Chương 17: Gift game

"Ngươi muốn làm gì?"

Asuka cau mày hỏi, đồng thời kéo Kuro Usagi ra sau mình như thể muốn bảo vệ cô.

"Các ngươi tưởng rằng sau khi sỉ nhục ta như vậy mà vẫn có thể an toàn rời đi khi chưa trả giá gì sao?"

Laius hất cằm, hằn học đáp lại, lửa giận bùng cháy trong mắt hắn.

"Ngươi bị ngu đấy à? Sau khi trải qua chuyện đó mà vẫn một thân một mình tới đây chặn đường chúng ta?"

Sakamaki nhìn Laius bằng ánh mắt như nhìn thiểu năng trí tuệ.

"Vừa nãy chẳng qua là chủ quan thôi, ta thậm chí còn chưa dùng tới gift mạnh nhất của mình, lẽ nào lũ kém cỏi các ngươi thật sự cho rằng mình có thể thắng nổi ta?"

Laius buông lời chế nhạo trong khi gọi ra thanh kiếm lưỡi liềm của mình và dùng nó chỉ thẳng vào bốn người Asuka. Cho dù đáng ghê tởm nhưng nói thế nào đi nữa hắn cũng là lãnh đạo của Perseus hiện thời, cộng đồng đã đánh bại nhiều á thần và thần linh và lập nên nhiều chiến công hiển hách để có tư cách xây dựng trụ sở ở ngoại môn cấp 5 chữ số. Rõ ràng là sức mạnh của hắn phải khác xa những kẻ tầm thường và hắn tin rằng trong một trận đấu thực thụ, bản thân sẽ không thể nào thất bại trước lũ hèn kém như No Name.

"Gift mạnh nhất? Xét theo truyền thuyết về Perseus thì lẽ nào là đầu của Medusa? Nhưng nếu vậy thì..."

Asuka thì thào tự nói khi liếc nhìn sang chỗ Sakamaki Izayoi.

Cô cũng có biết về truyền thuyết của anh hùng Perseus, và vũ khí mạnh nhất của ông chính là đầu của một quái vật mà ông từng đánh bại, Medusa với khả năng hóa đá vạn vật. Nhưng năng lực đó hoàn toàn vô dụng trước Sakamaki Izayoi.

Dường như Laius vẫn chưa biết gì về chuyện này, nếu không thì hắn đã chẳng tự tin tới thế.

Tính toán thời gian, đúng là hắn không có cơ hội để nghe thuộc hạ báo lại chuyện này thật.

"Nếu ngươi đã tự tin như vậy thì sao không giải quyết chuyện theo cách của Khu Vườn Nhỏ? Một trận gift game thì sao?"

Saigou Izayoi bước lên trước, mặt đối mặt với Laius.

Ban đầu Laius không chấp nhận một trận gift game với No Name vì khinh thường bọn họ, nhưng với tình trạng lý trí bị phẫn nộ che mờ như hiện tại, biết đâu chỉ với vài lời khiêu khích, hắn sẽ lại tự chui đầu vào tròng thì sao. Được vậy thì đỡ phải mất thời gian đi thu thập vật phẩm để ép buộc Perseus phải tham gia game nữa.

"Gift game? Với các ngươi? Ha ha! Lũ các ngươi nghĩ mình có thể đánh cược gì để làm vừa lòng dây hả?"

Laius ôm bụng cười to bằng cánh tay duy nhất có thể cử động vẫn đang giữ thanh kiếm lưỡi liềm của hắn.

"Tôi thì sao?"

Kuro Usagi bất ngờ lên tiếng vào thời điểm này.

"Kuro Usagi? Cô nói cái..."

"Thôi nào Asuka, nếu cậu không chịu để tôi ra đi như một vật trao đổi ngang bằng, thì dùng cơ thể này để đổi lấy một cơ hội thách thức bọn họ lẽ nào cũng không được ư?"

Trước khi Asuka tiếp tục can ngăn, Kuro Usagi đã nhanh chóng ngăn cô lại bằng lý lẽ của mình.

"Nhưng..."

Tuy nhiên Asuka có vẻ vẫn không chấp nhận hành động này của cô.

