Dương mỗ?
Minh Giáo Quang Minh Tả Sứ Dương Tiêu!
Sở Thiên Kỳ, Tống Tiểu Ngọc, Quách Tĩnh, Hoàng Dung cùng Hồng Thất Công, còn có cái hắc y nữ tử nghe xong lời nói của nam tử kia thì sắc mặt bọn họ bỗng nhiên biến sắc,
mấy người bọn hắn thuận theo phương hướng truyền đến âm thanh, quay đầu lại nhìn thì thấy một tên tuất dật nam tử đang từ ngoài cửa bước vào, vị này tóc đen phiêu dật, thân mặc mãng văn hắc bào, khí thế uy nghiêm bức người, hai đầu long mày lộ ra sự khinh miệt cùng ngạo khí,
Người này chính là Dương Tiêu, Quang Mình Hữu Sứ chức vị chỉ dưới Minh Giáo giáo chủ !! mà Minh Giáo trong thế giới Ngạo Thế Võ Hiệp này lại mạnh mẽ vô cùng, sở hữu 100 vạn môn nhân, có thể nói hắn dưới 1 người trên 100 vạn người cũng không sai, thân phận địa vị cao quý vô cùng.
"Làm sao xui xẻo như vậy!"
Tống Tiểu Ngọc mày phượng nhíu lại, đôi mỹ mâu toát lên thần sắc khẩn trương đến cực điểm, nàng hiện tại đã có được một thân Nhị Lưu thực lực nên không muốn chết nhanh chóng như vậy, nên thân thể đẩy đà không nhịn được dựa sát vào người Sở Thiên Kỳ.
không thể không nói trải qua sự cày cuốc của Sở Thiên Kỳ, hiện tại nàng đã có thể xem như là một Mỹ Thiếu phụ, hình tượng tính cách có sự thay đỗi không nhỏ, chỉ một cái nhăn mày cũng lộ ra phong tình vạn chủng, khiến người thèm nhỏ dãi
Sở Thiên Kỳ cũng lộ ra thần sắc lo lắng bởi thực lực Dương Tiêu cường đại, hắn cũng rất rõ ràng, Hồng Thất Công có lẽ có thể cùng địch nổi.
Nhưng nếu Dương Tiêu đã đến, vậy còn các vị cao thủ còn lại của Minh Giáo đâu? Hồng Thất Công lại mạnh hơn nữa, cũng không có khả năng ngăn trở toàn bộ cao thủ của Minh Giáo!
Trò chơi bên ngoài, Sở Thiên Kỳ, Tống Tiểu Ngọc trực tiếp Màn hình sôi trào bắt đầu.
"Oa! Dương Tiêu! lão công ta! rất đẹp trai!"
"Dương Tiêu thật là đẹp trai a, ngay cả ta thân là nam nhân đều cảm thấy đẹp trai."
"Thật là khí phách, Dương Tiêu lợi hại, hay là Hồng Thất Công càng mạnh đây?"
"khẳng định Dương Tiêu a, hắn sẽ Càn Khôn Đại Na Di! "
"Hồng Thất Công càng mạnh đi, Kim Dung võ hiệp, Triều đại càng đi về sau, võ đạo sẽ ngày càng yếu"
"Đại ca, Ỷ Thiên Đồ Long ký là Xạ Điêu Tam Bộ Khúc, nếu đem võ công ra so sánh cũng sẽ không yếu so với Xạ Điêu Anh Hùng Truyện, Thần Điêu Hiệp Lữ! Thậm chí càng mạnh! Trương Tam Phong, Trương Vô Kỵ, mỗi một người đều có thể treo lên đánh hết thảy!"
.....
