Sở Hạo bận rộn trăm bề.
Là một trong ba thủ lĩnh của tổ chức Kẻ phản nghịch, Hắn và Lý Cương Lôi chia nhau quản lý các vấn đề nội ngoại. Lý Cương Lôi phụ trách mặt sắp xếp nhân sự, bố trí căn cứ. Sở Hạo thống lĩnh các biệt đội, đảm nhiệm mũi tiến công cũng như phòng thủ. Lão đại Lăng Tân thì trấn thủ ở tổng bộ, là tuyến phòng ngự cuối cùng, đồng thời đề phòng tổ chức C tiến công quy mô lớn. Ngoài ra một khi hai gã O6 còn lại tử vong, hắn sẽ là người thực hiện kế hoạch cuối cùng – ‘hủy diệt’.
Nhưng vì Sở Hạo đã tiến vào thế giới Luân Hồi nên áp lực lãnh đạo chiến đấu đè nặng hết lên vai Lý Cương Lôi. Quãng thời gian vừa qua quả thật khiến gã này thống khổ kêu trời kêu đất. Theo như những gì hắn nói thì rất lâu rồi chưa được ngủ yên giấc. Bây giờ Sở Hạo trở về, tuy chỉ được mấy ngày song đống công việc quân sự tích tụ gần đây đã có người giải quyết.
Cứ như vậy, Sở Hạo sau khi quay lại thế giới thật chẳng những không được nghỉ ngơi lấy một ngày, đã thế còn bù đầu rối mắt cực khổ hơn lúc còn ở thế giới Luân Hồi. Mỗi ngày phải đưa ra quyết định cho hàng trăm việc, đống văn thư cần đọc phủ kín bàn, còn như thị sát quân doanh căn cứ ư, ít cũng phải mười mấy lần. Chỉ mới mấy ngày mà hắn đã phải vòng quanh trái vài lượt. Vất vả thế nào thì không cần nói thêm nữa, song cùng với đó Sở Hạo càng lo lăng hơn.
Quá yếu...
Quả thật Kẻ phản nghịch đối với thế giới này thì vô cùng mạnh, dù là tác chiến đặc nhiệm quy mô nhỏ hay tham gia chiến tranh cỡ lớn, họ đều đảm nhiệm được. Song một khi dính dáng đến tầng thứ cao hơn như chiến tranh công nghệ ‘tương lai’, Kẻ phản nghịch không chịu nổi một kích. Đấy cũng là nguyên nhân Sở Hạo ước lượng chiến lực Bắc Băng châu đội tương đương với 500 chiến sĩ cơ giới hóa. Mà theo quá trình vững bước đi lên của bọn họ thì chênh lệch thực lực sẽ càng lúc càng gia tăng. Thí dụ như Đại Tây châu đội, bọn họ đủ sức địch lại cả một quốc gia, thâm chí toàn thế giới.
Cho nên, chiến sĩ của tổ chức Kẻ phản nghịch phải nhanh chóng thay đổi trang bị vũ khí, mặt chiến thuật cũng cần cải tiến... Chiến tranh trong tương lai, nhân số không còn là mấu chốt thắng lợi. Theo suy nghĩ của Sở Hạo thì Kẻ phản nghịch cần mô phỏng hình thức tiểu đội của thế giới Luân Hồi. Bốn mươi người thành một đội, bên trong phải có đủ nhân viên hỏa lực, bắn tỉa, trinh sát... Trinh sát là người giữ năng lực tương tự như khống chế tinh thần thì càng tốt. Vũ khí cơ bản thì nên dùng súng Gauss, sau đó nâng cấp dần lên thành các loại vũ khí năng lượng. Ngoài ra nhất định phải có ít nhất ba người sở hữu sức mạnh vượt qua phạm trù khoa học kỹ thuật, chẳng hạn như ma pháp, nội lực hoặc thứ gì tương tự vậy nhằm đối kháng lại người có sức mạnh giống thế bên đối phương. Chỉ có vậy thì Kẻ phản nghịch mới có vốn để đối phó với tổ chức C. Về phần tổ chức X... Chắc phải nhờ đến sức mạnh của các tiểu đội Luân Hồi.
