rất khó để trải nghiệm được tình cảnh cùng chung hoạn nạn, lưu lạc thiên nhai hải giác như này.

Tất nhiên là ngoại trừ Tống Tiểu Ngọc cùng Mai Nhược Hoa ra rồi, một cái mang tư tưởng ở xã hội hiện đại, rất khó để nàng rung động, một cái là Mỹ Phụ thành thục cũng sẽ không dễ động tình như tiểu cô nương, dù cả 2 đều bị hắn chinh phục dưới thân khi ở trên giường, nhưng hắn biết, các nàng đối với mình vẫn chưa có tình cảm gì đáng nói, nhưng như vậy thì đã sao, như trước đó đã nói là con người cũng sẽ có tình cảm, chỉ cần phó thân cho hắn thì tâm như sắt đá hắn cũng có thể mài ra tình cảm được.

"một lời đã định! không cho phép thất ước" Hoàng Dung cười đùa nói.

Hồng Thất Công Trêu chọc nói: "Dung nhi, ngươi có phải hay không muốn theo cái này tiểu hòa thượng đi a? "

Hoàng Dung sắc mặt đỏ lên, quay đầu sang chỗ khác.

"Bằng không, ngươi cùng hắn đi thôi." Hồng Thất Công cười nói.

Quách Tĩnh đi theo trêu ghẹo nói: "Liền là liền là."

Hiện tại Quách Tĩnh hay là du mộc đầu, đối với tình cảm, không nghĩ quá nhiều, dù sao hắn tại đại mạc còn có một cọc hôn ước đây, mà trong nguyên tác có tình cảm với Hoàng Dung là do trải qua rất nhiều lần gặp phải trắc trở sau đó mới sản sinh ra, trước mắt hắn chỉ là đem Hoàng Dung xem như muội muội của mình mà thôi.

Quần chúng xem trực tiếp liền thật sự không bình tĩnh được nữa rồi:

"Ta sát! Sở Thiên Kỳ đây là cầm xuống phương tâm của Hoàng Dung rồi?"

"Không khoa học, hắn bình thường không hề cố gắng đi vẩy Hoàng Dung a! "

"Nói nhảm, người ta dáng dấp đẹp trai!"

"( Ngạo Thế Võ Hiệp ) hết thảy đều có khả năng, nhớ kỹ chính phủ lời nói sao? "

"Không được, các huynh đệ, sau khi Open Beta hoàn tất, chúng ta lập hội chơi chết Sở Thiên Kỳ a!"

....

Sở Thiên Kỳ cũng ý thức được điểm này, hắn thoải mái cười nói: "đi theo Thất Công học tập võ công cho tốt đi, ta sau đó sẽ tìm đến ngươi, hi vọng đến lúc đó ngươi còn đang mong đợi gặp ta."

Hắn cho Tống Tiểu Ngọc một cái ánh mắt, vỗ vỗ vai Quách Tĩnh và hướng về Hồng Thất Công nói:" Thất Công ân truyền thụ võ học, ta luôn khắc ghi trong lòng, Quách Huynh Đệ, cố gắng tập luyện võ công, tiểu nha đầu ngày sau ta hoàn tục hi vọng ngươi vẫn chờ đợi ta, các vị hôm nay bái biệt, hẹn ngày tái ngộ a!"

Nói xong hắn dứt khoát quay người rời đi, chỉ để lại bóng lưng cô tịch như vậy, Mai Nhược Hoa thân mặc Hắc Bào, đầu đội đấu bồng vẫn luôn im lặng theo phía sau hắn, nàng từ lúc nhập bọn cho tới bây giờ cũng không có nói chuyện với người nào, nhóm người thấy nàng có quan hệ không cạn với Sở Thiên Kỳ nên chỉ hơi thấy kỳ lạ nhưng cũng không quan tâm nhiều.

Hoàng Dung sắc mặt càng đỏ, khẽ gắt một ngụm nói : "Không biết xấu hổ hòa thượng, ai nói sẽ chờ ngươi! "

Nàng chẳng qua là cảm thấy Sở Thiên Kỳ chơi vui mà thôi.

Nào có cái gì tình cảm!

Ân!

Liền là dạng này!

Hồng Thất Công ý vị thâm trường nói ra: "Nếu như là hắn, cửa ai của cha ngươi liền sẽ dễ dàng qua rồi. "

Hắn quay đầu nhìn về phía Quách Tĩnh, lại lắc đầu.

Nếu như là tiểu tử này.

Cái kia Hoàng Lão Tà khẳng định tức chết a.

"Nếu như ta không chọn theo Sở Thiên Kỳ thì có lẽ khi hắn trộm đi phương tâm của Hoàng Dung, thì ta có thể sẽ nghĩ cách đến cùng với Quách Tĩnh..." Tống Tiểu Ngọc trong đầu âm thầm nghĩ đến.

Với tính cách của nàng rất có thể khi biết trái tim của Hoàng Dung đã treo trên người Sở Thiên Kỳ thì sẽ tìm cách bám lấy Quách Tĩnh, vì hắn cũng là một nhân vật chính, mà con đường quật khởi của hắn luôn gắn liền với Hoàng Dung, dù ở thế giới này hai người không thể thành đôi thì tình nghĩa huynh muội vẫn còn đó, lấy nhiêu đó quan hệ cùng bánh xe vận mệnh thì Hoàng Dung cuối cùng cũng sẽ cầu Hồng Thất Công dạy võ cho Quách Tĩnh từ đó mà bước lên con đường trở thành Quách Đại Hiệp thành Tương Dương.

Nhưng hiện tại Sở Thiên Kỳ có thể cho nàng được nhiều hơn, không chỉ võ về phương diện võ học để nàng trở nên mạnh mẽ, mà còn về phương diện tình dục, mỗi lần quan hệ, hắn đều có thể để cho nàng dục tiên dục tử, sướng khoái đến cực điểm, để nàng thật sự mê luyến cảm giác đó....