Dương Tiêu đăng tràng không thể nghi ngờ là để rất nhiều khán giả xem trực tiếp cảm thấy hưng phấn, thú vị lên, (Ngạo Thế Võ Hiệp) đã mở màng hơn 1 tháng thời gian, khiến cho võ hiệp cổ đại bị rất nhiều người bỏ mặc hay nói cách khác là bị thời đại lãng quên, nhưng hiện tại lại trở thành đề tài sốt sắn nóng hổi của toàn thể thế giới, bởi vì nếu ở trong thế giới này đạt được thành tựu tốt không nói sẽ trở nên nổi tiếng trước thế giới, nếu học được thần công thì thân phận ở thế giới thực sẽ càng trở nên cao quý hơn bao giờ hết,
Và rất nhiều người chuẩn bị chơi ( Ngạo Thế Võ Hiệp) khi trò chơi này Open Beta, đều tìm kiếm đọc hoặc coi lại các loại tác phảm võ hiệp kinh điển đã bị phủ bụi nhiều nằm, để tích lũy kinh nghiệm hành tẩu giang hồ cũng như biết được các loại cốt truyện, nhân sinh, cơ duyên của nhân vật chính.
Hồng Thất Công nheo mắt lại, cười nói: "hahaha hôm nay gặp mặt, phong thái của Dương Tả Sứ theo ta thấy so với trong lời đồn càng thêm khí phách a"
nói xong hắn đem đùi gà trong tay ném đi, chậm rãi đứng lên, hắn biết đối mặt với cao thủ chân chính phải nghiêm túc, cẩn trọng đối đãi, nhất là với cao thủ có thể đem lại nguy hiểm dữ dội cho hắn như Dương Tiêu, đây là kinh nghiệm hành tẩu giang hồ mấy chục năm của hắn.
Hắn nhẹ giọng nói: "Các ngươi rời đi trước, sau đó ta sẽ đuổi kịp các ngươi! Đi mau!"
"Không được. . ."
Quách Tĩnh vô ý thức cự tuyệt, nhưng bị Sở Thiên Kỳ vỗ vỗ bả vai ngăn lại,
Hắn lắc đầu nói: "đi thôi, chúng ta lưu lại cũng không giúp được gì, mà nếu gặp Minh Giáo cao thủ đột kích, đến lúc đó chỉ làm liên lụy Thất Công mà thôi!"
Hoàng Dung, Tống Tiểu Ngọc gật đầu, bọn hắn lập tức lôi kéo Quách Tĩnh rời đi, mà hắc y nữ tử cũng im lặng theo sau.
Hồng Thất Công xoay xoay cổ, đối với Dương Tiêu cười nói: " lão khiếu hóa tử đã rất lâu không có dùng toàn lực đánh một trận, hi vọng Dương tả sứ đừng khiến ta phải thất vọng rồi!"
Hắn ánh mắt trong phút chốc trở nên lăng lệ, khí thế trong nháy mắt tỏa ra tứ phía, nếu hắn có thể đánh ra một cái danh hào Thiên Hạ Ngũ tuyệt thì đã có thể chứng minh bản tính của hắn vốn hiếu chiến, kể từ trận chiến Hoa Sơn Luận Kiếm năm xưa đã trải qua nhiều năm, mặc dù hiện hạ này lại rộng lớn hắn cũng không có gặp được nhân tầm cỡ, mà nếu là Nhất Lưu cao thủ ai không phải chưởng môn một phái, há có thể dễ dàng đi ra ngoài để hắn bắt gặp mà khiêu chiến, nên đã lâu rồi chưa từng buôn tay đánh một trận đâu.
Hiện tại gặp được cao thủ đương thời như Dương Tiêu , hắn cũng muốn buông tay đọ sức một trận sống mái.
Dương Tiêu hắc bào phiêu động, khí thế tỏa ra không kém Hồng Thất Công chút nào, trêu tức cười nói: " vậy để cho ta lãnh giáo một chút Hàng Long Thập Bát Chưởng lợi hại a! "
Nói xong, hắn thả người nhảy lên, thẳng hướng Hồng Thất Công!
Ngâm - -
mấy người Sở Thiên Kỳ đang chạy trốn chưa xa chợt nghe được một tiếng long ngâm vang dội từ phía sau truyền đến, chấn nhiếp tâm thần,
Bọn hắn vô ý thức quay đầu nhìn lại, chỉ gặp Hồng Thất Công chưởng lực huy động oanh ra một đầu hình rồng kình khí, uy vũ bá khí
Dương Tiêu không hổ là cao thủ đương thời, hắn cũng kinh sợ thối lui mà lại lựa chọn trực tiếp chính diện dùng song chưởng ứng đối Hàng Long Thập Bát Chưởng!
