Chương 37: Thắng bại

Ánh sáng dữ dội phá tan lao tù rực lửa, You hoá thành một tia chớp bay vút lên cao với đôi chân đang toả ra hào quang rực rỡ. Khi ánh sáng giảm dần, hình dạng đôi giày da của cô đã thay đổi, được bao phủ trong lớp vảy bạc và từ phía bên hông của chúng một đôi cánh trắng lung linh.

Bằng Mục Lục Sự Sống, You đã mô phỏng lại sức mạnh của một loài huyễn thú mà bản thân chưa từng nhìn thấy trước đó, Thiên Mã Pegasus.

"Tôi làm được rồi! Izayoi!"

Từ phía trên cao, với nụ cười rạng rỡ cô nhìn xuống Izayoi.

"Tuyệt lắm! Kasukabe!"

Izayoi cũng đáp lại cô bằng một nụ cười, đồng thời dựng thẳng ngón tay cái lên.

Mặc dù bây giờ có rất nhiều chuyện muốn nói, nhưng You biết gift game vẫn còn đó, cô vẫn còn một cuộc chiến phải giành chiến thắng. Vì vậy...

"Phần còn lại, tôi sẽ cố hết sức mình!"

Để lại câu nói đó, You hoá thành một ngôi sao chổi xẹt qua thế giới băng giá này, cấp tốc đuổi theo Ayesha.

Với lợi thế trên không và tốc độ linh hoạt đó, Jack dù muốn đuổi theo nhưng cũng cảm thấy có chút bất lực.

"Nhóc phải cố hết sức rồi, Ayesha, ta chỉ làm được tới đây thôi."

Buông thõng hai tay và chiếc đèn lồng xuống, ông lẩm bẩm cổ vũ cho đồng đội của mình.

"Không định đuổi theo à?"

Izayoi đi đến bên cạnh Jack, cười hỏi.

"Yafu fu! Không kịp nữa rồi. Với chăng ta cũng muốn nhìn mấy cô bé đó cố hết sức mình."

Phần sau mới là mục đích chính của ông đi. Izayoi âm thầm nghĩ.

"Muốn nghe một bản không?"

Rút ra một cây sáo bạc, cậu hỏi rồi đặt nó lên môi mình.

"Yafufu! Cuối cùng vẫn là phải đánh sao?" Jack lập tức đề cao cảnh giác với cậu, nhưng có thể nghe rõ sự vui vẻ trong giọng điệu của ông.

"Không, chỉ là muốn cổ vũ những đấu sĩ đang cố gắng hết sức mình thôi."

Nói rồi, Izayoi bắt đầu thổi.

Giai điệu du dương lại vang âm trong không gian ngập tràn băng tuyết. Tuy nhiên không giống như lần trước, tiếng sáo lần này không ẩn chứa bất kỳ sức mạnh hủy diệt nào, nó chỉ là một khúc nhạc bình thường dễ nghe.

Mặc dù vậy, bằng cách nào đó, nó vẫn vang xa tới từng ngóc ngách trong vũ đài này, vang vào trong lòng những khán giả đang quan chiến và cả hai thiếu nữ đang dốc sức cho cuộc đua cuối cùng.

Nghe thấy giai điệu này, cả You và Ayesha đồng thời cảm thấy ngọn lửa quyết tâm giành lấy chiến thắng như được tiếp thêm nhiên liệu khiến nó bùng lên dữ dội. Với ý chí không chịu thất bại, cả hai dồn hết sức lực lao ra khỏi ngoài mê cung. Mọi người không hẹn mà cùng im lặng, nín thở theo dõi hai thiếu nữ.

Ayesha có lợi thế về khoảng cách, nhưng You lúc này lại nhanh hơn cô quá nhiều. Khu vực bên ngoài mê cung chỉ còn cách xa mười mấy mét, chỉ là khoảng cách giữa cô và You cũng càng lúc càng gần.

