Chương 233: Quyển 9 - Chương 24: Giới hạn sức mạnh

Dịch giả: truongtieutuyet

Tất cả mọi người đều ở trong trạng thái cảnh giác cao độ, giây lát sau, hình bóng một con sói lớn dần xuất hiện, tiếp đó là hơn mười con khác.

Giờ phút này Bilbo Baggins vẫn đang thu xếp đồ đạc, sau khi nghe tiếng sói tru hắn liền hỏi:

- Sói? Là tiếng sói đúng không?

Người lùn đứng bên cạnh Bilbo Baggins đang cầm một chiếc búa trong tay, hắn liên tục quan sát bốn phía với vẻ thận trọng đồng thời nói:

- Không đâu, không giống như tiếng sói, có vẻ như là tiếng của lũ Warg thì đúng hơn...

Vừa dứt lời, con Warg đầu tiên liền nhảy xuống từ đỉnh đồi sau lưng hắn, người lùn này lập tức quay đầu lại, vũ khí trong tay bổ một nhát mạnh, con Warg vừa lao đến nhanh chóng bị hạ gục. Mấy con còn lại cũng lần lượt bị những người khác xử lý, thậm chí ngay cả Gandalf cũng tự tay dùng kiếm đâm xuyên một con, đến lúc này Thorin mới lên tiếng:

- Là lũ Warg trinh thám! Chứng tỏ có đại quân Orc ở gần đây!

Sắc mặt Bilbo Baggins trở nên trắng bệch, hắn lắp bắp nói:

- Đại... quân... Orc? Đại quân Orc!

Gandalf hỏi Thorin với vẻ tức giận:

- Ngoại trừ các quý tộc họ hàng và mấy người chúng ta, ngài còn nói về hành trình này cho những ai?

Thorin lắc đầu:

- Không ai cả.

Gandalf lại một lần nữa lớn tiếng chất vấn:

- Nói cho ta biết! Có ai hay không?

Thorin cũng hét lên:

- Ta thề, không có ai! Một người cũng không!

Đúng vậy, đương nhiên là không có...

Ánh mắt của Sở Hạo vẫn một mực thâm trầm, Thorin tự nhiên là không có khả năng tiết lộ lung tung về chuyện hắn muốn đoạt lại Lonely Mountain, mấy người lùn đi theo hắn hẳn cũng sẽ không làm chuyện như vậy. Mà Thorin chỉ nói tin tức này cho một vài quý tộc khác, vậy người duy nhất có khả năng tiết lộ hành tung của bọn họ, rõ ràng chỉ có thể là những quý tộc của Blue Mountains...

Gandalf thở dài, sau đó nhìn quanh rồi nói:

- Chúng ta đang bị săn đuổi, cần phải lập tức rời khỏi nơi này.

Lúc này, một người lùn làm nhiệm vụ canh gác lớn tiếng nói:

- Không thể, chúng ta không còn con ngựa nào nữa, bọn chúng đều kích động bứt dây chạy trốn cả rồi!

Sau khi nghe vậy, sắc mặt tất cả mọi người đều trở nên lo lắng, pháp sư áo nâu Radagast lên tiếng phá vỡ bầu không khí căng thẳng:

- Để ta, ta sẽ dẫn dụ bọn chúng đi chỗ khác.

Nghe xong đề nghị của Radagast, Gandalf bác bỏ ngay lập tức không chút đắn đo:

- Không được! Quân Orc cưỡi trên những con Warg Gundabad, tốc độ của chúng nhanh hơn bất kỳ giống Warg nào khác, làm vậy khác gì tự sát!

Pháp sư áo nâu Radagast lại mỉm cười, chỉ vào cỗ xe của mình rồi nói:

- Không đâu, có thể chúng là giống Warg Gundabad, nhưng mà những con thỏ này là giống Rhosgobel, chưa biết được ai ngon hơn ai đâu, cứ để ta thử xem...

