Chương 77: Lại tới Thousand Eyes

Sau khi tốn thêm một thời gian nữa để giải thích cặn kẽ những gì Almathea còn chưa rõ và yêu cầu cô giữ bí mật để tránh lộ thông tin và làm mất ưu thế. Cậu giới thiệu Almathea với No Name một lần nữa rồi trả cô về bên Asuka.

Những người còn lại hiển nhiên là cảm thấy thắc mắc về nguồn gốc của cô, nhưng họ cũng rõ tính cách của Saigou Izayoi, nếu cậu không muốn nói thì có hỏi cũng vô dụng nên tất cả chỉ đành bỏ qua mà vui vẻ chào đón thành viên mới.

Vài ngày sau đó, No Name vẫn duy trì thời gian sinh hoạt bình thường, thẳng đến khi chỉ còn một ngày trước lễ hội thu hoạch.

Để quyết định xem ai sẽ được tham dự lễ hội thu hoạch trong thời gian lâu nhất, Sakamaki Izayoi, Asuka và You quyết định cạnh tranh chiến lợi phẩm mà họ đạt được trong những ngày qua, còn Jin và Leticia thì làm trọng tài.

"À mà Kuro Usagi và Saigou Izayoi đi đâu rồi? Nãy giờ không thấy bóng dáng hai người họ."

"Họ mới đi tới cửa hàng của Thousand Eyes rồi. Hình như có việc gì đó muốn thương lượng với Shiroyasha."

"Mọi người đều biết luật, em và chị Leticia làm trọng tài là đủ rồi. Nhưng mà hiện tại chị Izayoi vẫn chưa báo cáo kết quả cho em."

Ừm.

Sakamaki Izayoi gật đầu.

E hèm!

Jin hắng giọng một tiếng rồi bắt đầu nói tiếp.

"Chúng ta sẽ bắt đầu từ những thành quả lớn trước, những chuyện nhỏ hơn sẽ để sau. Trước hết là từ chị Asuka, cùng với anh Izayoi, chị ấy đã giải quyết được vấn đề nông trường của cộng đồng chúng ta, hơn nữa, chị ấy cũng vừa lấy thêm được mười chú sơn dương. Ngay khi chúng ta chuẩn bị xong chuồng trại và đất chăn thả thì sơn dương sẽ được chuyển ngay tới chỗ chúng ta."

"Fufu. Mấy đứa nhỏ cứ luôn mồm [Chúng ta có dê rồi], [Giờ thì mọi người có sữa dê rồi] hay [Chuẩn bị được ăn phomat rồi!] vô cùng hứng khởi. Mặc dù đây không phải là chiến công gì to lớn, nhưng với cộng đồng lúc này thì thế cũng được đấy chứ."

Fufu.

Asuka hất mái tóc mình ra sau. Mặc dù đây đúng thật không phải phần thưởng gì đó ghê gớm, nhưng với việc giờ họ đã có gia súc chăn thả, cuộc sống sắp tới sẽ dễ thở hơn nhiều, có thể nói đây là một việc rất quan trọng.

Leticia cầm bản báo cáo và tiếp tục.

"Tiếp theo đến chị You...  Chị ấy đã chiến thắng gift game của Will O Wisp và nhận được phần thưởng là một sản phẩm do chính tay đèn lồng bí ngô Jack chế tạo, một chiếc giá nến khổng lồ có khả năng tích trữ lửa."

"Nếu chúng ta đặt thứ này xuống dưới nền đất khu nhà và thực hiện theo đúng chỉ dẫn, mọi sản phẩm khác từ Will O Wisp trong khu nhà đều sẽ được vận hành."

"Trùng hợp là một thời gian trước anh Izayoi đã mua về một lượng lớn tạo tác của Will O Wisp, kể từ bây giờ chúng ta không phải lo về vấn đề nhiên liệu nấu nướng hay ánh sáng về đêm nữa."

"...Ồ? Thứ này đáng giá thật đấy!"

Sakamaki Izayoi gật đầu tán thưởng.

"Giải quyết một vấn đề thiết yếu trong sinh hoạt hàng ngày khi mà chính tôi còn chưa nhận ra, làm tốt lắm Kasukabe."

"Ừm. Lần này mình đã cố hết sức mà."

You nở một nụ cười tự mãn hiếm khi có.

"Cơ mà sao thành quả của hai người ít nhiều gì cũng dính tới cái tên đó vậy? Mấy người không âm mưu gì đó sau lưng tôi đấy chứ?"

Sakamaki Izayoi dựa lưng vào ghế, nở nụ cười ranh mãnh trong lúc nhìn qua You và Asuka.

"Cậu nói gì vậy? Trùng hợp! Là trùng hợp thôi!"

"Đúng vậy! Trùng hợp đó!"

You và Asuka không hiểu sao lại cảm thấy chút chột dạ, vội vàng giải thích.

Bộ dạng này của họ càng làm nụ cười trên mặt Sakamaki Izayoi trở nên nồng đậm hơn, tới nỗi nó bật ra thành tiếng.

