Chương 24: Chương 24:Hiểu nhầm

Quay về thế giới thực,anh ngay lập tức nắm cổ tên Mạnh Cường đè hắn ta ra đất.

"Mày mạnh lắm cơ mà dùng khả năng trong không gian đó đi con chó."Vừa nói Lục Thức vừa đấm hắn ta,cơn giận dữ của Lục Thức vô cùng lớn đấm liên tục đến nỗi hắn hộc cả máu mồm.Đấm một lúc thì có lẽ anh đã nguôi đi cơn giận phần nào,ở dưới đất tên Mạnh Cường rên rỉ nói:

"Không...Không...Không thể nào rõ ràng là...không gian đó được bao gồm... cả quy tắc lực lượng...sao ngươi có thể chém được cơ chứ."

"Ngươi biết có ý nghĩa gì không tốt nhất là không nên biết."Lục Thức nói với giọng tức giận.

Lục Thức lại lấy ra thanh Quỷ Kiếm,cầm nó trên tay với khuôn mặt nhăn nhó,điên dại nói:

"Ngươi còn lời chăn chối gì không để ta chuyển hộ cho em ngươi."

Không để cho hắn cơ hội để nói ngay lập tức nhấc kiếm lên định sẽ tung một nhát chém kết thúc sinh mạng hắn.

"Khoan khoan đừng giết tôi,tôi còn vô cùng hữu ích."Mạnh Cường bị ép hoảng sợ vội vàng nói.

Lục Thức thu tay lại để Quỷ Kiếm bên dưới,thấy vậy Mạnh Cường tiếp tục nói:

"Như ngài đã biết,tôi là người tương lai quay về quá khứ nên ta có thể giúp ngài trong những hành động tương lai.Trí nhớ của ta rất tốt nên tôi nắm rất rõ sự kiện trong tương lai,tôi sẽ là trợ thủ đắc lực của ngài."

"Ăn nó đi-Lục Thức vừa nói vừa lấy ra một giọt huyết-nếu ngươi không ăn sẽ chết không cần phải nghi ngờ."

Giọt huyết đó tỏa ra một luồng hắc khí vô cùng quỷ dị nhưng vì mạng sống hắn ta đánh cắn răng ăn giọt huyết đó.

"Nuốt đi."Lục Thức đạo.

Sau khi cảm nhận được,Lục Thức nói:

"Tốt giờ ngươi là người của ta.Giọt tinh huyết đó là máu và sức mạnh của ta chỉ cần có ý phản nghịch sẽ chết ngay lập tức.Rõ chưa?"

"Rõ."

"Tốt."

Sau đó hai người ở bên trong bàn luận một lúc nữa.Đến khi bàn bạc,giải quyết xong đồng thời chữa trị cho Mạnh Cường rồi Lục Thức mới giải trừ kết giới.

"A mọi người xong rồi ư."Thanh Sơn ở bên ngoài đợi thấy hai người liền reo lên.

" Được rồi giờ chúng ta là người một nhà.Hãy chuẩn bị đi tòa thành 684 thôi."Lục Thức đạo.

"Không có gì cả, đồ cần thiết tôi đều giữ, hãy khởi hành thôi."Mạnh Cường nói trong giọng nói tỏ rõ vẻ thúc giục.

" Được ở đây có chiếc xe nào không Dù sao có phương tiện di chuyển vẫn tốt hơn phải cuốc bộ nhỉ."Lục Thức đạo.

"Có thì có một chiếc xe ô tô nhưng..." Mạnh Cường ấp úng.

" Nhưng nhị cái gì nói mau đi."Lục Thức thúc giục.

"Chiếc ô tô đó không có sẵn chìa khóa Bọn ta đã thử tìm xung quanh rồi nhưng không thấy."

"Chỉ ta đến nơi có chiếc ô tô đó."

Sau đó lục tức được dẫn đến một căn nhà màu trắng với chiếc máy gạch màu đỏ,nhìn từ bên ngoài thì nó không bị hư hại gì mấy, hoàn toàn thích hợp để làm nơi trú ẩn nhưng thứ Lục Thức và nhóm người chú ý nhất là chiếc gara.

Vào gara cứ đập vào mắt của nhóm người Lục Thức đầu tiên là con xe ô tô bán tải bị hư hại ở đuôi xe.

"Có vẻ dùng được đó."

Lục Thức chú ý vào các vết tích đuôi xe và vài vết máu nhỏ.

Lục Thức suy diễn trong đầu,đột nhiên Lục Thức nói:

"Thực ra có một người đã tính tậu chiếc xe để tẩu thoát nhưng khi chạy đến đuôi đã bị con quái vật dùng đuôi để cản lại và đã gây ra chút vết thương nhỏ,người đó đành bỏ chiếc xe và chạy ra ngoài."

"Sao anh biết!" Hai người bất ngờ.

"Để sau hẵng nói để ta phá khóa đã."Nói xong anh liền lấy một thanh sắt nhỏ tiến tới cái cửa.

"Rắc" một tiếng kim loại nhẹ gãy.Cánh cửa được mở ra.Lục Thức lên xe tiếp tục dùng thanh sắt khéo léo điều chỉnh vào nấc 'On'.

Chiếc xe ngay lập tức được khởi động.

"Lên xe thôi."Lục Thức nói

"Ừm cho tôi hỏi một điều tế nhị chút."Thanh Sơn giọng ấp úng

"Hửm?"Lục Thức khó hiểu.

"Trước kia anh là kẻ trộm hả?"