“Pulse, bộ phim kinh dị tiếp theo, Pules…”
Sở Hạo nhìn nhìn ba người trước mặt, tiếp tục nói: “Còn hai ngày nữa chúng ta sẽ tham gia vào bộ phim mới, đối với Pulse tôi nghĩ mọi người đều đã xem qua vài lần rồi, cho nên nội dung cốt truyện thế nào tôi không nhắc lại nữa, nhưng mà mấy tình tiết ấy chỉ có giá trị tham khảo thôi, không thể tin tưởng cứng ngắc theo chúng được… Daybreakers và Alien vs Predator đều là bằng chứng rõ nhất.”
“Hơn nữa Pulse có ba phần, phần 1 và 2 thì khỏi nói nhưng phần 3 thì thời gian diễn ra cách đó khá xa. Chúng ta căn bản không biết là mình sẽ tiến vào phim ở thời điểm nào nên tồn tại rất nhiều tính không xác định. Cho nên tác dụng của cốt truyện đối với chúng ta đã hạ xuống mức thấp nhất.”
“Đương nhiên…”
Sở Hạo cười nói: “Nhưng như thế không có nghĩa là chúng ta không thu được thứ gì hữu ích, ít nhất cũng biết được kẻ địch chủ yếu là ai, chính là u linh quỷ quái, từ đó mà công tác chuẩn bị vũ khí cùng đạo cụ trở nên thuận tiện hơn nhiều.”
“Còn chuẩn bị cái gì nữa!” Trương Hằng ở bên bất mãn hô: “Điểm thưởng đều bị ngươi cầm đi chữa trị hết rồi, ta đang muốn đổi lấy huyết thống thánh đấu sĩ đây, nhưng mà chẳng còn chút điểm nào thì còn mua sắm cái gì nữa.”
Sở Hạo có chút xấu hổ cười cười, mấy giây sau mới mở miệng: “Ta sẽ bồi thường cho ngươi mà, ai ngờ việc mở cơ nhân tỏa đẳng cấp cao hơn lại làm tổn thương gien, khiến điểm cần cho việc chữa trị tăng vọt… Để lần sau ta trả ngươi.”
Trương Hằng kỳ thật chỉ nói thế thôi chứ tuy quả thực muốn đổi huyết thống thánh đấu sĩ nhưng tính mạng của đồng đội đối với hắn còn quan trọng hơn nhiều. Thấy Sở Hạo nói nghiêm túc như vậy hắn liền hặc hặc cười: “Một lời đã định, ta muốn nâng cấp từ thanh đồng lên bạch ngân, hoàng kim rồi cuối cùng là thần thánh đấu sĩ. Ngươi phải gánh chịu đó.”
Sở Hạo tiếp tục cười: “Ừ, được rồi… Vậy giờ quay lại chuyện chính, trang bị cần thiết cho bộ phim Pulse.”
“Đầu tiên, chúng ta không biết sau khi tiến vào sẽ phải nhận nhiệm vụ gì và thời điểm xuất hiện ra sao nên cần làm tốt chuẩn bị để có thể ứng phó với mọi tình huống. Ví dụ như việc bị u linh quỷ quái của cả tòa thành thị tập kích chẳng hạn.”
Sở Hạo nói đến đây thì mở chiếc laptop trước mặt ra, vừa quan sát các số liệu trên đó vừa giải thích: “Đầu tiên, vũ khí cá nhân, đặt mục tiêu là phải đối phó với lượng lớn u linh nên tôi đề nghị đổi lấy một số súng tiểu liên và đạn linh loại, thứ này có thể gây sát thương với dạng địch nhân thế này. Chưa cần biết là nó trực tiếp tiêu diệt hay chỉ đẩy lùi đối phương, ít nhất mọi người cũng có chút vốn để đối kháng, vậy là đủ rồi.”
“Khi gặp phải tình cảnh bị u linh bao vây với số lượng lớn, muốn mở đường thì cần vũ khí phá hủy điện từ! Chỗ chủ thần có bom điện từ phù hợp với yêu cầu này, một khi nổ sẽ phá hủy tất cả thiết bị trong phạm vi 1000m xung quanh, 100 điểm một viên, giá này không đắt, mỗi người cầm theo năm viên là đủ.”
Sở Hạo nói đến đây thì dừng lại một chút để mọi người tiêu hóa thông tin hắn đưa ra, sau đó mới tiếp tục: “Vừa rồi là phối trí tiêu chuẩn tôi hy vọng mỗi người mang theo, ngoài ra thì không cần thêm gì nữa. Số điểm còn thừa thì giữ lại, hoặc là góp lại để đổi lấy một kiện vật phẩm có tác dụng quan trọng với đoàn đội, thế nào?”