"Ha ha! Tôi chỉ đùa thôi mà. Hai người đúng thật khiến tôi bất ngờ đấy. Có thể đạt được những thành quả tuyệt vời thế này từ những gift game cấp thấp dùng tiền làm vật đặt cược tại hạ tầng bảy chữ số, đúng là rất rất không tồi."

"Ăn nói mạnh miệng nhỉ... Vậy thế chiến lợi phẩm của Izayoi là gì vậy, đem ra cho mọi người xem đi?"

Asuka dùng ánh mắt sắc bén lườm Sakamaki Izayoi.

Izayoi vô âu vô lo cười mà đứng dậy, giục mọi người làm theo.

"Thôi rồi, chúng ta cùng nhau đi lĩnh thưởng nào."

"...Lĩnh thưởng? Ở đâu?"

"Tại cửa hàng của Thousand Eyes. Kuro Usagi và Saigou Izayoi đến đó rồi thì càng đúng lúc. Tôi muốn những thành viên chủ chốt biết về chuyện đó luôn. Giờ chắc Shiroyasha cũng đã chuẩn bị xong thủ tục cả rồi."

Nghe được câu trả lời đầy ẩn ý của cô, mọi người càng cảm thấy khó hiểu hơn. Asuka và You còn ẩn ẩn cảm thấy trong đó là sự ganh đua với Saigou Izayoi mà họ đã bỏ quên.

Bởi vì những thành quả quá lớn mà Saigou Izayoi mang về cho cộng đồng, hai người đã gần như loại cậu ra khỏi danh sách thi đua mà mặc định kiểu gì cậu cũng sẽ thắng. Nhưng vào lúc này Sakamaki Izayoi lại muốn thi thố với Saigou Izayoi ư?

Lẽ nào thành quả mà cô đạt được đã đạt tới mức độ đó rồi?

Dù nghi ngờ họ vẫn cùng những người khác rời phòng họp và đi tới cửa hàng của Thousand Eyes.

Cùng thời gian đó, Saigou Izayoi và Kuro Usagi cũng đã tới con đường rợp bóng hoa anh đào dẫn tới Thousand Eyes. Từng cánh hoa màu hồng phấn rủ xuống con đường họ đang đi, đồng thời những tấm lá non tươi mới cũng mọc lên

"Thật ra cô không cần đi cùng tôi đâu Kuro Usagi."

Saigou Izayoi bất đắc dĩ nói với thiếu nữ tóc xanh đi bên cạnh mình.

"Hưm."

Kuro Usagi hừ bằng giọng mũi trong khi lắc đầu.

"Thật ra chỉ là tiện đường thôi, Shiroyasha đại nhân yêu cầu tôi đến có việc riêng."

"Ra vậy, cứ tưởng cô đặc biệt bám theo tôi vì sợ tôi lại chọc điên Shiroyasha như lần trước." Saigou Izayoi đùa một tiếng.

"Nào có chuyện đó."

Kuro Usagi gượng cười đáp lại.

"Đúng rồi, cậu tìm Shiroyasha đại nhân để làm gì vậy?"

Sợ Saigou Izayoi nhìn thấy vẻ chột dạ của mình, Kuro Usagi vừa xoay đầu đi nơi khác vừa hỏi.

"Tìm bà ta thương lượng chút chuyện, lát nữa cô sẽ biết thôi."

Trong lúc nói chuyện, hai người đã tới trước cửa hàng của Thousand Eyes, họ trông thấy quý cô nhân viên vẫn đang cầm chổi quét tướt ngoài sân như thường lệ.

"Izayoi đại nhân."

Vốn dĩ cô đang bận với công việc của mình nhưng khi thấy hai người Izayoi, mặt cô nhanh chóng cúi người, khách khí chào một tiếng.

"Thật vô lý."

Kuro Usagi thì bất chợt thốt lên một tiếng.

"Thái độ gì thế này? Mỗi lần tôi và những người khác tới cô đều cầm chổi đuổi đi kia mà? Sao lại lễ phép với cậu ta thế? Hai người có gian tình gì không đấy?"

"A? Cả cô cũng tới à?"

Nữ nhân viên nghiêng đầu, tỏ vẻ như mới nhìn thấy Kuro Usagi.

"Ư... Cô cố tình phải không?"

Kuro Usagi ôm ngực như mới trúng phải một đòn nghiêm trọng.

"Bỏ đi, Kuro Usagi. Người với người cũng có sự khác biệt."

Saigou Izayoi vỗ nhẹ mấy cái vào vai Kuro Usagi, an ủi cô một câu.

"Có thể làm phiền cô vào thông báo với Shiroyasha một tiếng rằng tôi tới rồi không?"

Đoạn, cậu quay sang nói với nữ nhân viên.

"Xin hãy đợi một chút."

Cô lễ phép đáp lại rồi quay người vén màn đi vào trong.

Kuro Usagi thì nghẹn họng nhìn trân trối, cô cảm thấy giữa hai người này nhất định có vấn đề gì rồi. Không thể tự nhiên mà cái đứa cộc tính kia lại dễ dàng nói chuyện như vậy được.

"Shiroyasha đại nhân mời hai vị vào."

Không mất quá lâu, nữ nhân viên trở ra, thông báo với họ.