"Ha ha! Đúng là ta muốn có cô thật, Kuro Usagi! Tuy nhiên chỉ cô thôi thì chưa đủ đâu!"

Tiếng cười ghê tởm của Laius lại vang lên lần nữa, làm những lời khuyên ngăn chuẩn bị thốt ra của Asuka chạy ngược vào trong, cộng thêm ánh mắt quyết tuyệt của Kuro Usagi, Asuka thoáng do dự một chút rồi tặc lưỡi như vừa hạ một quyết tâm nào đó.

"Chậc. Nếu đã vậy thì tính thêm ta đi!"

Cô xoay mặt đối diện với Laius trong khi nghiêm túc nói.

"Ngươi nghĩ mình có bao nhiêu giá trị hả? Con điếm?"

Chỉ là Laius lại không có mấy hứng thú với cô.

"Vậy thì thêm ta nữa."

Người lên tiếng là Sakamaki Izayoi, cô nói với nụ cười nhàn nhạt nơi khóe môi, có vẻ là đang cảm thấy thú vị lắm.

"Ồ?"

Điều này khiến Laius cảm thấy chút bất ngờ nhỏ, nhưng bấy nhiêu vẫn không phải là thứ hắn muốn.

Con gái trong nhóm đều đã đứng ra hết rồi, sẽ thật mất mặt nếu bản thân không nói gì, Saigou Izayoi tăng thêm điều kiện cuối cùng.

"Nếu ngươi vẫn thấy chưa đủ thì góp thêm cái mạng ta vào. Sao hả? Vừa lòng chưa?"

Khác với mấy cô gái, Saigou Izayoi trực tiếp mang luôn cái mạng của mình ra cược, bởi vì cậu biết, nếu phải xét thì hận ý mà Laius dành cho cậu là cao nhất, thù chặt tay kia mà.

Nhưng lý do quan trọng nhất, ừ thì cậu là đàn ông.

Trừ phi có sở thích đặt biệt không thì chẳng có tên nào xem trọng thân xác một thằng đàn ông khác hơn ba thiếu nữ xinh đẹp mỹ miều cả.

"Ha ha ha! Được lắm! Được lắm!"

Laius ngửa mặt cười ghê rợn.

"Nếu các ngươi đã một lòng muốn được ta ôm ấp như vậy thì ta xin nhận, gift game chứ gì, ngay tại đây ngay lúc này luôn đi!"

"Vậy luật là gì?"

Kuro Usagi hỏi với vẻ hưng phấn, dù có chút biến cố, nhưng mục đích xem như đã hoàn thành. Chỉ là không có thời gian để chuẩn bị thì rủi ro sẽ hơi cao, chẳng qua là so với cơ hội mang được Leticia trở về thì chút rủi ro này có là gì.

"Luật? Phiền lắm, cứ đánh tới khi một trong hai bên gục ngã thôi. Vật đặt cược bên phía ta sẽ là quyền sở hữu con ma cà rồng kia. Đúng ý các ngươi rồi chứ gì?"

Khi hắn vừa dứt lời, hai tấm da dê xuất hiện trước mặt hai bên.

*Gift Game: Laius Perseus và No Name.

*Quy tắc: Game bắt đầu khi cả hai bên đều đã sẵn sàng tham chiến.

Phe chiến thắng sẽ được quyết định khi có phe bại trận.

Phe bại trận là phe mất khả năng chiến đấu.

Phe chiến thắng sẽ có được toàn bộ những gì phe bại trận đã cược.

Tuyên thệ: Căn cứ vào quy tắc đó, No Name và Laius Perseus có thể tiến hành gift game.

"Tuy không phải một gift game chính thức, nhưng "Khế Ước" này được sử dụng cho những trận đấu giải quyết ân oán cá nhân, người chiến thắng sẽ giữ lại tờ giấy da như minh chứng, còn giấy da của người thua sẽ bị đốt trụi."

Cuộn tấm "Khế Ước" da dê lại, Kuro Usagi giải thích cho ba người.

"Mâu thuẫn cá nhân hả? Vậy ra đó là lý do hắn không dùng thân phận của cộng đồng Perseus? Nhưng làm vậy có sao không, hắn có quyền quyết định Leticia sao?"

