Đó là chuyện của vài chục phút trước, khi Sakamaki Izayoi và Asuka vẫn còn đang dạo phố và thảo luận về kế hoạch tương lai thì bị nhóm Kuro Usagi đuổi tới nơi.
Sakamaki Izayoi lập tức lấy cước lực đủ để tạo ra cả một hố thiên thạch ngay trên hành lang mà tung người bỏ chạy. Asuka cũng xoay người chạy theo hướng ngược lại, nhưng mà ngay lập tức bị Leticia từ trên không lao xuống chộp lấy.
"Ây!"
"Fu fu, bó tay chịu trói đi, Asuka!"
Leticia thu hồi đôi cánh đen của mình lại, loạng choạng ôm lấy Asuka.
Không thể làm gì khác ngoài giơ tay đầu hàng, Asuka hướng về phía Sakamaki Izayoi mà hét lớn:
"Izayoi! Cậu là người cuối cùng rồi đấy! Nếu mà để bị bắt quá dễ dàng thì đừng có hòng mà tôi tha cho nhé!"
"Biết rồi! Để đó cho tôi đi! Đại tiểu thư!"
Sakamaki Izayoi vừa cười to đáp lại, vừa chạy xuyên qua hành lang cửa sổ đỏ. Nhưng Kuro Usagi cũng không hề kém cạnh, dù sao giống loài cô cũng được tôn xưng là quý tộc của Khu Vườn Nhỏ, sở hữu thể chất mà cả thần ma cũng ít ai sánh được.
"Đừng có mơ mà trốn được! Kuro Usagi hết nhịn nổi nữa rồi! Chờ bắt được cậu, Kuro Usagi sẽ cho cả ba người nghe một bài thuyết giáo cực kỳ tuyệt vời luôn!"
"A! Đúng là một lời đề nghị hay ho đấy! Nếu cô muốn tôi tham gia hội hoằng pháp của gia quyến Đế Thích Thiên thì phải bắt được tôi trước đã!"
Izayoi tăng thêm tốc độ, cô không chạy theo đường thẳng nữa mà lợi dụng những khúc quanh chìa ra của các công trình kiến trúc để làm điểm tựa, mượn lực nhảy vọt lên phần đỉnh của những tòa tháp nhọn. Kuro Usagi cũng chẳng chịu thua kém mà chạy dựng thẳng đứng người trên các vách tường, đuổi sát theo phía sau.
Mớ lộn xộn mà hai người gây ra trong lúc đuổi bắt tốc độ cao khiến hai người nhanh chóng trở thành điểm chú mục của tất cả mọi người bên dưới. Họ bắt đầu chỉ trỏ bàn tán.
Có ngạc nhiên vì sao quý tộc Khu Vườn Nhỏ lại ở hạ tầng, cũng có bất ngờ trước một người có thể đuổi bắt với quý tộc Khu Vườn Nhỏ lâu tới vậy mà không rơi vào thế hạ phong. Nói chung là đủ mọi lời ra tiếng vào nhưng phần nhiều đều là những ánh mắt chấn kinh và thú vị.
Kuro Usagi thì lại chẳng thèm để tâm tới mớ ánh mắt hiếu kỳ của đám diễn viên quần chúng mà nhảy thẳng lên nóc nhà, cách chỗ Sakamaki Izayoi một đoạn khoảng cách. Cả hai trừng mắt nhìn nhau, không ai di chuyển trước.
"...Xác nhận quy tắc chút đi. Nếu như cô có thể bắt được tôi, thì đó chính là chiến thắng của cô. Còn nếu cả ngày hôm nay cô đều không thể bắt được tôi thì là tôi thắng. Chính xác chưa?"
"YES! Kuro Usagi mà bắt được cậu thì sẽ thuyết giáo cho mà nghe, còn nếu Izayoi chạy được thì..."
"Ừm, tôi cũng định nói chuyện này. Thật ra có một nửa nội dung trong bức thư kia là đùa đấy."
