Chương 7: Sinh Mệnh Bạch Dạ

"Không muốn xưng danh tính nhưng vẫn yêu cầu người khác tin tưởng mình sao? Ngươi suy nghĩ ngon ăn quá đấy."

Shiroyasha nhếch môi cười nhạt, nhưng ánh mắt của cô lại không có chút ý cười nào.

"Chà, tôi cũng biết là không thể khiến bà tin tôi nếu chỉ như vậy. Nên là..."

Izayoi lấy gift card của mình ra, nhẹ nhàng gõ vào nó hai cái bằng đầu ngón tay.

Ngay sau đó, một quả cầu nhỏ sáng rỡ xuất hiện trước mặt cậu, trông chẳng khác gì một mặt trời thu nhỏ cả. Nhiệt độ xung quanh ngay lập tức ấm nóng lên. Ánh sáng chói rực khiến cả Izayoi lẫn nữ nhân viên cửa hàng đều phải hơi nheo mắt lại

Chỉ có Shiroyasha là trừng mắt thật to, con ngươi co rụt lại như thể không tin vào mắt mình.

Mặt trời nhỏ đó là Sinh Mệnh Bạch Dạ, là gift mang ý nghĩa cho sự liên kết vĩnh hằng không bao giờ kết thúc, cũng như mặt trời không bao giờ lặn trong đêm trắng. Chỉ có một kẻ duy nhất sở hữu nó, không ai khác ngoài Bạch Dạ Ma Vương Shiroyasha. Ngoài ra thì nó còn mang một ý nghĩa khác nữa, một ý nghĩa cực kỳ quan trọng.

Đó là món quà Shiroyasha dự định sẽ trao cho người đã chiếm được lòng tin tuyệt đối của cô.

Nhưng Shiroya không nhớ là mình từng trao nó cho ai, Sinh Mệnh Bạch Dạ chắc chắn vẫn đang nằm trong tay bản thân cô. Thậm chí là tới cả sự tồn tại của nó cũng chỉ có mỗi mình cô biết tới.

Nhưng vậy thì Sinh Mệnh Bạch Dạ trên tay thanh niên là sao chứ?

"Ngươi... Lấy nó từ đâu ra...?"

"Đừng hỏi, được không?"

Izayoi lắc đầu, từ chối trả lời.

Trong tương lai tồi tệ kia, cái mặt trời nhỏ này được Shiroyasha trao cho cậu không lâu trước khi cô một mình đối mặt với Cơn Gió Hoang Phế, rồi không bao giờ trở lại nữa.

Thật tình thì Izayoi cũng không rõ ý nghĩa của nó lắm, vì khi đó Shiroyasha chỉ bảo là "Đây là hiện thân cho lòng tin của ta, Khu Vườn Nhỏ nhờ cậu.", với nụ cười cợt nhã và thái độ thiếu nghiêm túc thường thấy. Nên Izayoi chỉ có thể đoán rằng nó mang một ý nghĩa nhất định nào đó với cô.

Vì vậy cậu cược thử một lần, nếu như thành công thì có thể nhờ Shiroyasha liên lạc với Indra, còn nếu không thì cậu sẽ nghĩ cách khác, cũng chẳng mất gì.

Nếu để cậu biết ý nghĩa thật sự đằng sau cái mặt trời này thì đánh chết Izayoi cũng chẳng lấy ra. Tuy nó không khiến việc cậu tới từ tương lai trực tiếp lộ ra, nhưng chắc chắn sẽ để lại hạt giống nghi ngờ cho việc đó, không sai biệt lắm.

Đáng tiếc, Saigou Izayoi lúc này chẳng thể biết được, chẳng ai nói cho mà biết.

"Ta hiểu rồi."

Ngoài ý liệu, Shiroyasha chỉ gật đầu với Izayoi rồi quay sang nữ nhân viên.

"Cô vào trong trước đi, ta có chút việc cần nói với cậu ta."

Nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc của cô, nữ nhân viên dù cảm thấy khó hiểu nhưng cũng không hỏi thêm gì, lễ phép cúi chào một cái rồi bước vào trong.

Shiroyasha nhìn Izayoi thật kỹ, như muốn đọc xem cậu đang nghĩ gì, vài giây sau, cô nhấc bước tới chỗ cậu, nhưng không dừng lại mà trực tiếp đi thẳng ra cửa.

Izayoi gãi gãi đầu, không hiểu Shiroyasha có ý gì nhưng cũng thu rồi mặt trời nhỏ về, nhanh chóng theo cô đi ra ngoài.

Hai người một nhỏ một lớn, một trước một sau chầm chậm đi dưới con đường rợp bóng hoa bay, tình trạng này đã kéo dài được mấy phút, chưa ai nói câu nào.

Ánh chiều tà chiếu lên mái tóc bạc trắng của Shiroyasha khiến nó nhuộm thành một màu vàng óng như tơ vàng, bóng của hai người đan vào nhau, đổ xuống thật dài trên mặt đường.

