Chương 24: Hoàn Chỉnh Hàng Long Thập Bát Chưởng! Max Cấp !

Sở Thiên Kỳ lấy Nhị Lưu thực lực, lại mới vào Ngạo Thế Võ Hiệp chỉ hơn 1 tháng, sử xuất vừa học được Hàng Long Thập Bát Chưởng, bên trong 3 chưởng, còn có Thân pháp mạnh mẽ lại quỷ dị như ảnh tùy hình kia, không những chấn kinh Hồng Thất Công nhóm người, còn tạo nên ấn tượng sâu sắc cho vố số người xem trực tiếp,

Tin tức hắn học được Hàng Long Thập Bát Chưởng tại trên mạng internet cấp tốc truyền ra ngoài, điên cuồng hấp dẫn số lượng người xem ngày càng nhiều, từ đó số lượng lượt xem của hắn cũng bão tố tăng lên!

"Ta tới chậm rồi sao? "

"Tình huống thế nào! ta muốn nhìn Hàng Long Thập Bát Chưởng a! "

"Kim Hoa bà bà lại đi ra hại người?"

"Cái kia Lão khất cái liền là Hồng Thất Công sao?"

"oa!! Hoàng Dung thật xinh đẹp a!"

"Hít...!! Sở Thiên Kỳ cái hình tượng này... thật là khí phách a!"

. ..

Trực tiếp màn ảnh như là cái fly cam tàng hình, tại vị trí đỉnh đầu của hắn quay xuống, vừa vặn đem hình bóng của hắn cùng chân núi Kim Hoa bà bà cùng nhau bắt được vào trong hình... ( con tác câu chương quá, dịch đoạn này khó chịu vc, ta phải kím cơ hội bỏ mẹ cái vụ trực tiếp này đi nha!!)

Kim Hoa bà bà ổn định thân hình, mặt lộ vẻ sợ hãi thần sắc, hơi vận công đè ép khí huyết đang sôi sục trực trào ra cổ họng xuống, đây là do nàng rơi rớt xuống vách núi tạo thành thương tổn, còn Sở Thiên Kỳ chưởng lực cũng không có gây bao nhiêu tổn thương cho nàng

Đây là hắn sợ đánh nàng trọng thương gần chết, lại tiện nghi cho tên chó chết nào vô tình nhặt được, không có cách nào bởi vì có rất nhiều thế giới dung hợp vào, hiện tại Ngạo Thế Võ Hiệp, có vố số hiệu ứng hồ điệp xuất hiện, ai biết ở đâu lòi ra tên nhóc ác nào vớt đi cái Tuyệt Sắc Mỹ Phụ Nhân này rồi sao, tới đó hắn tìm ai khóc!!

Nàng ngẩng đầu nhìn về phía Sở Thiên Kỳ, ánh mắt tràn ngập không thể tưởng tượng nổi.

làm sao có thể!

Tiểu tử này thật học được Hàng Long Thập Bát Chưởng!

Bực này uy lực, hoàn toàn không giống như là người mới học thi triển ra đi

Sở Thiên Kỳ nhìn xuống nàng, mở miệng nói: "Tiền bối, xin cho một con đường sống".

Đây chính là max cấp Hàng Long Thập Bát Chưởng uy lực nha? chỉ dùng 3 thành mà thôi, lại có thể dễ dàng bức lui Nhất lưu cao thủ rồi, nếu dùng toàn lực chẳng phải có thể chiến Siêu Nhất Lưu sao? phải biết Hàng Long chưởng là chưởng pháp phụ thuộc vào nội lực, mà hắn nội lực dù tinh thuần có thể so với Nhất Lưu, nhưng công pháp dù sao chỉ là Nhị Lưu, nên nếu hắn được được công pháp mạnh mẽ hơn chẳng hạn như Cửu Dương Thần Công khi ấy, chẳng phải có thể miểu sát Siêu Nhất Lưu như giết gà chó sao?.

Kim Hoa bà bà nghe được hắn lời nói liền giận dữ không thôi, hành tẩu giang hồ nhiều năm, ngoài lần bị bại trận dưới tay Duyệt Tuyệt Sư thái vì Ỷ Thiên Kiếm, chưa bao giờ nàng cảm thấy bị nhục nhã khi bại dưới tay một tiểu tử trẻ tuổi như thế này cả!

Để cho ta mất mặt, còn muốn cho ngươi sinh lộ?