Asuka cảm thấy chút bồn chồn.

"Cái đó thì cậu không phải lo, nếu có vấn đề trong lúc tuyên thệ thì đó sẽ là vấn đề của Laius, không phải của chúng ta. Đã dám mang một thứ ra cược thì phải có trách nhiệm với nó."

Kuro Usagi mỉm cười đáp lại.

Bởi lẽ là một trọng tài, lượng gift game mà Kuro Usagi có thể tự do tham gia rất hạn chế, trong gift game này, cô không thể lấy tư cách là thành viên No Name để tham gia, gift của Asuka thì không có tác dụng lên Laius, vậy nên người có thể tham gia chỉ còn lại Saigou Izayoi và Sakamaki Izayoi.

Hai người sóng vai nhau đứng đối diện với Laius ngay giữa trung tâm quảng trường đài phun nước, trong khi Kuro Usagi và Asuka thì lùi lại phía sau để quan khán.

Cũng may là bình thường cái quảng trường này vắng tanh ngay cả khi là ban ngày chứ đừng nói là ban đêm như giờ, vừa hay có thể trở thành đấu trường cho họ.

"Thật ra mình tôi cũng đủ rồi, anh tham gia vào cũng thừa thải thôi, tôi không định nhường trò vui cho anh đâu."

Vẫn với đôi mắt nhìn thẳng về phía trước, Sakamaki Izayoi ngạo nghễ tuyên bố.

"Tùy cô."

Saigou Izayoi đáp lại bằng sự thờ ơ.

"Bắt đầu được rồi đấy."

Với nụ cười ngạo mạn trên môi, Sakamaki Izayoi tuyên bố.

"Ta cũng sẵn sàng rồi!"

Laius hét to một tiếng rồi bay vút lên không trung ngay khi trận đấu vừa bắt đầu, hắn tháo mặt dây chuyền đeo trên cổ và giơ nó lên cao.

Thứ gift mà Laius giơ cao trên tay bắt đầu phát ra một ánh hào quang dữ dội. Độ chói lóa lớn dần qua từng giây đó đã sáng đến mức có thể khiến những người khác tưởng chừng đó là một ngôi sao và những lớp phong ấn bên trong bong tróc rơi ra.

"Ta sẽ không dây dưa với lũ kém cõi các ngươi đâu. Để ta cho các ngươi thấy cái gì gọi là nghiền ép tuyệt đối."

Ánh sáng càng lúc càng trở nên mạnh hơn và Laius hét lên với một biểu hiện mãnh liệt trên khuôn mặt mình.

"Tỉnh dậy đi! Ma vương Algol!"

Tia sáng được nhuộm lên một màu nâu tím u ám và lấp đầy tầm nhìn của toàn bộ người ở đây.

GEEEEEEYAAAAAAaaaaaaaa!

Kèm theo đó là một tiếng kêu ghê rợn tới chấn động màng nhỉ.

Đây là một tiếng kêu mà loài người đã không còn có thể hiểu được nữa.

Mặc dù nó bắt đầu với một âm thanh tương tự như một nốt nhạc, nhưng nó đã nhanh chóng biến thành một loại âm tiết chói tai có thể làm cho người ta phát điên lên được.

Khi ánh sáng tắt dần, hiện ra giữa quảng trường đài phun nước, đối diện với Sakamaki Izayoi và Saigou Izayoi là một người phụ nữ cao lớn man rợ.

Người phụ nữ vừa mới xuất hiện có thân thể bị trói buộc với rất nhiều dây thắt trông giống như những công cụ được dùng để bắt giữ và kiềm hãm ả. Hất đầu mình lên với mái tóc màu xám lộn xộn không có vẻ như thuộc về một quý cô, ả bắt đầu thét lên chói tai rồi xé bỏ những ràng buộc trên tay. Ngửa nửa phần trên của mình về phía sau, ả cho ra một tiếng thét còn khó chịu hơn, làm Kuro Usagi phải bịt lỗ tai thỏ của mình lại vì không thể chịu đựng thêm nữa.