Đi ở phía sau, không nhìn được mặt Shiroyasha thế nào nên Izayoi chẳng biết biểu cảm của cô lúc này ra sao. Cậu đi theo vì nghe rằng Shiroyasha có việc muốn nói với mình, nhưng vẫn chưa thấy cô nói câu nào.

Khi hai người sắp bước ra khỏi hàng cây có những tán hoa hồng tươi như anh đào ấy, Shiroyasha bất chợt dừng lại.

"Vậy, ngươi có gì muốn nói với ta?"

Cô hỏi mà không quay đầu lại.

Không phải bà mới là người có chuyện muốn nói sao?

Dù nghĩ như vậy nhưng

"Như đã nói khi nãy, bà có cách để liên lạc với Hộ Pháp Thập Nhị Thiên hay không? Trực tiếp liên lạc với Indra là tốt nhất."

Đây mới là những lời thoát ra khỏi miệng Izayoi.

"Được rồi, ta sẽ cố liên lạc giúp ngươi."

Shiroyasha trả lời bằng giọng điệu đều đều, không nghe ra được tâm tình.

"Cố?"

Bắt được chi tiết trọng điểm trong câu nói của Shiroyasha, Izayoi hơi nhíu mày.

"Nghĩa là bà không thể liên lạc với họ ngay được sao?"

"Ngươi liên tục nhấn mạnh "tốt nhất là Indra", có nghĩa đó mới là kẻ ngươi cần liên lạc đúng không? Đáng tiếc, quá nửa Hộ Pháp Thập Nhị Thiên hiện tại đang ở ngoại giới, bao gồm cả Indra, rất ít người biết được chính xác họ đang ở đâu, dù ngươi có hỏi những Hộ Pháp khác thì cũng chẳng có đáp án."

"Vậy sao..."

Izayoi thở ra một hơi dài, có chút thất vọng.

Dù cậu sở hữu Tinh Thần Thể, khả năng di động cao tốc có thể tới mọi nơi mọi thời điểm trong thời gian bằng không, nhưng nếu không biết được vị trí cần đến thì cũng vô nghĩa.

Ở Khu Vườn Nhỏ thì còn dễ, nhưng ở ngoại giới thì khó nói rồi.

Không như Khu Vườn Nhỏ chỉ có diện tích bề mặt ngang một ngôi sao. Ngoại giới có vô số thế giới cực kỳ rộng lớn, khỏi phải nói tìm được chính xác một người khó tới cỡ nào.

"Không còn gì muốn nói với ta nữa sao?"

Shiroyasha tiếp tục hỏi thêm.

Dù cảm thấy hơi lạ khi Shiroyasha liên tục sử dụng "nói với ta" thay cho "yêu cầu ta làm", nhưng Izayoi không quan tâm nhiều, bởi lẽ cậu đang có tâm tư khác.

"Không, vậy là đủ rồi. Có thể sáng mai tôi sẽ lại tới Thousand Eyes tìm bà để giao dịch một lần, nên nếu có gì thì mai tôi sẽ nói. Chào nhé."

Izayoi vừa sờ cằm nói vừa đi ngang qua Shiroyasha mà không quay đầu lại nhìn cô lấy một cái, trong lòng suy ngẫm tìm cách khác.

"Saigou Izayoi sao...?"

Shiroyasha nhìn theo bóng lưng Izayoi xa dần thẳng đến khi cậu khuất bóng sau dòng người mới xoay bước trở về Thousand Eyes.

"Thú vị đấy."

Mặt khác, Izayoi trên đường trở về thì nghe thấy không ít người đang xì xào bàn tán, nội dung vừa hay khiến cậu quan tâm. Đại khái thì là...

"Cái gì? Thách thức Fores Garo trong một gift game? No Name sao? Không phải ngược lại?"

"Phải. Không lầm đâu, là No Name thách thức Fores Garo một trận gift game đó."

"Cái đám yếu kém tới tên cũng không có này bị ngu à?"

"Biết sao được, có khi bị ép phải làm thế không chừng, Fores Garo mà, cái bọn tệ hại đó."

Nghe những lời này, Izayoi mới sực nhớ tới là còn có chuyện như vậy, gift game sẽ được tổ chức ngay trong ngày mai.

Nghĩ thông suốt rồi, không bị sự nghi ngờ và những thay đổi của Khu Vườn Nhỏ khiến cho bản thân bối rối nữa, đầu óc minh mẫn hơn nên những ký ức ít ỏi về cái cộng đồng Fores Garo cũng bắt đầu trồi lên trong não cậu.