"nếu như Lão thân ta không cho đâu?" nàng lạnh giọng hỏi,

Sở Thiên Kỳ mặt không đổi sắc, nói: "Vậy vãn bối chỉ có thể tử chiến đến cùng."

Nói xong, hắn đem phía sau Đồ Long đao gỡ xuống, đây cũng là bất đắc dĩ dù sao nếu bây giờ hắn biểu hiện thực lực quá mạnh sẽ khiến Minh Giáo toàn lực nhắm vào vì sợ tương lai hắn vô hạn trả thù, nhưng nếu xách Đồ Long Đao ra có thể hù dọa nàng đi, hắn chỉ gặp được Tạ Tốn, cùng một vài tên chuột nhắt giấu đầu lồi đuôi đuổi giết mà thôi, nhưng với thực lực hiện tại hắn cũng không sợ.

Vải bố được kéo xuống, Đồ Long Đao một lần nữa hiện thế! ánh mặt trời chiếu rọi trên lưỡi đao, quang mang sáng rực bắn ra tứ phía, chấn nhiếp nhân tâm.

ứng với câu nói vẫn hay lưu truyền

Võ Lâm Chí Tôn , Bảo Đao Đồ Long!

Hiệu Lệnh Thiên Hạ , Ai Dám Không Theo

...

"Đồ Long Đao!!!"

Kim Hoa bà bà hoảng sợ nói: "Hảo tiểu tử! nguyên lai là ngươi đoạt Đồ Long Đao của Tạ Tam Ca! "

Hồng Thất Công, Quách Tĩnh, Hoàng Dung Lần nữa trừng to mắt.

Kim Mao Sư Vương Đồ Long đao!

Tống Tiểu Ngọc thì không kinh ngạc, nàng trước đó lên mạng điều tra qua Sở Thiên Kỳ trực tiếp ghi chép, biết được Đồ Long đao đã rơi vào trong tay hắn, mà trong mười ngày cùng hắn cá nước thân mật lúc rãnh rỗi cũng có sờ thử qua, rất nặng mà sắc bén nha!!

"tay trái Đồ Long, tay phải Hàng Long, không biết có thể cùng tiền bối một trận chiến?"

Sở Thiên Kỳ hỏi lần nữa, âm thanh vang dội khắp núi, tràn ngập tự tin, mong muốn cái bà nương này mau chóng rời đi!!

Nhưng hắn trong lòng hắn lại rất lo lắng, Kim Hoa bà bà thế nhưng là Tử Sam Long Vương, Minh Giáo tứ đại Thích Ca Mâu Ni! nếu buông tay đánh một trận thì thực lực vẫn là rất mạnh, hắn lại không thể hạ sát thủ cũng như không muốn hiển lộ thực lực quá nhiều, nếu chiến đấu kéo dài, khả năng Mình Giáo cao thủ sẽ đuổi tới, lúc đó, hắn thì không sao nhưng không thể bảo vệ hết một nhóm người rồi a!!

Hồng Thất Công bỗng nhiên đi đến Sở Thiên Kỳ bên cạnh, cười nói: "lão khiếu hóa tử Hàng Long Thập Bát Chưởng cũng còn có thể sử dụng ra, một già một trẻ, hai bộ Hàng Long, thối lão thái bà, ngươi muốn thử một chút sao? "

Hai người sóng vai đứng ở bên vách núi bên trên, hình tượng dừng lại, cuồng phong thổi qua, y bào bay lất phất, hình ảnh dường như chỉ có trong tranh vẻ lại hiện ra.

Giờ khắc này Sở Thiên Kỳ tại người xem trong mắt đã không đơn giản chỉ là player, mà hắn liền là một tên sống sờ sờ Hiệp Tăng trong thế giới ( Ngạo Thế Võ Hiệp)

Kim Hoa bà bà sắc mặt khó coi, lấy thực lực của nàng cũng không phải Hồng Thất Công đối thủ, cho dù lão già này bản thân bị trọng thương, lại thêm Sở Thiên Kỳ, chỉ sợ nàng cũng rất khó cầm xuống cả hai, thậm chí còn phải nuốt hận tại đây.

Nghĩ đến đây! Kim Hoa bà bà đã có thoái ý, phất tay áo hừ lạnh nói: " vậy lão thân ta liền bỏ qua các ngươi, bất quá Tạ Tam Ca của ta nếu là biết Đồ Long đao tại trong tay các ngươi, các ngươi chết chắc!"

Nói xong, nàng liền quay người rời đi.

Sở Thiên Kỳ cùng Hồng Thất Công thở dài ra một hơi.

"Mau chóng rời đi!"