"Ừm, vậy sao? Vì là trò đùa nên các vị mới có thể lấy 'rời khỏi cộng đồng' ra để mà đánh cược đúng không? Đúng là một trò đùa không ai cười nổi mà!"
Kuro Usagi giận dữ trừng mắt với Sakamaki Izayoi, xem ra đây chính là nguyên nhân chính khiến cô nổi đóa lên.
Có lẽ Izayoi cũng nhận ra rằng trò đùa của ba người bọn họ thật sự ác liệt quá mức, cô nhún vai cười xòa.
"Cũng phải ha, cô nói đúng. Đùa thế này thì ác quá. Nếu một trò đùa kết thúc bằng việc người trong cuộc không thể cười xòa cho qua thì thật chẳng thú vị gì cả. Cái này tôi thừa nhận."
"Nghĩa là cậu sẽ giơ tay đầu hàng hả?"
"Phát biểu ngu ngốc gì đấy? Không khí đã được đẩy lên cao trào thế này, nếu chúng ta từ bỏ thì khán giả phải làm sao đây?"
Izayoi giơ tay chỉ xuống mặt đất bên dưới, bấy giờ đã có một đám đông người xem tụ tập lại, không ngừng hô hào gì đó. Có thể tận mắt nhìn thấy một quý tộc Khu Vườn Nhỏ dù sao cũng là một cơ hội hiếm có.
"Vậy nên tôi có một đề nghị thế này. Tổ chức một gift game ngắn chỉ có tôi và cô thôi, thế nào?"
"A?"
Và đây chính là kết quả của cái gift game đó.
Saigou Izayoi thở dài ngao ngán, sự kiện này diễn ra sớm hơn vài tiếng so với những gì cậu nhớ. Chắc hẳn là sự tồn tại và tác động của chính bản thân đã dẫn tới sự thay đổi này, Izayoi thầm nghĩ.
Cậu nhìn lấy hai thiếu nữ đứng trên đống đổ nát đang giữ chặt cánh tay của nhau, lắc lắc đầu để bụi bẩn bám trên đó rủ xuống bớt đi. Geass roll đại diện cho gift game trên tay mỗi người phát sáng, thắng bại đã phân.
"...Gì chứ?"
Sakamaki Izayoi liếc nhìn kết quả rồi nhíu mày tỏ vẻ không hài lòng.
"A... Có vẻ chúng ta hòa rồi. Nên là, mỗi người đều có một lần ra lệnh cho đối phương đó."
"Ai ra lệnh cho ai không quan trọng. Thứ làm tôi khó chịu là cái này kia, 'hòa' là sao? Nhìn thế nào cũng là tôi nhanh hơn chút mà!"
"Không, không, không có chuyện đó đâu, phán quyết của Khu Vườn Nhỏ tuyệt đối công bằng."
"Gì chứ? Rốt cuộc là vị thần vô vị nào đã đưa ra cái phán quyết này..."
Cốp!
Trong lúc Sakamaki Izayoi và Kuro Usagi vừa định bắt đầu một cuộc cãi vả khác, đầu hai người bỗng nhiên bị một sức mạnh bất ngờ đẩy mạnh, khiến chúng va vào nhau trong một âm thanh khô khốc.
"Hai người thôi đi."
Kèm theo đó là giọng nói của một người đồng đội quen thuộc.
Cả hai không hẹn mà cùng quay đầu nhìn sang, chỉ thấy Saigou Izayoi đang nhìn họ với vẻ ngán ngẫm. Ngoài ra còn có Kasukabe nằm yên sau lưng cậu, mặt vẫn còn đỏ ửng, giống như là ngủ rồi.
"Kasukabe? Saigou? Sao hai người lại ở đây?"
"Phải đó, không phải đã nhờ cậu chăm sóc You ư? Sao lại mang cậu ấy xuống đây? Mà tại sao cậu ấy lại nằm ngủ sau lưng cậu chứ?"
