Trần Thịnh bắt đầu năm học mới với môn Muggle học, môn này hắn học cùng với Hermione. Giáo sư dạy môn này là một bà giáo tên Charity Burbage. Có điều những điều giảng dạy của bà có vẻ hơi bị lỗi thời rồi, khi mà Muggle đang tiến bộ như vũ bão.
“Giáo sư, em nghĩ thực ra hiện tại Muggle hoàn toàn có thể uy hiếp được chúng ta, cả về mặt vũ lực lẫn về mặt dân sự!” – Trần Thịnh giơ tay nói.
Các giáo sư, vốn đã quen với việc không giống bình thường của Trần Thịnh, lập tức mời hắn trình bày. Trần Thịnh liền lấy ra một cái máy chiếu, một cái máy chiếu phim, sau đó hắn lắp đặt mọi thứ này. Tất nhiên Trần Thịnh cũng lấy luôn một cái máy phát điện ra.
Trần Thịnh bắt đầu cho cả lớp xem về các bộ phim tài liệu của Muggle về chiến tranh thế giới thứ hai, một cuộc chiến đẫm máu nhất trong lịch sử nhân loại, và cả vụ ném bom nguyên tử.
“Như mọi người nhìn thấy, vũ khí của Muggle đã cực kỳ hiện đại, các bạn tại đây có ai cam đoan sống sót được dưới làn đạn súng máy của Muggle, hay là sức tàn phá của quả bom nguyên tử này? Có vẻ như trong trường này, chỉ có giáo sư Dumbledore có khả năng sống sót sau khi chỗ này bị một trái bom nguyên tử ném trúng đi. Và báo trước với các bạn, thứ đồ chơi này, Muggle không hề thiếu, hiện tại số lượng của nó được tính bằng hàng ngàn rồi!” – Trần Thịnh trong ánh mắt kinh ngạc của các học sinh, bắt đầu giảng giải về khả năng chiến tranh của Muggle.
“Chính vì vậy mà, những người nghĩ về chuyện Muggle vẫn hoàn toàn không có khả năng chống lại chúng ta là rất thiển cận và cổ hủ. Họ hoàn toàn có khả năng san phẳng cả thế giới chúng ta đang sinh sống. Trong phim các bạn nhìn thấy tại đây, chỉ là sản phẩm đời đầu của họ, trong khi đó là thứ họ làm ra cách đây gần năm mươi năm. Hiện tại họ đã tiến bộ đến một mức độ kinh khủng nào nữa, các cậu có thể tưởng tượng ra được không?” – Trần Thịnh rất nhập vai vào một giáo viên. Mà hiện tại giáo sư Burbage, cũng đã ngồi xuống một bên nghe giảng như một học sinh thực thụ luôn rồi.
“Cây chổi bay mình vừa cải tiến, mình tự tin rằng nó nhanh nhất thế giới phù thủy hiện tại, tốc độ hơn 300m/s. Tuy nhiên, thứ nhanh nhất của các Muggle lại có thể đạt tới tốc độ là gần 1km/s rồi! Điều này ý nghĩa thế nào? Tức là chúng ta hoàn toàn không thể thắng được trong cuộc đua tốc độ với Muggle!” – Trần Thịnh tiếp tục nói.
Buổi học hôm đó gây chấn động mạnh cho những người tham gia, và tạo ra một tiếng vang lớn trong trường khi các học sinh bắt đầu trở về ký túc xá của mình và kể về buổi học Muggle học cực kỳ thú vị mà Trần Thịnh đã giảng dạy.
Tất nhiên là hầu hết mọi người ôm thái độ hoài nghi, chắc là các cụ trở về lại chém gió chứ gì, vậy nên ở buổi học thứ hai, bắt đầu có tiếng nói yêu cầu Trần Thịnh đi giảng lại cho các thành viên khác trong ký túc xá của mình, để minh oan cho chuyện họ chém gió.
Thế là một buổi trình chiếu và giảng dạy đầu tiên của Trần Thịnh được thực hiện tại phòng học bỏ trống mà cụ Dumbledore đã giao cho hắn. Buổi học có nhiều người tham dự hơn những gì Trần Thịnh nghĩ rất nhiều, khi mà có tới gần trăm người tham gia, đủ mọi niên cấp. Và tất nhiên, mọi người cũng hoàn toàn bất ngờ về những gì Trần Thịnh nói, lần này hắn không chỉ nói về sức mạnh quân sự, mà còn về các tiện nghi trong cuộc sống thường ngày mà người Muggle đã sáng tạo ra cho mình.
“Họ không có gia tinh hay là các dụng cụ lau chùi thông minh, họ cũng không có phép thuật để mà điều khiển một chậu quần áo tự giặt được. Vậy nên họ tạo ra máy giặt giúp họ giặt giũ quần áo, tạo ra máy rửa chén, máy hút bụi... Giữ lạnh thức ăn bằng tủ lạnh. Họ không cỡi chổi được nên chế ra máy bay, chiếc lớn nhất, một loại máy bay tên là Boeing 747 của dân muggle mỹ chế tạo, tối đa có thể chở được cùng lúc tới hơn 500 người cùng bay lượn. Và nó cũng thoải mái hơn cưỡi chổi bay rất nhiều!”