Hồng Thất Công sắc mặt khó coi nói ra, Kim Hoa bà bà thế nhưng là cao thủ, rất nhanh liền có thể tìm tới các vị cao thủ còn lại, đến lúc ấy nếu bị vây công, chắc chắn phải chết.

Một đoàn người lập tức rời đi.

....

màn đêm buông xuống, ánh trăng lên cao, soi rọi sáng khắp một vùng núi rừng rộng lớn.

Trong một cái sơn động, Sở Thiên Kỳ, Hồng Thất Công, Hoàng Dung, Quách Tĩnh, Tống Tiểu Ngọc đang vây quanh trước đống lửa.

Còn có Mai Nhược Hoa thân mặc Hắc Bào, đầu đội đấu bồng vẫn lạnh lùng, không thích cùng người giao tiếp ngồi vận công trong một góc.

Bọn hắn chạy trốn, bôn ba ròng rã một ngày trời, hiện tại cũng rất mệt mỏi.

Hồng Thất Công lại thân mang trọng thương, cần phải nghỉ ngơi.

Tình thế đối bọn hắn rất bất lợi.

Sở Thiên Kỳ vốn định hướng Hồng Thất Công học tập cuối cùng ba chưởng, nhưng nhìn hắn thương thế nghiêm trọng, cũng không tiện mở miệng.

Bầu không khí trầm thấp, không có người nói chuyện.

Đúng lúc này!.

Hồng Thất Công đứng dậy, châm rãi nói: "Tiểu hòa thượng, ta đem ba chưởng cuối cùng truyền thụ cho ngươi, đợi lát nữa liền đem lửa tắt đi, Minh Giáo người đông thế mạnh, sau đó sẽ không ngừng truy sát chúng ta, muốn trở lại địa bàn của Cái Bang chúng ta, cần rất nhiều thời gian, đằng sau phải dựa vào ngươi đến bảo hộ chúng ta a."

Sở Thiên Kỳ sửng sốt, vừa muốn mở miệng khuyên hắn cẩn thận thương thế, nhưng khi nhìn thấy hắn bắt đầu diễn luyện chiêu thức cũng không tiện cắt ngang mà nghiêm túc quan sát lên!

"Thứ mười sáu thức! Phúc Sương Băng Chí!"

"Thức thứ mười bảy! Đê Dương Xúc Phiền! "

"Thức thứ mười tám! Thần Long Bãi Vĩ!"

....

Lúc Sở Thiên Kỳ nhìn xem, những người khác cũng là như thế, đáng tiếc, những người khác ngay cả mười lắm chưởng đầu tiên đều không có học được, cuối cùng ba chưởng càng không khả năng thấu hiểu được rồi.

vù vù vù

Chưởng xuất sinh phong, dù không dùng nội lực thôi thúc những vẫn phát ra những tiếng xé gió ù ù!!

"Ha!!! Tiểu tử Hàng Long Thập Bát Chưởng, chiêu thức nối liền, khi sử dụng liên miên không dứt, hiện tại nếu học đủ 18 chưởng mới có thể xem như là chân chính Hàng Long Thập Bát Chưởng, còn không thì dù luyện được cũng không thể phát huy hết tất cả uy lực vốn có của nó được...."

Hồng Thất Công vừa thi triển hết chiêu thức, cùng giản giải tinh túy trong đó, khi hắn vừa kết thúc thì Sở Thiên Kỳ lại nhắm mắt lại

"Keng! kểm trắc đến Tuyệt Thế Võ Học - Hàng Long Thập Bát Chưởng ( 3 chưởng)! "

"Keng! Hàng Long Thập Bát Chưởng(3 chưởng) Tự động max cấp! Ký chủ phải chẳng tiếp thu?"

Trong đầu hắn vẫn là đạo hắc ảnh quen thuộc, từ từ luyện tập Hàng Long Thập Bát Chưởng từ chưởng thứ nhất đến chưởng thứ 18,

"Ngang!!!"

Khi Hắc Ảnh luyện hết một lần thì đột nhiên, từng đạo long hình kình khí dung hợp lại với nhau hình thành một con Ngũ trảo Chân Long, tuy màu sắc vẫn là Bạch Sắc nhưng lại ngưng thực hơn bao giờ hết, Long Lân rắn chắc chen chúc trên Long Thân, sinh động như thật, Long Đầu uy nghiêm tỏa ra Long Uy, uy áp thiên địa, đang không ngừng gầm thét như muốn hướng về phía thiên địa chứng minh sự ra đời của mình.