"Ra… GYAAAAAaaaaaaa!"

"Cái… Cái tiếng kêu đó là sao thế…?"

"Kuro Usagi! Mang đại tiểu thư tránh mau ra!"

Sakamaki Izayoi hét lên.

Ể? Kuro Usagi đơ ra trong sợ hãi và bối rối.

Saigou Izayoi và Sakamaki Izayoi lập tức nhảy tới chỗ họ, mỗi người phân biệt ôm lấy Kuro Usagi và Asuka tránh khỏi vị trí ban đầu.

Ngay sau đó, hàng loạt những tảng đá khổng lồ có hình dạng kỳ lạ khó hiểu rơi xuống ngay nơi ấy, không, là rơi xuống khắp quảng trường đài phun nước, cả đại lộ Pelibed gần đó cũng không may mắn dính nạn.

Nhìn thấy Izayoi và những người khác phải né tránh những tảng đá rơi xuống không ngừng nghỉ, Laius to tiếng cười nhạo họ.

"Chà chà, không biết bay đúng thật là bất tiện quá hả? Ngay cả việc né mây rơi xuống cũng chật vật như vậy."

"Ngươi…Ngươi nói chúng là mây sao…?"

Kuro Usagi bỗng ngạc nhiên nhìn ra phía bên ngoài quảng trường để nhận ra rằng không chỉ nơi này mới có những đám mây rơi xuống đất.

Những đám mây bị hóa đá bởi năng lực của người phụ nữ được gọi là Ma vương Algol, ả sở hữu năng lực hóa đá cả thế giới.

Kuro Usagi run sợ trong khi nói ra cái tên của ả.

"Một Tinh Linh tương tự như Shiroyasha đại nhân, chủng loài mạnh nhất Khu Vườn Nhỏ sao?

Lẽ nào gift mạnh nhất của Perseus không chỉ là gift hóa đá mà là cô ta?"

Cô bắt đầu run rẩy khi nghĩ tới khả năng này.

Theo truyền thuyết, Perseus đã lợi dụng mũ tàng hình chặt đầu Medusa, hay còn được gọi là Algol lúc cô ta không phòng bị và trở thành gift mạnh nhất của mình.

Nhưng nếu như không chỉ vậy thì sao? Nếu như thực tế là Perseus thay vì giết Algol đã biến chính bản thân cô ta thành gift thì sao?

Nếu đối thủ là một Tinh Linh thật thụ như Shiroyasha thì sao?

Cơ hội thắng của bọn họ là con số không tròn chỉnh.

Kuro Usagi bắt đầu tuyệt vọng khi nghĩ rằng sự thiếu hiểu biết của mình chẳng những không cứu được Leticia mà còn khiến cho những người bạn khác gặp nguy hiểm. Nước mắt hối hận đảo quanh trong tròng mắt chỉ trực chờ rơi xuống.

"Giờ thì thấy bản thân mình ngu ngốc như thế nào chưa lũ thấp hèn?"

Laius kiêu căng cười. Mặc dù Kuro Usagi, hai Izayoi và Asuka không hề có hành động bảo vệ bản thân hay được ai bảo vệ khỏi tia sáng đó, họ cũng không bị hóa thành đá. Tất cả đều do hắn ta muốn nhìn sự tuyệt vọng trên mặt bọn họ.

"Anh ở lại đây với họ nhé, tôi nghĩ là mình buộc phải nghiêm túc rồi, không thừa hơi đâu mà quan tâm một cô gái sắp khóc nữa đâu."

Sakamaki Izayoi đặt Asuka xuống bên cạnh Saigou Izayoi rồi nói.

"Được thôi."

Cậu nhún vai đáp lời rồi cũng đặt Kuro Usagi xuống, đứng ra chắn trước mặt hai người.

"Vậy thì... Laius nhỉ? Ngươi sẵn sàng chưa?"

Dù Sakamaki Izayoi nói là mình sắp nghiêm túc nhưng trông thì lại chẳng có vẻ gì là như thế khi mà nụ cười ngạo nghễ kia vẫn chưa biết mất, trái lại nó còn trở nên rõ rệt hơn nữa.

