Chương 299: uyển 11 - Chương 14: Hy vọng cùng tuyệt vọng

Sở Hạo nói với âm lượng cực nhỏ, trên căn bản thì người ngoài không nghe được, hơn nữa hiện nay tâm tư của mọi người đều đang đặt ở nam nhân vật chính, nên cũng không có ai chú ý tới biểu cảm kỳ lạ của Sở Hạo. Mọi người trực tiếp lái mấy chiếc xe về phía tòa nhà cao tầng đổ nát, mà lúc đến nơi, con chó lớn đang nằm ở dưới đất liền lập tức hướng về phía mấy chiếc xe mà rống lên rất to.

Sau khi mọi người xuống xe, thấy có nhiều người, con chó rất hiểu tính người nên không ngừng lui về phía sau, chẳng qua ngay khi nó vừa lui đến phía dưới nam nhân vật chính thì liền dừng lại, không lui lại nữa dù chỉ một bước rồi dùng biểu lộ hung ác nhất hướng về phía mọi người gầm to, mà khi mọi người đến gần, nó lại như muốn nhào tới cắn.

Ngay sau khi mọi người tới gần, con chó này dường như ngửi được mùi vị không phải của người biến dị mà là mùi vị của loài người thật sự, lập tức tiếng gầm gừ có hơi bé lại một chút, hơn nữa cũng không còn nghiến răng, chỉ là canh giữ ở chỗ nam nhân vật chính, một bước cũng không rời, cứ như vậy nhìn chằm chằm vào mọi người.

Trong phim, con chó này rất khôn ngoan, bảo vệ được chủ nhân, cho dù là tinh thần hay thể xác, nếu không có nó, tinh thần của nam nhân vật chính đã sớm tan vỡ, làm sao có thể kiên trì mãi ở ngày tận thế? Rồi sau đó vì bảo vệ chủ nhân mà bị lây nhiễm, có thể nói, con chó này mới là vai phụ quan trọng nhất trong phim, thật sự còn quan trọng hơn nữ nhân vật chính xuất hiện lúc cuối phim, chính con chó này đã cho nam nhân vật chính hy vọng sống.

Sở Hạo đi đến gần, sau đó ngồi xổm xuống, cũng không để ý việc con chó đang gầm gừ hay nghiến răng, hắn từ từ nắm tay đưa tới để cho con chó nhẹ nhàng ngửi được mùi vị của hắn, đồng thời dùng cánh tay còn lại ra dấu cho Niệm Tịch Không. Trước sau không quá mấy giây, Niệm Tịch Không đã cầm kiếm cắt đứt dây trói nam nhân vật chính, đồng thời đỡ hắn xuống mặt đất, con chó lập tức xoay người, cũng chẳng để ý gì tới mấy người Sở Hạo, liền nhào tới bên người chủ nhân, không ngừng xoay tròn gầm to, và liên tục liếm mặt chủ nhân của nó.

Trải qua những chuyện này, phải một lúc sau nam nhân vật chính mới tỉnh lại, hắn cứ như vậy từ từ tỉnh lại, lúc mới tỉnh dậy thần trí còn chưa tỉnh táo, nhưng nhiều năm qua, hắn là một người có kinh nghiệm sinh tồn ở New York, dường như chỉ hai đến ba giây hắn liền theo bản năng mà hành động. Trước tiên là đưa tay để vào vị trí cất súng, sau đó nhanh chóng lui người về phía sau, bởi vì hắn tưởng những người xung quanh đều là người biến dị.

Cũng may là hắn phản ứng rất nhanh, hơn nữa tất cả súng của hắn đều để ở trên xe, cho nên cũng không xảy ra điều gì bất ngờ, chẳng qua là cả người hắn hoàn toàn là ngây dại, cứ như vậy sững sờ nhìn mọi người, nhất thời không biết phải nói cái gì.

Sở Hạo đi tới trước người hắn, sau đó chào theo kiểu quân nhân rồi mới lên tiếng: "Thượng tá Robert Neville? Ngươi có ổn không?"

