Chương 34: Chương 34:Thẩm vấn

"Anh gặp người kia như thế nào?"

-Để tôi từ từ kể:

"Tối hôm qua lúc tôi đang thẫn thờ ngồi trên đường thì bắt gặp một người đàn ông mặc một bộ vest lịch lãm đắt tiền, khuôn mặt được che bởi một chiếc mặt nạ hình con khỉ.Người đó mở lời trước:

"Qua dáng vẻ của ngươi,có vẻ đang khó khăn về tài chính nhỉ?"

"Ông muốn thuê tôi làm gì sao?"Với kinh nghiệm của mình về việc làm thuê tôi trả lời.

"Phải!Chỉ cần ngươi làm theo những lời của ta sẽ nhận được 500 kim tệ."

"Ngài nói thật sao!"Tôi vui mừng kèm chút nghi ngờ.

"Một người quyền quý như ta sao có thể nói dối."Sau đó ông ta lấy ra một danh thiếp.Tôi đón nhận lấy và hoàn toàn bất ngờ.

"Ông... ông là Chu tổng sao!"

"Phải!"

"Tại sao ông phải đeo mặt nạ như vậy."

"Ta làm như vậy vì bí mật."Sau đó ông ta cởi mặt nạ ra quả thật là Chu tổng.

"Xin lỗi ngài, tôi có mắt như mù.Xin ngài hãy tha tội.

"Được rồi."Sau đó ông ta nói những thứ cần cần làm rồi cho tôi hai quả táo và bảo:

"Đây là quả táo thần kỳ chắc ngươi đã nghe được danh tiếng và công dụng của nó rồi chứ."

"Quả táo thần kì của ảo thuật gia đó sao."

" Phải,ta đã sai người đi mua nó."

Tôi tỏ ra một chút nghi ngờ ông ta nhận ra và nói:

"Không tin hãy ăn thử đi."

Thế là tôi ăn thử một miếng, ngay lập tức toàn bộ cơ thể hồi phục xung mãn,tâm trí thanh tịnh,cảm giác chưa bao giờ tốt như vậy.Trông thấy tôi an tâm ông ta liền rời đi, mọi chuyện rồi như vậy đó thưa ngài cảnh sát.

"Được rồi Cứ tạm giữ anh ta đi."

Đi hỏi những người hô hào cháy,chú Khang, mẹ cậu nhóc và người bán nước." Sau đó những cảnh sát liền dẫn người tới và Lâm Trạch đi theo để hỏi cung.

Mỗi lần tra hỏi một người những người khác được cho đi nơi khác để tránh phát hiện hay gian dối được điều gì.

Cảnh sát liên tục thẩm vấn nhưng không thu được thêm gì.

"Những câu trả lời tuy khác địa điểm và thời gian một chút nhưng còn lại đều không thay đổi nhiều lắm."Một viên cảnh sát nói sau khi thẩm vấn xong.

"Được rồi mau phái người đi gặp và mời Chu tổng tới đây nói chuyện."Viên đội trưởng nói.

Hiện tại đã là 5:00 chiều, Lâm Trạch xem xét qua cảm xúc,hành động và lời nói của họ nhưng không phát hiện được điều gì bất thường.

"Chết tiệt."Anh tức giận.

"Chủ tổng đã tới."Một viên cảnh sát thông báo.

"Mau đi thôi Lâm Trạch."Viên đội trưởng gọi.

Cảnh sát trưởng dẫn theo Lâm Trạch ra để tiếp đón Chu tổng.

"Cảm ơn Chu tổng đã lặn lội đằng xa tới đây."

"Có gì nói nhanh tôi không có nhiều thời gian đâu."

"Ồ được rồi tôi nói thẳng.Chúng tôi nghi ngờ ngài có liên quan đến vụ đánh bom sở cảnh sát theo lời các nghi phạm."

"Hả? Không thể nào."

"Ngài đã làm gì vào tối đến đêm qua."

"Tối đến đêm qua tôi đến phòng bar sau đó uống say ngủ li bì đến sáng."

" Có ai có thể làm chứng cho ông không?"

"Tất cả mọi người ở đó và camera."

Cảnh sát trưởng liền cho người đi kiểm tra quán bar đó và phát hiện đó hoàn toàn là sự thật. Nghĩa là chu tổng có một chứng cứ ngoại phạm hoàn toàn chắc chắn.

Một viên Cảnh sát đến gặp những người kia và nói:

" người mà mọi người gặp không phải là Chu tổng ,đó là kẻ giả mạo, các ông có lẽ bị lừa rồi."

"Hả không thể nào,rõ ràng ông ta mà ."

"Thế... thế tiền của tôi."

"Người đó ăn mặc sang trọng,đeo đồng hồ đặc biệt,thứ mà chỉ có ngài Chu tổng mới có."

"Hử anh nói sao."