"Hả? Tới lúc này mà ngươi vẫn định một mình đấu với ta sao? Nên nói là can đảm hay ngu ngốc đây?"

"A a, đừng tự đề cao mình nữa, đối phó với thứ như ngươi thì cần gì tới người thứ hai kia chứ!"

Laius dường như cảm thấy bị xúc phạm bởi câu nói này của cô, hắn ta run lên trong cơn giận dữ.

"Vậy thì bắt đầu từ ngươi, ta sẽ khiến con thỏ kia chạm đến đáy nổi tuyệt vọng! Algol! Giam con nhãi này vào lao tù vĩnh cửu đi!"

"Ra… GYAAAAAaaaaaaa!"

Nhận được mệnh lệnh, Algol hé miệng bắn thẳng một tia sáng nâu tím về phía Sakamaki Izayoi.

Thấy cô vẫn đứng yên mất động trong khi tia sáng thì đã ở ngay phía trước, chỉ chớp mắt nữa thôi là sẽ biến cô thành tượng đá, Laius nhếch môi lên thành một nụ cười mỉa mai.

Bốp!

Nhưng cùng với tiếng động ấy, tia sáng nâu tím bị Sakamaki Izayoi vung tay đánh lệch hướng lên trời, tan biến trong màn đêm.

"Cái gì!?"

Chứng kiến cảnh tượng vô lý tới nực cười đó, Laius không còn gì có thể nói ngoài hai chữ này. Mặt hắn tràn đầy biểu cảm không dám tin vào mắt mình nữa.

Thứ vũ khí mạnh mẽ nhất của ma vương algol, thứ gift đáng sợ có thể hóa đá vạn vật trên đời vừa bị đánh bật đi chỉ bằng một cú vung tay. Cho dù không tính tới chuyện đó thì việc đánh bật một "tia sáng" cũng đã quá mức vô lý rồi.

"Không thể có chuyện như vậy được! Algol! Lại lần nữa!"

Không dám tin vào sự thật này, Laius hét lớn, nghe theo lời hắn, ma vương Algol bắn ra đợt công kích thứ hai với số lượng lên đến 5 tia.

Nhưng vẫn vô dụng.

Tất cả đều bị đánh lệch lên trời bằng đôi tay mảnh khảnh của thiếu nữ ngạo mạn kia.

"Chỉ vậy thôi hả? Ta đã rất mong đợi khi nghe vị ma vương đây giống với Shiroyasha đấy, nhưng mà nếu chỉ có thế này thì kém bà ta quá xa rồi."

Dứt lời, Sakamaki Izayoi ung dung từng bước tiến lên.

"Kẻ thấp hèn, đừng kiêu ngạo. Năng lực của Algol không chỉ có bấy nhiêu! Trói ả lại!"

Lần này thì đến kẻ ngu cũng biết là tia hóa đá vô dụng, dù bất ngờ nhưng Laius vẫn không cho rằng mình sẽ thua. Để khiến một gift trở nên vô dụng thì chỉ có thể là sử dụng gift có khả năng vô hiệu hóa gift, thiếu nữ này hẳn là có một loại gift dạng vậy.

Nghe thì lợi hại, nhưng gift vô hiệu hóa gift cũng có một nhược điểm rất lớn, đó là khi kích hoạt thì cả những gift khác của người sử dụng cũng trở nên vô nghĩa. Cũng chính là nói gift vô hiệu hóa gift không thể sử dụng chung với những gift khác.

Những thúc thế này thì cứ việc dùng bạo lực nghiền nát là được.

Ngay tức khắc, những chiếc đai trói buộc trên người ma vương Algol uốn éo rồi lao đến chỗ Sakamaki Izayoi, hóa thành những con mãng xà to lớn quấn chặt từ đầu tới chân lấy cô.

"Giờ thì sao hả con ranh?"

"Ừ, tốt hơn vừa nãy rồi đấy. Nhưng vẫn kém lắm."

Từ trong vòng vây của lũ mãng xà, giọng nói cường điệu thoát ra ngoài một cách rõ ràng mạch lạc. Liền sau đó, chúng bị bứt đứt tung từ ngay bên trong, những đoạn thịt vụn hóa lại thành mấy mảnh đai trói đứt rời.