Trương Hằng, Ares, Tom nghe vậy không khỏi sững sờ, cả bọn chẳng ai biết vật phẩm quan trọng với đoàn đội là thứ gì, nên đều nhìn về phía Sở Hạo.
Sở Hạo cũng chẳng câu giờ, lập tức xoay laptop về phía mọi người, bên trên miêu tả hình một chiếc xe.
“Xe bay, xuất hiện trong một bộ phim của Nga, ngoài việc có thể hoạt động như một chiếc trực thăng ra thì bề ngoài không khác gì ô tô, có thể đi lại bình thường trên mặt đất. Chẳng lẽ mọi người không thấy là khả năng cơ động của chúng ta quá yếu sao? Đâu phải thời cổ đại đâu mà cứ phải đi bộ hoài? Một chiếc xe tốt sẽ trợ giúp chúng ta rất nhiều.” “Nhưng thể tích của nó là một vấn đề, chúng ta không thể lúc nào cũng mang theo nó được, cho nên cần đổi một thứ khác nữa, túi trữ vật hiệu con nhộng…”
Sở Hạo chỉ vào hình chiếc túi trữ vật ở bên cạnh chiếc xe nói: “Thứ này có thể chuyển hóa vật chất thành nguyên tử để cất giữ, khi cần thì ấn vào rồi ném xuống đất là được, hơn nữa có thể sử dụng nhiều lần, rất tiện, chỉ tiếc là mỗi túi chứa được có một vật phẩm, mà một khi đã xác nhận là đựng cái gì rồi thì không thể nhét thứ nào khác.
Ares bỗng lên tiếng: “Vậy sao không đổi lấy không gian đạo cụ như túi trữ vật chẳng hạn, tính năng tốt hơn túi con nhộng kia nhiều.”
Sở Hạo bất đắc dĩ nhún vai: “Tôi đã xem qua túi không gian, nhưng mà muốn nhét vừa một chiếc xe phi hành lớn như vầy thì cấp độ của cái túi đó ít nhất cũng cần một chi tiết B và 5000 điểm, tuy rằng có thể tái sử dụng nhưng tính về mặt giá trị thì thật không đáng. Mà tất nhiên túi con nhộng chỉ là dùng tạm thời, tương lai vẫn cần sắm đạo cụ không gian chuyên nghiệp. Tôi đã tra qua và thấy ưng ý với thứ này…”
“Bán vị diện!”
Sở hạo lại nhấn vài nút trên Laptop, vật phẩm hình bán cầu xuất hiện trước mặt mọi người.
“Hai vạn điểm, hai chi tiết cấp A, sau khi xác nhận đổi thì giống như quay xổ số, thứ thu được sẽ có đường kính nằm trong khoảng 100m cho đến 1000km. Tôi muốn đổi thứ ấy. Tương lai khi thu được thần cách sẽ dùng nó làm trụ cột cho Thần quốc… Ha ha, chuyện này còn xa, quay lại chuyện chính đi.”
Sở Hạo thoáng cười một chút: “Như vậy chúng ta mỗi người một khẩu tiểu liên và đạn linh loại, đủ để đối phó từ mười đến hơn trăm u linh. Lựu đạn điện từ giúp thanh lý nhanh lượng lớn kẻ địch, mở đường thoát. Tiếp theo là xe bay, chúng ta có thể dùng nó để rời khỏi thành thị với tốc độ nhanh nhất hoặc là đột phá vòng vây… Đây là quy hoạch tối ưu đối với số điểm thưởng và chi tiết phụ tuyến hiện giờ.”
“Trừ phi chủ thần lại nhét cho chúng ta một cái nhiệm vụ oái oăm, bằng không chỉ vậy cùng với năng lực tự thân cũng đủ để mọi người vượt qua thế giới phim kinh dị lần này một cách dễ dàng rồi”
Sở hạo nói đến đây thì sắc mặt hiện vẻ nghiêm túc: “Nhưng mà đấy cũng chỉ là kế hoạch cùng tưởng tượng của chúng ta mà thôi, nhiệm vụ của chủ thần giao cho….”
“Không, không thể nói như vậy, chính xác hơn phải là nhiệm vụ của chúng ta, nguồn gốc của U linh…”
“Phải tìm ra nó! Phá hủy nó! Đây là việc tôi muốn làm nhất! Nhiệm vụ ấy rất có thể sẽ…”
“Vô cùng khó khăn!”