Chương 165: Quyển 6 - Chương 22: Ý nghĩa của sự tồn tại Chủ thần, chiến đội luân hồi.

Người hiểu được những gì Sở Hạo nói đoán chừng không nhiều lắm, may ra có Ares khá hơn một chút nhưng cũng chỉ là da lông bề ngoài mà thôi.

Sở Hạo, hắn hiểu rõ hàm số và bước sóng thời gian đáng sợ đến mức nào.

Nói về vấn đề này phải nhắc tới tổ chức Kẻ phản nghịch. Tuyệt đại đa số thành viên chủ chốt của bọn họ đều là người trốn ra từ tổ chức C, người thành lập như Sở Hạo, Lý Cương Lôi thì là vật thí nghiệm còn sống sót của tổ chức X, lại nhờ các cường quốc trên thế giới giúp đỡ nên tổ chức của bọn họ có thực lực khoa học cực kỳ hùng hậu, ít nhất vượt qua bên ngoài 30 năm. Đấy là còn chưa kể những lần thu giữ các vật phẩm ‘bí ẩn’, bọn họ cũng nhận được một số kỹ thuật thú vị.

Ví dụ như du hành thời gian. Tổ chức kẻ phản nghịch phát triển lý luận này dựa vào mảnh vỡ thời không cùng một số vật phẩm tương tự khác. Nhưng nguyên nhân chính thúc đẩy bọn họ nghiên cứu là do sự uy hiếp ngày một mạnh mẽ đến từ tổ chức C và các loại vật phẩm thần bí nguy hại xuất hiện với tần suất tăng đột biến. Một khi nghiên cứu thành công, bọn họ hoặc có thể giải quyết hai tổ chức CX ngay từ lúc bọn họ mới thành lập, nếu không được thì tìm một đường lui cho loài người thoát khỏi ngày tận thế.

Mà tất nhiên cái mảng thời gian ấy quá mức thâm ảo, dù ngành khoa học của Kẻ phản nghịch có vượt trên thế giới trăm năm đi nữa cũng chưa chắc nghiên cứu ra cái gì. Bọn họ không thể đầu tư tất cả tiền bạc vào lĩnh vực thời không được, chỉ đành coi nó là một hạng mục dài hạn… Hàm số thời gian và ngược dòng lịch sử chính là một trong vài sản phẩm phụ ít ỏi của quá trình nghiên cứu này.

Mảnh vỡ thời không chẳng những cho người ta thấy trước tương lai mà thỉnh thoảng cũng kết nối đến quá khứ. Sau khi biết được chuyện này, Kẻ phản nghịch liền đặt ra kế hoạch gửi người về những khoảng thời gian đã xảy ra ấy. Nếu thành công, bọn họ sẽ thu được những đột phá cực lớn về mặt lý luận thời gian, ngoài ra còn có thể vãn hồi một số tổn thất của tổ chức…

Tuy chỉ được 24 tiếng nhưng cũng đủ để Kẻ phản nghịch phái ra tiểu đội tinh nhuệ đi thử. Tổng cộng 7 tiểu đội tham gia kế hoạch, song sống sót trở về chỉ được ba người.

Bảy tiểu đội ấy khi đang chấp hành nhiệm vụ thì đều gặp phải chuyện ngoài ý muốn, có khi là bị tổ chức C chặn đường, đen đủi hơn gặp cả tổ chức X. Nhưng nếu mỗi thế thì cũng chỉ đành trách đối phương quá thần thông quảng đại, kỹ thuật thời không vượt xa Kẻ phản nghịch nên đã đi trước đón đường. Bảy tiểu đội kia, có cái bị quân đội chính phủ coi là khủng bố tiến hành vây quét, hai cái thì đụng phải bộc phát ‘nguyền rủa’ dẫn đến đoàn diệt.

Đặc biệt hơn cả, một tiểu đội được truyền tống tới khu Ả Rập nhưng bọn họ lại mất tích ngay sau đó. Tổ chức Kẻ phản nghịch lập tức tiến hành điều tra và được biết khoảng thời gian ấy đột nhiên xuất hiện một trận bão cát lớn hiếm có trong lịch sử…

Nói tóm lại, bảy tiểu đội được cử đi không cái nào thành công cả, bọn họ đều gặp phải những tai họa ‘từ trên trời rơi xuống’. Qua đó cũng chứng minh được lý thuyết ‘trượt vỏ chuối’, rằng dù có vượt thời gian về quá khứ cũng không thể thay đổi lịch sử đã biết. Nếu cố tình sẽ bị vô số chuyện ngoài ý muốn ngăn cản, thậm chí cái ‘vỏ chuối’ đó sẽ khiến ngươi ngã vỡ đầu chết luôn…

Cho nên mới nói, nếu ở tương lai đã có người quan sát thì bất cứ hành động muốn thay đổi quá khứ nào đều sẽ không thành công. Dù chiến lực cực kỳ khủng bố đi chăng nữa, bọn họ rồi cũng bị ‘xui xẻo’ đánh bại mà thôi. Ví dụ rõ nhất chính là John. Trước khi hắn trở thành thủ lĩnh phe kháng chiến thì đâu phải chỉ trải qua trăm trận. Chiến đấu nhiều như thế chẳng lẽ không dính phải viên đạn lạc nào sao, nhưng ác liệt là vậy, hắn vẫn sống sót đấy thôi, so với nhân vật chính trong tiểu thuyết còn may mắn hơn gấp ngàn lần….