Lúc này, Robert Neville đã tốt hơn trước rất nhiều, thần trí của hắn đã khôi phục, khi Sở Hạo nói ra những lời này, thân thể hắn chợt phản ứng mạnh, trước đó vẫn còn đờ đẫn qua một lúc đã phục hồi lại tinh thần, lúc này liền khàn khàn nói: " Vâng, ta là Thượng tá Robert Neville, các ngươi... Các ngươi là ai?"

Sở Hạo lập tức nói: "Ta là Thiếu tướng Sở Hạo, là nhân viên bộ nghiên cứu virus thuộc phân khu 51 của nước Mỹ, ta đã nghe được tin nhắn của ngươi, rồi mới từ phân khu 51 tới đây, thật may là cứu được ngươi, nếu không thì sự việc không dễ dàng gì rồi."

Lập tức Sở Hạo lại nói qua một lần lời nói dối lần trước, chẳng qua lúc này cũng không phải lúc để nói chuyện, giờ này đã gần hoàng hôn, mặc dù còn có ánh mặt trời, nhưng đúng là đang từ từ hạ xuống, mọi người cũng không dám chậm trễ, đỡ Robert Neville đưa lên xe đi theo sự chỉ dẫn của hắn. Lúc đến nơi Robert Neville mới bừng tỉnh, cũng không phạm sai lầm giống như nữ chính trong phim, sau khi đi tới chỗ của hắn, liền căn dặn mọi người dùng nước khử trùng, sau đó mọi người mới đi theo hắn vào bên trong.

Đây là nước Mỹ nên rất thường gặp biệt thự ở bên đường, mà sau khi vào trong, Robert Neville liền đóng tất cả cửa chính và cửa sổ kim loại. Cho đến lúc này, Robert Neville mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, một lần nữa cẩn thận quan sát mọi người.

Thật sự mà nói, phân khu 51 có tồn tại hay không, Robert Neville vẫn còn nghi ngờ, đa phần là không tin, mặc dù hắn không phải là quân đội nòng cốt cấp cao, nhưng có thể lên tới cấp bậc Thượng tá thì cho dù chỉ là nhân viên văn phòng, là nhân viên nghiên cứu không phải binh chủng, cũng đủ để hắn biết rất nhiều chuyện bên trong quân đội, mà trong những thứ mà hắn biết căn bản không tồn tại cái phân khu 51, đây có thể chỉ là lời đồn đại của người dân.

Nhưng khi đi trên đường, sau khi quan sát Sở Hạo, hắn lại phân vân. Bởi vì Sở Hạo đúng là quân nhân, cho dù không mặc trang phục quân nhân, nhưng cái khí chất quân nhân đó thì không thể nào giấu đi được, hơn nữa còn không giống quân nhân bình thường, mà là tinh nhuệ nhất, khí chất của tướng quân, đồng thời còn xen lẫn nhân viên mưu lược của quân đội cùng nhân viên nghiên cứu, mang một ít khí chất của nhà khoa học, tất cả các khí chất đó hòa vào nhau tạo lên, căn bản không phải người bình thường có thể có được, có lẽ đúng là quân nhân của phân khu 51 mới có.

Đây cũng là do Robert Neville không biết Sở Hạo, Sở Hạo ở thế giới hiện thật là đầu não quân sự của tổ chức kẻ phản nghịch, được huấn luyện quân sự vô cùng chính quy, lại chuyên nghiên cứu về Meme và các loại khoa học kỹ thuật, hơn nữa còn là thủ lĩnh, cho nên hắn mới có những cái khí chất này. Nếu nói hắn là quân nhân, chỉ cần hơi biết được thì sẽ không nghi ngờ gì, hơn nữa còn sẽ cho rằng hắn là quân nhân cấp cao.

Bây giờ Robert Neville chính là như vậy, cấp bậc của hắn là Thượng tá, mà Sở Hạo là Thiếu tướng, mặc dù ngày tận thế đã qua mấy năm, nhưng trí nhớ của hắn đối với quân nhân còn rất sâu sắc. Sau khi thực sự cho rằng Sở Hạo là quân nhân, thái độ nói chuyện của hắn đã có sự thay đổi rõ rệt, chính là phục tùng.

