Chương 235: Quyển 9 - Chương 26: Nghi ngờ và toàn thắng

Dịch giả: truongtieutuyet

Sau khi nhìn thấy người Elf, những người lùn đều lộ ra địch ý cùng đề phòng, vũ khí cũng nắm chắc trong tay, mà sau khi nhìn thấy Ấn Châu đội, các thành viên Bắc Băng Châu đội cũng có biểu hiện y như vậy. Thấy tình thế dần trở nên căng thẳng, hai người Gandalf và Sở Hạo đồng thời lên tiếng, Gandalf hỏi những người Elf kia, còn Sở Hạo thì hỏi đám hòa thượng.

- Lindir, xin hỏi lãnh chúa Elrond có ở đây không?

- Các ngươi là Ấn châu đội đúng không?

Gandalf và Sở Hạo liếc mắt nhìn nhau, sau đó cả hai đều không để ý đến đối phương nữa, chỉ tập trung vào đối tượng câu hỏi của mình.

Người Elf cầm đầu nói một cách lễ phép:

- Xin chào Mithrandir, hiện tại lãnh chúa Elrond không có ở đây.

Một lão hòa thượng cũng mỉm cười chắp tay trước ngực, nói với vẻ thành thật:

- Vị thí chủ này, chúng ta không có bất kỳ địch ý gì, chi bằng trước tiên cứ xử lý mọi chuyện trước mắt cho thật tốt, sau đó chúng ta sẽ cùng nhau thương lượng, ngươi thấy có được không?

Tiếng nói bình thản, diện mạo hiền lành, làm cho người ta vô thức có một cảm giác an tâm.

Sở Hạo liếc nhìn lão hòa thượng này thật sâu, hắn cũng không nói thêm gì nữa, chỉ đứng yên chờ đợi hành động của Gandalf.

Gandalf còn chưa kịp tiếp tục hỏi, bỗng nhiên từ lối vào của Rivendell truyền đến tiếng một đoàn binh mã, tiếp đó mọi người liền nhìn thấy mười mấy người Elf cưỡi tuấn mã đi vào, cầm đầu là một nam tử người Elf vô cùng anh tuấn, tóc sẫm mắt xám, oai hùng tráng kiện, những kỵ binh người Elf còn lại đều đi phía sau hắn. Vừa bước vào, đoàn kỵ binh này liền trực tiếp bao vây người lùn cùng với các thành viên Bắc Băng Châu đội, mặc dù chưa hề mở miệng nói câu nào, nhưng mà vẻ oai vệ và thái độ khinh thường của họ thì lại thể hiện rất rõ.

( Thật sự là cao ngạo, chủng tộc bất tử, quý tộc tự nhiên của thế giới này, những đứa con chính thức đầu tiên của thượng đế Eru lluvatar... Chỉ là cho dù như vậy, rốt cuộc vẫn phải tránh né kế hoạch cộng hưởng số mệnh nhân loại...)

Vừa nhớ lại kế hoạch cộng hưởng số mệnh, nội tâm Sở Hạo lại một lần nữa rung động không nói nên lời, ngoài ra, trong lòng hắn cũng có một loại hảo cảm khó hiểu đối với những người Elf này, rất khó diễn tả, giống như là cảm giác nâng niu thán phục khi nhìn thấy những thứ đẹp đẽ vậy. Đương nhiên, đây chỉ đơn thuần là hảo cảm mà thôi, nếu như có xung đột về lợi ích xảy ra, chắc chắn Sở Hạo vẫn sẽ đứng ở phe đối lập với người Elf.

Nam tử người Elf đi đầu bước xuống từ trên tuấn mã, hắn không nhìn ngó gì đến những người lùn, chỉ trực tiếp đi tới bên cạnh Gandalf rồi nói:

- Hoan nghênh ông, người bạn già của ta, Mithrandir.

Mithrandir là tên trong tiếng Elf của Gandalf, ông ta lập tức mỉm cười đồng thời khom người cúi chào:

- Xin chào Elrond điện hạ, ngài vừa đi đâu về vậy?

Elrond vỗ vai Gandalf một chút, sau đó mới mở miệng nói:

- Chúng ta đi săn giết một đám Orc đến từ phía nam, thật lạ khi đám Orc này lại dám tiếp cận lãnh thổ của ta, có chuyện gì đó hay ai đó đã thu hút chúng sao?

Gandalf cười với vẻ lúng túng.

- Là do chúng ta...

Đúng lúc này, Thorin cũng lên tiếng đồng thời từ giữa đám người lùn bước ra ngoài, Elrond không hề giật mình chút nào:

- Chào mừng Thorin, con của Thrain.

Thorin trầm giọng nói:

- Ta không nhớ rằng chúng ta đã từng gặp mặt.

Elrond đáp lại:

- Anh có diện mạo của ông nội mình, ta đã thấy Thror, khi ông ta còn thống trị Lonely Mountain.

Thorin lập tức nheo mắt nói:

- Vậy sao? Nhưng mà cho đến lúc chết ông nội ta cũng chưa từng nhắc đến ông một lần nào.

Elrond cũng bắt đầu nheo mắt nhìn Thorin, trong lúc nhất thời cả hai người đều im lặng, không khí phảng phất như chứa đầy mùi thuốc súng. Một lúc lâu sau, Elrond mới dùng ngôn ngữ của người Elf nói vài câu, tất cả người lùn đều không hiểu gì, chỉ có các thành viên Bắc Băng Châu đội là nghe được ý tứ trong những lời nói này.

- Đám người lùn này vẫn không bỏ được tật ngoan cố, muốn đoạt lại Lonely Mountain à? Quả là trò đùa...