Mấy ngày nay, Sở Hạo ngoài việc bận rộn với các hạng mục trong tổ chức, hắn còn tiến hành chọn lọc những thành viên ưu tú vốn thuộc quân tinh nhuệ. Đương nhiên, ‘chọn lọc’ ở đây là gửi đám hồ sơ đó cho ban ngành bí mật điều tra. Những người ấy sau này sẽ là chiến sĩ chủ chốt của tổ chức, tuyệt đối không cho phép gián điệp xâm nhập. Chỉ một chút xíu vấn đề thôi thì dù xuất sắc đến đâu cũng tuyệt đối không tuyển. Trước mắt đã lựa được 93 người. Sau này sẽ từ từ đào thải dần chỉ lấy 40 mà thôi.
Hoàn thành xong bước này, Sở Hạo sẽ tìm cách trang bị cho bọn họ. Đầu tiên, ở chỗ Chủ Thần ngoại trừ các loại huyết thống, kỹ năng còn xuất hiện một số trang bị cho phép thay đổi thuộc tính người dùng. Ví dụ như ‘Thực Trang’. Xét về mặt nào đó thì nó chẳng khác gì một loại huyết thống, nhưng thay vì lập tức cường hóa như trong Chủ Thần không gian thì đây chỉ là một tấm kim loại lục giác nho nhỏ. Một khi sử dụng, từ bên trong sẽ tuôn ra rất nhiều cơ thịt hỗn hợp kim loại bao bọc lấy chủ nhân, sức chiến đấu rất mạnh. Đương nhiên giá cả sẽ không rẻ chút nào, mỗi cái như vậy phải trả 2 chi tiết A cùng 15,000 điểm. Trước mắt, Sở Hạo tạm thời không thể trang bị phổ cập được...
Nếu không lựa chọn thực trang? Chủ Thần vẫn còn một số mặt hàng khác đảm bảo vừa lòng người mua. Chẳng hạn huyết thống D-Boy. Nó là một cái túi thịt lớn, chỉ cần người dùng chui vào bên trong là sẽ được cải tạo với một lớp kim loại bao bọc toàn thân, sức chiến đấu thậm chí còn mạnh hơn ‘Thực Trang’ song sức bền thì không bằng... 2 chi tiết A...
Chỉ riêng mấy món ấy đã đắt như vậy thì đừng nói chi đến công pháp nội lực đấu khí... Cho nên nếu bảo con người ở thế giới thật không thể đạt được huyết thống, kỹ năng của ‘vùng đất’ Luân Hồi thì là sai, chẳng qua cái giá ‘hơi cao’ một chút mà thôi... về cơ bản thì không thể cung cấp đại trà. Còn như các loại vũ khí ma pháp truyền thuyết... ở giai đoạn đầu ngược lại có thể cân nhắc một chút.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải thỏa mãn được nhu cầu của Bắc Băng châu đội đã, cho nên trong thời gian sắp tới chỉ có thể tổ chức huấn luyện cách dùng vũ khí công nghệ cao cho bọn họ. Dù sao những người này không thể giúp gì cho Bắc Băng châu đội trong thế giới Luân Hồi... Trừ phì Sở Hạo đổi được Bán vị diện, đến lúc đó nói không chừng việc mang theo bọn họ vào Chủ Thần không gian không còn là vấn đế nan giải nữa...
Đặt chuyện này sang một bên, Sở Hạo còn chuyện khác cần quan tâm, đó là thông qua tổ chức Kẻ phản nghịch gửi tin cho gia tộc của Lục Tử Tuyết, rằng nàng ta vì một vài nguyên nhân mà tạm thời không thể về nhà, sự an toàn được đảm bảo, hy vọng bọn họ thông cảm... vân vân. Đồng thời, Sở Hạo lấy danh nghĩa Kẻ phản nghịch mơ hồ biểu đạt ý che chở cho gia tộc này, chỉ cần bọn họ không nổi điên đi đắc tội với cường quốc nào đó hoặc là bị tổ chức C chú ý thì chắc chắn sẽ bình yên vô sự, thậm chí càng thêm thịnh vượng...
Sau khi hoàn thành tất cả công việc, thời gian còn lại của hắn cũng không còn nhiều lắm, mà những thứ trước đó yêu cầu cũng đã được chuẩn bị đầy đủ. Hiện tại Sở Hạo đang theo Lý Cương Lôi đi thu nhận chúng.