Đây chính là Võ Học Áo Nghĩa, ngưng tụ chiêu thức đến cực hạn, nếu võ học cao cấp hơn có thể ngưng tụ cả thực thể sống, có linh trí của riêng mình.

Và tất nhiên là dị tượng như vậy chỉ diễn ra trong đầu của hắn, nếu không tiếng long ngâm mang theo uy áp của Long uy vừa rồi thật sự có thể chấn ngất mấy người bọn hắn đấy!.

Nhìn thấy Sở Thiên Kỳ tiến vào trạng thái lĩnh ngộ, Hồng Thất Công hài lòng gật đầu.

hắn ngồi xuống, cảm khái nói: "Cái này tiểu hòa thượng thiên tư là thật lợi hại, lão khiếu hóa tử ta chưa bao giờ thấy qua thiên tài như thế, Thiếu Lâm xem như nhặt được bảo."

Quách Tĩnh gật đầu.

Hoàng Dung ánh mắt phức tạp, nhưng lấy sự thông minh cơ trí của nàng, cùng biểu hiện từ trước tới giờ của Sở Thiên Kỳ, thật sự không tìm được lời gì để phản bác lời nói của Hồng Thất Công được.

Tống Tiểu Ngọc thì so với nàng dễ chịu hơn nhiều, dù sao nàng cũng chấp nhận làm nữ nhân của hắn, sau đó chỉ cần nàng không gây ra việc gì bất lợi cho hắn thì sẽ nhận được lợi ích vô tận a.

Chờ một lúc.

Sở Thiên Kỳ mở mắt, thở ra một ngụm trọc khí, trong ánh mắt hắn có hư ảnh của một con Ngũ Trảo chân long, như ẩn như hiện, đang uống lượng không ngừng

Đến tận đây, hắn cuối cùng cũng xem như triệt để nắm giữ Hàng Long Thập Bát Chưởng!

Chỉ là không biết Hồng Thất Công Hàng Long Thập Bát Chưởng cùng Kiều Phong Hàng Long Thập Bát Chưởng đến cùng có cái gì khác biệt.

Hồng Thất Công cười cười, không có hỏi thăm Sở Thiên Kỳ, trực tiếp phân phó nói: " dập lửa a!"

Quách Tĩnh lập tức dùng bùn đất đem đống lửa dập đi, trong động lâm vào trong bóng tối vô hạn, chỉ có phía ngoài được ánh trăng chiếu rọi....

Một đêm hữu kinh vô hiểm.

Sáng sớm hôm sau.

Bọn hắn tiếp tục lên đường.

Hồng Thất Công muốn mang bọn hắn đi nơi Cái Bang trú đóng tìm kiếm trợ giúp.

Khoảng cách đến Cái Bang so với Tung Sơn Thiêu Lâm gần hơn, nhưng bọn họ cũng không có cưỡi ngựa để đi đường, nên tốc độ cũng không tính là nhanh lắm, mà Minh Giáo cao thủ xem ra còn chưa có đuổi đến, chí ít tạm thời còn không có.

Giữa trưa.

Sở Thiên Kỳ bọn người tìm đến một chỗ khách sạn nhỏ để ăn cơm, khách sạn này được xây dựng trong một khu rừng cây cách thành trì khá xa, xem ra là nơi dừng chân tạm thời cho thương nhân, cũng như mấy cái nhân sĩ giang hồ.

Quách Tĩnh nhiều tiền, vì bọn họ điểm một bàn phong phú thức ăn.

Bọn hắn một bên ăn, một bên nói chuyện phiếm, trò chuyện đều là Giang Nam phong cảnh, đây là chủ ý của tiểu Hoàng Dung cơ trí, vì nàng sợ bị người hoài nghi nên mới nảy ra chủ ý này.

Vạn nhất nơi này có Minh Giáo tai mắt đâu?

Một tên Bạch Y kiếm khách bỗng nhiên đi vào khách sạn.

Sở Thiên Kỳ liếc một chút, còn tưởng rằng lại đụng phải Đại Tần Kiếm Thánh Cái Nhiếp nữa đây.

"Đừng nhìn, là cao thủ." Hồng Thất Công thấp giọng nói ra.

dọa đến Hoàng Dung, Tống Tiểu Ngọc vội vàng quay đầu.

Ngay cả Hồng Thất Công đều xưng là cao thủ...

Bạch Y như tuyết....

Sở Thiên Kỳ bỗng nhiên nghĩ đến một cái tên, trong lòng cuồng loạn.