Một lát sau, khi tất cả người lùn và những thành viên của Bắc Băng Châu đội đã chuẩn bị xong, Radagast liền hét lớn đồng thời kéo mạnh cỗ xe thỏ một cái, những con thỏ cỡ lớn nhanh chóng cất bước, trực tiếp từ trong rừng lao ra ngoài khu vực thảo nguyên, tiếp đó là một tràng sói tru vang lên, không biết có bao nhiêu con Warg bị động tĩnh của Radagast thu hút đuổi theo.

Dưới sự dẫn dắt của Gandalf, mọi người đi xuyên ra khỏi rừng rậm, mượn những tảng đá lớn trên thảo nguyên làm vật che chắn, mà sau khi ra khỏi rừng rậm, mọi người liền chứng kiến số lượng kinh người của quân Orc, ít nhất cũng phải có bốn năm nghìn tên. Tất cả đều âm thầm kinh hãi, đây không phải là con số mà đội ngũ ít ỏi như bọn họ có thể vượt qua được, muốn đối phó với đại quân như vậy, nhất định phải dùng quốc gia làm đơn vị tiến hành chiêu mộ binh lính chính quy thì mới được.

Sắc mặt Gandalf cũng vô cùng tối tăm phiền muộn, ông ta liên tục ngoái đầu ra sau thúc giục mọi người nhanh chân lên, vừa chạy vừa nói:

- Lối này, tất cả theo sát ta, nhanh nào!

Mà trong lúc đang chạy thục mạng, Thorin cũng hỏi Gandalf:

- Gandalf, ông đang dẫn chúng ta đi đâu vậy?

Gandalf nhìn hắn một cái, kỳ thực trong nội tâm hai người đều đã biết đáp án, chẳng qua là không có nói ra mà thôi, đội ngũ tiếp tục thẳng tiến theo hướng bờ biển, mà bên kia, trong lúc đuổi theo Radagast, mấy nghìn tên kỵ binh Orc giống như cũng cảm thấy không đúng, chúng lập tức chia làm nhiều toán nhỏ phân tán ra khắp thảo nguyên, trong đó có một toán nhắm tới đúng phương hướng của mọi người, số lượng ước chừng khoảng ba bốn chục tên.

Tốc độ của kỵ binh Orc rất nhanh, mọi người chỉ vừa mới kịp núp dưới chân một khối đá lớn, đám Orc này đã đuổi đến nơi. Toàn đội ngũ không ai dám xem nhẹ tình hình, khu vực thảo nguyên này rất trống trải, nếu như bị đại quân của đối phương bao vây, giữ được mạng sẽ là chuyện không dễ dàng gì, do vậy hầu như mỗi người đều cố gắng nín thở, âm thầm hy vọng quân Orc không thấy gì mà tiếp tục tìm kiếm nơi khác.

Có điều rất đáng tiếc, khứu giác của Warg vô cùng nhạy bén, chúng đã ngửi được mùi của người lùn, mắt thấy không thể lẩn trốn được nữa, Thorin liền gật đầu ra hiệu cho một người lùn trong đội ngũ, đồng thời Sở Hạo cũng nháy mắt với Trương Hằng.

Hai cung thủ đồng thời nhảy ra ngoài, mỗi người đều giơ vũ khí của mình lên bắt đầu xạ kích, rất rõ ràng, tuy rằng có đấu khí hỗ trợ, nhưng mà kỹ xảo bắn cung và độ chính xác của người lùn kia thì còn lâu mới sánh được với Trương Hằng, hắn phải bắn liên tiếp hai phát mới giết được một tên Orc, trong cùng khoảng thời gian đó Trương Hằng đã bắn chết ba tên rồi. Sau khi nhìn thấy đối phương, những tên kỵ binh Orc còn lại cũng đều lao đến, đồng loạt triển khai công kích với mọi người.

- Tay ta nắm giữ ánh sáng!

Gandalf hét lớn, pháp trượng trên tay phát ra ánh chớp kịch liệt, đám Orc đang lao tới liền không tự chủ được nhắm mắt lại, ngay cả lũ Warg cũng vậy, mà những người lùn thì lập tức nhân cơ hội này vọt mạnh về phía đối phương.