“... Thật tiện lợi! Đây chính là Á không gian sao?” Lý Cương Lôi trợn mắt nhìn vào lỗ đen mà Sở Hạo ‘phẩy tay’ tạo ra. Bất cứ thứ gì vừa chạm vào nó liền biến mất không còn. Theo như lời Sở Hạo thì hắn có thề tùy lúc lấy đồ vật bên trong ra. Lý Cương Lôi vừa thấy liền hiểu ngay giá trị của món Á không gian này.
“Nói chính xác phải là mảnh vỡ Á không gian.” Sở Hạo cười cười: “Đường kính chừng 50m, bên trong không có không khí, nước, nhiệt độ hay bất kỳ loại điều kiện thích hợp nào cho sự sống. Cho nên sinh mệnh thể không tồn tại được ở nơi đó. Mà thực ra muốn vào cũng vào không được. Hiện tại chỉ dùng để chứa vật phẩm, còn như muốn làm nơi bố trí quân mai phục thì đành chịu. Cơ mà như bây giờ là ổn rồi.
Lý Cương Lôi suy nghĩ một lát lại hỏi: “Uhm... Có chuyển giao quyền sử dụng cho người khác được không? Hay nhất định phải là cậu? Giá cả của thứ này thế nào?”
Sở Hạo lắc đầu: “Giá rất đắt, ít nhất thì đối với tôi hiện tại rất đắt, muốn mua thêm một cái như vậy là không thể nòa. Hơn nữa thứ Á không gian này chỉ mình tôi sử dụng được. Còn như đổi thành Bán vị diện thì chỉ cần tôi cấp quyền thì bất cứ ai cũng dùng được. Thế nhưng muốn đạt đến mức đấy còn quá sớm, cái đó quá đắt. Tạm thời cậu không cần nghĩ tới nó là hơn.”
Lý Cương Lôi thở dài lắc đầu than thở... Mãi tới khi thấy Sở Hạo thu hết vật phẩm cần thiết hắn mới lên tiếng: “Vạn sự cẩn thận! Muốn đạt được bao nhiêu thì phải trả giá bấy nhiêu. Đây là tôn chỉ tôi luôn tôn thờ, cho nên những thứ như bản vẽ công nghệ cao hay Á không gian hẳn đều do cậu đổ mồ hơi nước mắt, thậm chí cả tính mạnh mới lấy về được... Tóm lại mọi sự lấy ổn làm đầu. Mọi việc ở tổ chức đã có anh em gánh vác. Khi cậu không có ở đây, tôi sẽ dốc hết sức bảo vệ tổ chức.”
Sở Hạo không nói gì, chỉ dùng sức vỗ vai Lý Cương Lôi. Có những người như vậy chờ đợi hắn mới thấy quyến luyến thế giới này.
Chủ Thần không gian chẳng khác gì lúc hắn rời đi, thời gian tựa hồ dừng lại ở thời điểm ấy, ngay cả ánh mắt thần thái đám người xung quanh cũng không hề thay đổi. Hai gã tân nhân thấy Sở Hạo về lập tức xúm lại hỏi thăm tình hình thế giới thật.
Trương Hằng trực tiếp đi tới bên cạnh Sở Hạo hỏi: “Mọi chuyện xong xuôi rồi chứ? Nàng.... Gia tộc nàng ta?”
Sở Hạo mỉm cười: “Yên tâm, hết thảy đều đã sắp xếp ổn thỏa. Gia tộc cô ấy cũng được tổ chức chú ý giúp đỡ. Ngươi cứ yên tâm đi.”
Tom cũng lách người vào: “Những thứ anh bảo là cần chuẩn bị cho bộ phim tới đã có đủ chưa?”
Sở Hạo cười cười vỗ vai Trương Hằng cùng Tom, vừa đi về phía gian phòng của mình vừa nói với ngữ khí khẳng định: “Đủ cả rồi. Trận đoàn chiến sắp tới, có thể những thứ này sẽ là mấu chốt để chúng ta dành thắng lợi. Còn như là cái gì... Ha ha, tạm thời giữ bí mật... Nào mọi người, ngày mai bắt đầu rồi. Hôm nay hãy liên hoan một lần đi. À không biết Niệm Tịch Không đã trúc cơ thành công chưa. Chúng ta còn ít điểm, không nhiều lắm song vẫn đủ đổi lấy các loại nguyện liệu nấu ăn. Tóm lại hôm nay cứ thả lỏng đã. Ngày mai...”
“Tam đoàn đại chiến, chúng ta nhất định sống sót!”