Những bài giảng của Trần Thịnh bắt đầu gây chấn động, giáo sư Muggle học đệ đơn xin từ chức để có thể khám phá thêm về thế giới Muggle đặc sắc hơn trong kiến thức của bà rất nhiều, và đề nghị để Trần Thịnh thế chỗ giáo sư của bà.
“Ngài hiệu trưởng, Thịnh vẫn luôn là một học sinh xuất sắc, thật ra với trình độ của nó tôi nghĩ cậu ấy đã dư sức tốt nghiệp rồi, thêm vào kiến thức của cậu ấy về Muggle, tôi nghĩ cậu ấy hoàn toàn đủ khả năng đảm nhận vị trí giáo sư môn Muggle học này!” – giáo sư Burbage nói với giáo sư Dumbledore trong khi đệ đơn xin từ chức của mình.
Vậy cho nên Trần Thịnh khi đang ăn trưa cùng với Cho Chang và Hermione đã nhận được thư bổ nhiệm trở thành giáo sư môn Muggle học của Hogwarts. Điều này thậm chí còn sốc hơn là việc Harry trở thành tầm thủ đội Gryffindor nữa, lịch sử Hogwarts chưa hề có một tiền lệ nào về chuyện một học sinh mười ba tuổi, vẫn còn ngồi trên ghế nhà trường lại trở thành giáo sư một bộ môn cả.
Tất nhiên là dưới thời cụ Dumbledore, rất nhiều kỷ lục đã được xác lập. Vậy nên Trần Thịnh chính thức dọn khỏi tháp Ravenclaw, có văn phòng riêng và phòng học của mình, cũng được ngồi ăn tại bàn ăn dành cho giáo viên, ngang hàng với các giáo sư khác trong trường. Thậm chí hiện tại Trần Thịnh đã không còn mang đồng phục Ravenclaw nữa, thay vào đó là bộ áo chùng đen như một phù thủy bình thường, có chút giống Snape. Tuy nhiên cà vạt của hắn thì vẫn là cà vạt xanh dương của Ravenclaw.
Thế là Trần Thịnh bắt đầu kiếp sống dạy học của mình, lớp học của hắn khá đông, hầu như là tất cả học sinh cùng niên cấp sẽ học lớp của hắn, thậm chí một số học sinh nhà Slytherin cũng tham gia. Tất nhiên là số học sinh Slytherin này tuyệt đối thuộc dạng hàng hiếm. Có vẻ như là họ bị ảnh hưởng của câu nói Trần Thịnh đã giảng dạy: biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Việc có được văn phòng riêng cũng giúp Trần Thịnh rất nhiều, hắn hiện tại có thể làm những gì mình thích một cách công khai trong văn phòng của mình, bao gồm cả việc hẹn hò với Hermione hay Cho Chang cũng vậy. Hay là hiện tại có thể cho bọn nhóc bài tập về nhà, tất nhiên những bài tập của hắn luôn luôn rất ít và gợi được hứng thú của các học sinh, hoặc là đi đến đâu cũng được các học sinh chào một câu giáo sư.
Harry sau vụ bị tấn công trên tàu hỏa có vẻ rất có hứng thú với bùa thần hộ mệnh mà Trần Thịnh thực hiện trên tàu, vậy nên anh chàng bắt đầu hỏi Trần Thịnh về việc học tập bùa chú đó. Tất nhiên là Trần Thịnh đồng ý, và hắn dạy cho Harry chay trước, sau đó phán cho nó một câu: “Cậu đã thuần thục lý thuyết rồi, vậy thì đi tìm giáo sư Lupin đi, thầy mới là giáo sư phòng chống nghệ thuật hắc ám, thầy sẽ cho cậu thực hành lời nguyền này!” – Trần Thịnh vỗ vỗ vai Harry.
“Nhưng mà nếu thầy từ chối mình thì sao?” – Harry có chút lo lắng hỏi. Trần Thịnh liền cười xòa nói chắc nịch: “Không, không ,không! Thầy sẽ không bao giờ từ chối cậu, Harry à, vì cha cậu là bạn thân nhất của thầy! Cậu, đối với thầy cũng như là con thầy vậy đó!” – Trần Thịnh giải thích cho Harry. Cậu nhóc bừng tỉnh gật gật đầu, nếu đã là bạn thân của ba mình như vậy thì chuyện nhờ vả chính đáng như thế này hoàn toàn không thành vấn đề đi. Harry hào hứng tạm biệt Trần Thịnh rời khỏi, hoàn toàn không biết lý do thật sự Trần Thịnh không giúp nó thực hành: “Nếu còn giúp thực hành nữa thì thời gian đâu mà hẹn hò với các cô bạn gái của mình chứ!” – Trần Thịnh đen mặt nói. Số từ: 1600