Nói chung tương lai đã được định đoạt, có muốn sửa cũng không được!

Thế nhưng tại sao chủ thần lại đưa bọn họ tới đây bảo hộ John, theo thuyết trên thì hắn đâu thể chết được chứ?

Trừ phi lập luận của Sở Hạo sai, tương lai vẫn có thể thay đổi… Mà John thì sẽ chết…

Hoặc giả còn một đáp án không ngờ khác, nhưng nó sẽ liên quan tới ý nghĩa tồn tại của Chủ thần không gian. Hồi đại chiến với người xâm nhập ở The Pulse, Sở Hạo từng hoài nghi chủ thần không gian không phải sân chơi do thần ma chế tạo mà vì một mục đích khác, ví dụ như cứu rỗi các vị diện đang trên đà hủy diệt.

Như vị diện Terminator này đây, tương lai nó chắc chắn sẽ xuất hiện Skynet và ngày phán xét bởi quân kháng chiến và Skynet đều nắm giữ lịch sử khiến dòng thời gian bị cố định. Mà chủ thần không gian thì có thể phá vỡ cái dòng chảy đó, thay đổi nhận thức của người quan sát…

Từ đó sẽ cứu rỗi được vị diện Terminator. Đây chính là ý nghĩa thực sự của Chủ thần không gian và các tiểu đội luân hồi?

Sở Hạo chỉ suy luận được đến đây là dừng. Do tin tức không đủ nên hắn cũng không dám kết luận qua loa, nhưng hắn có cảm giác cứ đi theo hướng ấy rất có thể sẽ thu được đáp án chính xác.

Kết thúc cuộc thảo luận, Sở Hạo lên đường tới New York gặp gã phóng viên đã nói chuyện trên điện thoại. Đây là bước tiếp theo trong kế hoạch tiền tài, tin tức, con người của hắn. Mà phóng viên chính là nhân tố vô cùng quan trọng. Mặc kệ tương lai có người ‘quan sát’ hay không, mặc kệ sự tồn tại của chủ thần có phải vì phá vỡ dòng chảy lịch sử, cứu rỗi vị diện… hắn vẫn phải tiếp tục kế hoạch ban đầu, trừ phi xác nhận chắc chắn thất bại, Sở Hạo tuyệt không từ bỏ. Hắn không thể trơ mắt nhìn một thế giới tươi đẹp bước dần về con đường hủy diệt được, cho dù bỏ qua quyền hạn và điểm thưởng cũng không tiếc.

Cứ như vậy, Sở Hạo ngồi máy bay đáp xuống phi trường New York. Nhưng vừa đặt chân lên mảnh đất này, cảm giác nguy hiểm lập tức bao trùm lấy hắn. Thế nhưng Sở Hạo vẫn điềm nhiên như không lơ đãng quan sát xung quanh, tựa hồ đang tìm cửa ra như bao người khác. Cái nhìn tưởng chừng đơn giản ấy đã thu hết cảnh vật nơi đây…

Chí ít mười mấy người đang coi hắn là mục tiêu. Bọn họ có nhân viên hậu cần mặt đất, du khách, kiểm soát viên… tất cả đều rất đỗi bình thường nhưng hợp với nhau tạo thành tấm lưới kín kẽ...

Sở Hạo vừa đi vừa thoáng ngước lên bầu trời, hít sâu một hơi, trong lòng hắn đã có quyết định, một quyết định cực kỳ tàn khốc…

Mấy phút sau, từ phi trường New York truyền ra tiếng nổ kịch liệt cùng với tin đồn phần tử khủng bố tập kích. Con số thương vong lên tới hơn tám mươi người, nhưng đa số trong đó đều là robot với bề ngoài nhân loại. Có điều tất cả nhân chứng tại hiện trường đều bị câu lưu tới phòng cảnh sát hình sự. Trong bảng tin buổi trưa, tên bọn họ cũng xuất hiện ở mục danh sách người tử nạn bởi vụ nổ.

Cùng lúc đó, Sở Hạo rốt cuộc nhìn thấy mục tiêu của hắn. Gã phóng viên ấy đang ngồi trên ghế đá ở quảng trường New York với tờ báo trên tay, mặt mũi xanh mét…