- Cho bọn họ đồ ăn và nước uống!

Ngữ khí thật sự là khó chịu, mà những người lùn cũng không phải kẻ mù lòa, sao có thể không nhìn ra vẻ khinh thường, một người lùn lớn tiếng hỏi:

- Ông ta vừa nói cái gì? Lăng mạ, nhạo báng chúng ta sao?

Lập tức, những người lùn còn lại cũng bắt đầu trở nên ầm ĩ.

Gandalf nhanh chóng đứng ra can ngăn:

- Không đâu, ngài Elrond chỉ mời chúng ta dùng bữa mà thôi.

Các người lùn nhìn nhau, những binh lính người Elf xung quanh vẫn một mực quan sát nhất cử nhất động của bọn họ, do vậy cũng không có ai ồn ào lớn tiếng, tất cả đều chỉ thầm thì với nhau. Một lát sau, rốt cuộc những người lùn cũng đồng ý bước vào Rivendell, trên thực tế, trải qua một đêm chiến đấu với Troll, sau đó lại là một phen chạy trốn khỏi quân Orc, bọn họ đã sớm vừa mệt vừa đói rồi, nếu như người Elf đã không có địch ý, như vậy nghỉ ngơi tại đây một phen cũng là chuyện tốt.

Cứ như vậy, tất cả dần tiến vào khuôn viên của Rivendell, Gandalf dẫn đầu những người lùn, chịu trách nhiệm bố trí chỗ nghỉ ngơi và thu xếp hành lý vũ khí cho họ, đến tối mọi người sẽ tham gia vào dạ tiệc của người Elf. Cùng lúc đó, Sở Hạo cũng dẫn đầu Bắc Băng Châu đội tìm một căn phòng thật lớn, tất cả các thành viên trong đội đều sẽ nghỉ ngơi tại đây, mà trong khoảng thời gian trước khi bắt đầu dạ tiệc, mọi người cũng cùng nhau thảo luận về chuyện đám hòa thượng kia.

- Rất kỳ quái.

Luật sư Naruhodo vừa gõ trán vừa lẩm bẩm, tiếp đó hắn liền nói với những người còn lại:

- Theo đạo lý mà nói, cho dù tiểu đội luân hồi này không phải là địch nhân của chúng ta, khả năng bọn họ rảnh rỗi dừng chân ở thủ đô người Elf để chờ chúng ta vẫn rất thấp, thay vì làm vậy bọn họ có thể đi tìm manh mối về Chiếc nhẫn tối cao chẳng hạn, hoặc là chạy đi tìm kiếm người lùn chẳng hạn, một mực chờ ở đây... Phảng phất như là bố trí cạm bẫy đợi chúng ta bước vào vậy, quá kì quái.

Đúng vậy, đây gần như là cảm giác của tất cả mọi người.

Dọc đường đi, Sở Hạo đã sớm kể những chuyện liên quan đến thế giới luân hồi cho các tân nhân, kể cả đoàn chiến, điểm thưởng, chi tiết kịch tính... Do vậy trong đầu những tân nhân này đều đã có một khái niệm, đó chính là trong quá trình đoàn chiến, bọn họ gần như không có sức phản kháng, chỉ tương đương với đống điểm thưởng di động, đối phương nhất định là vô cùng muốn giết bọn họ mới đúng.

Một trong ba thiếu nữ tân nhân nói:

- Có khi bọn họ thật sự là người tốt cũng nên, ý ta là có thể đội ngũ của bọn họ cũng yêu hòa bình, chuyện này không phải cũng tồn tại sao? Ít nhất Bắc Băng Châu đội chúng ta chính là thế còn gì?

Các tư thâm giả xung quanh đều âm thầm cười khổ, hòa bình... Cái gọi là hòa bình chẳng qua là bởi vì sức hấp dẫn không đủ mà thôi, nếu như giết một người yếu ớt lập tức nhận được năm mươi nghìn điểm, khi đó chỉ sợ một giây những kẻ tự xưng là yêu hòa bình cũng sẽ không nhịn được a.

Sở Hạo trầm tư một chút rồi nói:

- Ta không rõ ý đồ của Ấn châu đội là gì, nhưng mà ta biết, khi gặp phải kẻ địch quá kinh khủng, hai bên đúng là có khả năng liên hợp, có lẽ đây cũng là tính toán của bọn họ... Đương nhiên, chẳng qua chỉ là khả năng mà thôi, nhất định vẫn phải đề phòng, ta sẽ thăm dò, truy tìm ý đồ thật sự của bọn họ. Nếu như trong lòng bọn họ không có quỷ, vậy dĩ nhiên kết minh là chuyện tốt, mà nếu như ngược lại... ta vẫn có biện pháp để chiến thắng bọn họ.

Auchi nói với vẻ chần chờ:

- Nhưng mà... bọn họ tiến vào thế giới này sau chúng ta ba ngày, dựa theo thực lực mà nói, bọn họ hẳn là mạnh hơn so với chúng ta mới đúng.

- Đúng vậy.

Sở Hạo nở nụ cười, hắn đứng dậy đồng thời nói:

- Đúng là Chủ thần phân định bọn họ là đội ngũ mạnh hơn, có điều bọn họ đã chọn sai chiến trường rồi...

- Nơi này chính là thủ đô của người Elf, mà ta thì có biện pháp, khiến cho người Elf đứng về phe chúng ta...

- Nếu những tin tức mà sinh mạng thể vĩ đại kia truyền cho ta là chân thật, không phải là ảo giác, như vậy...

- Tại Rivendell, chúng ta nhất định sẽ toàn thắng Ấn châu đội!