Ầm Ầm Ầm trong phút chốc tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên.
kênh chat của màn ảnh trực tiếp cũng bạo nổ một hồi mưa đạn:
"Mụ nội nó! Hàng Long Thập Bát Chưởng!"
"Chưởng lực thật là khí phách, huấn luyện viên, ta muốn học!"
"không hổ là ta thích nhất tuyệt học!"
"Cái này Hàng Long Thập Bát Chưởng làm sao không phải Kim sắc? không cho sức như vậy nha?."
"Dương Tiêu đúng là mãnh nhân a, vậy mà dám trực tiếp đón đỡ Hàng Long Thập Bát Chưởng? "
"Thất Công Ngưu... bức!"
. ..
Sở Thiên Kỳ rất muốn lưu lại quan chiến, nhưng từ giờ trở đi, một khi chết, liền phải chờ đến một năm sau Open Beta mới có thể tiến nhập ( Ngạo Thế Võ Hiệp ), nên hắn nhất định phải thận trọng, bảo toàn tính mạng là trên hết.
5 người rất nhanh xông đến trong rừng cây, Quách Tĩnh thỉnh thoảng quay đầu, mặt mũi tràn đầy lo lắng.
"Chạy nhanh lên đi, Thất Công coi như không địch lại, muốn thoát thân rất dễ dàng, chúng ta nếu như chậm trễ, bị đuổi kịp thì mới chính là phiên toái thực sự cho Thất Công"
Hoàng Dung bất đắc dĩ nói, nàng thưởng thức Quách Tĩnh, nhưng không thể không thừa nhận tiểu tử này đầu óc không hiệu nghiệm chút nào, nói dễ nghe một chút là chất phác, còn khó nghe thì là ngu ngốc, khờ khạo.
Sở Thiên Kỳ gật đầu nói: "Không sai, muốn thực sự giúp đỡ hắn chính là không trở thành vướng víu"
Hắn rất ngạc nhiên.
Hồng Thất Công lợi hại, hay là Dương Tiêu càng mạnh hơn đây?.
bọn hắn bắt đầu tăng tốc bước chân, một đường thuật lợi chạy xuyên qua rừng cây, đến trước dãy núi liên miên chập trùng, nhanh chóng trốn vào bên trong sơn dã.
mặc dù đằng sau không có người theo dõi, nhưng bọn hắn luôn có loại cảm giác bị người nhìn trộm, rất khó chịu nhưng cũng không có cách nào, Sở Thiên Kỳ Sợ sẽ nhất là Minh Giáo Thanh Dực Bức Vương Vi Nhất Tiếu, tên này khinh công thiên hạ Vô Song, nếu như để mắt tới bọn hắn, bọn hắn liền chết chắc.
Nửa canh giờ sau
bọn hắn trốn vào trong một tòa núi hoang, bắt đầu nghỉ ngơi, lấy lại sức, Tống Tiểu Ngọc há mồm thở dốc liên tục, nàng mặc dù đã là Nhị Lưu cao thủ, công pháp cũng học đến max cấp nhưng công pháp cũng không phải khinh cong, chạy lâu như vậy không có nghĩa là nàng không mệt nha,
liếc nhìn thấy Hắc y nữ tử đã ngồi xuống tĩnh tọa bên cạnh Sở Thiên Kỳ, nàng nhanh chóng đi đến bên cạnh cô ta ngồi xuống vận công hồi phục, không vì cái gì khác chỉ vì nàng tin tưởng ở bên hắc y nữ tử sẽ rất an toàn.