"Đè con nhãi đó lại! Algol!"

Vẻ kinh hãi thoáng xẹt qua mặt Laius, sự ngạo mạn và khinh bỉ lúc đầu đã không còn, thay vào đó là bối rối và kinh ngạc tột độ.

Gầm lên một tiếng đinh tai nhức óc khác, Algol nhấc cơ thể to lớn cục mịch của mình lên, lao tới chỗ Sakamaki Izayoi rồi vung đôi bàn tay to lớn của mình xuống.

Không chút nao núng cô cũng vươn tay lên đối kháng lại và túm chặt lấy ả. Nghe thì hơi phi lý, nhất là khi chênh lệch thể hình của họ chẳng khác gì người lớn và trẻ em, nhưng có vẻ Sakamaki Izayoi muốn đối đầu trực diện với loài Tinh Linh trên lĩnh vực thể chất. Cơ mà nãy giờ đã đủ phi lý rồi nên có thêm chuyện này chẳng tính là gì cả.

"Ha! Tốt hơn rồi đấy! Ta có thể cảm thấy sự hưng chấn đang sôi lên trong từng mạch máu...!"

"RaAAaaaGYAAAAAAaaaaaa!"

Sakamaki Izayoi và Algol bị khóa và một cuộc đọ chiến sức mạnh thuần túy, nhưng mà cuộc so đấu của hai người lại không kéo dài quá lâu.

Algol không còn có thể chống đỡ được cơ thể mình nữa, ả bị Izayoi vặn ngược tay nhấc bổng lên không rồi đập mạnh xuống nền quảng trường.

"GYAAAAAAaaaaaa!"

"Haha! Sao thế? Cựu Ma Vương?! Ngươi vừa khóc đấy à?"

Trước sự thất thế của đối thủ, cô không ngại buông lời trêu cợt.

"Nếu ngươi còn ác chủ bài nào khác thì giờ là lúc sử dụng đấy, tên cặn bã."

Không thèm nhìn xuống Algol dưới chân, Sakamaki Izayoi hướng mắt nhìn lên bầu trời. Nhưng nụ cười trên môi cô tắt dần khi nhận ra Laius không còn ở đó nữa, hắn đã biến mất từ khi nào rồi.

"Lẽ nào là gift mũ Hades thật sự?"

Sakamaki Izayoi suy đoán loại gift Laius đã dùng trong lúc chuyển mình về thế phòng thủ, chú ý quan sát mọi thứ xung quanh.

Bất chợt, hình ảnh của nhóm Saigou Izayoi phía bên kia quảng trường rơi vào mắt cô.

"Chết tiệt! Cẩn thận đấy!"

Đoán ra được mục đích của Laius, cô hét lên một tiếng rồi lao qua bên đó, nhưng bất ngờ, hai chân cô bị giữ lại bởi một sức mạnh khổng lồ. Algol đang dùng hết sức có thể để trói chân cô lại tại chỗ.

"Ngươi! Ta không có thời gian để chơi với ngươi buông ra!" Sakamaki tức giận thét lớn trong khi nện nắm tay xuống người Algol không thương tiếc khiếm ả ré lên đau đớn, nhưng dù vậy ả vẫn không chịu buông ra.

Bên kia, vẫn luôn một mực chú ý cuộc chiến, Asuka cũng nhận ra được điều bất thường, theo bản năng, cô kéo lấy Kuro Usagi nép ra sau lưng Saigou Izayoi, nhưng bất chợt nhận ra là giữa lúc nguy hiểm cận kề thế này cậu lại đang nhắm chặt mắt lại, điều đó khiến cô vừa gấp vừa lo.

"Lúc này anh còn nhắm mắt làm..."

Đột ngột, Saigou Izayoi bất thình lình trừng to mắt, cậu vung đấm vào khoảng không phía sau bên trái Asuka

Vào khoảng khắc đó, Asuka loáng thoáng thấy được trong nắm tay vung ra của cậu đang giữ thứ gì đó. Một vật trong vừa giống như một mẩu gỗ lại vừa giống một mặt dây chuyền.