Cắn chặt răng, Ayesha thả ra lượng lớn khí gas, nhưng không phải là để tấn công You. Cô nén nó lại thành một khối rồi để phát nổ ngay phía sau mình.

"Không thể thua được!"

Mượn xung chấn làm lực đẩy, Ayesha bức tốc lao ra ngoài.

Suy nghĩ tương tự cũng xuất hiện trong đầu You, giẫm lên không khí, mượn đó làm bàn đạp, You dồn sức vào đôi chân rồi bay vút đi.

Gần như đồng thời, cả hai thoát khỏi mê cung giá lạnh, đó cũng là lúc tiếng chuông báo hiệu hồi kết của hiệp dấu vang lên.

Tiếng sáo đã dừng, toàn bộ khán giả trên khán đài lại một mực ngây ra như phỏng, giống như người chưa tỉnh mộng, chìm trong im tĩnh. Trong nháy mắt khi hiệp đấu kết thúc, toàn bộ vũ đài vỡ vụn như một tác phẩm nghệ thuật bằng pha lê bị ném mạnh, khôi phục lại bộ dạng ban đầu của nó.

Trong sự im lặng bao trùm đó, chỉ có âm thanh tuyên bố kết thúc của Kuro Usagi là vang lên như không bị ảnh hưởng gì.

"Người thắng: Ayesha Ignis Fatus."

Lúc này khán giả mới hoàn hồn, khán đài lập tức vỡ oà trong tiếng rau hò ầm ĩ.

"Vậy là, vẫn thua sao..."

Kasukabe lặng lẽ đứng một góc trên vũ đài, tâm trạng chập trùng không thế nào tốt.

Kể cả sau những lời động viên đó, kể cả khi mình đã tuyên bố hùng hồn như vậy, cô vẫn để bản thân thua suýt soát. Phải, giây cuối cùng vẫn là Ayesha nhanh hơn một chút.

Cơ thể You không khỏi run lên nhè nhẹ trước thực tế này, cô bắt đầu cảm thấy một nỗi lo nhẹ len lõi trong trái tim mình. Lo rằng Izayoi sẽ thất vọng.

Đột ngột, một bàn tay ấm áp và rắn rỏi dịu dàng đặt lên đầu cô rồi xoa nhẹ.

"Không sao đâu Kasukabe, cô đã làm rất tốt."

Giọng nói ôn nhu của Saigou Izayoi nhẹ nhàng truyền vào tai cô.

Lấy hết can đảm, You ngẩng gương mặt thấp thỏm lo âu của mình lên, nhìn thẳng vào mắt người thanh niên tóc vàng.

"Anh không thất vọng sao?" Cô hỏi với giọng lí nhí.

"Hả? Sao tôi lại thấy thất vọng?"

Izayoi cười xoà giả vờ ngạc nhiên hỏi lại.

"Cô vừa cho tôi thấy một màn trình diễn cực kỳ xuất sắc kia mà."

"Thật thật sao?"

"Thật chứ." Izayoi lại khẽ dùng sức xoa lên mái đầu mềm mại của You.

Được lời khẳng định từ cậu, tâm trạng chập trùng của You thoáng cái ổn định hơn nhiều.

"Lần sau, nhất định! Tôi sẽ giành chiến thắng về cho anh! Hứa đấy!"

"Tôi đợi."

Tuy có hơi quan ngại về vấn đề tại sao lại là giành chiến thắng cho mình thay vì cho cộng đồng, Izayoi cũng không đào sâu vào vấn đề này, mà chỉ cười cười đáp lại.

Thật sự thì với Izayoi bây giờ, việc You phát triển sức mạnh lên một cấp độ mới đã là thành công lớn nhất rồi. Trận đấu này có thắng hay không đã không quan trọng nữa.

Lúc này, Ayesha kéo theo Jack đi tới chỗ hai người.

"Ê này! Cô kia! Tên cô là gì? Ngoại Môn số mấy?"