Quá nhiều câu hỏi nhảy ra trong đầu hai người trước kẻ xen vào bất chợt giữa chừng này.
"Hỏi han gì để sau đi, tôi nghĩ chúng ta nên rời khỏi đây trước khi có..."
"Này cái lũ chết tiệt bên kia! Dừng lại ngay!"
Ngay lúc đó, một âm thanh nghiêm nghị vang lên giữa hành lang. Bốn người bị một nhóm phủ vảy thằn lằn trên thân, tay giơ cao lá cờ thêu rồng rực lửa bao vây lại.
"Ha..."
Saigou Izayoi lại thở dài một hơi.
Đương nhiên là cậu biết thân phận của nhóm người này.
[Salamandra] cộng đồng giữ vai trò Giai Tầng Chi Phối Giả của bắc khu, bởi vì xảy ra bạo động mà kéo tới nơi này.
Sakamaki Izayoi nhếch môi cười hứng thú, đánh giá đám người.
Kuro Usagi thì chỉ có thể ôm đầu bất đắc dĩ, ngoan ngoãn đầu hàng.
Cả hai lập tức bị nhóm người Salamance dẫn đi, nhưng là họ chợt nhận ra có gì đó sai sai.
Tại sao chỉ có hai người?
Sakamaki Izayoi và Kuro Usagi lia mắt nhìn khắp xung quanh để tìm người thanh niên tóc vàng mới nãy còn đứng đây cùng với họ. Nhưng dù hai người có tìm thế nào thì cũng chẳng thấy được chút tâm hơi nào của Saigou Izayoi. Cứ như thể cuộc trò chuyện khi nãy chỉ là ảo giác vậy.
"Thật là lạ thường!"
"Cái tên này có vẻ thú vị hơn mình nghĩ nhiều."
Ôm mối nghi hoặc trong lòng, hai thiếu với những tâm tư khác nhau nhấc chân bước theo nhóm người Salamandra.
Mặc kệ hai người Kuro Usagi, Saigou Izayoi mang theo Kasukabe You rời đi vì không muốn dây vào cái mớ bòng bong của họ. Asuka có Leticia đi cùng cũng chẳng cần phải lo tới, do đó Izayoi quyết định trở lại chi nhánh Thousand Eyes ở bắc khu.
Một là để Kasukabe You đang bất tỉnh có chỗ nghỉ ngơi, cậu cũng đâu thể cứ thế mà vác theo cô mãi được. Hai là vì cái gift game mà Shiroyasha đã nhắc tới.
Trong quá khứ của cậu, lúc bản thân và Asuka chạy trốn Kuro Usagi, You chính là người đã tham dự gift game. Nhưng theo cái tình hình hiện tại, đừng nói là You, mấy người khác cũng chẳng thể trông chờ gì được.
"Ồ? Trở lại rồi? Sớm như vậy?"
Khi Izayoi vén màn cửa bước vào, Shiroyasha chào đón cậu bằng một câu hỏi. Nữ nhân viên khó tính không có ở đây, chắc là vẫn đang ở lại đông khu xử lý sự vụ khi cửa hàng trưởng là Shiroyasha đi vắng.
"Mớ ồn ào bên dưới là trò của các ngươi à?"
Với nụ cười không mấy hảo ý, Shiroyasha tiếp tục hỏi.
"Không phải tôi."
Đặt You ngồi tựa vào tường, Izayoi đáp lại bằng giọng điệu bất đắc dĩ.
"Không phải ngươi vậy thì là đứa còn lại rồi?"
"Cái này không quan trọng, cái gift game gì đấy khi trước bà nhắc tới ấy, có thể nói rõ hơn không?"
Rất tự nhiên, Izayoi chuyển chủ đề.