Thứ này cho cô cảm giác hơi quen mắt.

Phải rồi, là Sinh Mệnh Mục Lục của You.

Thứ trong nắm tay của Saigou Izayoi cực giống Sinh Mệnh Mục Lục mà Kasukabe You sở hữu. Lần cuối Asuka thấy nó trước khi rời No Name để tới Thousand Eyes thì nó vẫn đang được đeo trên cổ bạn cô.

Vậy cái trong tay Saigou Izayoi là sao?

Đáp lại thắc mắc của Asuka chỉ có một tiếng vang chát chúa khi nắm đấm đập vào mặt ai đó.

Laius ăn trọn cú đấm của Saigou Izayoi thì đập mặt xuống nền quảng trường, mũ Hades và thanh kiếm lưỡi liềm văng ra hai nơi.

"Ngươi, sao có thể....!?"

Hắn chỉ kịp thốt lên câu này trước khi ý thức chìm vào bóng tối.

Ầm!

Liền sau đó, một tiếng nổ chấn động màng nhĩ kèm theo sóng xung kích dữ dội phát ra sự trung tâm quảng trường kéo theo ngàn vạn vết rách cùng cát bay đá chạy lan tràn thẳng tới chỗ này, cả quảng trường nháy mắt băng diệt.

Mà thủ phạm làm ra chuyện này, Sakamaki Izayoi thì đang ghét bỏ nhấc chân lên khỏi cái đống bầy nhầy từng là ma vương Algol với vẻ mặt ghét bỏ, cô nhún người một cái nhảy thẳng qua phía ba người Saigou Izayoi, mặc cho đống bầy nhầy phía sau tan biến thành những hạt ánh sáng, trở về với hình dạng một mặt dây chuyền rơi lẩn vào cát sỏi.

"Có vẻ như chúng ta thắng rồi nhỉ?"

Liếc nhìn xuống Laius đang nằm bất động, cô ha ha cười lớn.

"Hẳn rồi."

Saigou Izayoi cũng nhếch môi cười phụ họa.

"Oaaaa!!!"

Kuro Usagi khóc lớn nhào lên ôm chặt lấy cổ Sakamaki Izayoi, cô vốn nghĩ là sự kém cõi của mình đã hại những người bạn này rồi, nếu không có tiếng nổ lớn vừa nãy kéo cô về với thực tại thì chắc cô vẫn còn chìm trong hối hận và tự trách.

Khi nhận ra họ đã thắng, dù không hiểu quá trình xảy ra thế nào nhưng cô vẫn kích động tới chảy nước mắt, ôm chầm lấy người mà cô nghĩ đã làm nên chiến thắng này mà khóc lên.

Sakamaki Izayoi thấy vậy cũng không tiện đẩy Kuro Usagi ra, chỉ có thể để mặc cô ôm mình.

Saigou Izayoi thì nở một nụ cười khổ trước cảnh tượng này, bỗng nhiên cậu cảm thấy vai mình bị gõ nhẹ mấy cái.

"Này này, Saigou Izayoi..."

"Gì đấy đại tiểu thư?"

"Mới nãy..."

Asuka ấp úng không biết nên hỏi thế nào trong khi liếc nhìn xuống tay cậu, chẳng qua là cô chẳng còn thấy Sinh Mệnh Mục Lục đâu nữa.

"À không có gì, tôi muốn cảm ơn anh thôi, tính cả lần này thì anh đã cứu tôi hai lần rồi."

"Chuyện nên làm thôi."

Phẩy phẩy tay tỏ vẻ đừng bận tâm làm gì, Saigou Izayoi dời ánh mắt mình về phía bên kia quãng trường, nơi thấp thoáng bóng dáng của một cô nhóc trong trang phục kimono pha chút gothic với mái tóc trắng đang tiến dần tới đây.

(Chắc là ảo giác.)

Asuka nghĩ thầm rồi lấy hai tay đập vào má mình cho tỉnh táo lại.

Sau đó cô cũng nhìn theo hướng mắt của Saigou Izayoi.

"Shiroyasha?"

Nhận ra người tới là ai, Asuka bật thốt lên.