Trông cô có vẻ khá bực bội, chẳng có chút bộ dáng của người chiến thắng đâu cả.

"... Cái đó đã được công bố từ đầu trận rồi kia."

Kasukabe You không có tâm tư đâu mà trả lời Ayesha, hiện cô vẫn đang chìm trong sự dễ chịu và an ổn mà tay Izayoi mang lại.

"Ha! Là vậy sao! Vậy thì chí ít cô cũng phải nhớ tên ta! Cô gái tới từ No Name kia! Ta là Ayesha Ignis Fatus đến từ Ngoại môn 678900! Nếu như chúng ta có đối mặt một lần nữa, ta nhất định sẽ là người chiến thắng! Hãy nhớ rõ điều đó!"

Gì? Tuyên bố hùng hồn này You nghiêng đầu khó hiểu, vô tình khiến tay Izayoi trượt khỏi mình. Nhưng trước khi cô kịp hỏi đầu đuôi ra sao, Ayesha đã vẫy mái tóc hai đuôi của mình sang một bên rồi bỏ đi. Yafufu! Jack vừa cười vừa giải thích.

"Cô nhóc đó chưa bao giờ bị đánh bại bởi những người cùng độ tuổi của mình. Mặc dù đã chiến thắng gift game nhưng có vẻ như cô nhóc không xem nó là chiến thắng bằng công sức của chính mình."

"Yahaha! Thôi nhé, chào hai người, nếu có thời gian xin mời cả hai tới Will O Wisp chơi một lần cho biết."

Jack cười lớn, cho You và Izayoi một lời mời thân thiện rồi đuổi theo Ayesha rời khỏi võ đài.

"Xin lỗi nhé, mọi người, mình thua rồi."

Điều đầu tiên You làm sao khi hội hợp với nhóm người No Name là liên tục cúi đầu xin lỗi.

"Dù là ở ngoại môn sáu chữ số, Will O Wisp vẫn là một trong những cộng đồng mạnh nhất. Chiến đấu như vậy đã là rất khá rồi, vui lên đi cô nhóc. Vừa rồi là một màn trình diễn rất ấn tượng đấy."

Shiroyasha là người đầu tiên lên tiếng an ủi.

"Đúng vậy đó You! Thật sự ấn tượng lắm. Mình không ngờ là cậu có thể làm được vậy đó."

"Ngầu lắm Kasukabe."

Asuka và Sakamaki Izayoi cũng lần lượt nói, tất cả đều là những lời khen từ tận đáy lòng.

Cả Jin cũng muốn nói gì đó, nhưng thân hình nhỏ thó của cô bé chẳng thể chen lọt vào được, chỉ đành đứng ở một bên nhìn, Sandora ở bên cạnh mỉm cười bất đắc dĩ.

"YES! You đã làm hết sức mình rồi. Nếu như có ai đó phải chịu trách nhiệm cho thất bại này..."

Kuro Usagi khẽ vỗ vào vai You mấy cái, rồi chuyển ánh mắt vào Saigou Izayoi.

"Tại sao cậu không làm gì hả!?"

Tóm lấy cổ áo cậu lắc lắc liên tục, Kuro Usagi gầm lên trong bực tức.

"Không xen vào là sao chứ!"

"Này khoan! Kuro Usagi..."

"Buông tay ra trước đã!"

Thấy tình hình không ổn, You và Asuka vội lên tiếng can ngăn, nhưng bấy nhiêu là chưa đủ để dừng cơn giận của Kuro Usagi lại

"Sao cậu có thể thiếu trách nhiệm như vậy!"

"Đủ rồi, Kuro Usagi."

Cho đến khi Sakamaki Izayoi nắm lấy một bên tai thỏ rồi kéo nhẹ.

"Anh ta vốn chẳng có trách nhiệm gì với cộng đồng này cả." Cô nói tiếp.

"A..."