"Cảm ơn."

Izayoi nhẹ giọng cảm ơn một câu rồi cùng Kuro Usagi bước vào trong Thousand Eyes. Theo con đường quen thuộc họ hướng tới phòng riêng của Shiroyasha.

"Đây rồi, ta cứ đợi cô mãi Kuro Usagi!"

Shiroyasha đã đứng ngay ở cửa, vừa thấy mặt hai người, bà đã vội vàng nhảy bổ tới, ôm chầm lấy Kuro Usagi, liên tục cọ đầu mình vào ngực cô.

"Shi... Shiroyasha đại nhân, xin hãy giữ tự trọng ạ!"

Phí hết chín trâu hai hổ, Kuro Usagi cuối cùng cũng gỡ được Shiroyasha ra khỏi người mình.

"Nói chính sự đi! Ngài gọi tôi tới để làm gì?"

Cô ném mạnh bà ra ngoài, khiến Shiroyasha lăn cù cù vài vòng trước khi đụng phải tường nhà rồi dừng lại.

"Cái gì mà ồn ào thế?"

Có vẻ như khó chịu vì mớ hỗn độn này, một người nữa bước ra khỏi phòng riêng của Shiroyasha.

Đó là một cô gái trẻ tuổi, mái tóc đen dài óng mượt của cô cài một chiếc trâm hình bông hoa tam sắc. Bộ Kimono thanh nhã với họa tiết hoa lan nhẹ nhàng lay động tay áo khi cô bước tới. Không phải ai khác mà chính là Shirayuki hime, chiến lợi phẩm Sakamaki Izayoi gửi lại Thousand Eyes mấy hôm trước.

"Ừm?"

Vừa nhìn thấy Saigou Izayoi, mắt cô hiện lên một vòng kinh ngạc.

"Người đó là...?"

Không chỉ gương mặt mà cả khí chất đều cực kỳ tương tự con nhãi đã đánh bại cô.

"Được rồi! Vào phòng đi, chúng ta bàn chuyện chính sự nào!"

Trước khi cô kịp hỏi, Shiroyasha đã ngồi bật dậy, tằng hắng một cái rồi dẫn đầu bước vào trong phòng mình, chễm chệ ngồi xuống.

"Ngồi đi." Bà nói.

"Trước tiên thì..."

Khi tất cả đã yên vị, Shiroyasha hất cằm về phía Izayoi.

"Thằng nhóc này, ta không nhớ mình có gọi ngươi tới, có việc gì không hả?"

"Đã tới thì tất nhiên là có việc rồi."

Saigou Izayoi gượng cười đáp lại.

"Nhưng cứ nói chuyện của bà với Kuro Usagi trước đi, của tôi để sau cũng được." Cậu nói.

"Hừ hừ! Thần thần bí bí, ngươi thích chơi trò này quá hả? Thôi được, thích làm gì thì làm, không nói luôn cũng được."

Nói xong, bà dứt khoát bỏ Izayoi sang một bên, không thèm để ý tới cậu nữa.

Sau đó Shiroyasha ấy ra hai bộ trang phục, giơ ra trước mặt Shirayuki hime và Kuro Usagi.

"Làm phiền hai ngươi mặc vào cho ta xem thử!"

Với một nụ cười có thể miêu tả là dâm đãng, Shiroyasha yêu cầu hai người.

"Hả?"

Kuro Usagi và Shirayuki hime đồng thanh thốt lên, họ không khỏi liếc nhìn hai bộ trang phục trong tay Shiroyasha.

Đó là những bộ kimono siêu bó mà nếu mặc vào chắc chắn sẽ làm lộ rõ những đường cong mê người của họ. Phần váy bên dưới thì bị cắt đi kiểu gì cũng khiến da thịt lộ hết ra ngoài. Hơn nữa, bộ trang phục còn có sự cắt xẻ cực kỳ lớn gan, không che một vùng lớn từ vai xuống ngực, cộng thêm đôi tất cao gợi tình. Nhìn sao cũng không ra được những bộ trang phục này có thể dùng cho mục đích đứng đắn nào.

"Shiroyasha đại nhân? Cái này...?"

"Chính sự mà ngài nói tới là đây đấy hả!?"

Kuro Usagi và Shirayuki hime lắp bắp kinh hãi.

"Đúng vậy, nhanh nhanh mặc vào cho ta xem nào!"

Shiroyasha gật đầu không chút do dự.

"Từ chối!"

"Không muốn!"

Hiển nhiên là hai người kia không thể đồng ý được rồi.

"Ha hả? Vậy là các ngươi muốn ta cưỡng ép mặc vào giúp cho đúng không?"

Shiroyasha đứng bật dậy, nở một nụ cười cực kỳ thiếu đạo đức.

Saigou Izayoi ngồi ở một bên thì tối sầm mặt mũi, Shiroyasha thật sự xem cậu không tồn tại. Nếu là một quý ông thì có lẽ cậu nên rời khỏi phòng rồi cẩn thận khóa cửa lại.

Cơ mà, Saigou Izayoi chưa bao giờ tự nhận mình là một quý ông cả.