Lúc còn ở bên ngoài, Sở Hạo cũng chỉ là nói mấy câu đơn giản với hắn, giờ phút này trở lại nhà, sau khi tắm rồi băng bó vết thương, thấy mọi người ngồi ở trong phòng khách đang cầm các loại thức ăn đồ hộp, Robert Neville cũng tìm cái ghế ngồi xuống. Trên đầu hắn đang băng bó, sau khi ngồi xuống liền cười một tiếng rồi nói: " Xin lỗi, không hiểu tại sao lại bị dính một cái bẫy... Có lẽ có người còn sống khác đi tới New York."

Mọi người cũng biết rõ nội dung cốt chuyện, chẳng qua bọn họ cũng không nói gì, bình thường vào những lúc như thế này Sở Hạo sẽ sử dụng phương pháp đại lừa dối, không, là cùng nhân vật trong phim trao đổi mà thôi.

Quả nhiên Sở Hạo lập tức nói: "Không, Thượng tá, ta nhìn thoáng qua một chút, cạm bẫy kia hết sức xù xì, hơn nữa ở nơi đó còn có một người giả, mà ngươi còn thường xuyên đi ra bên ngoài chỗ đó đúng chứ?"

Robert Neville gật đầu một cái, hắn cau mày suy nghĩ gì đó, mà Sở Hạo trực tiếp nói: "Rất rõ ràng, là có người biết thói quen của ngươi, đem người giả để ở nơi đó, nếu không cạm bẫy đơn giản như vậy, ngươi hẳn sẽ rất dễ dàng phát hiện ra... Đó là cạm bẫy do người biến dị sắp đặt."

"Không, không thể nào!"

Robert Neville kinh ngạc, đụng đổ cái ghế mà hắn đang ngồi, đứng dậy đồng thời hét to: "Cái này không thể nào! Người biến dị không có trí tuệ, bọn chúng chỉ là một đám người bị virus lây nhiễm sau đó trở thành cái xác biết đi! Cùng lắm chỉ có thân thể còn sót lại dục vọng sinh tồn mà thôi, nói đơn giản một chút thì đó giống như bệnh chó dại thời kỳ cuối, giống với động vật, vậy thì động vật làm sao có thể bố trí cạm bẫy!?"

Sau khi hét lên, Robert Neville liền nhớ tới thời gian hiện tại, cùng với trước mặt hắn là một tên Thiếu tướng, hắn lập tức nói xin lỗi: "Thật xin lỗi, Sở Thiếu tướng, ta... ta không nên nói lớn như vậy, chẳng qua thật sự là không thể nào, ta đã tự tay giết chết rất nhiều người biến dị, cũng đã giải phẫu bọn chúng, ta xác nhận rằng bọn chúng không có bất kỳ trí tuệ nào!"

Sở Hạo cũng không nói nhiều, hắn chỉ nhẹ giọng nói: "Có lẽ trước kia đúng là như vậy, nhưng bây giờ... Những người biến dị này, bọn chúng đang tiến hóa."

"Tiến hóa... Tiến hóa!?" Thiếu chút nữa Robert Neville kinh hãi nói.

"Căn cứ vào những thứ chúng ta nghiên cứu cho thấy, vào thời kỳ đầu loại virus này đúng là chỉ có thể biến đổi cấu trúc cơ thể của con người, làm nhiều người chết vì không chịu được sự biến đổi này. Chẳng qua là trong quá trình biến đổi, tùy thuộc vào cơ thể của con người mà loại virus này sẽ có biến đổi khác nhau, đồng thời, căn cứ vào thời gian lây nhiễm càng lâu thì biến đổi sẽ dần dần dừng lại, đến cuối cùng sẽ xuất hiện người biến dị. Mà giai đoạn đầu, người biến dị đúng là chỉ có bản năng sinh tồn, nhưng là đã nhiều năm như vậy, virus làm biến dị tổ chức thân thể cùng với biến dị tổ chức của não bộ, đã bắt đầu từ từ thay đổi và tiến hóa, cơ thể đã dần dần thích ứng. Đến bây giờ, bên trong đám người biến dị đã xuất hiện một nhóm có trí tuệ, phỏng đoán đã bằng với loài khỉ, thậm chí là giống với tinh tinh đen."