Thật sự thì ký ức về gift game này của Izayoi không rõ rệt cho lắm, chính xác mà nói là gần như cậu mù tịt về nó, dù sao thì lần đó chẳng phải cậu tham gia, thời gian đã qua lâu vậy rồi, hơi đâu mà nhớ.
"Ngươi có nghe ta nói à?"
Shiroyasha nghiêng đầu hỏi lại, theo bà nhớ thì lúc nhắc tới gift game ấy, tên nhóc này còn chưa tới.
"Đừng để ý tiểu tiết chứ, gift game đó thế nào?"
Một lần nữa, Izayoi bơ đi câu hỏi của Shiroyasha.
Có chút tức giận vì liên tiếp bị bơ đi, Shiroyasha khoanh tay nhìn sang chỗ You, nghiêm giọng nói:
"Được rồi. Nhưng ta không nghĩ ngươi có thể tham gia đâu. Vốn ta nghĩ là muốn để cô nhóc kia đi cơ, nhưng mà có vẻ không được rồi."
"Hả?"
"Tự xem đi."
Shiroyasha nói rồi lấy tờ truyền đơn từ trong tay áo Kimono ra.
"Gift Game tên: [Quyết Chiến của những Tạo Vật Chủ]
*Tư cách tham gia và ý chính:
Người tham gia nhất định phải sở hữu gift hệ sáng tạo.
Cho phép một trợ thủ tham gia cùng.
Mọi dung thi đấu sẽ thay đổi liên tục
Ngoại trừ gift hệ sáng tạo, cấm sử dụng những gift khác.
*Liên quan tới việc trao thưởng gift:
Người tham gia có thể yêu cầu [Giai Tầng Chi Phối Giả] Salamance gift mình mong muốn.
*Tuyên thệ: Tôn trọng nội dung kể trên, căn cứ vào vinh quang và cờ xí, hai cộng đồng thể đồng thời tổ chức Gift Game.
Dấu ấn Thousand Eyes.
Dấu ấn Salamandra."
"...? Gift hệ sáng tạo à...?"
Nắm tờ truyền đơn trên tay, Izayoi rơi vào trầm tư.
"Ý là những gift được người khác sáng tạo thay vì bẩm sinh mà có sao?"
"Ừm, đúng vậy, bất kể là nhân tạo, thần tạo, linh tạo hay tinh tạo đều được hết. Bởi vì hoàn cảnh khắc nghiệt, bắc khu đặc biệt coi trọng những gift hệ sáng tạo có thể sử dụng mãi mãi như vậy, cũng thường xuyên lấy đó làm chủ đề tổ chức lễ hội và gift game, cả về phương diện nghệ thuật lẫn kỹ thuật."
Dừng một chút Shiroyasha nói tiếp.
"[Mục Lục Sự Sống] của cô nhóc đó, dù là về mặt kỹ thuật hay nghệ thuật đều vô cùng ưu tú. Ưu tú tới mức khó mà tin rằng nó được tạo ra bởi bàn tay con người. Đáng tiếc..."
Cuối cùng bà thở dài tiếc nuối
Izayoi lại tiếp tục lâm vào im lặng, giống như đang do dự trước một quyết định nào đó.
"Cơ mà hỏi cái này nghĩa là ngươi muốn tham dự sao? Ngươi có gift hệ sáng tạo nào đủ mạnh để đảm bảo chiến thắng ư? Hay là..."
Liếc nhìn vào vòng cổ của You, Shiroyasha mỉm cười ma mãnh.
"Muốn mượn Mục Lục Sự Sống của cô nhóc đó để sử dụng đây?"
"Cái đó không cần bà lo."
Izayoi giơ tay phải đến trước mặt Shiroyasha, chậm rãi mở ra.
Nhìn thấy thứ trong tay cậu, đôi mắt Shiroyasha thoáng mở ra thật lớn.
"Thằng nhóc ngươi..."
Không để Shiroyasha nói hết câu, Izayoi đã rút tay lại, với nụ cười tự tin trên môi, cậu nói.
"Tôi tham gia."