Một cộng đồng dưới trướng một ma vương ở cổng ngoài ba chữ số, tàn bạo và bỉ ổi chuyên bắt cóc trẻ em từ các cộng đồng yếu hơn để ép họ phải tham gia vào những trận gift game đánh cược danh dự. Không chỉ có thế, những đứa trẻ bị bắt cóc sẽ bị giết ngay sau khi bị bắt về, trong khi người thân của chúng thì vẫn không biết gì, bị buộc phải phục tùng Galdo Gasper với mong muốn hắn sẽ thả những đứa trẻ ra.

Không chịu nổi hành động dơ bẩn này, Asuka và You đã thách thức hắn cũng bằng một trận gift game đánh cược danh dự cả cộng đồng, nhân danh No Name.

"Phải rồi... Fores Garo..."

Trong lúc thì thầm với giọng điệu lạnh lùng tới mức đáng sợ đó, Izayoi lấy từ trong thẻ gift của mình ra một tấm áo choàng đen và một chiếc mặt nạ.

Cùng thời gian đó, ở bên trong căn biệt thự của mình, Galdo ôm đầu mình như thể nó đang trong cơn đau.

(Lần này rõ ràng ta đi quá đà rồi… Cố chiếm lấy Kuro Usagi và rồi mọi chuyện trở nên không thể cứu vãn được…)

Tuy đã có giao thiệp với một Ma Vương sở hữu đặc ân Người Làm Chủ Quyền Hạn (Host Master)- nhưng đồng thời hắn cũng là một kẻ có nhiều tham vọng.

Từ đầu thì lý do hắn ta tham gia dưới trướng một tên Ma Vương là để có thể hưởng được sự hỗ trợ của nó và với việc sử dụng danh tiếng của nó thì sẽ không có một cộng đồng nào không thấy sợ hãi cả.

Hắn ta dự định lợi dụng điều đó để cai trị khu vực này cũng như mở rộng tầm ảnh hưởng của mình, và sau cùng thì sẽ tham gia những trận game với độ khó cao nhất để giành cho mình một gift thuộc đẳng cấp Thần Cách.

Để đạt được mục đích này, hắn ta phải phải xây dựng danh tiếng cho cộng đồng của mình và thu nhập nhiều và nhiều nhân tài hơn nữa.

Hắn ta thật sự muốn biến Kuro Usagi trở thành một món đồ trang trí cho cộng đồng của mình, thành một quân chốt và thành một thứ đồ chơi để thỏa mãn dục vọng của hắn. Tuy đã nhiều lần tiếp cận cô ấy trong quá khứ nhưng bao giờ hắn cũng bị phớt lờ.

Vì sự sống còn của No Name phụ thuộc hoàn toàn vào cuộc triệu hồi hôm nay, vậy nên đây là cơ hội tốt nhất để cướp đi Kuro Usagi, nhưng hắn ta đã đi quá đà.

"Chết tiệt… chết tiệt… chết tiệt chết tiệt chết tiệt chết tiệt!! Chết quách đi!!"

Galdo giơ chiếc bàn nằm gần đó lên và ném nó ra ngoài cửa số.

Chiếc bàn cũng chỉ để trưng thôi vì trong vài ngày nữa nó sẽ trở thành một thứ vô dụng.

"Gift của con đàn bà đó… nó là loại trực tiếp tiếp xúc với tâm trí. Đối mặt với nó thì cho dù có chuẩn bị trước loại game nào thì ta cũng không hề có cơ hội để chiến thắng."

Bị gift của Asuka chi phối hoàn toàn, tự mồm thừa nhận hết thảy tội ác lúc chiều không phải cảm giác dễ chịu gì, nhưng khó chịu nhất là hắn còn chẳng có cơ hội chống lại nó.

Đây mới chính là vấn đề. Với tư cách là một Người Làm Chủ, hắn ta có thể chuẩn bị một loại game ở trong lãnh thổ của mình để có lợi thế cho riêng hắn, nhưng nếu gift của Kudou Asuka có thể tùy ý điều khiển đối thủ của mình thì hắn ta chắc chắn sẽ không có phần thắng trong game này.

Ngay lúc Galdo vẫn đang ôm đầu mình, một giọng nói nữ tính lạnh lẽo được phát ra từ cánh cửa sổ vỡ nát.

"…Chà. Cấp dưới của một Ma Vương với căn cứ đặt ở ngoại môn số 666 của Khu Vườn Nhỏ sẽ thua một cộng đồng No Name sao? Ta mong chờ được xem chuyện này lắm đây.

"Ai… ai đó!?"

Đột nhiên một luồng gió và bóng đen bay lướt qua cánh cửa sổ bị vỡ. Với mái tóc vàng lộng lẫy bay lượn trong gió, một cô gái có vẻ lớn tuổi và già dặn hơn Sakamaki Izayoi cùng hai thiếu nữ khác bỗng xuất hiện trong căn phòng.

"Đáng thương thật. Đây mà là cấp dưới của một Ma Vương thuộc cổng ngoài ba chữ số sao? Đáng thương đến mức ta gần như đã cảm thấy thương hại cho mi."