Lời nói của Sakamaki Izayoi khiến Kuro Usagi bừng tỉnh. Cô chợt nhớ ra Saigou Izayoi chỉ là một nạn nhân bị kéo vào do sai lầm trong lúc triệu hồi.

"Xin lỗi, tôi có hơi..."

Buông tay ra khỏi cổ áo của cậu, Kuro Usagi cụp tai xuống, lúng túng xin lỗi.

Saigou Izayoi thì chỉ thâm ý nhìn qua Sakamaki Izayoi. Lời vừa rồi của cô chẳng khác gì gián tiếp bài xích cậu ra khỏi No Name cả. Nhận ra ánh mắt của cậu, Sakamaki Izayoi lãng đi nơi khác, hờ hững ngước mặt lên nhìn bầu trời.

Và rồi vẻ mặt hờ những của cô nhanh chóng biến mất.

"... Shiroyasha, kia là cái gì vậy?"

Cô với lấy Shiroyasha đang ở ngay bên cạnh, kinh ngạc chỉ lên trên.

"A?"

Shiroyasha cũng ngước nhìn bầu trời. Những khán giả đã nhận thấy sự bất thường cũng nhao nhao thốt lên.

Như màn mưa rơi dày, một lượng lớn những tấm giấy da màu đen rơi xuống lả tả từ bầu trời, Kuro Usagi lập tức nhặt lấy một tấm.

"Geass Roll với ánh hào quang đen bóng ư... Vậy là... Cuối cùng cũng xuất hiện sao?"

Cô xé mở niêm phong bằng sáp khắc họa hình ảnh của một tên hề thổi sáo, đọc lấy nội dung bên trên tấm giấy da bóng:

"Gift Game: [The PIED PIPER of HAMELIN]

*Danh sách người tham gia:

Toàn thể thí sinh, Người Làm Chủ và cộng đồng hiện tại đang ở trong Ngoại môn 3999999 và 4000000.

*Bên tham dự, thủ lĩnh do Người Làm Chủ chỉ định:

Người nắm giữ gift vận hành mặt trời, Tinh Linh Shiroyasha.

*Điều kiện thắng lợi cho Người Làm Chủ:

Thu phục hoặc sát hại toàn thể người tham gia.

*Điều kiện thắng lợi cho người tham gia:

Một, giết Người Làm Chủ.

Hai, phá hủy truyền thuyết sai lệch, tạo nên truyền thuyết thật sự.

*Tuyên thệ: Tôn trọng nội dung được nêu trên, căn cứ vào vinh quang và lá cờ cộng đồng của mình, Người làm chủ chính thức tổ chức Gift Game.

Dấu ấn [Grimm Gimoire Hamelin]

Vài đợt động đất kịch liệt liền phát sinh cùng một lúc.

Cung điện che chắn bởi bức tường ranh giới đã bị bao chùm trong ánh sáng, trong khi những tia sáng chói chang vây quanh khu vực tham gia.

Ngẩng đầu nhìn lên, gần như ngay lập tức bầu trời to lớn trên bức tường ranh giới đã biến mất không còn tăm hơi.

Thay vào đó chính là cảnh tượng của một đường phố xa lạ.

"Đây... đây là nơi nào?"

Tiếng la hét ngạc nhiên vang lên khắp nơi. Trước mắt mọi người khu vực vũ đài đã thay đổi rõ rệt, hóa thành một kiến trúc bằng gỗ mộc.

Những cây đèn chùm tỏa ánh sáng hoàng hôn đã tan biến, trong khi các kiến trúc màu hồng nhạt được dựng nên ở khu vực xung quanh.

Dưới chân bức tường ranh giới đã thay đổi hoàn toàn thành một thành thị khác.

"Ma Vương... Ma Vương xuất hiện rồi!"

Không biết ai là người hét lên câu này, những nó chẳng khác nào một viên đá rơi vào mặt hồ tĩnh lặng, dấy lên hàng ngàn gợn sóng.