Các thành viên của Bắc Băng châu đội, Niệm Tịch Không, Tom và Gang Loupe đều gia nhập chiến đấu, chỉ có Sở Hạo là yên lặng đứng tại chỗ, trong biển ý thức của hắn, mô hình của hỏa cầu thuật nhanh chóng được xây dựng. Dưới trợ giúp của các mảnh vỡ thần tính, chỉ trong một tích tắc mô hình hỏa cầu thuật đã hoàn thành, Sở Hạo thủ thế rồi niệm chú ngữ, một quả cầu lửa màu cam từ trên tay bay ra ngoài, lao thẳng vào giữa đám Orc. Quả cầu lửa này nhìn có vẻ không lớn lắm, nhưng mà khi tiếp xúc với mặt đất, ngọn lửa liền bạo phát với mức độ vô cùng kịch liệt, loáng cái đã bao trùm ít nhất năm sáu tên Orc, hơn chục tên Orc xung quanh cũng bị sóng nổ đẩy văng ra xa, uy lực này quả thực có thể so sánh được với lựu đạn siêu mạnh.

Đây chính là công lao của mảnh vỡ thần tính, pháp sư bình thường sử dụng hỏa cầu thuật, uy lực căn bản không có khả năng lớn như vậy, trừ phi khi xây dựng mô hình phép thuật đạt đến mức độ hoàn mỹ thì mới được. Mà chuyện này chỉ có pháp sư cao cấp mới đủ khả năng, do vậy rất nhiều người cho rằng uy lực của hỏa cầu thuật là nương theo đẳng cấp của pháp sư mà tăng lên, kỳ thực chẳng qua là pháp sư đẳng cấp càng cao có thể tạo ra mô hình phép thuật càng chuẩn xác mà thôi. Sở Hạo có các mảnh vỡ của thần tính, điều này làm cho mô hình phép thuật của hắn vô cùng hoàn hảo, do vậy uy lực của hỏa cầu thuật cũng gần như đạt đến cấp độ cao nhất.

Đòn cứu nguy xuất hiện giữa lúc dầu sôi lửa bỏng, tất cả người lùn đều hoan hô cùng hưng phấn, chỉ có Gandalf là nhìn Sở Hạo với ánh mắt phức tạp đồng thời hỏi:

- Ngươi... ngươi có thể sử dụng phép thuật mạnh như vậy? Chẳng lẽ... Chí cao thần không có thiết lập giới hạn sức mạnh của ngươi? Hoặc là... cấp độ sức mạnh của thế giới này đã bắt đầu khôi phục rồi sao?

Sở Hạo cũng không trả lời, một lần nữa giơ tay lên, lại là một quả cầu lửa bay thẳng ra, lập tức lại có ít nhất mấy tên kỵ binh Orc bị nổ thành tro bụi. Hai quả cầu lửa trực tiếp thay đổi cả trận chiến, hầu hết đám Orc đều bị nổ văng lăn lóc, những người lùn chỉ cầm vũ khí quét qua một lượt là trên mặt đất đã xuất hiện từng đống thịt vụn, sau cùng lắm một hai phút, chiến đấu đã kết thúc.

Gandalf yên lặng quan sát Sở Hạo, tiếp đó lại một lần nữa giơ cao pháp trượng rồi nói:

- Chúng ta đã bị quân Orc phát hiện, không thể dừng lại, tất cả mọi người theo ta!

Trong khi nói, ông ta cũng dẫn đầu chạy về hướng một ngọn núi đá lớn, mà ở phía xa, mấy nghìn tên Orc còn lại đã sớm phát hiện ra động tĩnh tại đây, bọn chúng điên cuồng gào thét, từ bốn phương tám hướng đồng loạt lao tới, giống như cơn hồng thủy dâng cao chuẩn bị ập xuống vùi lấp tất cả...