Robert Neville chỉ là một nhân viên nghiên cứu, là một học giả chuyên về virus, mặc dù hắn có một chút không dám tin tưởng, thật ra là do hắn còn cố chấp về việc muốn phục hồi người biến dị. Sau khi nghe giải thích của Sở Hạo, hắn trầm tư, cuối cùng không thể không đau khổ tin tưởng, người biến dị đúng là đang tiến hóa để cơ thể thích ứng với virus, đồng thời càng ngày càng khác xa loài người, đây chính là nguyên nhân mà hắn đau khổ.

"Hơn nữa, không chỉ những thứ này tiến hóa..."

Tiếp theo Sở Hạo nói đến việc mà mọi người đã trông thấy trên đường đi, dĩ nhiên đều tập trung ở những nơi đã thấy người biến dị trên đường.

"... Chúng ta thật vất vả ra khỏi phân khu 51, sau khi thấy được tin nhắn của ngươi, chúng ta liền căn cứ vào tài liệu để chế tạo ra một cái khinh khí cầu đơn giản, sau đó bay thẳng tới New York, mà dọc theo đường đi, chúng ta gặp được quá nhiều người biến dị, bao gồm cả những thứ đã tiến hóa, trong đó có người biến dị đã tiến hóa đến mức độ cực kỳ đáng sợ..."

Dần dần, Sở Hạo mang những lời này nói ra hết, mà ánh mắt Robert Neville đã sớm đỏ lên, hắn yên lặng nắm chặt tay, một bộ dạng mất tinh thần lẩm bẩm nói: "Như vậy... Như vậy sẽ hoàn toàn trở thành một chủng tộc mới, căn bản loài người không còn cách nào trở về nữa, chỉ sợ sau khi thuốc giải mà ta nghiên cứu hoàn thành thì đã không có cách để mang bọn họ trở lại thành loài người nữa rồi. Không, ngược lại chúng ta đã trở thành virus, chúng ta đã trở thành kẻ hủy diệt chủng tộc mới rồi, chúng ta..."

Đây là tuyệt vọng, triệt để tuyệt vọng, Robert Neville phấn đấu cho tới nay, mục tiêu cuối cùng của hắn, hắn hy sinh vợ cùng con gái, mục tiêu và hy vọng mà hắn gửi gắm đã tan nát hết cả, trên thực tế, vào giờ phút này hắn đã nghĩ đến cái chết, có lẽ chỉ cần chờ một lát, lúc hắn ở một mình sẽ trực tiếp tự tử.

Chẳng qua đúng lúc này, Sở Hạo lại nói: "Có thể đây cũng không phải là tuyệt đối... Chúng ta, có lẽ còn một hy vọng cuối cùng."

Robert Neville lập tức ngẩng đầu chợt nhìn về phía Sở Hạo, hắn lập tức nói: "Hy vọng? Còn có hy vọng gì? Ta vẫn luôn nghiên cứu thuốc giải virus, trước kia cũng có tiến triển nhất định, hơn nữa còn bắt được một người biến dị nữ, có thể là vô dụng, thuốc giải không có tác dụng đối với thân thể con người, hơn nữa bên ngoài bây giờ có thể đã không còn loài người rồi, chúng ta chính là những người cuối cùng, ngươi và ta đều biết về Sinh vật học, chúng ta ít người như vậy căn bản không thể sinh sản nhiều được, cho dù trên toàn thế giới còn sót lại một ít nhóm người như ngươi và ta, số lượng đó cũng quá ít, toàn thế giới đều là người biến dị, hơn nữa bọn chúng còn đang tiến hóa, loài người chúng ta đã xong rồi, đã không còn hy vọng gì cả!"

"Có..."

Sở Hạo chợt mỉm cười nói: "Không phải toàn bộ thế giới đều là người biến dị... Chúng ta gặp được căn cứ của những người sống sót ở giữa đường, bọn họ đều ở những vùng cao nguyên, đều ở những khu vực giá lạnh, không sai! Người biến dị cùng với loại virus đã tạo ra trường hạo kiếp này sợ cái lạnh!"

"Loài người chúng ta còn có hy vọng!"