mà Hắc Y Nữ Tử không phải ai khác mà chính là Mai Siêu Phong, à không hiện tại nên gọi là Mai Nhược Hoa, ở 1 ngày sau khi Tống Tiểu Ngọc hiến thân cho Sở Thiên Kỳ, Mai Nhược Hoa cũng nhờ mối liên kết của Thiên Dục Kỳ Huyết và Thiên Dục Tử Huyết mà tìm đến Sở Thiên Kỳ
vì trước khi rời khỏi Vương Phủ Sở Thiên Kỳ cũng cho Mai Nhược Hoa uống một ngụm máu của mình, đạt được nội lực làm cho thực lực tiến thẳng vào Nhất Lưu cao thủ, cộng với một thân tuyệt kỹ Cửu Âm Bạch Cốt Trảo cùng Tồi Tâm Chưởng, đã bức lui không ít Minh Giáo cao thủ, thành công phá vòng vây chạy thoát ra ngoài,
mà trong 10 ngày giao hoan, Sở Thiên Kỳ chơi được tận hứng là nhờ có Mai Nhược Hoa, thân thể thành thục quyến rũ, gia nhập vào, nếu không chỉ một mình Thiếu nữ mới nhú như Tống Tiểu Ngọc còn lâu mới thỏa mãn được hắn lâu như vậy, 2 nàng thay phiên nhau bị hắn chơi đến hoa rơi nước chảy, Sở Thiên Kỳ như cái máy đóng cọc, không ngừng nghĩ chút nào, nếu không phải máu của hắn có thể giúp tăng tốc độ hồi phục cho các nàng, thì đừng nói là Tống Tiểu Ngọc dù lấy một thân thực lực Nhất Lưu như Mai Nhược Hoa nếu không tĩnh dưỡng thời gian 2 3 ngày thì đừng hòng đi lại được.
mà lấy Sở Thiên Kỳ trong hiện thực thể lực chạy nửa canh giờ cũng chẳng đáng là gì nói chi đến hiện tại thân mang Kỳ huyết sức khôi phục mạnh mẽ, hắn quay đầu nhìn lại phía sau, nhẹ giọng nói: "Nghỉ ngơi trước một đoạn thời gian, chạy xa như vậy, xung quanh là rừng núi mênh mông như vậy, Mình Giáo nhân nhất thời sẽ không thể tìm được chúng ta"
Hoàng Dung bĩu môi, oán hận nói: " Minh Giáo thật đáng giận! ta sau khi về nhà muốn gọi cha đi giáo huấn tên khốn khiếp Dương Tiêu!"
"Cha ngươi là ai? rất lợi hại phải không?" Quách Tĩnh hiếu kỳ hỏi.
Hoàng Dung con ngươi đảo một vòng lập tức nói sang chuyện khác.
Sở Thiên Kỳ, Tống Tiểu Ngọc thì trong lòng im lặng lắc đầu.
Hoàng Dược Sư Có lẽ rất lợi hại, nhưng muốn địch lại toàn bộ Minh Giáo thì xa xa chưa đủ, còn Dương Tiêu thế nhưng là học Càn Khôn Đại Na Di một thân thực lực mạnh mẽ khó lường!
chờ một lúc.
Hồng Thất Công vậy mà tìm tới bọn hắn.
Nhìn hắn lão nhân gia lung la lung lay, bước chân phù phiếm, Quách Tĩnh cùng Hoàng Dung vội vàng lên phía trước đỡ lấy hắn.
Thụ thương?
Sở Thiên Kỳ nhíu mày, hắn nhìn thấy Hồng Thất Công khóe miệng có vết máu.
Dương Tiêu mạnh như vậy?
Không khoa học a! nếu theo dạng này mà tính toán vậy Trương Vô Kỵ chẳng phải mạnh đến quá đáng rồi
"Minh Giáo trừ Dương Tiêu, còn phái đến lần trước gặp được lão thái bà cùng Kim Mao Sư Vương, ta lực bất địch chúng, chỉ có thể chạy trốn." Hồng Thất Công ho một cái, bất đắc dĩ nói ra.
"Bọn hắn đoán chừng sẽ không bỏ qua cho chúng ta, chúng ta phải cẩn thận một chút."
Hoàng Dung khẩn trương hỏi: "Thất Công, ngài thương thế. . ."
Hồng Thất Công cười khổ nói: "Lại bị bọn hắn tìm tới, đoán chừng ta cũng muốn chết dưới tay bọn họ."